Mộ Dung Khuynh Nhan cũng không ở trong không gian quá lâu. Tuy rằng nàng thực sự cảm thấy rất hứng thú với 《Y Kinh》, đặc biệt là các phối phương luyện chế đan dược. Chỉ là, hiện tại nàng còn không có biện pháp để bắt đầu luyện chế đan dược. Thứ nhất, nàng chưa từng học qua làm thế nào để luyện đan, thứ hai nàng cũng không có đan lô và mồi lửa thích hợp.
Lần nữa trở lại bên trong căn nhà nhỏ của chính mình, đáy mắt Mộ Dung Khuynh Nhan hiện lên ánh sáng vinh quang. Tuy rằng hiện tại nàng đã có thể tu luyện, nhưng nàng biết, chính mình vẫn còn rất yếu nhược. Hơn nữa——
Mộ Dung Khuynh Nhan sờ sờ bả vai nhỏ gầy yếu của mình. Không thể không nói, trước kia thân thể này ngoại trừ không thể tu luyện, mà còn rất không linh hoạt. Xem ra, nàng vẫn phải nghĩ biện pháp cấp tốc rèn luyện thân thể này trước mới được. Tuy nói rằng sử dụng Huyền Lực rất quan trọng, nhưng cũng không thể khinh thường sức mạnh từ thân thể.
"Mộ Dung Khuynh Nhan, Mộ Dung Khuynh Nhan——"
Ngay lúc Mộ Dung Khuynh Nhan còn đang tính toán lên kế hoạch rèn luyện thân thể, bên ngoài truyền đến một tiếng la hét. Thanh âm đặc biệt sắc bén, trong giọng nói mặt còn mang theo sự khinh thường.
Người đang tới truyền tin, cũng thật sự là rất khinh thường Mộ Dung Khuynh Nhan. Không, có lẽ nên nói, trong gia tộc Mộ Dung gia này, không có người nào để mắt đến Mộ Dung Khuynh Nhan. Một phế vật không có khả năng tu luyện, không thể mang đến một chút vinh quang cho gia tộc, lại còn mang đến sỉ nhục vô tận.
Mộ Dung Khuynh Nhan đẩy cửa ra, đi ra ngoài, nhíu mày, mở miệng nói, "Có việc gì sao?"
"Nam Cung gia thiếu gia tới." Người tới truyền tin, cũng chính là quản gia của gia tộc Mộ Dung—— Lâm Quang Hùng, thời điểm nhìn đến Mộ Dung Khuynh Nhan, trên mặt tất cả đều là khinh miệt, "Gia chủ nói, hiện tại ngươi hãy lập tức đến đại sảnh."
Đối mặt với thái độ của Lâm Quang Hùng, Mộ Dung Khuynh Nhan cũng không tức giận. Nàng sẽ không lãng phí cảm xúc của mình với một số người hay sự việc không quan trọng. Cho nên, sau khi nghe đến những lời này, nàng trực tiếp lướt qua Lâm Quang Hùng, rời khỏi sân.
Mắt thấy Mộ Dung Khuynh Nhan không thèm liếc mắt nhìn mình một cái đã trực tiếp rời đi, sắc mặt Lâm Quang Hùng không tốt lắm. Cho tới nay, hắn thân là quản gia Mộ Dung thế gia, tuy rằng trên danh nghĩa là hạ nhân, nhưng không ít thiếu gia tiểu thư đối hắn đều rất lễ độ. Hiện tại phế vật Mộ Dung Khuynh Nhan này cư nhiên dám làm lơ sự tồn tại của hắn.
"Thật sự cho rằng chính mình là một đại tiểu thư sao?" Lâm Quang Hùng nhìn bóng dáng Mộ Dung Khuynh Nhan, khinh thường mắng thầm, "Hừ, dám nhăn mặt cho ta xem, chờ chút nữa đến thời điểm ngươi phải xấu mặt."
Tuy rằng không rõ Nam Cung gia thiếu gia tới nơi này là vì sự tình gì, nhưng nhất định là không có chuyện gì tốt.
Phải biết rằng, thiếu gia Nam Cung gia—— Nam Cung Diệp, cũng chính là vị hôn phu của Mộ Dung Khuynh Nhan, tiếng tăm lừng lẫy trong tứ đại gia tộc. Khác xa với thanh danh phế vật của Mộ Dung Khuynh Nhan, Nam Cung Diệp này chính là thiên tài nổi danh. Thời điểm ba tuổi đã thức tỉnh Huyền Lực, năm tuổi đã đạt tới Luyện Khí kỳ. Ở năm mười hai tuổi, cũng đã tới Trúc Cơ kỳ. Hiện tại hắn 18 tuổi đã đạt tới trung kỳ của Khai Quang Kỳ.
Thành tựu như vậy, cùng với các bạn đồng lứa tuổi, chính là người xuất sắc.
Hơn nữa, Nam Cung thiếu gia này không chỉ có xuất thân cao quý, mà lớn lên còn có một tướng mạo phong dật tuấn lãng.
Cho tới nay, Mộ Dung Khuynh Nhan vẫn luôn là sỉ nhục của Nam Cung thiếu gia. Một thiên tài tu luyện, cố tình lại có một vị hôn thê phế vật. Không cần phải suy nghĩ, hôm nay người Nam Cung gia qua đây, khẳng định là không có chuyện gì tốt. Nói không chừng là tới để từ hôn!
Nghĩ đến đây, Lâm Quang Hùng cảm thấy lòng mình thống khoái hơn rất nhiều.