Y Thủ Che Thiên

Quyển 3 - Chương 92: Diêm Ma



Đợi sau khi Tiêu Lệ Nhi đi, mọi người lúc này mới trở lại bình thường.

Nhìn về phía Mộ Chỉ Ly trong mắt mang theo một tia rất sợ hãi, cùng học Phượng Vũ Cửu Thiên giống nhau, thời gian sư tỷ tu luyện còn dài hơn vậy mà nàng ta có thể hoàn toàn thắng được, không thể không nói, Mộ Chỉ Ly để cho bọn họ thấy có nhiều việc có thể thực hiện được.

Đối với đệ tử cũ mà nói, có lẽ những thứ này làm cho bọn họ thất vọng và kinh sợ, nhưng mà đối với tân đệ tử mà nói cũng là thần tượng của bọn hắn, nàng để cho bọn họ hiểu bọn họ đệ tử mới tới cũng không phải là không sánh bằng đệ tử cũ.

Song, chỉ có chân chính hiểu nhân tài mới biết, đây hết thảy cũng không phải vấn đề giữa tân đệ tử và đệ tử cũ , mà là Mộ Chỉ Ly này thật sự là vô cùng biến thái. Người như vậy căn bản đã đánh vỡ tồn tại thăng bằng, rất nhiều chuyện không thể nào xảy ra đã không ngừng phát sinh trên người nàng.

Thí dụ như tu vi đến Thiên Huyền cảnh , căn bản là không cách nào tiến hành chiến đấu vượt cấp , bởi vì ở giữa mỗi một cấp thực lực sai biệt đều đạt đến trình độ cực kì khủng bố, muốn vượt cấp quả thực so với lên trời còn khó hơn. Song chính là chỗ đang lúc chuyện trong mắt mọi người nhìn qua so với lên trời còn khó hơn thì đối với Mộ Chỉ Ly giống như là ăn cơm uống nước đơn giản như vậy.

Ban đầu thời điểm Thiên Huyền Nhất cảnh , Mộ Chỉ Ly có thể vượt cấp chiến đấu làm cho người ta sợ hãi, bất quá mọi người cam chịu bởi vì Thiên Huyền Nhất cảnh thực lực có khả năng như vậy mà thôi, cũng chưa từng nghĩ đến hôm nay Thiên Huyền Bát cảnh, Mộ Chỉ Ly lại vẫn có thể chiến đấu vượt cấp, này chứng minh cái gì?

Khi chiến đấu cùng với Tiêu Lệ Nhi, bọn họ nhìn qua cũng không phải là Mộ Chỉ Ly chiến đấu vượt cấp, nhưng là cấp bậc ngang hàng nàng lại có thể dễ dàng đánh bại Tiêu Lệ Nhi, mặc dù Mộ Chỉ Ly chẳng bao giờ nói, nhưng mọi người biết ở trong ngang hàng cấp Mộ Chỉ Ly căn bản là thứ nhất, không có người có thể lấy thực lực ngang hàng đánh bại nàng!

Điều này cũng làm có nghĩa là Mộ Chỉ Ly dưới hình thức thực lực như cũ vẫn có thể vượt cấp chiến đấu, đây là năng lượng kinh khủng bực nào, người ở chỗ này dường như không có bất kỳ một người có thể làm được như vậy. . . . . .

Mộ Chỉ Ly chậm rãi tiêu sái xuống đài, đột nhiên cảm giác được trong đám người có một đạo ánh mắt âm độc gắt gao ngó chừng nàng, không khỏi quay đầu đi nhìn về phía vị trí tầm mắt kia, chưa từng nghĩ người nọ cũng là không có ý tứ tránh né, trực tiếp cùng tầm mắt Mộ Chỉ Ly tiếp xúc.

Đó là một nam tử cực kỳ âm nhu, vóc người cao ngất, da trắng nõn, còn có đường nét khuôn mặt khéo léo, để cho hắn nhìn qua không hề giống một loại nam tử cương nghị, nhưng lại có một loại mị lực.

Hắn không giống như Hàn Như Liệt, Hàn Như Liệt toàn thân tràn đầy một loại khí chất tà mị, nhất là đường cong mờ ở khóe miệng kia luôn làm cho người khó mà tự kềm chế. Mị lực của hắn là ở chỗ tà khí, có lẽ chính cái gọi là nam nhân không xấu nữ nhân không thương, bộ dáng xấu xa này luôn là làm cho người ta không tự chủ hãm sâu trong đó.

Cái này cũng không đại biểu hắn không dương cương, ở người bình thường nhận thấy, Hàn Như Liệt luôn là người mặc áo màu đỏ, có lẽ có chút ít âm nhu, nhưng Mộ Chỉ Ly xem ra lại không là như vậy.

Hàn Như Liệt có một mặt dương cương , trong ngày thường hắn có bộ dáng tà tứ kia , chỉ khi nào đối mặt với chuyện tình của mình, hắn sẽ hiển lộ ra một mặt dương cương cường thế kia.

Mà nam tử trước mắt lại không như vậy, hắn cũng không dương cương, cũng không ánh mặt trời, cái loại bộ dáng âm nhu này cùng với vẻ mặt có hơi tái nhợt da thịt của hắn làm cho người ta cảm thấy hắn tựa hồ hồi lâu chưa từng xuất hiện ở dưới ánh mặt trời , ánh mắt của hắn không phải là thuần túy và sạch sẽ, mà là cái loại mơ hồ có tính chất uy hiếp âm độc.

Bị ánh mắt như vậy ngó chừng phảng phất như bị độc xà nhìn thẳng, làm cho trong lòng người ta không tự chủ sinh ra một loại lạnh lẽo. Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu mày, nàng tin tưởng mình chưa từng có gặp tên nam tử này cũng không cùng nam tử này phát sinh mâu thuẫn.

Chẳng qua là, vì sao hắn phải nhìn mình như vậy?

Tầm mắt chậm rãi dời đi, Mộ Chỉ Ly đi đến bên cạnh Thiên Nhi . Nếu không biết đối phương đến tột cùng là người nào, nàng cũng lười nghĩ, bởi vì cái gọi là binh đến tướng chặn, nàng cũng không lo lắng những thứ gì.

Song, nhưng phát hiện Thiên Nhi ở bên cạnh tầm mắt của nàng ấy vẫn dừng lại ở trên người nam tử, không khỏi lên tiếng hỏi: “Thiên Nhi, ngươi cũng chú ý tới hắn?”

Nam tử kia là bởi vì nhìn mình không che dấu chút , mình mới có thể nhanh chóng cảm giác được , lại chưa từng nghĩ Thiên Nhi thế nhưng cũng có thể trong thời gian ngắn như vậy nắm bắt được, không khỏi thừa nhận linh thức của Thiên nhi so với mình cường hãn rất nhiều.

Thiên Nhi chậm rãi gật đầu: “Nam tử lần này, không đơn giản.”

Trước mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra một tia kinh ngạc, có thể làm cho Thiên Nhi đánh giá như vậy, có thể thấy được nam tử này trình độ lợi hại .

“Chỉ giáo cho?” Nàng mới vừa rồi dò xét thực lực nam tử kia, đúng là không kém, thực lực Thiên Huyền Cửu cảnh , nhưng là lấy thực lực của nàng hôm nay đối mặt Thiên Huyền Cửu cảnh cũng sẽ không có khó khăn quá lớn.

Thiên Nhi hiển nhiên sẽ không chỉ vì tu vi của hắn mà phán đoán, như vậy nàng tất nhiên là nhìn thấu năng lực cất dấu của nam tử này.

“Toàn thân hắn tản ra hơi thở âm độc, đây tuyệt đối không phải là tính cách một người tạo thành , nếu là ta đoán không lầm…, người này hẳn là một gã Độc sư. Chỉ có Độc sư mới có thể có hơi thở âm độc như vậy, cũng chỉ có làn da của Độc sư mới có thể tái nhợt như vậy

Cái ánh mắt này làm cho người ta liên tưởng đến rắn độc chờ đợi hành động trong đêm, người bình thường chỉ cần đến gần khoảng cách với hắn sẽ cực kỳ không được tự nhiên. Ngươi có phát hiện hay không, bên người hắn không tự chủ tạo thành một mảnh đất trống nho nhỏ, đột nhiên làm cho hắn ở vòng ngoài?”

Sau khi nghe được lời Thiên Nhi nói, Mộ Chỉ Ly lần nữa nhìn lại nam tử kia, quả nhiên rất rõ ràng bên người hắn có một khoảng trống, nếu không phải cẩn thận xem xét căn bản sẽ không chú ý tới.

Nghĩ đến những người bên cạnh hắn cũng không có chú ý tới, chuyện tình Độc sư nàng cũng đã được nghe nói một chút, nghe nói Độc sư bởi vì hàng năm tiếp xúc các loại độc tố , người bình thường là không muốn tiếp xúc , cho nên Độc sư là nghề nghiệp cô độc nhất.

Nghe nói Độc sư luôn là hỉ nộ vô thường, Độc sư trong tay đều nắm được trăm ngàn tánh mạng, cho nên Độc sư là nghề nghiệp mọi người không thích nhất nhưng cũng là sợ nhất. Đủ loại kịch độc kì lạ mà hiệu quả thường thường sẽ làm mọi người kêu khổ không chịu nổi, đắc tội một Độc sư tuyệt đối là hành động không sáng suốt.

Để cho Mộ Chỉ Ly kinh ngạc, ở trong Thần Quyết cung thậm chí có tồn tại Độc sư , hơn nữa tên Độc sư này thực lực lại đạt đến Thiên Huyền Cửu cảnh, thật sự làm cho người ta khó có thể tin.

Đồng dạng như nàng, thân là Tu Luyện Giả đồng thời cũng là một gã dược sư, ở Đại Lục Thiên Huyền một người giống như một lòng lưỡng dụng là cực kỳ hiếm thấy, bởi vì làm cả hai thì cả hai đều không đạt đến đỉnh cao nhất.

Ở trong mắt mọi người, Mộ Chỉ Ly là một quái thai, bởi vì bất luận là phương diện nào nàng đều làm được rất xuất sắc, mà hôm nay hiển nhiên tên Độc kia sư cũng giống như vậy! Có lẽ hắn mới thật là thiên tài thâm tàng bất lộ!

Nàng đối với Độc sư cũng không có cái cảm xúc bài xích, dù sao y độc vốn là một nhà, chính nàng cũng luyện chế không ít độc dược, nhưng ở Đại Lục Thiên Huyền lần đầu tiên nàng nhìn thấy Độc sư!

Độc sư kia không có tiếp tục đứng tại chỗ, mà là đang trong đám người chậm rãi rời đi.

Trong lúc Mộ Chỉ Ly nói chuyện với Thiên Nhi, Thiên Cẩn Thần cũng là chạy tới bên cạnh hai người, hé mồm nói: “Chỉ Ly sư tỷ, hôm nay cuối cùng ngươi chạy đến, Thiên Nhi và ta cũng chờ vội muốn chết, còn tưởng rằng ngươi tới không kịp.”

Nghe vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương lên nụ cười: “Ta cũng vậy không nghĩ tới lần này bế quan thời gian lại dài như thế , may mà là vượt qua rồi, nếu không thật đúng là tiếc nuối cả đời.”

“Vậy cũng đúng, Trục Đỉnh Tái Sự là cuộc thi đứng đầu Đại Lục Thiên Huyền, bất luận là môn phái hay là thế gia đều vô cùng chú ý. Kế tiếp chỉ cần thắng cuộc lần nữa, Chỉ Ly sư tỷ có thể đạt được danh sách rồi, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể !”

Đang lúc mọi người nói chuyện , cũng đến phiên Thiên Nhi lên đài tỷ thí. So với vẻ mặt Thiên Cẩn Thần khẩn trương, trước mặt Mộ Chỉ Ly lại tràn đầy dễ dàng. Nàng vô cùng hiểu thực lực của Thiên Nhi, tuyệt đối mạnh hơn so với mình, những đệ tử này thực lực rất mạnh không sai, nhưng là ở trước mặt Thiên Nhi cũng là không có gì uy hiếp.

Chiêu thức của Thiên Nhi có thể nói là chất phác tự nhiên, thời điểm khi bọn họ sử dụng các loại vũ kỹ cường hãn , Thiên Nhi từ đầu đến cuối lại sử dụng hai nấm đấm. Long Tộc cường hãn nhất đúng là thân thể của bọn họ cùng với lực lượng, người bình thường sao so sánh với Long tộc ?

Bất luận là tu vi hay là thân thể, lực lượng, Thiên Nhi đều so với bọn họ mạnh hơn rất nhiều,dưới loại tình huống này nàng làm sao có thể thua? Trong tỉ thí, Thiên Nhi không có thi triển ra Long Ngao Cửu Tiêu, có lẽ đối với nàng mà nói đối phó đối thủ này căn bản là không cần sử dụng vũ kỹ.

Phương thức tỷ thí của Thiên Nhi làm cho người ta chắc lưỡi hít hà, chỉ là mất một ít thời gian, cũng đã làm đối thủ chấn động đến hộc máu, mọi người vây xem không khỏi bưng kín lồng ngực của mình, nghĩ tới nếu là một kích kia rơi vào trên người của mình sẽ là tình huống như thế nào, không nghi ngờ chút nào, bọn họ sẽ chết vô cùng thảm.

Đợi Thiên Nhi tỷ thí chấm dứt, Mộ Chỉ Ly cũng tìm hiểu Trục Đỉnh Tái Sự. Không nghĩ tới vẫn còn có cơ hội như vậy, nàng có thể sớm gặp người Lôi gia và người của Bạch gia.

Chẳng qua là, hôm nay nàng đã sớm không giống ngày xưa, ban đầu nàng chỉ có thể ngẩng đầu nhìn những thứ to lớn của đại lục, tự mình im lặng tồn tại , mà hôm nay nàng cũng đã không còn là nàng nhu nhược trước kia nữa.

Nếu là bọn họ biết mình chưa chết.., vậy sẽ là vẻ mặt phấn khích thành dạng gì? Mộ Chỉ Ly hẳn là có chút mong đợi, chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình, như vậy kế tiếp bọn họ lại sẽ làm gì đây? Này có thể làm cho người ta tò mò . . . . . .

Lần Trục Đỉnh Tái Sự này đối với bọn họ mà nói là một nền tảng tranh tài, nhưng đối với cho nàng mà nói cũng là một cơ hội ngả bài. Nghĩ đến mặc dù bọn họ biết được tên của mình, trong khoảng thời gian ngắn cũng sẽ không cho mình là con gái của Bạch Mạt Lăng.

Nhưng đồng dạng, nàng cũng rõ ràng trong lòng bọn họ nhất định sẽ rất nghi ngờ, do đó thông qua phương thức này tới dò thăm thân phận của mình, mượn cơ hội này, nàng có thể thăm dò rõ ràng thái độ của Bạch gia .

Cái này cùng nàng có nhiều quan hệ gia tộc, nếu là bọn họ cố ý muốn tiêu diệt mình, nàng cũng tuyệt đối sẽ không nương tay!

Chấn hưng Thiên Âm môn là chuyện khẩn trương, vốn định lại tiếp tục chuẩn bị một thời gian, nhưng hôm nay xem ra vận mệnh là để cho bọn họ sớm gặp nhau , đã như vậy, kia liền thuận theo thiên mệnh!

Mẫu thân, người bây giờ có hay không đang đợi sự xuất hiện của ta?

Nghĩ đến Bạch Mạt Lăng, khóe miệng Mộ Chỉ Ly tràn ra nụ cười nhợt nhạt . Đối với nàng mà nói không có chút ấn tượng về mẫu thân, ở trong lòng cũng là chiếm vị trí rất lớn .

Xế chiều, Mộ Chỉ Ly đứng ở dưới tỷ võ đài.

Hôm nay nàng tổng cộng tiến hành hai lần tỷ thí, nếu là có thể thắng liên tiếp hai lần …, nàng chính là có thể có một danh sách, nếu là thua một trận…, thì nàng không có duyên với Trục Đỉnh Tái Sự rồi, rất hiển nhiên, nàng tuyệt đối sẽ không để cho chuyện như vậy phát sinh.

Có lẽ có người sẽ hỏi, cùng một ngày tiến hành hai lần tỷ thí là cực kỳ không công bình . Nếu là trận đầu tỷ thí đã bị trọng thương, như vậy trận thứ hai tỷ thí chẳng phải là bị vây trong hoàn cảnh xấu? Này nên so sánh như thế nào ?

Chẳng qua là, mỗi người hôm nay đều có hai lần tỷ thí, cho nên cuộc tỷ thí này cũng là công bình . Trận đầu tỷ thí người bị thương tuyệt đối số ít không có ở đây, như vậy làm thế nào cho mình bị đả thương nhẹ nhất đây đối với mọi người cũng là một loại khảo nghiệm.

Về phần Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi hai ngườ biến thái này cũng là có thể không gì đáng kể, chỉ có bọn họ đả thương người khác nhưng không có người khác đả thương bọn họ!

Từ buổi trưa đến bây giờ, cả tỷ võ tràng đều cực kỳ náo nhiệt. Không có một người lựa chọn rời đi, ngược lại mọi người càng xem càng là hưng phấn. Đem người tỷ thí trận đầu thua người đào thải, lưu lại người thực lực không thể nghi ngờ là càng thêm cường hãn , điều này cũng làm cho tỷ thí kế tiếp càng thêm phấn khích.

Đây tuyệt đối là trong ngày thường muốn nhìn đều nhìn không thấy, mọi người tự nhiên là hăng hái bừng bừng . Mặc dù lên đài tỷ thí cũng không phải là bọn họ, nhưng bọn họ so với mình tự mình lên đài tỷ thí còn muốn kích động!

Ở nơi này ảnh tượng náo nhiệt , thời gian trôi qua cũng là cực nhanh.

Trong chớp mắt, người trọng tài lại lần nữa thét lên tên Mộ Chỉ Ly : “Mộ Chỉ Ly đối với Diêm Ma!”

Nghe thấy tên, trước mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra vẻ kinh ngạc. Diêm Ma, cái tên này cũng thật là rất cuồng vọng, không biết là hạng người gì có thể có như vậy tên.

“Diêm Ma! Dĩ nhiên là Diêm Ma!”

“Đối thủ Mộ Chỉ Ly dĩ nhiên là Diêm Ma! Lần này thật không biết người nào sẽ thắng rồi!”

” Diêm Ma kia cũng không phải là người bình thường có thể nhắm trúng, đối thủ kia của hắn là bi ai nhất , người bình thường cũng là trực tiếp bỏ cuộc, dường như Mộ Chỉ Ly không phải là người bỏ cuộc. . . . . .”

. . . . . .

Nghe tiếng nghị luận dưới đài, Mộ Chỉ Ly trong lòng tò mò càng sâu. Xem ra Diêm Ma kia thực lực rất là kinh khủng, nếu không mọi người cũng sẽ không nói như vậy. Đối thủ của hắn cũng là trực tiếp nhận thua? Đây là một đối thủ như thế nào?

Có thể có được tư cách tỷ thí mọi người cũng không đơn giản, huống chi danh sách của Trục Đỉnh Tái Sự sao mà hấp dẫn, nhưng bọn họ vẫn như cũ lựa chọn nhận thua, như vậy trình độ của Diêm Ma này cường hãn đến như thế nào ?

Đang lúc Mộ Chỉ Ly nghi ngờ, thân ảnh màu đen cũng là chậm rãi tiêu sái lên đài, đấu lạp màu đen, đưa cả người đều vây quanh ở trong đó, trên người của hắn tản ra một loại hơi thở.

Tựa hồ vốn là không khí náo nhiệt sau khi hắn đến nhiệt độ cũng không tự giác giảm xuống mấy phần, da tay của hắn trắng nõn phảng phất quanh năm không thấy ánh mặt trời, trong mắt của hắn tràn đầy quang mang âm độc.

Người này không phải là nam tử lúc trước Mộ Chỉ Ly nhìn thấy sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.