Thủy Đại Nhân yên lặng nhìn băng sơn phía trước, sau khi xem kỹ thật lâu, rốt cuộc đặt quyết tâm nói: " Mở nó!" Bên trong băng sơn có một đường bí ẩn đi thông hàn băng động.
Thủy Đại Nhân giờ phút này tâm tình có thể nói là cực kỳ phức tạp, từ lúc vạn cổ huyền băng nham hạ xuống, trong nội tâm của nàng đã rơi vào sự tranh đấu kịch liệt, lúc này muốn thử cứu ra tỷ tỷ và Đường Liệp, tựa hồ chỉ là quá muộn, nàng không biết bọn họ còn sống trên đời này hay không, thân thể nhu nhược của tỷ tỷ có chịu nổi hoàn cảnh ác liệt trong hàn băng động hay không?
Đường Liệp và Thủy Trí Nhu mặc lại quần áo, cả hai cuối cùng đột phá được tầng quan hệ cuối cùng, ánh mắt chạm nhau đã tràn ngập ngọt ngào.Thân thể Thủy Trí Nhu chuyển biến tốt đẹp với tốc độ xa xa vượt qua sự tưởng tượng của Đường Liệp, dưới sự dìu dắt của hắn, Thủy Trí Nhu thậm chí có thể đứng thẳng lên đi được vài bước, tin tưởng không cần thời gian lâu lắm, nàng nhất định có thể có điều kiện khôi phục như thường.
" Chúng ta nhất định phải đi ra ngoài!" Đường Liệp ngẩng đầu nhìn lên phía trên, trong khi hắn rơi xuống đã thấy rõ băng nham phía trên, biết muốn thoát thân từ động khẩu căn bản là chuyện không có khả năng.
Nói đến kỳ quái, mặc dù vừa rồi hao tổn không ít năng lượng, nhưng Đường Liệp lại không có chút ít cảm giác mệt mỏi nào, lặng yên vận hành năng lượng trong cơ thể, nhưng lại phát hiện ra thể lực dư thừa trước nay chưa từng có, còn hơn trước vô cùng hùng hậu, chẳng lẽ trong quá trình cứu trị Thủy Trí Nhu, chính mình cũng chiếm được sự tăng trưởng lớn lao?
Thủy Trí Nhu dùng bàn tay nhẹ sờ vách tường băng chung quanh, phát hiện tất cả đều là tường thật, nhẹ giọng nói: " Đường đại ca, chung quanh hình như không có thông lộ."
Đường Liệp gật đầu, dán sát lỗ tai lên vách tường, ngưng thần lắng nghe, vậy mà trong mơ hồ nghe ra bên ngoài có tiếng gõ đục, hắn ra hiệu Thủy Trí Nhu cùng dán tai nghe, Thủy Trí Nhu cũng nghe được âm thanh đó.
Đường Liệp nói: " Giống như có người đang muốn mở ra nơi này."
Thủy Trí Nhu nhẹ gật đầu, trong lòng cảm thấy một tia an ủi, muội muội rốt cuộc không có quên chính mình, nghĩ đến vẻ mặt vừa rồi của Thủy Đại Nhân, Thủy Trí Nhu không ngờ lại cảm thấy tâm tình nặng nề, chẳng lẽ thâm tình bao nhiêu năm qua của tỷ muội nàng rốt cuộc không còn tồn tại?
Đường Liệp mắt sáng như đuốc, cho dù trong bóng đêm vẫn có thể nhìn rõ vẻ biến hóa trên mặt Thủy Trí Nhu, nhẹ giọng nói: " Cung chủ có tâm sự?"
Thủy Trí Nhu u nhiên thở dài một hơi, nàng cầm tay Đường Liệp nói: " Đường đại ca, có chuyện…ta thủy chung muốn hỏi huynh, muội muội vì sao cừu hận huynh như thế?"
Đường Liệp trên mặt hồng lên, trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc đặt quyết tâm, thấp giọng nói: " Cung chủ, nếu ta nói ra tình hình thực tế, chỉ sợ nàng sẽ không tha thứ cho ta…"
Trong lòng Thủy Trí Nhu vô cùng kinh ngạc, thậm chí bắt đầu dao động, sợ câu trả lời của Đường Liệp sẽ làm nàng không thể tiếp nhận.
Đường Liệp nói: " Nàng có nhớ lần trước chuyện ta lẻn vào trong Thủy Tinh Cung cứu Huyền Ba công chúa hay không?"
" Đương nhiên nhớ, còn nhớ."
Đường Liệp nói: " Nàng hiểu rõ muội muội của mình không?"
Thủy Trí Nhu nhẹ gật đầu, lại không biết Đường Liệp ám chỉ cụ thể chuyện gì.
Đường Liệp nói: " Thủy Đại Nhân nhốt Huyền Ba công chúa ước nguyện ban đầu cũng không phải là vì chuyện chính trị."
Thủy Trí Nhu gương mặt ửng đỏ, nàng đương nhiên biết muội muội vì sao nhốt Huyền Ba công chúa, chỉ vì nàng ham luyến sắc đẹp của Huyền Ba công chúa, muốn đem nạp vào cung, khi đó thân phận chân thật của Huyền Ba cũng không hiển lộ, bởi vì nàng đang ở trong trạng thái bị mất trí nhớ.
Đường Liệp nói: " Trong khi ta đi vào giải cứu Huyền Ba công chúa, Thủy Đại Nhân muốn cùng tắm với nàng, ở trong phòng tắm đốt mê hương, ta không ngờ mê hương này lại có thuốc thôi tình( kích dục)."
Đôi mắt đẹp của Thủy Trí Nhu toát ra vẻ hoảng sợ, nàng tựa hồ đã dự cảm ra điều gì.
Đường Liệp thống khổ nói: " Ta vô ý trúng phải mê hương của nàng, trong hốt hoảng vậy mà…"
" Đừng nói nữa!" Thủy Trí Nhu thống khổ lắc đầu, hết thảy rốt cuộc tra ra manh mối, khó trách muội muội căm hận Đường Liệp như thế, nhưng hết thảy việc này cũng không thể trách Đường Liệp hoàn toàn, chẳng lẽ trong u minh đã sớm có vận mệnh.
Đường Liệp cười khổ nói: " Đừng nói là nàng, cho dù ta cũng không cách tha thứ cho mình."
Thủy Trí Nhu buồn bã dựa lưng lên vách băng, trầm mặc hồi lâu mới mở miệng nói: " Đường đại ca, huynh cũng đã biết, chỉ có thân trong trắng mới có thể chấp chưởng quyền lực của nữ vương Hải tộc, đây là vì sao Đại Nhân lại có tình ý với nữ nhân mà lại không dám gần nam tử."
Đường Liệp thấp giọng nói: " Ta cũng không nghĩ lại phát sinh chuyện này."
Thủy Trí Nhu gật đầu nói: " Chuyện này nếu tiết lộ ra ngoài, nội bộ Hải tộc cũng xuất hiện náo động, vương vị của muội muội ta cũng không cách bảo toàn."
Đường Liệp hiển nhiên thật không ngờ hậu quả lại nghiêm trọng như thế, trong lúc nhất thời đứng ngây ra.
Thủy Trí Nhu nói: " Đường đại ca, chỉ sợ cả đời Đại Nhân cũng không thể tha thứ cho chúng ta." Nàng dùng tới hai chữ chúng ta, hiển nhiên đã xem Đường Liệp và mình cùng một vị trí.
Đường Liệp cầm tay nàng nói: " Nàng có thể tha thứ cho ta không?"
" Ta có thể tha thứ hay không căn bản là không trọng yếu…" Thanh âm của Thủy Trí Nhu tràn ngập lý tính: " Đường đại ca, huynh đáp ứng ta, nhất định phải bảo trụ bí mật này, ngoại trừ ba người chúng ta ra, chuyện này không thể tiết lộ cho bất cứ người nào nghe nữa."
Đường Liệp nặng nề gật đầu.
Lúc này âm thanh đập phá bên ngoài ngày càng rõ ràng, Thủy Trí Nhu dựa lên trước ngực Đường Liệp, nhẹ giọng nói: " Chờ muội muội tiến đến, vô luận là nàng làm gì, huynh cũng không thể phản kháng."
Đường Liệp nội tâm kịch chấn, dùng sức cắn môi dưới, rốt cuộc gật đầu.
Vách tường băng phía trước bị tạc ra một lỗ nhỏ, ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài chiếu vào, lỗ nhỏ nhanh chóng mở rộng, rất nhanh đã hình thành một động khẩu đủ một người chui qua.
Thanh âm vô tình lạnh băng của Thủy Đại Nhân từ bên ngoài truyền đến: " Xem bọn hắn có phải là còn sống."
Đường Liệp cất cao giọng nói: " Không cần nhìn, chúng ta chẳng những còn sống, với lại, mà còn sống rất khá!"
Bên ngoài động phương tâm của Thủy Đại Nhân kịch chấn, trong lúc nhất thời trong nội tâm chợt thấy vừa mừng vừa lo, gương mặt ẩn hiện sát khí, nàng lạnh lùng nói: " Trói bọn họ lại cho ta!"
Đường Liệp cũng không phản kháng, cùng với Thủy Trí Nhu đồng thời bị gông xiềng thủy tinh khóa lại, đưa tới Tuyệt Tình Cung chờ đợi xử lý.
Thủy Trí Nhu lẳng lặng y ôi trong lòng Đường Liệp, khóe môi toát ra một ý cười vô cùng hạnh phúc, nếu không phải vì nàng, Đường Liệp tuyệt sẽ không tình nguyện bó tay chịu bị bắt.
Đường Liệp thấp giọng nói: " Nàng có sợ không?"
Thủy Trí Nhu lắc đầu nói: " Cùng huynh ở chung một chỗ, trên đời này không có chuyện gì đáng giá cho ta sợ hãi."
Đường Liệp mỉm cười, vẻ mặt của hắn mặc dù bình tĩnh, nhưng nội tâm lại không có một khắc yên bình, tư tưởng của hắn thủy chung đang kịch liệt vận động, vừa rồi hắn sở dĩ buông tha sự phản kháng, cũng không chỉ vì do lời của Thủy Trí Nhu, còn một nguyên nhân chính là, dưới tình huống vừa rồi, có phản kháng cũng là vô ích.
Lưu lạc đến hoàn cảnh trước mắt, cũng không làm cho hắn cảm thấy sợ hãi, hắn thậm chí không có suy nghĩ qua chính mình sẽ chết, ở trong lòng hắn có một loại cảm giác, Thủy Đại Nhân sẽ không giết chết mình, nếu không làm gì phải trăm phương ngàn kế dẫn dụ mình đến đây? Nàng nhất định có việc còn không có nói ra.
Bóng hình xinh đẹp của Thủy Đại Nhân rốt cuộc xuất hiện trong Tuyệt Tình Cung, cửa cung chậm rãi đóng lại sau lưng nàng, trong cung điện trống trải nhưng lạnh lùng, chỉ còn lại nàng, Đường Liệp và Thủy Trí Nhu ba người.
Thủy Đại Nhân đưa tay châm đèn thủy tinh, gương mặt toát ra vẻ cao ngạo lạnh lùng.
Ánh mắt của nàng rốt cuộc dừng lại trên gương mặt của Thủy Trí Nhu, sự biến hóa của tỷ tỷ trong thời gian ngắn làm nàng vô cùng kinh hãi, cả người Thủy Trí Nhu giống như một đóa hoa tràn đầy sức sống, quanh thân toát ra sinh cơ chan chứa rào rạt.
Thủy Trí Nhu dưới ánh mắt nhìn của muội muội, gương mặt không ngờ hiện lên hai rặng mây đỏ, nàng xấu hổ ngượng ngùng sụp lông mi xuống.
Thủy Đại Nhân không có lý do chợt cảm thấy một loại phẫn nộ, nàng mẫn cảm nhận ra được trên người tỷ tỷ nhất định đã xảy ra cái gì, mà loại thay đổi này vô cùng có khả năng do Đường Liệp tạo thành.
Nàng bỗng nhiên thình lình chuyển hướng Đường Liệp, trong đôi mắt đẹp màu lam bắn ra sát khí âm lãnh.
Đường Liệp vẫn là khuôn mặt như cũ đọng nét tươi cười lười biếng, dường như chuyện chung quanh đối với hắn không có bất luận quan hệ gì.
Thủy Đại Nhân cả giận nói: " Ta sẽ làm cho ngươi muốn sống cũng không được."
Đường Liệp biết rõ, còn cố hỏi: " Thủy Đại Nhân, ngươi vì sao hận ta như vậy."
Thủy Đại Nhân chậm rãi đi tới trước mặt Đường Liệp, bỗng nhiên rút ra chủy thủ thủy tinh hàn quang bức người, mũi nhọn kề ngay cổ họng Đường Liệp, gằn từng chữ: " Ngươi làm hại ta thật thê thảm!"
Thủy Trí Nhu kinh hô: " Muội muội!"
" Im miệng!"
Đường Liệp không sợ hãi đối diện Thủy Đại Nhân: " Sự kiện kia chỉ sợ cũng không phải do một mình ta, nếu không phải ngươi tâm hoài bất quỷ, ở trong phòng tắm bày ra mê hương kích tình, ta làm sao đối với ngươi làm ra loại chuyện sai lầm đó!"
Thủy Đại Nhân giận dữ hét: " Đồ vô sỉ!" Bàn tay dùng sức, mũi nhọn chủy thủ phá đi da thịt trên cổ Đường Liệp, máu tươi dọc theo cổ Đường Liệp chậm rãi chảy xuống.
Thủy Trí Nhu rưng rưng nói: " Muội muội, nếu ngươi muốn giết Đường Liệp, thì trước hết giết ta đi!"
Thủy Đại Nhân xoay người nhìn Thủy Trí Nhu, cả giận nói: " Trong lòng ngươi chỉ có tên dâm tặc này, có từng xem ta là muội muội của ngươi?" Dưới sự kích động, đột nhiên cảm thấy cổ họng một trận buồn nôn, xoay người sang chỗ khác nôn ói ra.
Đường Liệp thở dài nói: " Thủy Đại Nhân, ngươi có chuyện gì khó giải quyết, không ngại nói với chúng ta, có lẽ mọi người có thể cùng nhau đối mặt giải quyết."
" Câm mồm!" Thủy Đại Nhân gần như điên cuồng kêu lên, nàng dí chủy thủ vào ngực Đường Liệp: " Hôm nay ta muốn giết tên dâm tặc ngươi."
Đường Liệp ngưng mắt nhìn đôi mắt đẹp của Thủy Đại Nhân, từ đó nhìn rõ mấy phần phẫn nộ, mấy phần do dự, hắn mỉm cười nói: " Nếu ngươi giết ta, thai nhi trong bụng ngươi chỉ sợ không có phụ thân rồi!"
Lời vừa nói ra, thân thể mềm mại của Thủy Trí Nhu kịch chấn, nàng khó tin nhìn về hướng Thủy Đại Nhân, nhưng đã thấy bàn tay cầm chủy thủ của muội muội đang không ngừng run rẩy, hiển nhiên những lời này của Đường Liệp đều không phải là không có căn cứ.
Đường Liệp chỉ là căn cứ cảnh tưởng nhìn thấy trước mắt mà làm ra sự suy đoán can đảm, nhưng nhìn thấy Thủy Đại Nhân phản ứng kịch liệt như thế, không thể nghi ngờ là đã đem suy đoán của mình chứng thật.
Đường Liệp ôn nhu nói: " Nếu ngươi quả thật mang thai con của ta, có thể cho ta một cơ hội hay không, để cho ta chịu trách nhiệm sự thương tổn đã gây ra cho ngươi?"
" Ngươi câm mồm!" Thủy Đại Nhân kêu lên chói tai, nàng không cách khống chế tâm tình của nội tâm, chủy thủ thủy tinh từ trong tay leng keng rơi trên mặt đất, nàng che mặt, bật lực ngồi phệch trên mặt đất, lớn tiếng khóc lên.
Thủy Trí Nhu chưa bao giờ nhìn thấy qua vị muội muội tính tình kiên cường lại khóc trước mặt người khác, nàng rưng rưng đôi mắt đẹp: " Muội muội, bất cứ chuyện gì cũng có biện pháp giải quyết, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, nhất định có thể vượt qua cửa ải khó trước mắt."
Thủy Đại Nhân lạnh lùng nói: " Chuyện không phải phát sinh trên người ngươi, ngươi tự nhiên nói thật thoải mái."
Nàng lau nước mắt, căm tức nhìn Đường Liệp nói: " Ngươi định làm sao chịu trách nhiệm?"
Đường Liệp thấp giọng nói: " Nếu ngươi nguyện ý, ta có thể mang ngươi rời đi nơi này."
Thủy Đại Nhân ha hả cười lạnh nói: " Ngươi nghĩ mình là ai? Vì ngươi, ta sẽ bỏ qua vương quốc và con dân của chính mình sao?"
Đường Liệp im lặng không nói gì, hắn cùng với Thủy Đại Nhân chỉ là lần sai lầm kia mà liên lạc cùng một chỗ, giữa bọn họ đích xác không có cảm tình sâu sắc.
Thủy Đại Nhân lạnh lùng nói: " Ta biết y thuật của ngươi cao siêu, nếu ngươi thật nghĩ muốn trợ giúp ta, liền giúp ta diệt trừ đi nghiệt chủng trong bụng!"
Đường Liệp nội tâm kịch chấn, trăm triệu không thể tưởng được Thủy Đại Nhân thật lãnh khốc đến không ngờ, trong ánh mắt hắn toát ra vẻ không đành lòng, mặc dù giải phẫu phá thai chỉ là cực kỳ tầm thường, nhưng trong bụng Thủy Đại Nhân lại chính là cốt nhục của mình, làm sao hắn có thể nhẫn tâm xuống tay.
Thủy Trí Nhu khẩn trương nói: " Muội muội, đó là một tiểu sinh mệnh, càng là cốt nhục của ngươi, ngươi tại sao nhẫn tâm làm ra quyết định như vậy?"
Thủy Đại Nhân lạnh lùng nói: " Ngươi không phải ta, vĩnh viễn không hiểu được sự thống khổ của ta!" Tay nàng ôm bụng dưới nói: " Ta đối với nó không có bất luận cảm tình gì, có chỉ là cừu hận."
Thủy Trí Nhu thống khổ lắc đầu, nếu có thể nàng tình nguyện thay muội muội chịu tội.
Đường Liệp do dự mãi, rốt cuộc nói: " Ta có thể đáp ứng ngươi, nhưng ngươi cũng phải đáp ứng hai điều kiện của ta."
Thủy Đại Nhân cả giận nói: " Ngươi không có tư cách theo ta nói điều kiện!"
Đường Liệp lạnh lùng nói: " Ta đã dám một mình đến đây, trước đó đã làm đủ sự chuẩn bị, ngươi có thể không đáp ứng điều kiện của ta, ta cũng dám cam đoan, thai nhi trong bụng ngươi một ngày sẽ lớn lên, đến lúc khó thể che giấu được, thần dân của Hải tộc sẽ làm gì đối với ngươi?"
Thủy Đại Nhân cả giận nói: " Ta có thể đem bọn ngươi tất cả đều giết chết."
Đường Liệp mỉm cười nói: " Nếu ta chết, tin tức ngươi mang thai cốt nhục của ta lập tức sẽ truyền khắp cả Cách Lan Đế Á đại lục, không tin ngươi có thể đánh bạc một lần!" Hắn biến việc bị động thành chủ động.
Lúc này Thủy Đại Nhân mới biết được Đường Liệp còn khó đối phó hơn trong sự tưởng tượng của mình, ánh mắt lạnh băng rốt cuộc mềm lại, nàng thấp giọng nói: " Nếu ngươi giúp ta giải quyết việc này, ta có thể thả Lăng Ưng, cũng sẽ trả lại quyền trượng cho ngươi."
Đường Liệp cười ha ha nói: " Thủy Đại Nhân, giữa chúng ta vốn không có bất luận uy tín gì đáng nói, nếu muốn ta giải quyết chuyện này, ngươi nhất định phải xuất ra một chút thành ý cho ta xem."
Thủy Đại Nhân lạnh lùng nói: " Ngươi muốn ta làm hai việc này trước?"
Đường Liệp mỉm cười nói: " Ngươi quả nhiên thông minh, cùng ngươi nói chuyện tránh khỏi không ít khí lực."
Thủy Đại Nhân suy nghĩ thật lâu, rốt cuộc gật đầu nói: " Ta đáp ứng ngươi! Nhưng vì bảo hiểm…ngươi phải giao Ẩn Thân Y cho ta!"
Đường Liệp được một tấc lại muốn tiến thêm một thước: " Ta muốn tận mắt chứng kiến việc này!"
Cửa băng lao từ từ mở ra, Đường Liệp đi theo phía sau Thủy Đại Nhân đi vào trong, nhìn thấy thân hình to lớn của Lăng Ưng bị treo lơ lửng trên xích sắt thủy tinh, vết thương đầy trên người hắn, hiển nhiên đã bị nhiều hành hạ. Nghe được động tĩnh, hắn gian nan mở ra hai mắt, cảnh vật trước mắt từ mơ hồ chậm rãi biến thành rõ ràng.
Đường Liệp nhìn thấy thảm trạng của Lăng Ưng như thế, nội tâm đau xót, mắt thoáng chứa lệ, lớn tiếng nói: " Lăng Ưng, ta đã tới chậm!" Hai tay của hắn nắm được xích sắt, bỗng nhiên bứt đoạn, lực lượng cường đại khiến cho Thủy Đại Nhân cũng không khỏi ngầm kinh ngạc.
Thủy Đại Nhân ra hiệu võ sĩ đi theo mở xích sắt quanh thân Lăng Ưng, Đường Liệp dìu thân hình Lăng Ưng, lấy ra Tinh Linh Chi Lệ thoa lên những vết thương nặng của Lăng Ưng. Nguồn tại http://Truyện FULL
Lăng Ưng lạnh nhạt cười nói: " Đường Liệp, ta không có sự tình gì, không cần lãng phí linh đan diệu dược của ngươi."
Đường Liệp biết tốc độ khang phục của Dực tộc cực kỳ kinh người, thấp giọng nói: " Đi thôi!"
Lăng Ưng căm tức nhìn Thủy Đại Nhân nói: " Đừng nói cho ta biết ngươi đã phải đáp ứng điều kiện gì."
Đường Liệp mỉm cười, từ trong tay Thủy Đại Nhân tiếp nhận hoàng kim quyền trượng, trịnh trọng giao cho Lăng Ưng nói: " Ta đáp ứng chữa bệnh cho tỷ tỷ của nữ vương, dùng làm điều kiện trao đổi ngươi." Giải thích của hắn hợp tình hợp lý, không đến phiên Lăng Ưng không tin.
Đường Liệp trịnh trọng nói: " Ngươi nhất định phải đem đồ vật này tự tay giao cho Huyền Ba công chúa."
Lăng Ưng gật đầu, thấp giọng nói: " Chúng ta có thể sóng vai giết ra ngoài."
Đường Liệp cảm động vỗ vỗ bả vai Lăng Ưng: " Yên tâm, ta rất nhanh sẽ trở về hội hợp cùng các ngươi."
Lăng Ưng kềm chế sự kích động trong nội tâm: " Ta ở tại Mặc Vân Thành chờ ngươi!"
Bóng đem dưới đáy biển yên lặng khác thường, Đường Liệp vô cùng thích ý nhấm nháp rượu cùng thức ăn ngon, tựa hồ hết thảy đều không để trong lòng.
Thủy Đại Nhân ghét nhất là vẻ mặt thản nhiên này của hắn, lạnh lùng theo dõi hắn.
Đường Liệp đột nhiên nở nụ cười, vung chén rượu trong tay lên nói: " Chẳng lẽ ngươi không đói bụng? Uống với ta một chén thế nào?" Hắn lập tức lại sửa lời nói: " Ta đã quên, bây giờ ngươi đang ở thời kỳ phi thường, không thể uống rượu, đối với nó không tốt a!"
Thủy Đại Nhân cả giận nói: " Đường Liệp, người đừng cố làm ra vẻ, chuyện ta đáp ứng ngươi đều đã làm xong, chuyện ngươi đáp ứng ta thì sao?"
Đường Liệp cười nói: " Không vội, không vội, theo ta được biết, thời gian mang thai của Hải tộc nữ tử đều là ba năm, theo lý thuyết, chúng ta hẳn là cũng đủ thời gian giải quyết chuyện này."
Thủy Đại Nhân cả giận nói: " Nếu ngươi còn dám làm chuyện gì, ta tất nhiên cho ngươi chết không có chỗ chôn."
Đường Liệp mỉm cười nói: " Chớ quên, bây giờ chúng ta cùng phải đối mặt với vấn đề này, từ góc độ này mà nói, mục tiêu của chúng ta là nhất trí, được rồi, vì sao ta không nhìn thấy cung chủ?"
Thủy Đại Nhân có chút khác thường nói ra: " Xem ra ngươi rất quan tâm nàng!"
Đường Liệp không che giấu chút nào gật đầu nói: " Chúng ta lưỡng tình tương duyệt( hai người yêu nhau), sớm quyết định đồng sinh cộng tử( cùng sống cùng chết)."
Thủy Đại Nhân nghe hắn nói như vậy, trong nội tâm vậy mà sinh ra cảm giác cực kỳ kỳ quái, nàng thậm chí có chút không muốn nghe nói như vậy.
Đường Liệp rõ ràng đang tận tâm kích thích nàng, mỉm cười nói: " Ngươi có từng cảm thụ qua tư vị yêu và được yêu chưa?" Không chờ Thủy Đại Nhân trả lời, hắn lại nói: " Ta nghĩ ngươi không có cảm thụ qua, tình yêu nam nữ cùng tình yêu đồng tình hoàn toàn khác nhau, trên thân nữ nhân ngươi vĩnh viễn không có khả năng cảm nhận được sự vui sướng khi làm thân đàn bà."
" Im miệng!" Thủy Đại Nhân không thể nhịn được nữa hét lên, Đường Liệp thở dài một hơi nói: " Kỳ thật ngươi rất đẹp, nếu không phải cả ngày luôn lạnh như băng thì hẳn là một nữ tử rất có lực hấp dẫn."
" Dâm tặc vô sỉ!"
Đường Liệp lơ đễnh nâng chén rượu uống cạn, thoải mái duỗi bờ lưng mệt mỏi: " Tốt! Chúng ta đi tìm tỷ tỷ của ngươi, mọi người cùng nhau thương lượng nên như thế nào giải quyết chuyện này."
Mặc dù vẻn vẹn chỉ một ngày không gặp mặt, sự thay đổi của Thủy Trí Nhu đối với Đường Liệp cũng là kinh người, mới hôm qua thần sắc bệnh hoạn của nàng đã hoàn toàn mất hết, mà da thịt của nàng lại uyển mỹ trắng nõn nhẵn nhụi, lộ ra vẻ hồng hào khỏe mạnh, đôi mắt đẹp sáng mà hữu thần, tràn ngập cơ trí, nàng thậm chí có thể tự mình đứng lên, đi vài bước chậm rãi, mặc dù còn có chút cứng ngắc, nhưng đã hơn hẳn vài ngày trước.
Đường Liệp cùng Thủy Trí Nhu tràn ngập thâm tình nhìn nhau, dường như đã quên đi Thủy Đại Nhân đang ở bên người bọn họ.
" Gian phu dâm phụ!" Ở trong lòng Thủy Đại Nhân tàn bạo mắng lên, lập tức nàng đã ý thức được chính mình đang mắng tỷ tỷ của mình, không khỏi tự hỏi vì sao mình lại thất thố như vậy.
Bộ dáng ngày trước của Thủy Trí Nhu đã hoàn toàn biến mất, nàng nhẹ giọng nói: " Đường đại ca, huynh định làm sao trợ giúp Đại Nhân."
Đường Liệp bùi ngùi thở dài: " Hổ dữ không ăn thịt con, Thủy Đại Nhân đang muốn cho ta và nàng cùng nhau đi mưu sát chính con ruột của mình đó."
Thủy Đại Nhân trợn mắt nhìn hắn.
Đường Liệp nói: " Phương pháp không phải không có, nhưng phải nhìn trong lòng ngươi có năng lực thừa nhận để vượt qua thử thách hay không."
Thủy Đại Nhân thấp giọng nói: " Cái gì là năng lực thừa nhận trong lòng?"
Đường Liệp ý vị thâm sâu nói: " Muốn làm thành chuyện này thì ngươi phải cởi sạch trước mặt ta, ngươi có nguyện ý hay không?"
Khuôn mặt Thủy Trí Nhu đỏ lên, nhưng Thủy Đại Nhân lại đứng ngây ra, từ vẻ mặt Đường Liệp cũng có thể nhìn ra, Đường Liệp cũng không phải đang đùa dai, nhưng nghĩ tới ngọc thể của mình lại phải bại lộ trước mặt tên dâm tặc này, nội tâm không khỏi xấu hổ và giận dữ, lạnh lùng nói: " Ta giết tên vô liêm sỉ ngươi!"
Trong lòng Thủy Trí Nhu cả kinh, biết muội muội vui giận bất thường, hấp tấp che trước người Đường Liệp, nàng dẫu sao cũng chưa đi vững, thân thể mềm mại lảo đảo một một chút suýt nữa đã ngã sấp xuống, khuỷu tay hữu lực của Đường Liệp đã kịp thời ôm lấy nàng.
Thủy Đại Nhân nhìn tình cảnh ngọt ngào của hai người trong lòng càng phẫn nộ.
Đường Liệp không hề sợ hãi nói: " Ta một lòng giúp ngươi giải quyết vấn đề, nhưng ngươi lại cứ đòi đánh đánh giết giết, ngươi dã man như thế, ta cũng lười quản ngươi, ngươi muốn giết thì giết, Đường Liệp ta nếu nhíu mày một chút cũng không là nam nhân!"
Thủy Đại Nhân lại bị hắn nói ngây người, hồi lâu mới nói: " Ngươi không thể gạt ta."
Đường Liệp mỉm cười nói: " Có cung chủ ở chỗ này, ta tuyệt sẽ không làm ra chuyện gì vượt rào." Ngoại ý của hắn chính là nếu Thủy Trí Nhu không có mặt, thì hắn đã khó chắc chắn được.
Thủy Trí Nhu nhẹ giọng nói: " Đại Nhân, không bằng ngươi để cho Đường đại ca thử một lần."
Thủy Đại Nhân yên lặng đặt quyết tâm, vô luận là Đường Liệp thành công hay không, việc này sau khi xong xuôi, thì phải giết chết hắn, mới tiết được mối hận trong lòng.
Đường Liệp không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: " Xin mời nữ vương hãy cởi áo ra, ta phải kiểm tra toàn diện cho ngươi."
Trải qua đấu tranh tư tưởng kịch liệt, Thủy Đại Nhân rốt cuộc bỏ đi quần dài, nằm trên giường, lõa lồ vùng bụng dưới không chút tỳ vết.
Đường Liệp mặc dù đối với việc đối nhân xử thế của Thủy Đại Nhân cực kỳ phản cảm, nhưng nhìn thấy da thịt nhẵn nhụi như thế, cũng cảm thấy có chút tâm động. Đầu ngón tay chạm đến vùng bụng dưới mê người của Thủy Đại Nhân, trong đầu một trận miên man bất định, hiện lên cảnh tượng lần trước cùng Thủy Đại Nhân lầm trúng mê dược, ở bên trong phòng tắm cuồng dã giao hoan, trong nội tâm không khỏi rung động.
Thủy Đại Nhân căm tức nhìn đôi mắt của Đường Liệp, từ đó tựa hồ như cảm thấy được điều gì.
Trong lòng Đường Liệp rùng mình, ý nghĩ hồi phục tỉnh táo, xấu hổ ho khan một tiếng, ngưng tụ tâm thần, dùng xúc giác siêu nhân của tay phải, cảm giác biến hóa trong cơ thể Thủy Đại Nhân.
Thân thể kết cấu của Hải tộc cùng loài người bình thường cũng không có phân biệt nhiều lắm, Đường Liệp căn cứ theo kết cấu, dùng cảm giác linh mẫn của chính mình, dần dần trong đầu hình thành một đường viền thật đầy đủ.
Thủy Đại Nhân đích xác đã mang thai, tử cung của nàng đã bắt đầu xảy ra biến hóa vi diệu, Đường Liệp nhắm lại hai mắt, trong đầu hiện ra một màn hình ảnh, thai nhi đang lẳng lặng nghỉ ngơi trong tử cung của Thủy Đại Nhân, theo hắn cảm giác sơ bộ, kích cỡ của dựng noan tương đương với khoảng năm mươi ngày của loài người, nhưng căn cứ thời gian mang thai đặc biệt của Hải tộc nữ tử cùng thời gian phát sinh quan hệ lần trước của bọn họ mà phán đoán, dựng noãn này cũng phải cỡ bảy tháng, khác với loài người là dựng noãn và tử cung vây quanh một dịch thể, điều này làm cho dựng noãn và tử cung dường như là độc lập, thai nhi tựa hồ cảm giác được Đường Liệp đang thăm dò nó, kinh thanh nói: " Ba ba, đừng a!"
Đường Liệp bỗng nhiên mở mắt, nhìn thấy ánh mắt khẩn trương vạn phần của Thủy Đại Nhân, hắn đứng lên, yên lặng đi vào phía trước cửa sổ, ánh nến bên trong làm đường viền trên gương mặt hắn hiện ra âm tình bất định. Vừa mới rồi thanh âm hắn nghe được hắn dám chắc là do ảo giác của mình, hắn thật sâu thở ra một hơi, cố gắng xua đuổi ý không hài lòng trong đầu, tâm tình không bởi vì vậy mà buông lỏng chút nào. Chẳng lẽ tính mạng vừa mới thành hình này, thông qua cảm giác nói cho bản thân hắn không nên làm thương tổn nó.
Thủy Trí Nhu lặng yên đi tới phía sau Đường Liệp, ôn nhu nói: " Chuyện gì xảy ra?"
Đường Liệp thở dài nói: " Ta làm không được, để cho ta đích tay hại cốt nhục của mình, ta thật sự làm không được!"
Thủy Trí Nhu kéo cánh tay Đường Liệp, nhẹ giọng an ủi nói: " Đường đại ca, huynh trấn tĩnh một chút, có lẽ còn có thể nghĩ ra biện pháp khác."
Thủy Đại Nhân im lặng từ trên giường ngồi dậy, tâm tình giờ phút này của nàng cũng trầm trọng thần kỳ, nàng cũng không rõ vì điều gì, ở cuối cùng trước mắt mà trong lòng nàng sinh ra cảm giác không đành lòng, có lẽ đây là do tình mẫu tử trong truyền thuyết mà ra.
Trong lòng Thủy Trí Nhu vô cùng khổ sở, nếu chuyện này phát sinh trên người mình, nàng nhất định sẽ không do dự lưu lại thai nhi. Nàng chuyển hướng Thủy Đại Nhân nói: " Muội muội, chẳng lẽ ngươi thật nhẫn tâm giết chết nó?"
Thủy Đại Nhân kêu lên chói tai: " Ngươi căn bản không hiểu được thống khổ của ta, ngươi không phải ta, ngươi vĩnh viễn sẽ không minh bạch!"
Thủy Trí Nhu rưng rưng nói: " Nếu ta có thể thay ngươi chịu tội, ta nhất định sẽ không chút do dự thay thế ngươi!"
Đường Liệp nội tâm chấn động, trong đầu hắn đột nhiên hiện lên một ý niệm cực kỳ can đảm, với trạng huống phát triển bây giờ của thai nhi, có lẽ có thể dời đi tìm một hoàn cảnh đồng dạng tiếp tục sinh trưởng, Thủy Trí Nhu và Thủy Đại Nhân là tỷ muội, trạng huống trong thân thể các nàng sẽ tương đương với nhau, nếu đem thai nhi dời đi đưa vào trong cơ thể của Thủy Trí Nhu, khả năng sống sót sẽ thật to gia tăng. Nhưng hắn lập tức từ bỏ ý nghĩ này, cho dù di chuyển thai nhi thành công, đối với Thủy Trí Nhu mà nói lại thật không công bình, nàng vì sao phải trả giá đắt như vậy cho sai lầm của mình và Thủy Đại Nhân.
Thủy Đại Nhân đột nhiên giơ lên chủy thủ hướng chính bụng dưới của mình: " Đường Liệp, nếu ngươi còn không có biện pháp, ta sẽ xé ra chính bụng của mình, đem nghiệt chủng của ngươi lấy ra."
" Đừng!" Thủy Trí Nhu kinh hô.
Đường Liệp lớn tiếng nói: " Có một biện pháp!"
Ánh mắt tỷ muội hai người đồng thời nhìn về phía Đường Liệp.
Đường Liệp vô cùng gian nan đem ý nghĩ của mình nói ra: " Nếu ta có thể tìm được một phương pháp vẹn toàn đôi bên, có thể đem thai nhi lấy ra khỏi bụng ngươi, lại có thể để cho nó tiếp tục sống sót, ngươi cho là như thế nào?"
Thủy Trí Nhu vui vẻ nói: " Vậy thì quá tốt."
Đường Liệp vốn tưởng rằng Thủy Đại Nhân sẽ phản đối, nhưng thật không ngờ nàng ta cũng gật đầu nói: " Ngươi có thể làm được sao?"
Đường Liệp nhìn Thủy Đại Nhân một chút, lại nhìn Thủy Trí Nhu nói: " Chuyện này đều quan hệ đến mỗi người chúng ta."
Thủy Đại Nhân cau đôi mày xinh đẹp, cũng không rõ hàm nghĩa đích thực của Đường Liệp.
Đường Liệp nói: " Ta có thể lấy thai nhi ra, bỏ vào trong cơ thể người khác, đương nhiên điều kiện bắt buộc là phải tìm được sự cho phép của nàng."
Thủy Trí Nhu rốt cuộc hiểu được phương pháp vẹn toàn cho đôi bên của Đường Liệp, nàng cơ hồ không có bất luận sự do dự gì, nhẹ giọng nói: " Ta nguyện ý!"
" Cung chủ!" Đường Liệp kích động nói.
Thủy Trí Nhu cầm bàn tay của Đường Liệp, tay kia cầm bàn tay của Thủy Đại Nhân, lần này Thủy Đại Nhân cũng không phản đối, Thủy Trí Nhu gằn từng chữ: " Các ngươi một người là em gái ta, một người là người yêu như tính mạng ta, vì các ngươi chuyện gì ta cũng đều nguyện ý đi làm."
Thủy Đại Nhân không hề tỏ vẻ cảm động, lạnh lùng nói: " Hy vọng hết thảy có điều kiện như ngươi mong muốn."
Đường Liệp lại cẩn thận tiến hành kiểm tra thân thể cho Thủy Trí Nhu, phát hiện di chuyển thai nhi sẽ đơn giản hơn sự tưởng tượng của hắn, hắn hoàn toàn không cần dùng công cụ gì, dùng năng lượng phòng hộ chung quanh thai nhi, đem thai nhi trong tử cung của Thủy Đại Nhân phong bế lại rồi dời sang trong cơ thể của Thủy Trí Nhu.
Thủy Đại Nhân mặc dù cực độ không tình nguyện, nhưng cũng không thể không cởi quần áo trước mặt Đường Liệp lần thứ hai, bộ vị bí ẩn nhất bại lộ trước mặt Đường Liệp, trong lòng ngượng ngùng khó dùng được ngôn ngữ nào để hình dung, nàng cơ hồ có thể tưởng tượng được bộ dáng mị mị của Đường Liệp.
Đối mặt hai thân thể sinh hương dụ người, Đường Liệp không có khả năng không động tâm, may là lý trí của hắn còn có thể khống chế dục niệm của bản thân, chỉ sợ vô ý thì hậu nhân của mình sẽ mất ngay trong tay mình.
Đường Liệp thu liễm tâm thần, thấp giọng hướng Thủy Trí Nhu nói: " Ta dùng năng lượng tiến vào trong cơ thể ngươi, có thể sẽ có một chút đau đớn, ngươi nhẫn nại một chút."
Thủy Đại Nhân khẽ ừ, lúc này cảm giác thân dưới có chút khác thường, là do Đường Liệp dùng năng lượng vô hình tiến nhập cơ thể của nàng, cảm giác khác thường giống như con kiến cắn nội tâm của Thủy Đại Nhân, Đường Liệp không cố ý trêu chọc bộ vị mẫn cảm của nàng, Thủy Đại Nhân kiệt lực khống chế thân thể của chính mình, rất sợ nội tâm của mình bày ra phản ứng sẽ bại lộ ở trước mặt Đường Liệp, trong lòng mắng thầm: " Dâm tặc, vũ nhục hôm nay, ta tất nhiên sẽ hoàn lại gấp bội."
Thủy Đại Nhân thật sự là hiểu lầm Đường Liệp, Đường Liệp mặc dù đối diện với thân thể không hề che lấp của nàng, nhưng trong lòng không hề có ý nghĩ tà ác gì, kiệt lực khống chế năng lượng của mình, dùng năng lượng cẩn thận chia lìa thai nhi cùng tử cung, sự đau đớn ẩn ẩn khoái cảm làm cho Thủy Đại Nhân rốt cuộc không thể khống chế, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ mê người.
Thủy Trí Nhu rõ ràng nghe được tiếng rên rỉ của muội muội, nhưng lại không khỏi nhớ tới tình cảnh lúc giao hợp cùng Đường Liệp, gương mặt bất ngờ xấu hổ đỏ bừng.