Y Khuynh Thiên Hạ

Quyển 1 - Chương 30: Uy hiếp



Lâm Quang Hùng không nói gì, hiển nhiên cũng cho rằng như thế.

Đối với vấn đề này, Mộ Dung Khuynh Nhan không sợ hãi chút nào. Với thân thủ hiện tại của nàng, tuy rằng không phải là đối thủ của Lâm Quang Hùng, nhưng muốn chạy trốn, vẫn là có thể. Cho dù nàng vô dụng, cũng còn có Tiểu Bạch ở đây. Tiểu Bạch đều không để Mộ Dung Hùng vào trong mắt, huống chi là một Lâm Quang Hùng nho nhỏ?

Hơn nữa, nàng rất chắc chắn. Hôm nay Lâm Quang Hùng sẽ không có cách nào động thủ đối với nàng. Rốt cuộc, Lâm Quang Hùng đã nuốt rất nhiều đồ vật của nàng trong nhiều năm qua.

"Phải không?" Khóe miệng Mộ Dung Khuynh Nhan gợi lên một nụ cười nhợt nhạt, "Nếu là trước kia, ta biến mất trong gia tộc Mộ Dung, thật sự sẽ không có bất luận kẻ nào để ý. Tuy nhiên, hiện tại đang vào thời kỳ mẫn cảm, nếu như ta xảy ra chuyện gì, chỉ sợ gia chủ cũng phải điều tra rõ ràng!"

"Nam Cung gia vừa mới từ hôn, nếu như ngay lúc này ta xảy ra chuyện, thanh danh gia tộc Mộ Dung nhất định sẽ chịu tổn hại rất lớn. Ngươi nói xem, đến lúc đó gia chủ có thể truy cứu hay không?"

Nói xong, Mộ Dung Khuynh Nhan cười như không cười nhìn Lâm Quang Hùng. Những lời nàng nói không phải là tên bắn không trúng đích, mà sự thật đúng là như thế. Nếu như ngay khi Nam Cung gia vừa mới từ hôn, nàng lập tức xảy ra chuyện, gia tộc Mộ Dung tuyệt đối sẽ bị người ngoài nói là không thể chịu đựng được chuyện này.

Nghe xong những lời Mộ Dung Khuynh Nhan nói, đáy mắt Lâm Quang Hùng loé lên ánh sáng lập loè không rõ, hiển nhiên, hắn hiểu được ý trong lời nói kia.

"Sự tình hôm nay, nếu như Vi Vi là người có lỗi trước, vậy lão phu cũng không có gì để nói." Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lâm Quang Hùng cũng chỉ có thể lui xuống một bước, "Quấy rầy đại tiểu thư."

Nói xong, muốn lôi kéo Lâm Vi Vi rời đi.

"Gia gia, ngươi vì sao cứ rời đi như vậy?" Vừa thấy bộ dáng muốn rời đi của Lâm Quang Hùng, Lâm Vi Vi không kìm nén được, "Không phải ngươi đã nói, sẽ lấy lại công đạo cho ta hay sao?"

"Vi Vi, chúng ta trở về rồi nói."

Lâm Quang Hùng xụ mặt, muốn lôi kéo Lâm Vi Vi rời đi. Đáng tiếc, bọn họ còn chưa bước đi vài bước, đã bị Mộ Dung Khuynh Nhan đột nhiên gọi lại.

"Lâm quản gia thật đúng là tự nhiên đến tự nhiên đi a! Nếu người không biết, còn tưởng rằng ngươi là chủ nhân nơi này! Xem ra, Mộ Dung gia chỉ sợ rất nhanh sẽ phải sửa thành họ Lâm."

Muốn chạy, chỉ sợ sẽ không đơn giản như vậy.

"Đại tiểu thư, ngươi đừng được một tấc lại muốn tiến một thước." Nghe thấy những lời này của Mộ Dung Khuynh Nhan, Lâm Quang Hùng tự nhiên không thể đi luôn. Nếu không, nếu như truyền tới lỗ tai gia chủ, hắn thật sự là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không trôi.

"Ta bất quá là đang nói sự thật mà thôi." Mộ Dung Khuynh Nhan nhún vai, mở miệng nói không chút để ý, "Chỉ là, những lời này nếu như không cẩn thận mà truyền ra ngoài, như vậy cũng không có chút quan hệ gì với ta."

"Ngươi đến tột cùng là muốn thế nào?" Lâm Quang Hùng nhìn Mộ Dung Khuynh Nhan khí định thần nhàn, nghiến răng nghiến lợi mở miệng hỏi.

Hắn cũng muốn cứ trực tiếp xoay người rời đi như vậy, tuy nhiên, hắn không thể đánh cuộc. Hôm nay hắn muốn đối phó với Mộ Dung Khuynh Nhan, chỉ sợ là không có khả năng. Hiện tại đang là thời kỳ mẫn cảm, nếu như Mộ Dung Khuynh Nhan phát sinh sự tình gì, gia chủ khẳng định sẽ điều tra rõ ràng.

Giống như những lời khác thường mà Mộ Dung Khuynh Nhan vừa nói, cho dù là phế vật, Mộ Dung Khuynh Nhan cũng vẫn mang họ Mộ Dung. Gia chủ có thể chịu đựng bất cứ chuyện gì bọn họ ngấm ngầm làm ra, cũng tuyệt đối không thể bị người bên ngoài biết đến.

Hiện tại nhìn bộ dáng Mộ Dung Khuynh Nhan, tựa hồ như muốn đem sự tình nháo lớn. Nếu như sự tình thật sự nháo lớn, Mộ Dung Khuynh Nhan sẽ không có bất cứ tổn thất gì, mà hắn, có thể sẽ mất đi vị trí quản gia này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.