Y Hậu Khuynh Thiên

Chương 82: Hoàng hậu phạm sai lầm ngu xuẩn (4)



Edit: ThienDa

Bạch Nhược kinh ngạc ngẩng đầu, nàng vốn dĩ tưởng Hoàng hậu sẽ lập tức tìm Bệ hạ cáo trạng, nhưng nghe ngữ khí của nàng ta là muốn nuốt xuống khẩu khí này?

Không được!

Nàng nhất quyết không thể để Đế Thương trở thành hậu thuẫn của Bạch Nhan!

"Mẫu hậu, " ánh mắt Bạch Nhược lóe lên vài cái, cười nhu hòa nói, "Lần này Nhược Nhi tìm tới ngươi, còn có một việc muốn cầu mẫu hậu hạ chỉ..."

Sắc mặt Ninh Đại có chút khó coi: "Chuyện gì?"

"Thương Vương tuổi tác cũng không nhỏ, đồng thời nhiều năm qua vương phủ cũng không có nữ chủ quản lý, không thể tiếp tục như vậy được, nên Nhược Nhi cố ý muốn để muội muội gả cho Thương Vương, còn xin mẫu hậu làm chủ."

"Nhược Nhi," Ninh Đại trầm ngâm nửa ngày, nói, "Ngươi cũng thấy thái độ của Thương Vương đối với Bạch Nhan, nếu như bản cung làm việc quá phận, chỉ sợ Thương Vương sẽ ở trước mặt Bệ hạ cáo trạng."

"Mẫu hậu," Bạch Nhược từ từ đi tới bên cạnh Ninh Đại, từ trong tay cung nữ nhận lấy nước trà đưa tới trước mặt Ninh Đại, "Thương Vương lúc nãy tức giận, chẳng qua là vì tôn nghiêm của hắn bị khiêu khích, không phải bởi vì tỷ tỷ, huống chi, mẫu hậu cho rằng, Thương Vương thật sự sẽ thích một nữ nhân đã thất thân?"

Lông mày Ninh Đại chợt nới lỏng ra: "Ý của ngươi là..."

"Nhược Nhi có thể thấy được, Thương Vương có hứng thú với tỷ tỷ, nếu như mẫu hậu thuận nước dong thuyền, đem tỷ tỷ ban thưởng cho hắn làm thiếp, lại hạ chỉ cho Chỉ Nhi làm thê, tới lúc đó, Thương Vương cảm kích mẫu hậu còn không kịp đâu."

Bất luận Bạch Nhan rơi vào trong tay nàng hay Bạch Chỉ đều có chung một kết cục, như vậy, nàng càng không cần thiết để nữ nhân kia vào làm chướng mắt phủ Thái tử.

"Bản cung có nghe Thương Vương là người mắc bệnh thích sạch sẽ..." Ninh Đại vẫn có chút chần chừ.

Nam nhân này quá kinh khủng, kinh khủng tới mức nàng không dám chọc hắn.

"Mẫu hậu, tục ngữ nói, tai nghe là giả, mắt thấy là thật, Thương Vương có hứng thú với tỷ tỷ, cho nên thói ở sạch cũng chỉ là lời đồn đại mà thôi." Bạch Nhược cười ôn nhu, gương mặt như nước như trăng.

Ninh Đại còn đang suy nghĩ, thanh âm mềm mại lại tiếp tục vang lên.

"Với lại... Nghe nói Lục công chúa có hứng thú với Thương Vương, Lục công chúa chính là nữ nhi của Liễu quý phi, cũng là muội muội Tam hoàng tử, Tam hoàng tử lòng lang dạ thú, dù Thái tử là thiên mệnh sở quy, cũng không diệt trừ được đám người lòng lang dạ thú! Nếu Tam hòang tử có được sự trợ giúp của Thương Vương, đối với Thái tử cực kỳ bất lợi."

Lúc đầu Ninh Đại còn trầm tư, liền nghe Bạch Nhược nói như vậy, ánh mắt lóe lên một tia sáng.

"Truyền ý chỉ của bổn cung, cho Bạch Chỉ Bạch gia gả cho Thương Vương làm chính phi, tùy ý thành hôn, đồng thời ban cho Lam gia một đạo ý chỉ, chờ Thương Vương thành hôn sau một tháng, để Bạch Nhan vào vương phủ làm thiếp."

Nàng quyết không để Liễu quý phi được như ý!

"Nhược Nhi thay mặt tỷ tỷ và Chỉ Nhi tạ mẫu hậu thành toàn, " Bạch Nhược uốn gối tạ ơn, "Nếu không có ý chỉ của mẫu hậu, tỷ tỷ khó có thể vào vương phủ làm thiếp."

Nàng không nói tới Bạch Chỉ, bởi vì trong mắt người đời, Bạch Chỉ làm chính phi là đương nhiên, ngược lại Bạch Nhan làm thiếp là trèo cao.

Một nữ nhân chưa lập gia thất đã mang thai thì có tư cách gì vào gia phả Hoàng tộc?  Không có Hoàng hậu hạ ý chỉ, Hoàng tộc sẽ không chấp nhận nàng ta!

"Ngươi lui xuống đi, bản cung có chút muốn ngủ." Ninh Đại phất phất tay, con ngươi có vẻ mệt mỏi.

"Vâng."

Bạch Nhược từ từ đứng dậy, nàng hành lễ, rồi theo cung nữ ra khỏi Phượng Loan cung.

Đang đi ra khỏi cung điện, nụ cười trong chốc lát liền biến mất, tròng mắt hiện lên tia âm hiểm.

Bạch Nhan, ngươi cho rằng Thương Vương có thể làm hậu thuẫn của ngươi? Hắn cho dù là vương gia khác họ, nhưng đã là vương gia, hôn sự của hắn không đến phiên hắn làm chủ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.