Nhìn thấy Lương Tĩnh Viên đứng lên, xung quanh đài tỷ võ đều lâm vào yên tĩnh.
Hiện tại Lương Tĩnh Viên nào còn bộ dạng đắc ý như lúc đầu? Một bộ quần áo rách nát, nhìn từ trên xuống không có chỗ nào là hoàn hảo, tất cả đều bị thương!
Vốn là bộ dáng phiêu dật giờ phút này chẳng khác gì tổ chim, thân thể run rẩy tùy lúc có thể ngã xuống.
Mặc dù tình huống của Lương Tĩnh Viên thoạt nhìn vô cùng thê thảm, nhưng ít ra hắn cũng đứng lên được, mà Hàn Như Liệt lại không có tin tức gì, kết quả cuộc tỷ thí này đã định rồi!
“Thực lực của Đông Phương Liệt cũng không tệ, lại có thể biến Lương Tĩnh Viên thành bộ dáng như thế này.” Một người lên tiếng nói đã phá vỡ hoàn cảnh yên tĩnh.
Mọi người lúc này mới phục hồi tinh thần lại, rối rít gật đầu đồng ý: “Đúng vậy a, thế nhưng tu vi của Lương Tĩnh Viên là Nguyên Anh cảnh, nếu như Đông Phương Liệt không chết ngày sau nhất định là nhất phương hào kiệt, có chút đáng tiếc. . . ”
“Bất luận như thế nào cũng là Lương Tĩnh Viên sư huynh thắng!”
Mộ Chỉ Ly kinh ngạc nhìn mảnh phế tích kia, đôi mắt trợn to giống như không tin điều đang diễn ra trước mắt, lẩm bẩm nói: “Không thể nào , hắn không thể nào gặp chuyện không may được!” Liệt rõ ràng đã đáp ứng nàng sẽ không xảy ra chuyện gì , mỗi lần hắn đáp ứng chuyện gì thì nhất định sẽ làm được, lần này cũng sẽ không ngoại lệ!
Đang lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị xông đi lên, Đông Phương Tinh cũng kéo nàng lại, vội nói: “Ly sư muội, không nên vọng động, trọng tài còn chưa tuyên bố kết quả, bây giờ muội mà đi sẽ phá hư quy củ của cuộc tỷ thí!”
Đông Phương Hào cũng ở một bên giữ Mộ Chỉ Ly lại, phòng ngừa nàng xông lên phía trước, phá hỏng quy củ Tư Cách Chiến cũng không phải là một chuyện nhỏ, đối với Hoàng thất thì đây chính là cách làm khiêu khích mặt mũi họ.
Sắc mặt Đông Phương Khiếu rất là khó coi, Hàn Như Liệt lại chết ở trên tay Lương Tĩnh Viên? Này. . .
Ở đây người cao hứng nhất hẳn là Lương Đỉnh Thiên rồi, nhìn thấy một màn trên đài tỷ võ sau liền cực kỳ vui vẻ cười nói: “Tĩnh Viên quả nhiên làm rất tốt! Ha ha” thì xoay qua hướng Đông Phương Khiếu nói: “Đông Phương Quán chủ, thật không tốt a, đệ tử đắc ý của ngươi đã bị đệ tử đắc ý của ta giết rồi a.”
Dật Trần cau mày nhìn một màn trước mắt, hắn vẫn cảm thấy kết quả này thật không đúng, căn cứ những điều hắn biết, Hàn Như Liệt là một người thông minh, lần giao thủ cuối cùng khẳng định đã đánh giá qua.
Khi Lương Đỉnh Thiên vừa nói xong, thì Lương Tĩnh Viên lại ngã xuống, không còn sức lực để đứng lên! Người trọng tài liền đi tới bên cạnh dò xét hơi thở, chợt lắc đầu nói: “Hắn đã chết.”
Nụ cười trên khuôn mặt của Lương Đỉnh Thiên hoàn toàn ngưng lại, hiện tại Lương Tĩnh Viên đột nhiên đã chết không khác nào đánh cho hắn một cái tát vang dội!
Lập tức, sắc mặt của mọi người đều biến đổi, kết quả cuối cùng dĩ nhiên là đồng quy vu tận?
Tầm mắt của Mộ Chỉ Ly vẫn như cũ nhìn chằm chằm đài tỷ võ, nàng không tin Hàn Như Liệt lại có thể rời khỏi mình như vậy! Sự tình nói không chừng còn có thể chuyển biến, nói không chừng sau một khắc hắn sẽ đứng lên!
Sắc mặt Xảo Xảo có chút khó coi, hướng về phía Tuấn Tuấn nói: “Ngươi không phải nói ngươi đối với chủ nhân của ngươi có lòng tin sao? Bây giờ là đồng quy vu tận rồi?” Nàng làm sao cũng không còn nghĩ đến kết quả cuối cùng dĩ nhiên là như thế, thật không thỏa đáng chút nào.
Tuấn Tuấn chau mày, ánh mắt của hắn vẫn tập trung vào mảnh phế tích kia, trong mắt bắn ra một vòng tinh quang: “Đừng vội kết luận chứ, kết quả cuối cùng còn chưa có công bố đâu!”
Người trọng tài nhìn nửa ngày cũng không có động tĩnh gì, không khỏi lên tiếng nói: “Lần tỷ thí này, người thắng trận là Lương. . .” Trọng tài giọng điệu cứng rắn nói đến một nửa liền bị một người cắt đứt.
“Chờ một chút” Giọng nói trầm thấp nhưng đầy cảm giác mệt mỏi, nhưng giọng nói kia lại âm vang hữu lực.
Theo tiếng nói phát ra, mọi người kinh ngạc phát hiện trong mảnh phế tích kia có một đạo thân ảnh đang chậm rãi đứng lên, người này trừ Hàn Như Liệt ra thì còn có thể là ai?
Khóe miệng Mộ Chỉ Ly chậm rãi giương lên nụ cười, ánh mắt giờ phút này đều tràn đầy mừng rỡ, nàng biết hắn nhất định sẽ không có chuyện gì mà!
Tầm mắt Hàn Như Liệt cũng vẫn nhìn Mộ Chỉ Ly, cực kỳ ăn ý giương lên khóe miệng, hết thảy đều không nói lời nào.
“Người thắng trận là Đông Phương Liệt!” Người trọng tài liền sửa lời nói, cũng âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, may mắn lúc trước mình còn chưa có tuyên bố kết quả, nếu khôngsẽ bị bẽ mặt rồi.
Tuấn Tuấn cũng đắc ý cười nói: “Ta đã nói rồi, tin tưởng chủ nhân của ta khẳng định là không sai!”
Nhìn bộ dạng đắc ý kia của Tuấn Tuấn, Xảo Xảo bĩu môi lộ vẻ khinh thường, chẳng qua đáy mắt lộ ra tia mừng rỡ đã bán đứng tâm tình của nàng.
Thân hình Mộ Chỉ Ly vừa động liền nhanh chóng nhảy lên đài cao, bàn tay trắng nõn nhấc lên đem đan dược để vào trong miệng Hàn Như Liệt, rồi nhanh chóng đỡ hắn đi xuống đài .
Lúc này đối với Mộ Chỉ Ly mà nói, trong mắt của nàng trừ Hàn Như Liệt ra đã không còn nhìn thấy những thứ khác, thân là thầy thuốc nàng liếc một cái là có thể nhìn ra thương thế Hàn Như Liệt có bao nhiêu nghiêm trọng, nhất định phải mau sớm tiến hành trị liệu mới được!
Đỡ Hàn Như Liệt đi tới địa phương lúc trước nàng chữa thương, dọc đường đi các đệ tử đều rối rít lui ra hai bên, lúc này ánh mắt của mọi người đối với hai người bọn họ đều xen lẫn một tia kính nể.
Tuy là bộ dáng hiện tại của Hàn Như Liệt rất chật vật, có thể chiến đấu vượt cấp giết chết Lương Tĩnh Viên thôi đã là chiến tích làm cho bọn họ kính nể không dứt, cao thủ đệ nhất của Thủy gia lẫn Lương gia đều chết ở trên tay hai người bọn họ, điều này có ý nghĩa như thế nào? Hiện tại trong lòng mọi người đều quá rõ ràng.
Đông Phương Hào nhìn thấy Hàn Như Liệt bị thương, trong lòng cũng hiện ra một tia khiếp sợ. Hắn vẫn biết hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt không ai là không đơn giản, lúc trước khi thấy Mộ Chỉ Ly biểu hiện ra năng lực nhiều một ít, thế cho nên hắn đối với Hàn Như Liệt cũng không hiểu rõ.
Hiện tại hắn cũng chân chính biết được thực lực của Hàn Như Liệt có bao nhiều hung hãn, trước đó hắn từng nghĩ đến nếu như người so tài với Lương Tĩnh Viên là mình, kết quả sẽ là cái dạng gì? Kết quả là hắn không cách nào giết chết được Lương Tĩnh Viên.
Đông Phương Khiếu thống khoái nở nụ cười, nhìn sắc mặt khó coi tới cực điểm của Lương Đỉnh Thiên cười nói: “Ha ha, Lương Quán chủ, xem ra ngươi vui mừng quá sớm rồi, đệ tử đắc ý của ngươi bị đệ tử đắc ý của ta giết chết rồi, mong ngươi đừng để ý a.”
Nếu là lúc trước, Đông Phương Khiếu chắc chắn sẽ không nói những lời bỏ đá xuống giếng như thế này, chẳng qua lúc trước Lương Tĩnh Viên nói chuyện không chút khách khí nên đương nhiên hắn cũng không cần để ý.
Dùng một câu để hình dung tâm tình của Đông Phương Khiếu lúc này chính là đang ở Địa Ngục, trong nháy mắt lên Thiên đường a! Qua nhiều năm như vậy Đông Phương gia cho tới bây giờ chưa có lần nào vui mừng như lần này, trước kia tứ đại thế lực cũng là ngang tài ngang sức, lần này Đông Phương gia bọn họ hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất rồi.
Lương Đỉnh Thiên lâm vào trầm mặc, nghĩ đến hành động lúc trước cũng đã biết cái mặt này thật sự mất hết. Ai có thể nghĩ đến sự tình cuối cùng lại sẽ phát sinh biến cố?
Lương Tĩnh Viên thật sự quá vô dụng rồi, tu vi Nguyên Anh cảnh đi đối phó với một Linh Tịch cảnh hậu kỳ như Hàn Như Liệt mà cũng không đối phó được, tại sao mình lại chọn trúng một phế vật như vậy?
Thông qua hai tay của mình, Mộ Chỉ Ly nhanh chóng đưa hồi phục chi lực vào trong cơ thể của Hàn Như Liệt để chữa trị thương thế, hồi phục chi lực không ngừng rót vào, làm cho thương thế bên trong cơ thể của Hàn Như Liệt chuyển biến thật tốt.
Thời điểm chữa thương Mộ Chỉ Ly phát hiện thương thế của Hàn Như Liệt so sánh với thương thế của nàng còn muốn nghiêm trọng hơn, cộng thêm ngoại thương, nếu trước tiên không tiến hành chữa thương mà nói, thì sợ là chàng cũng phế đi.
Dù sao tu vi Nguyên Anh cảnh của Lương Tĩnh Viên cũng không thể khinh thường, mà năng lượng phong bạo lúc trước nàng cũng biết rõ, Mộ Chỉ Ly cảm thấy rất may mắn chính mình có được y thuật vô cùng tốt cùng với hồi phục chi lực, nếu thiếu một trong hai điểm này đúng là có rất nhiều nguy hiểm.
Bởi vì Hàn Như Liệt trừ nội thương ở ngoài ra thì những thương thế khác cũng rất nghiêm trọng, cần nhanh chóng xử lý, cho nên Mộ Chỉ Ly đem một tia ý thức của mình tiến vào hồi phục chi lực để nó có thể tự chữa trị thương thế trong cơ thể Hàn Như Liệt.
Đầu ngón tay đem bao châm lấy ra, hai màu ngân châm Đỏ – Lam hiện lên trong tay Mộ Chỉ Ly, hạ châm chính xác và nhanh chóng, hồi phục chi lực dưới tác dụng của ngân châm không ngừng toát ra, các đệ tử hộ pháp ở xung quanh cũng là tò mò nhìn phương pháp trị thương của Mộ Chỉ Ly, loại phương pháp chữa thương này bọn họ còn chưa có bao giờ thấy qua đâu!
Một loại vết thương bình thường cũng là tự hành tiến hành chữa thương đấy sao? Nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly này khẳng định không phải là không bắn tên có đích, trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều có chút ngạc nhiên.
Dật Trần và Dật Mộng lúc này cũng không chú ý vào đài tỷ võ nữa, lúc trước Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt tạo thành loại oanh động kia mà nói hiện tại tỷ thí chắc chắn sẽ thua kém rất nhiều, bọn họ càng hiếu kỳ chính là phương pháp trị thương của Mộ Chỉ Ly.
Mặc dù lúc trước cũng đã nhìn thấy một lần rồi, nhưng đối với phương pháp trị liệu thần kỳ này bọn họ nghĩ vẫn nên nhìn nhiều thêm mấy lần, có lẽ là muốn biết mấu chốt của phương pháp trị liệu này ở chỗ nào.
Sau một khắc, mọi người kinh ngạc phát hiện thương thế bên ngoài của Hàn Như Liệt dưới tác dụng của ngân châm đang lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được nhanh chóng khép lại, trong khoảng thời gian ngắn đã khôi phục phảng phất như từ trước tới giờ chưa từng bị thương, khiến cho mọi người kinh ngạc không dứt.
“Đây là cái phương pháp trị liệu gì a? Tốc độ khôi phục nhanh như vậy quả thực mới thấy lần đầu!” vẻ mặt đệ tử Giáp kinh ngạc nói, tầm mắt chăm chú nhìn vết thương trên người Hàn Như Liệt, dường như hoài nghi mình nhìn lầm rồi.
“Quá thần kỳ, nếu không phải tận mắt nhìn thấy cũng không ai tin tưởng, nếu như có phương pháp trị liệu này về sau bị thương cũng không cần lo lắng rồi.” Đệ tử Ất gật đầu phụ họa nói
Trên đài cao Nghê Kinh Minh cũng là chú ý tới điểm này, không khỏi kinh ngạc nói: “Đông Phương Quán chủ, xem ra Mộ Chỉ Ly chẳng những có thực lực cường hãn, ngay cả này y thuật cũng cực kỳ cao minh a.”
Trong giọng nói không chút nào che dấu tia hâm mộ, hiện tại Đông Phương gia có thể nói là có Đông Phương Liệt, Đông Phương Ly cùng với Đông Phương Hào ba đại cao thủ ở đây, địa vị hẳn là không thể nào rung chuyển được rồi!
Trái lại những ngày tiếp theo Lương gia và Thủy gia cũng không thể yên ổn rồi, tính ra nếu mình muốn lập mối quan hệ tốt với Đông Phương gia cũng là có thể, mượn cơ hội này đương nhiên là nên cùng Đông Phương gia đánh cái quan hệ!
Nghe vậy, Đông Phương Khiếu bí hiểm gật đầu, nhưng không đáp nói.
Nhìn bộ dáng kia của Đông Phương Khiếu, Nghê Kinh Minh cho là Đông Phương Khiếu chấp nhận, xem ra vẫn bày mưu nghĩ kế vẫn là Đông Phương Khiếu a, may là mình không xúc động giống như Thủy Liễu Tư cùng Lương Đỉnh Thiên.
Trên thực tế trong lòng Đông Phương Khiếu cũng rất kinh ngạc, y thuật của Mộ Chỉ Ly lúc nào cao minh như vậyrồi? Chẳng qua là không thể tại trước mặt người khác đánh mất mặt mũi được nên mới phải giả bộ như hiểu rõ mà thôi.
Trải qua lần trị liệu của Mộ Chỉ Ly sau, gương mặt tái nhợt của Hàn Như Liệt đần dần trở nên hồng nhuận, thương thế cũng tốt lên không ít, lúc này mới mở con mắt nhìn hơi có vẻ mệt mỏi nhìn Mộ Chỉ Ly nói: “Ly nhi, cực khổ cho nàng.”
Mộ Chỉ Ly dịu dàng cười một tiếng: “Việc này có cái gì cực khổ , chàng không có chuyện gì là tốt rồi mới vừa rồi lại làm ta sợ muốn chết.” Nhắc đến một màn vừa rồi, trong lòng của nàng đến bây giờ vẫn còn sợ hãi.
Nàng thật sự không có dũng khí tiếp nhận việc Hàn Như Liệt rời đi mình, thậm chí nghĩ cũng không dám nghĩ nếu như hắn rời đi không biết mình sẽ biến thành bộ dạng gì, chắc hẳn so với Liệt biến mất lúc trước còn muốn thống khổ hơn.
Hàn Như Liệt vỗ về mái tóc của Mộ Chỉ Ly, nụ cười chứa đựng vẻ cưng chìu: “Đứa ngốc, không phải ta đã đáp ứng với nàng sao? Phải tin tưởng vi phu mới đúng!”
“Thương thế vừa mới tốt lại lắm lời rồi!” Mộ Chỉ Ly cười mắng
Một bên các đệ tử nhìn Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt nhanh như vậy đã khôi phục lại bình thường cũng là âm thầm kinh hãi, hai người này đều đúng là không phải người a.
“Trận tiếp theo, Đông Phương Ly đấu với Lương Tĩnh Dũng!”
Kèm theo âm thanh của người trọng tài, Mộ Chỉ Ly lần nữa đi tới đài tỷ võ, chỉ cần lần tỷ thí này chiến thắng nữa, thì nàng có thể lọt vào Top 10 rồi.
Nghe tên Đông Phương Ly xong, Lương Tĩnh Dũng thầm nghĩ một tiếng không ổn, hắn còn hi vọng vận khí của mình tốt một chút đụng phải đệ tử có thực lực yếu, như vậy mình còn có cơ hội chiến thắng, không nghĩ tới trực tiếp đem ảo tưởng của hắn đánh vỡ. Lại để cho hắn giao thủ cùng với Đông Phương Ly? Đây không phải muốn hắn đi chết sao?
“Ta nhận thua!” Lương Tĩnh Dũng vừa lên đài tỷ võ thì trực tiếp nhận thua.
Đối với chuyện Lương Tĩnh Dũng nhận thua tất cả mọi người đều cảm thấy rất là bình thường, hiện tại bất luận là Thủy gia hay là Lương gia cũng không có người nào là đối thủ của Mộ Chỉ Ly, ra sân tuyệt đối là tìm chết a!
Mặc dù trực tiếp nhận thua có chút mất mặt thật, nhưng là mạng sống so với mặt mũi còn quan trọng hơn? Huống chi tất cả mọi người đều biết nguyên nhân trong đó.
Nghe được Lương Tĩnh Dũng nhận thua, người trọng tài lập tức tuyên bố: “Đông Phương Ly Thắng!”
Mộ Chỉ Ly xấu hổ mà đi xuống đài, cảm thấy mình chỉ quét ngang qua sân khấu mà thôi. Đối phương trực tiếp nhận thua làm cho nàng giảm đi nhiều phiền toái.
Tình huống của Hàn Như Liệt cũng giống Mộ Chỉ Ly như đúc, thậm chí Hàn Như Liệt còn chưa đi lên trên đài tỷ võ, thì đệ tử đối phương đã trực tiếp nhận thua, cũng không cần đi lên đài tỷ võ luôn.
Cùng một thời gian, Thiên Mạc quốc.
Lúc này Thiên Nhi đang giao chiến với một gã đệ tử, năng lượng mạnh mẽ tàn sát bừa bãi trên đài tỷ võ, những đệ tử đấu với Thiên Nhi đều liên tiếp thua trận, người sáng suốt vừa nhìn cũng biết đệ tử này kiên trì cũng không được bao lâu nữa.
“Thực lực của Thiên Nhi sư tỷ thật cường hãn a, ngay cả Đới Thanh Nhi căn bản cũng không phải là đối thủ của nàng ta!”
“Điều đó cũng đúng, danh ngạch lần này Thiên Nhi sư tỷ và Dật Thần sư huynh nhất định sẽ đại biểu cho Thiên Mạc quốc chúng ta đi Trì Mân quốc, sẽ làm cho Thiên Mạc quốc của chúng ta được vẻ vang!”
“Dật Thần sư huynh đã thành công đạt được danh ngạch, đôi tình lữ mạnh mẽ như thế thật đúng là hiếm thấy!”
Trong khi mọi người đang nói chuyện, Thiên nhi đã đem đối thủ đánh bại, thân hình vừa động liền đi tới bên cạnh Mộ Dật Thần , ánh mắt mọi người hoặc hâm mộ hoặc bội phục rối rít rơi vào trên người hai người.
“Đã xong.” Thiên nhi hời hợt nói, phảng phất như loại tỷ thí như thế này đối với nàng mà nói căn bản không cần dùng sức lực gì nhiều, rất đơn giản.
“Tuy nhiên ngày mai trong Hoàng Thành còn có những thành trì khác đến tham gia thi đấu, nhưng chúng ta đã có tên trong danh sách rồi, ngày mai chỉ cần sang đây nhìn xem thôi.” Mộ Dật Thần gật đầu nói, gương mặt tuấn dật hiện lên một nụ cười nhợt nhạt, mê đảo không ít cô gái.
“Thật hy vọng ở Trì Mân quốc có thể nhìn thấy bọn Chỉ Ly, hơn một năm không gặp, cũng không biết bọn họ có sống tốt hay không.” Thiên nhi suy tư nói, trải qua mấy ngày nay nàng chưa từng có quên chuyện của Mộ Chỉ Ly.
“Ta có một loại dự cảm, ở Trì Mân quốc chúng ta hẳn là gặp được Chỉ Ly tỷ, thật đúng là hoài niệm cuộc sống lúc trước của bốn người chúng ta.”
Nói tới đây, hai người nhìn nhau cười một tiếng, đối với bọn hắn mà nói, chuyện quan trọng nhất chính là tìm thấy được Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt.
Linh Viêm quốc.
Hoàng thành Tư Cách Chiến cứ như vậy mà hạ màn, trong mười người hết bốn người là đệ tử Đông Phương gia, tỉ số coi như rất lớn, dù sao trong tứ đại thế lực cũng chia đều mỗi thế lực chỉ hai danh ngạch mà thôi, lúc trước thành tích tốt nhất cũng chỉ có ba danh ngạch.
Cho nên lúc trở về Đông Phương gia có thể nói là đường làm quan rộng mở, mà các đệ tử của Đông Phương gia khi ra ngoài cũng tự hào hơn rồi.
Trải qua trận chiến ngày hôm nay, danh tiếng Đông Phương gia ngày càng lớn, không ít đệ tử ngưỡng mộ Đông Phương gia, muốn trở thành đệ tử của Đông Phương gia, trong lúc nhất thời Đông Phương gia sôi động vô cùng.
Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt cùng với Đông Phương Hào ba người ở sau khi trở về liền trực tiếp bị Đông Phương Khiếu gọi vào điện Nghị Sự, những trưởng lão khác cũng cùng nhau đi tới.
“Biểu hiện của các ngươi hôm nay rất tốt, nhất là Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt, làm cho Đông Phương gia chúng ta nở mặt rồi!” Đông Phương Khiếu ý cười đầy mặt nói, hắn lúc này cũng không để ý cái gì uy nghiêm, nghĩ tới Thủy Liễu Tư và Lương Đỉnh Thiên mặt mày xanh mét hắn đã cảm thấy vô cùng thống khoái!
Chư vị trưởng lão giờ phút này cũng rất là vui vẻ, thân ở Đông Phương gia bọn họ có thể nói nhất vinh câu vinh *(một người vinh thì cả tập thể cũng vinh), chuyện này mọi người đều biết rõ ràng.
“Thật ra thì kêu các ngươi tới đây cũng có việc muốn nói cho các ngươi, hôm nay Tư Cách Chiến là ở Hoàng Thành, ngày mai sẽ cử hành Tư Cách Chiến ở cả nước, đến lúc đó những thành trì khác cũng lựa chọn ra mười người cùng nhau thi đấu.
Nhưng ta muốn nói chính là các ngươi đã có tên trong danh ngạch đi thi đấu ở Trì Mân quốc rồi, cho nên tỷ thí ngày mai chỉ cần đi xem một chút, không cần tham gia thi đấu.
Nghê gia Nghê Thiên Hoàn cũng có tên trong danh ngạch, còn lại sáu danh ngạch là cho những người khác, những chuyện tình khi đi thi đấu ở Trì Mân quốc sẽ chờ đến khi xác định được danh ngạch còn lại sẽ cùng nhau nói cho các ngươi biết.” Đông Phương Khiếu chậm rãi lên tiếng nói
“Đã hiểu.” Ba người đồng loạt lên tiếng nói, vốn tưởng ngày mai còn phải tỷ thí một trận nữa, không nghĩ tới trực tiếp giảm đi cái phiền toái này.
Đông Phương Huấn lên tiếng bổ sung: “Mặc dù tên của các ngươi đã có trong danh ngạch rồi, nhưng ngày mai vẫn phải đi, dù sao đây cũng coi như là quốc sự, không đi rất không lễ phép, sẽ khiến những người khác bất mãn.”
Nghe được lời nói của Đông Phương Khiếu, Mộ Chỉ Ly cũng bỏ đi ý niệm trong đầu. Vốn nàng nghĩ dù sao kế tiếp tỷ thí cùng mình cũng không có bao nhiêu quan hệ nên chắc không cần đi, may mà Đại trưởng lão nhắc nhở, nếu không sợ là không hay.
“Chuyện cứ như vậy đi, ba người các ngươi hôm nay cũng mệt mỏi rồi, nhất là Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt, các ngươi bị thương rất nghiêm trọng, trở về cố gắng điều dưỡng một phen!”
Đây cũng không phải là Đông Phương Khiếu thiên vị hai người Mộ Chỉ Ly, bởi vì Thủy Khinh Nhu và Lương Tĩnh Viên đã bị hai người Mộ Chỉ Ly giải quyết, Đông Phương Hào vừa rồi không có đụng phải Nghê Thiên Hoàn, đương nhiên đệ tử khác không phải là đối thủ của hắn, cho nên thời điểm giao thủ cũng không có bị thương nghiêm trọng.
“Đa tạ Quán chủ quan tâm!”
Sau khi rời khỏi điện Nghị Sự, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liền trở về gian phòng của mình. Ngày hôm nay dường như khá dài, thương thế lại càng không nhẹ.
“Thương thế của chàng như thế nào rồi?” Mộ Chỉ Ly lên tiếng hỏi, mặc dù nàng chữa trị tốt lắm, nhưng tình huống lúc đó cũng không có thời gian để kiểm tra kỹ càng.
Nghe vậy, Hàn Như Liệt cũng kiểm tra tình huống trong cơ thể mình, vừa mới kiểm tra hắn liền sững sờ tại chỗ, dường như có chút không dám tin trợn to hai mắt.
Mộ Chỉ Ly thấy Hàn Như Liệt hồi lâu không có trả lời, nghi ngờ xoay đầu lại liền thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Hàn Như Liệt, không khỏi hỏi: “Làm sao vậy? Tình huống như thế nào rồi?”
Nhìn phản ứng của Hàn Như Liệt, ý nghĩ đầu tiên trong đầu Mộ Chỉ Ly chính là trong cơ thể của hắn xuất hiện tình huống gì rồi, chẳng lẽ thương thế không có trị lành lại xuất hiện tình huống khác?
Nhìn vẻ mặt quan tâm kia của Mộ Chỉ Ly, trong nội tâm Hàn Như Liệt có một trận ấm áp, chợt nói: “Thương thế được nàng trị liệu tốt lắm rồi, nhưng là có một sự tình rất cổ quái. ”
Nghe được nửa câu đầu của Hàn Như Liệt Mộ Chỉ Ly thở phào nhẹ nhỏm, không nghĩ tới nửa câu sau lại đem lòng của nàng nhấc lên, không khỏi hỏi: “Sự tình cổ quái gì? Chàng đừng làm ta sợ!”
“Hồi phục chi lực của nàng còn ở trong cơ thể ta. . . .” Hàn Như Liệt chần chờ nói
“A?” Lúc này đổi lại là Mộ Chỉ Ly ngây ngẩn cả người, lập tức cầm tay của Hàn Như Liệt lên để cảm nhận tình huống bên trong cơ thể của hắn, đúng như lời nói của Hàn Như Liệt khi nàng nhìn thấy bên cạnh đan điền của hắn có một đám năng lượng màu xanh biếc, cái này không phải là hồi phục chi lực hay sao?
Thần kỳ nhất chính là hồi phục chi lực chiếm cứ ở một bên, từng chút một hấp thu nhiều Thiên Lực hơn nữa, nhưng tốc độ hấp thu vô cùng chậm chạp, nếu không cẩn thận quan sát căn bản không thể nào phát hiện được.
Chân mày Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu lại, từ bên ngoài xem ra đó cũng không phải là chuyện xấu gì, ngược lại nếu như Hàn Như Liệt có hồi phục chi lực thì sau này hắn bị thương cũng không cần lo lắng nữa.
Nhưng là trước kia nàng cũng đã thử qua, hồi phục chi lực cũng không thể ở trong cơ thể những người khác giữ lại được a, làm sao sẽ sống trong cơ thể Hàn Như Liệt được? Sẽ không có ảnh hưởng gì chứ?
“Tuấn Tuấn, ngươi có biết xảy ra chuyện gì hay không?” Hàn Như Liệt nhìn vẻ mặt tươi cười của Tuấn Tuấn không khỏi lên tiếng hỏi, xem ra tên tiểu tử này hẳn là biết.
“Ta biết nha, nhưng là ta sẽ không nói cho ngươi!” Tuấn Tuấn cười đắc ý nói, bộ dáng ở trong mắt Hàn Như Liệt không phải vô sỉ bình thường.
“Nói mau, nếu không ta sẽ sử dụng thủ đoạn đặc biệt đối với ngươi.” tròng mắt Hàn Như Liệt híp lại, một tia nguy hiểm phát ra, nhìn Tuấn Tuấn không khỏi rùng mình.
“Ngươi muốn làm gì?” Tuấn tuấn hai tay ôm ngực hoảng sợ nói
Vốn là Mộ Chỉ Ly đang lo lắng nhìn thấy bộ dáng kia của Hàn Như Liệt cùng với Tuấn Tuấn không nhịn được cười ra tiếng, thật là hai kẻ dở hơi, nhất là cái tư thế này của Tuấn Tuấn thật đúng là làm cho người ta suy nghĩ miên man bất định.
Nghe vậy, đầu lông mày Hàn Như Liệt khẽ nhăn lại, nói: “Không muốn ở trước mặt Xảo Xảo mất mặt thì nói nhanh lên, nếu không nghe lời… Hình tượng của ngươi sẽ không sót lại chút gì rồi!”
“Hừ” Bộ dạng Tuấn Tuấn tiểu tức phụ, nói: “Nói cho ngươi biết là được."