Y Thủ Che Thiên

Quyển 3 - Chương 78: Trưởng Lão A Vũ



Nghe thấy lời nói mang theo ý cảnh cáo, trên mặt A Vũ lại hiện lên vẻ tươi cười.

Hai gã tộc nhân của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhìn thấy vẻ mặt của A Vũ như thế cũng không khỏi oán thầm người này không phải là bị ngu chứ? Vậy mà còn cười được!

Nhìn vẻ mặt giống như nhìn thấy người ngu của hai người, A Vũ còn không có một chút cảm xúc bất mãn nào, tâm trạng hiện tại của hắn có thể nói là tốt đến khó có thể nói nên lời.

A Vũ cũng không trả lời câu hỏi của hai người, mà trực tiếp biến trở về bản thể, một cái Khiếu Nguyệt Thiên Lang toàn thân màu trắng bạc!

Nhìn thấy vậy, trên mặt hai gã Khiếu Nguyệt Thiên Lang cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, không khỏi lên tiếng hỏi: “Xin hỏi ngươi là? Tại sao trước đây chúng ta chưa từng gặp ngươi?”

Tất nhiên, vị trước mặt đây cũng là tộc nhân Khiếu Nguyệt Thiên Lang, hơn nữa hắn có thể biến thành hình người cũng đã chứng minh rằng thực lực hắn không kém, chỉ là bọn họ trước giờ chưa từng gặp qua hắn, việc này cũng không khỏi có chút kỳ quái đi.

Nghe vậy, A Vũ lên tiếng nói: “Ta là A Vũ đã rời khỏi đây nhiều năm về trước, các ngươi đến thông truyền với các trưởng lão một tiếng đi.”

Khiếu Nguyệt Thiên Lang cũng là một trong Thú Tộc, nhưng bọn họ tồn tại với tư cách là yêu thú đỉnh cao nhất, bọn hắn có tộc riêng của mình. Sự quản lý trong gia tộc cũng không khác biệt mấy so với Nhân tộc, cho nên cũng sẽ giống như vậy, có trưởng lão.

Chỉ là tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang không có gia chủ, ngang hàng với gia chủ ở trên là Vương của bọn hắn! Nhưng mà, quyền uy của Vương so với gia chủ còn lớn hơn rất nhiều, đã là lời nói của Vương thì không ai có thể phản đối.

Một gã Khiếu Nguyệt Thiên Lang rất nhanh đã chạy vào bên trong, mà A Vũ cũng hướng tới bên trong mà đi, phạm vi lãnh địa của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang rất lớn, cho nên Khiếu Nguyệt Thiên Lang lúc nãy cản trở cũng không ngăn hắn lại.

Mộ Dật Thần theo sát sau lưng A Vũ đi tới, nhưng ngay lúc hắn chuẩn bị đi tới thì liền bị ngăn lại: “Ngươi là ai? Nếu là tộc nhân của chúng ta thì lập tức biến thành bản thể!”

Nghe lời hắn nói, Mộ Dật Thần liếc nhìn A Vũ, mang sắc mặt nghiêm trọng, A Vũ hướng về phía hắn nhẹ gật đầu. Lần trở về này của bọn hắn cũng không phải là không có nguy hiểm, ngược lại có khả năng sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm khó mà đoán trước được, mà lúc Mộ Dật Thần lộ ra thân phận, những nguy hiểm này cũng sẽ theo đó mà đến rồi.

Tiếp theo, Mộ Dật Thần liền biến trở về bản thể.

Nhưng mà, hộ vệ Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhìn thấy như vậy lại sững sờ ngay tại chỗ, hai mắt trừng lớn giống như không thể tin được, kinh ngạc nhìn Mộ Dật Thần, chỉ cảm giác thấy mình như Sói đói cơm nên mờ mắt rồi…

Ở trước mặt hắn chính là một Khiếu Nguyệt Thiên Lang toàn thân lông vàng, một cỗ khí chất vương giả không thể nào kháng cự từ trên người hắn tràn ngập ra, khiến cho hắn có cảm giác thần phục. Cái này là uy áp từ trong huyết mạch, lúc nhìn thấy hắn chỉ cảm thấy chân mình không còn vững nữa, cố gắng khống chế lắm mới không trực tiếp khuỵu chân xuống đất.

“Thiên… Thiên Lang Vương… Điều này sao có thể! Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!” Hộ vệ không ngừng nói với bản thân mình, nhưng cái hắn thấy trước mắt lại đang chứng minh cho hắn thấy sự thật chắc như sắt kia.

Bề ngoài có lẽ có thể bắt chước, nhưng cái khí chất vương giả kia thì cho dù dùng phương pháp gì cũng không thể bắt chước được. Chỉ là, trong gia tộc làm sao có thể xuất hiện hai Khiếu Nguyệt Thiên Vương? Đây quả thực khó có thể tưởng tượng!

Lập tức, hộ vệ kia cũng mặc kệ hai người Mộ Dật Thần và A Vũ, rất nhanh hướng tới bên trong chạy đến. Chỉ trong thời gian nháy mắt hắn đã biến mất không thấy, tất nhiên là thi triển tốc độ nhanh nhất.

Trước cổng chính tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang bình thường đề phòng nghiêm ngặt lúc này lại không có người nào…

Đối với điều này, Mộ Dật Thần cùng với A Vũ không có chút kinh ngạc nào, từ lúc Mộ Dật Thần lộ ra thân phận của mình thì bọn hắn đã biết rõ việc này sẽ tạo thành chấn động như thế nào đối với tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang.

Hướng tới phía trong một mạch đi tới, lúc này Mộ Dật Thần mới nhìn rõ cảnh vật nơi tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang trú ngụ. Không thể không thừa nhận, nơi đây có thể gọi là thế ngoại đào nguyên* (bồng lai tiên cảnh, thế giới thần tiên). Bốn phía có núi cao che chắn, đưa mắt nhìn lại là một thảm cỏ xanh lớn và các loại hoa, cây cối.

Còn có vài tòa nhà lẻ loi, tất nhiên là để cho Khiếu Nguyệt Thiên Lang có thể hóa thành người sử dụng. Phần lớn Khiếu Nguyệt Thiên Lang tuy có thể biến thành hình người nhưng lại vẫn thích sống ở thiên nhiên hoang dã như cũ, dù sao đây cũng là cội nguồn mà bọn hắn yêu thích nhất.

A Vũ vừa đi vừa nói: “Tất cả ở đây đều không có thay đổi gì lớn, chỉ là nhiều lên vài tòa nhà, những thứ khác thì vẫn không có gì khác so với lúc ta rời khỏi đây.” Trong giọng nói kích động mang theo hoài niệm nồng đậm.

Không ai biết cảm nhận của hắn khi ở lại chiến trường Thiên Huyền nhiều năm như vậy, đối với hắn, cái kia chính là cô đơn và gò bó đến vô hạn. Bị nhốt trong mảnh không gian kia mà không có cách nào đi ra ngoài, tuy không gian cũng không nhỏ nhưng cũng là một loại trói buộc, cái thời gian không có tự do này thật sự làm cho người ta khó có thể chịu được.

Trong thời gian buồn chán dài đằng đẵng kia hắn sẽ thường xuyên hoài niệm nhà của mình, hoài niệm tộc nhân của mình, vốn tưởng rằng đời này sẽ không có cơ hội trở lại đây nữa, không nghĩ tới hôm nay lại có thể thấy lại những thứ này, làm sao có thể không kích động?

Đại trưởng lão A Thiên của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang lúc này đang tu luyện ở trong phòng, nhưng đột nhiên lại nghe được một trận tiếng đập cửa dồn dập cùng từng đợt kinh hô.

“Đại trưởng lão, có chuyện lớn xảy ra rồi.”

“Đại trưởng lão, nhanh xuất hiện đi, xảy ra chuyện lớn rồi.”

……….

Sau khi rời khỏi trạng thái tu luyện, A Thiên nhíu mày mở cửa phòng ra, nhìn người nói chuyện nói: “Rốt cuộc xảy ra chuyện lớn gì mà ngươi phải vội vàng hấp tấp như vậy? Nếu không phải là chuyện lớn, ta nhất định sẽ xử phạt ngươi thật nặng.”

Tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang bọn họ bình thường rất bình tĩnh, dù sao cũng sẽ không có người nào không có mắt mà tìm đến gây chuyện với bọn hắn, mà chuyện trong tộc cũng không nhiều, lúc hoảng hốt như thế này đúng là thật hiếm thấy.

Người nói chuyện tất nhiên là tên hộ vệ vừa chạy về kia, nghe thấy lời A Thiên nói nhưng hắn không hề lo lắng, vội nói: “Đại trưởng lão, việc lớn không tốt rồi. Vừa rồi vậy mà lại có một vị Thiên Lang Vương khác đến trong tộc!”

Hắn vừa nói xong, A Thiên tát vào mặt hắn một cái: “Nói bậy bạ gì đó! Thiên Lang Vương đẳng cấp tôn quý như thế nào mà ngươi cũng dám nói lời như vậy, lẽ nào ngươi muốn chết đúng không?”

Mang vẻ mặt nghiêm túc, nghe A Thiên răn dạy, lời như vậy mà đứa nhỏ này cũng dám nói ra, quả thực là khinh thường tôn nghiêm của Vương, thật sự không thể tha thứ được!

Đột nhiên bị tát một tát, người nọ cũng sững sờ, sau khi phản ứng lại hắn mới vội vàng giải thích: “Đại trưởng lão, ta nói là sự thật. Cho dù lá gan ta lớn bằng trời ta cũng không dám đem chuyện này ra đùa giỡn, ngài cùng ta đi xem đi! Ta là tận mắt nhìn thấy, nếu ta lừa gạt ngài, trời giáng năm lần sét!”

A Thiên liếc nhìn hắn một cái thật sâu, tuy rằng trong lòng cảm thấy chuyện này quả thực là thiên phương dạ đàm* (ngàn lẻ một đêm ý là chuyện không thể xảy ra) nhưng nhìn bộ dạng khẳng định của hắn cũng quyết định đi ra xem cùng hắn: “Đi thôi, nếu ngươi báo sai thì chuẩn bị nhận sự trừng phạt đi!”

Không nghĩ tới hắn lại một chút cũng không quan tâm, vội vàng mang theo Đại trưởng lão đi sang bên đó. Đừng nói là Đại trưởng lão, cho dù là chính bản thân hắn tận mắt nhìn thấy cũng khó mà tin được, lúc này hắn cũng không quan tâm hậu quả sẽ là cái gì, cái hắn càng muốn biết hơn đó là rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Vị Thiên Lang Vương kia xuất hiện ở cửa ra vào quả thật đã phá vỡ kiến thức của hắn, đồng thời xuất hiện hai vị Thiên Lang Vương đây là chuyện mà chưa từng xuất hiện trong toàn gia tộc, đây chính là một vấn đề tín ngưỡng, nếu Đại trưởng lão có thể chứng minh được tất cả những gì hắn phán đoán là giả dối, cho dù phải chịu trừng phạt hắn cũng sẽ bằng lòng tiếp nhận.

Rất nhanh, hai con sói đã xuất hiện ở cửa ra vào, nhưng mà cũng không nhìn thấy bóng người nào.

Có lẽ hai người kia đã tiến vào rồi, không khỏi hướng vào phía bên trong để tìm kiếm. Lúc này A Thiên cũng quyết định nhất định phải cần phải biết rõ ràng, dù sao loại chuyện này là cực kỳ nghiêm túc đấy, đây chính là quan hệ đến sự tình của toàn bộ tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang bọn hắn, tuyệt đối không thể xuất hiện một tia hoài nghi nào!

Hai người A Vũ và Mộ Dật Thần đi đến địa phương cách đấy cũng không xa, hôm nay bọn hắn cũng không phải muốn ngắm phong cảnh, mà là muốn biết rõ ràng thân phận của Mộ Dật Thần. Vì sao Thiên Lang Vương lại lang thang ở bên ngoài rồi trở thành yêu sủng, nếu nói ra chuyện này thật sự là quá hoang đường rồi, thời điểm lần đầu tiên A Vũ nhìn thấy Mộ Dật Thần cũng khó có thể tin, hắn cũng muốn biết rõ ràng.

Mộ Dật Thần cũng cho là như vậy đấy, tuy nói từ lúc sinh ra cho đến bây giờ hắn vẫn ở cùng một chỗ với Mộ Chỉ Ly, không có cảm tình gì với tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, nhưng hắn cũng không muốn sống cả đời trong nghi hoặc, ít nhất cũng phải biết rõ ràng đã có chuyện gì xảy ra với thân thế của mình.

Rất nhanh, A Minh và A Thiên trưởng lão đã tìm được A Vũ bọn họ, A Minh vội vàng chỉ về phương hướng của A Vũ: “Đại trưởng lão, ở đó.”

Nghe vậy, A Thiên cũng nhìn về phương hướng mà A Minh chỉ, sau khi hắn nhìn thấy A Vũ thì tuy có nhiều hơn một tia kinh ngạc nhưng khẩu khí thì trì hoãn lại: “A Minh, ngươi nói đây là Thiên Lang Vương? Ta hoài nghi ngươi có phải hay không…”

Giọng nói tự nhiên im bặt, A Thiên kinh ngạc nhìn đằng sau lưng A Vũ xuất hiện một con sói Khiếu Nguyệt Thiên Lang toàn thân đều màu vàng, cảm giác mình hoa mắt không khỏi dụi dụi mắt, nhưng lúc trợn mắt vẫn nhìn thấy con sói Khiếu Nguyệt Thiên Lang uy phong lẫm lẫm màu vàng như cũ.

“Chuyện này…làm sao có thể!” A Thiên kinh hãi nói, trời ạ, vậy mà hắn lại thấy được một Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương khác. Trong lịch sử phát triển của gia tộc nhiều năm như vậy chưa bao giờ từng xuất hiện tình huống có hai Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương, mình nhất định là đang nằm mơ…

A Minh nhìn phản ứng của Đại trưởng lão, tâm tình rất phức tạp. Xem ra chính mình không có nhìn lầm, thật là Thiên Lang Vương. Qua nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên nhìn thấy Đại trưởng lão có bộ dáng thất thố như vậy, bất quá chắc hẳn trong gia tộc bất luận là ai, người nào nhìn thấy hắn đều vô cùng kinh ngạc a.

A Thiên không khỏi đi lên phía trước, trong mắt tràn đầy sự không thể tin được như trước. Chẳng qua là thời điểm khi hắn nhìn thấy Mộ Dật Thần chỉ cảm thấy uy áp trong huyết mạch để cho hắn muốn quỳ xuống thần phục, trong lòng càng khiến cho người ta sợ hãi.

Đây thật là Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương sao, trừ điều đó ra thì làm sao có thể khiến cho hắn có loại cảm giác này.

Nhìn Mộ Dật Thần, A Thiên há hốc mồm nhưng lại không biết nên nói cái gì. Gọi hắn là Thiên Lang Vương? Có thể thân phận của hắn hôm nay còn không được khẳng định, không hô Thiên Lang Vương? Nhưng nếu được xác định thì chẳng phải chính mình bất kính đối với hắn.

Khuôn mặt Mộ Dật Thần không biểu tình nhìn người trước mặt, tuy là hình người nhưng hắn có thể cảm thụ được là đồng tộc. Có lẽ thân phận không thấp, bởi vì khí tức trên người hắn rất cường đại.

A Vũ lại mở miệng đầu tiên: “Ngươi là người phương nào? Nhiều năm chưa từng trở về gia tộc, đúng là cũng không nhận ra rồi.”

“Ta là Đại trưởng lão trong tộc, A Thiên.” Nếu là Khiếu Nguyệt Thiên Lang bình thường hỏi thăm, A Thiên chắc chắn sẽ không để ý, nhưng có thể ở bên cạnh Mộ Dật Thần thì A Vũ lại khác.

“Đại trưởng lão không phải là A Càn sao?” A Vũ hơi kinh ngạc mà hỏi, trước khi hắn rời đi A Càn đúng là Đại trưởng lão, khi đó quan hệ bọn hắn cũng không tệ lắm, không nghĩ tới lúc trở lại Đại trưởng lão vậy mà đã thay đổi.

Khác với sự kinh ngạc của A Vũ, trên mặt A Thiên lại hiện lên một vòng rung động. Từ lúc A Vũ nói lên cái tên A Càn với bộ dạng tùy ý hắn có thể từ đó nhìn ra chỗ không đơn giản a, huống hồ từ nhiều năm trước vị trí Đại trưởng lão do chính mình là do mình tiếp nhận, như thế nói lên hắn có bao nhiêu năm chưa từng trở về rồi hả?

Ngoại trừ A Vũ trưởng lão ở bên ngoài lúc đó, tựa hồ không còn có ai như vậy rồi. Nghĩ tới đây, A Thiên không khỏi lên tiếng hỏi: “Xin hỏi tên của ngươi là?”

A Vũ khẽ mĩm cười nói: “A Vũ ”

A Thiên trong lòng chấn động, quả nhiên đúng như hắn dự đoán, vậy mà thật là Ngũ trưởng lão đã mất tích nhiều năm! Nhiều năm như vậy A Vũ trưởng lão đều chưa từng trở về, tuổi trẻ đồng lứa rất nhiều người cũng không biết hắn, nhưng hắn lại biết rõ, thế hệ trước cũng biết rõ.

Nhiều năm như vậy đều chưa từng trở về, không ít người đã bỏ đi hi vọng, chưa từng nghĩ hôm nay A Vũ trưởng lão đã trở về rồi.

A Thiên vội vàng hành lễ nói: “Bái kiến A Vũ tiền bối.” thái độ của A Thiên cực kỳ cung kính, thái độ đối đãi với trưởng bối của bọn hắn gần đây đều như thế, huống chi là trưởng lão quyền cao chức trọng.

Nghe vậy, A Vũ nhếch môi nở nụ cười: “Đã nhiều năm như vậy không nghĩ tới vậy mà còn có người nhận thức ta, thật sự là không dễ dàng.” Vốn cho là mình đã bị gia tộc quên đi, không nghĩ tới như cũ vẫn có người nhớ rõ mình, loại tâm tình này không thể nghi ngờ là mừng rỡ đấy.

Một phen kinh ngạc qua đi, A Thiên cũng không tiếp tục xoắn xuýt với sự kiện này, mà là đưa mắt nhìn sang Mộ Dật Thần ở bên cạnh. Hắn để ý nhất chính là hắn ta ( Mộ Dật Thần), chẳng lẽ hắn quả thật là Thiên Lang Vương?

Lúc này hắn đã đại khái khẳng định được, dù sao hắn là cùng A Vũ tiền bối trở về cùng nhau, điều này đã nói rõ rất nhiều vấn đề.

“A Vũ tiền bối, không biết vị này chính là?”

A Vũ sắc mặt trở lên nghiêm túc: “Đây là Thiên Lang Vương vĩ đại của chúng ta, chẳng lẽ ngay cả điều này ngươi cũng không biết?” Đúng là với nghi vấn lần này của A Thiên thì hắn rất không thích.

Lời nói mang theo chất vấn cùng cảnh cáo khiến cho sắc mặt A Thiên trông rất khó coi, gật đầu nói: “Ta biết rõ, chỉ là A Vũ tiền bối, tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang đã có một vị Thiên Lang Vương a! Chuyện này ngài cũng biết tộc chúng ta vẫn đều chỉ có một vị Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương tồn tại.

Chỉ có sau khi Thiên Lang Vương qua đời mới xuất hiện tân Thiên Lang Vương, hai vị cùng lúc xuất hiện là tình huống chưa bao giờ từng xuất hiện!”

“Vị ở trước mắt ngươi chính là Thiên Lang Vương, chắc chắn không thể giả được, chắc hẳn ngươi đã tinh tường cảm nhận được uy áp đến từ trong huyết mạch. Thời điểm Khiếu Nguyệt Thiên Lang chúng ta nhìn thấy Thiên Lang Vương nên làm như thế nào, ngươi có lẽ là rõ ràng đấy.” A Vũ không để ý đến lời A Thiên nói, mà xụ mặt khiển trách.

Hắn nhất định phải để cho Mộ Dật Thần được thừa nhận là thân phận Thiên Lang Vương, hắn biết rất rõ ràng Mộ Dật Thần tuyệt đối là chân chính Thiên Lang Vương, bất luận là đặc thù hay là những thứ khác đều rành mạch biểu hiện ra, ở trong mắt hắn xem ra cái tên Thiên Lang Vương trong tộc kia mới làm cho người ta hoài nghi.

A Thiên do dự một phen, sau vẫn quyết định hành lễ với Mộ Dật Thần: “Bái kiến Thiên Lang Vương.” Lúc nói ra những lời này hắn cũng không có cảm thấy một tia không thói quen, nếu không phải là có quá nhiều nghi kị, từ lúc gặp mặt hắn đã hô rồi.

Nghe được lời của A Thiên, Mộ Dật Thần khẽ gật đầu xem như ra hiệu rồi. Hôm nay thân phận hắn còn chưa được khẳng định, mặc dù đối phương xưng hô hắn cũng hiểu được là hắn còn nghi ngờ, đối với loại xưng hô này hắn thật sự không có hứng thú.

“Thiên Lang Vương, A Vũ tiền bối, chuyện này ta cần phải báo cho nhóm các trưởng lão, trước tiên ta để cho A Minh mang các ngươi đi nghỉ ngơi một lát, đến lúc đó rồi hãy nói chuyện này để xem tình hình như thế nào?” A Thiên thăm dò hỏi.

Chuyện lớn như vậy hắn căn bản cũng không có biện pháp làm chủ, không riêng gì muốn tụ họp tất cả các trưởng lão để thương lượng, còn phải đem chuyện này bẩm báo cho Thiên Lang Vương trong tộc, đây hết thảy thật sự làm cho người ta khó có thể tin.

“Đi thôi” A Vũ không có cự tuyệt, ý định của hắn cũng là như thế.



Thần Quyết cung.

Hai người Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi cầm lệnh bài đi đến điện Thanh Long. Hôm nay chính là bắt đầu thời gian trao đổi của bốn điện, so với lúc gióng trống khua chiêng đi Dược tông trao đổi, lần này lại có vẻ yên tĩnh hơn nhiều.

Ngoại trừ mười người đạt được danh ngạch, những người khác thậm chí còn không biết đến tột cùng là ai có được tư cách dự thi. Loại hình thức này ít xuất hiện nhưng ngược lại Mộ Chỉ Ly có chút ưa thích, so với việc mọi người như vậy chú mục dưới tình huống đi tham gia nàng cảm thấy phương thức như vậy rất tốt.

Thiên Nhi có chút tùy ý khi cầm lệnh bài trong tay, nàng đối với vũ kỹ ngược lại không có nhu cầu quá lớn, dù sao vũ kỹ Long tộc bọn họ cường đại nhất chính là thân thể không thể phá vỡ của bọn họ, mặc dù là hóa thành hình người nhưng nàng thích nhất vẫn là dùng thân thể cường hãn để công kích.

“Dật Thần đã đi nhiều ngày như vậy, cũng không biết hiện tại tại thế nào, ngươi nói hiện tại bọn hắn đã tìm được nơi trú ngụ của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang chưa?” Mộ Chỉ Ly nhìn Thiên Nhi ở bên cạnh lên tiếng hỏi.

Từ khi Dật Thần sinh ra đến nay, bọn hắn chưa từng tách nhau ra. Hiện tại không có hắn ở bên người thật đúng là có chút không quen.

Nghe vậy, thần sắcThiên Nhi cũng trở nên giật mình, chợt lên tiếng nói: “Ta cũng không rõ ràng lắm, nơi ở của Khiếu Nguyệt Thiên Lang cực kỳ bí ẩn, chỉ hi vọng những năm gần đây không có thay đổi gì, như vậy A Vũ có thể tìm được luôn.”

“Bây giờ chúng ta chỉ có thể hi vọng thôi, hi vọng bọn hắn ở tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang hết thảy đều thuận lợi, có thể sớm trở về.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, thần sắc có chút phức tạp, nếu không phải hôm nay nàng không thoát thân ra được thì nhất định sẽ cùng nhau trở về với Dật Thần.

Tuy nói tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang có nhiều cao thủ tụ tập, tác dụng của mình cũng không tính là lớn lắm, nhưng ít ra có thể giúp đỡ được một chút. Thời điểm chính mình gặp chuyện, Dật Thần luôn ở bên cạnh mình, mà hôm nay mình không có cách nào ở bên cạnh hắn, đương nhiên trong lòng của nàng không dễ chịu.

Cảm nhận được cảm xúc của Mộ Chỉ Ly, Thiên Nhi vỗ vỗ bả vai Mộ Chỉ Ly, nói: “Bọn hắn nhất định sẽ bình an trở về, Thiên Lang Vương ở trong tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang có địa vị vô cùng cao, bọn hắn tuyệt đối không dám dễ dàng tổn thương Mộ Dật Thần.

Bây giờ điều cần lo lắng duy nhất chính là cái tên Thiên Lang Vương ở trong tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, nhưng ta tin tưởng bọn họ nhất định có thể giải quyết được chuyện này. Đợi đến lúc bọn họ trở lại thì chắc chắn thực lực sẽ tăng lên rất nhiều.”

Huyết mạch thức tỉnh cũng không phải là lực lượng cường đại bình thường, một khi Mộ Dật Thần tiến hành huyết mạch thức tỉnh tuyệt đối sẽ thoát thai hoán cốt, thực lực bạo tăng! Đây cũng là nguyên nhân hắn quyết định trở về Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc trước, chính vì có thể nhanh chóng giúp đỡ cho Chỉ Ly.

Cũng bởi vậy, các nàng mới không có ngăn cản bọn họ, bởi vì hiện tại Chỉ Ly rất cần một thế lực cường thế, mà lực lượng một người là không đủ đấy.

Khóe miệng Mộ Chỉ Ly lộ nụ cưởi mỉm: “Đúng vậy, bọn hắn nhất định sẽ bình an trở về.” Nàng tin tưởng vững chắc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.