Y Thủ Che Thiên

Quyển 4 - Chương 52: Quán chủ tới chơi



Nhìn thấy một màn này, trong mắt mọi người đều hiện vẻ ngạc nhiên, Phượng Hoàng này lại có thể lột xác?

Chỉ nghe thấy Phượng Hoàng tê hót một tiếng rung động lòng người, nguyên là Thất Thải Phượng Hoàng trong nháy mắt biến thành Hỏa Phượng Hoàng , ngọn lửa không ngừng từ miệng phụt ra đốt cháy Thụ Yêu Vạn Niên Đằng.

Dù động tác tránh của Vạn Niên Đằng nhanh nhẹn, nhưng dù sao nó vẫn là cây cối, Mộc sinh Hỏa, khi Vạn Niên Đằng càng yếu ớt thì ngọn lửa kia càng cháy dữ dội, trong khoảng thời gian ngắn tính huống giữ hai bên hoàn toàn thay đổi.

Vạn Niên Đằng kêu từng tiếng thảm thiết, tất nhiên là không chống đỡ được lâu nữa, sắc mặt Đông Phương Trì cũng biến đổi hoàn toàn.

Hắn không thể tin tuyệt chiêu thủ thắng của hắn bây giờ lại thua trên tay một cô gái có tu vi thấp hơn so với hắn, kết quả thất bại đã định, hiện tại đường sống duy nhất là chạy trốn.

Đến lúc Vạn Niên Đằng hoàn toàn bị thiêu cháy, trên mặt Đông Phương Trì cũng đã hiện ra sắc tái nhợt, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.

Đông Phương Trì ngay lập tức hướng phía xa Đông Phương gia chạy trốn, song Mộ Chỉ Ly sao có thể để hắn thành công, liền vận dụng Phiêu Miểu thân pháp đuổi theo. Người này hôm nay nhất định phải giải quyết, nếu không nhất định hậu họa vô cùng.

Từ đầu đến cuối, Hàn Như Liệt đứng ở một chỗ không hề tham dự chiến đấu của hai người, hắn tin tưởng vào thực lực của Chỉ Ly.

Mọi người tại đây thấy một màn này đều không khỏi tràn đầy khiếp sợ. Đông Phương Liệt có thể chém giết Đông Phương Khánh là chuyện bọn họ đã lường trước, nhưng Đông Phương Ly có thể chiến thắng Đông Phương Trì lại là chuyện khó có thể tưởng tượng được.

Tu vi càng cao khó khăn thì trình độ chiến đấu vượt cấp càng lớn, đến tu vi như bọn họ hiện nay nếu có thể chiến đấu vượt cấp thì chắc chắn chính là nhân vật thiên tài. Nhìn bộ dáng Đông Phương Liệt không hề khẩn trương, tất nhiên hắn ta tin tưởng Đông Phương Ly có thể đuổi kịp Đông Phương Trì.

Ai cũng không nghĩ tới hai người Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt vốn luôn khiêm tốn sẽ có thực lực lớn như vậy. Lúc trước mặc dù nghe nói thiên phú của hai người họ khiến cho tứ đại gia chủ tranh nhau chiêu dụ, nhưng cho tới bây giờ chưa từng tận mắt thấy bọn họ thi triển ra thực lực, không tự chủ được chỉ nghĩ hai người chỉ là hữu danh vô thực.

Hôm nay vừa thấy quả nhiên không lên tiếng thì thôi, đã ra tay liền vang dội. Hai người đều xứng danh thiên tài, vừa rồi khi chiến đấu có thể nhìn thấy thuộc tính thiên phú của Đông Phương Ly vô cùng cường hãn, còn Đông Phương Liệt chưa bộc lộ hoàn toàn thực lực chiến đấu đã bức chết Đông Phương Khánh.

Mọi người đều đang nghĩ tới kết cục của Đông Phương Trì, thì đã nghe bên tai dội lên một tiếng vang cực lớn:”Oanh”.

Tiếng động thật lớn, một vật bị ném trên mặt đất, tạo ra một cái hố sâu.

Mọi người nhìn xem đều không khỏi hiện lên vẻ kinh sợ, Đông Phương Trì đã bị Đông Phương Ly trực tiếp đập từ trên cao xuống, bộ dáng chật vật giống hệt bùn lầy. Hắn ta không còn có nửa phần hơi thở sinh mệnh, rõ ràng đã chết rồi. Nhìn dáng dấp, bộ dáng Đông Phương Trì chết so với Đông Phương Khánh thê thảm hơn nhiều, ít nhất Đông Phương Khánh chỉ một chiêu đã mất mạng, mà Đông Phương Trì là tươi sống bị đập cho chết dần.

Nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly có thay đổi thật lớn, đây là ánh mắt dành cho cường giả, hai người bọn họ đã dùng hành động thực tế để chứng minh thực lực của bản thân.

Hàn Như Liệt quét mắt nhìn qua mọi người, khiến mọi người hạ tầm mắt, nhẹ nắm tay Mộ Chỉ Ly cùng rời đi.

Không sai, hôm nay hắn làm tất thảy để khiến mọi người kinh sợ, dùng tính mạng hai cao thủ Càn Khôn Cảnh hậu kỳ khiến mọi người sợ hãi thủ đoạn của hắn.

Ly nhi là nữ nhân của hắn, nếu có ai muốn nhúng chàm nhất định hắn phải khiến cho đối phương trả giá thật đắt, chỉ có dùng thủ đoạn huyết tinh như vậy mới có thể chân chính chấn nhiếp những kẻ khác.

Mặc dù có thể thực lực đối phương có mạnh hơn hắn, nhưng nếu biết tính cách của hắn, thì sau này nhất định sẽ thu liễm mấy phần, nhìn vẻ mặt mọi người ở đây hắn biết mục đích của mình đã đạt đến.

Nếu như hôm nay hắn không làm như vậy, sau này tần số phát sinh loại chuyện này tuyệt đối không ít. Bởi vì Ly nhi vô cùng ưu tú, nên số lượng nam tử thích nàng không cần phải nói, cuối cùng chỉ có thực lực của hắn đủ mạnh mới có thể khiến kẻ khác không có lá gan nhúng chàm Ly nhi.

Mặt Mộ Chỉ Ly mang theo một tia lãnh ý, ánh mắt quét qua khiến không ít người đều có cảm giác chấn động. Giờ khắc này bọn họ hiểu được mặc dù Đông Phương Ly là nữ nhân của Đông Phương Liệt, nhưng nàng không phải cô gái cần dựa dẫm vào nam tử.

Nàng có thực lực của mình, khi Đông Phương Vũ đùa giỡn, nàng dám trực tiếp giết Đông Phương Vũ thậm chí không thèm cân nhắc tới cường giả đứng phía sau Đông Phương Vũ là Đông Phương Cường.

Nếu muốn Đông Phương Ly trở thành nữ nhân của ngươi thì nhất định phải đủ thực lực chống lại loại công kích liều mạng của nàng? Hiển nhiên hầu hết những người ở nơi này đều không có lòng tin.

Không phát hiện ra, trong nhận thức của bọn họ, hai người Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt đã trở thành loại người không thể trêu chọc.

Hai người Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt cùng trở về phòng, thì trầm mặc hồi lâu, hiển nhiên chuyện vừa xảy ra đều khiến tâm tình hai người không tốt.

“Ly nhi, lần này là tại ta xuất quan chậm.” Hàn Như Liệt phá vỡ im lặng, nghĩ tới lúc trước nếu Ly nhi không giết được Đông Phương Vũ vậy thì hậu quả… vừa nghĩ đến đã khiến hắn cảm thấy hoảng sợ.

Nhìn Hàn Như Liệt nhíu chặt chân mày, Mộ Chỉ Ly đã vươn ra ngón trỏ vuốt lên, lúc này mới đáp lời:” Liệt, chuyện này không có liên quan tới chàng, chàng không nên ôm trách nhiệm vào người. Nếu chúng ta đã tới đây, gặp nhiều khó khăn là chuyện bình thường. Ta cũng không phải là người yếu ớt, thời điểm trước kia tự mình xông pha đã gặp rất nhiều chuyện, không phải ta vẫn tốt đó sao.”

“Nhưng là ta rất lo lắng, lo lắng nàng sẽ xảy ra chuyện.”

“Thả lỏng một chút.” Mộ Chỉ Ly dịu dàng nói:”Ta nhất định có thể bảo vệ tốt bản thân, trong khoảng thời gian này chúng ra cần khẩn cấp tăng lên thực lực, chờ khi Đông Phương Cường trở lại ít nhất chúng ta còn có năng lực chống lại hắn ta”.

Nàng biết áp lực của nàng tuy lớn, nhưng áp lực của Hàn Như Liệt còn càng lớn hơn nhiều, nàng hy vọng có thể khiến hắn giảm bớt chút áp lực.

“Ừ” Hàn Như Liệt gật đầu:” Chỉ cần có ta ở đây thì quyết không cho phép kẻ khác thương tổn nàng.”

Nghe được lời nói của Hàn Như Liệt, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên tia cười. Dù rằng bọn họ giờ phải chịu áp lực khổng lồ, nhưng biết tâm tư của Hàn Như Liệt thì nàng đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Chỉ cần tại thời điểm nàng gặp nguy hiểm, người nam nhân này sẽ nguyện ý che trước mặt nàng, dùng thân thể của hắn bảo vệ nàng, đối với nàng vậy là đủ.

Mộ Chỉ Ly chủ động nâng lên môi anh đào, ghé vào trên cánh môi của Hàn Như Liệt.

Môi của hắn lạnh như băng nhưng lại rất mềm mại, cũng giống như con người của hắn.

Hàn Như Liệt liền tung người đem Mộ Chỉ Ly đặt ở dưới thân, cánh môi tùy ý làm cho nụ hôn càng thêm sâu.

Hơi thở ấm áp vờn trên mặt Mộ Chỉ Ly, lúc này nụ hôn của Hàn Như Liệt tràn đầy xâm lược, cuồng tứ và bá đạo, hắn điên cuồng chiếm đoạt thành trì, muốn đem tất thảy của Mộ Chỉ Ly cướp về, muốn nhập nàng vào thân thể chính mình.

Có lẽ là tại chuyện ngày hôm nay khiến cho trong lòng hắn tràn đầy sợ hãi, sợ hắn sẽ mất đi Ly nhi, nên động tác của hắn so với dĩ vãng liền nhiều hơn mấy phần thô bạo.

Mộ Chỉ Ly hoàn toàn sa vào trong sự điên cuồng này, thân thể của nàng dán lên thân thể cực nóng của Hàn Như Liệt, cảm nhận được lực lượng của hắn, cảm thụ tâm tình của hắn, nàng liền phối hợp nghênh đón hắn, cùng hắn trầm luân.

Ở dưới thân Hàn Như Liệt, quần áo Mộ Chỉ Ly bị hắn trực tiếp xé rách, từng kiện áo quần vứt trên mặt đất. Chỉ qua thời gian ngắn ngủi, hai người đã gần như xích lõa, hơi thở mập mờ đầy xuân ý không ngừng lan tỏa trong phòng, Hàn Như Liệt nhìn thân thể hoàn mĩ trắng nuột nà của Mộ Chỉ Ly, trong mắt liền hiện một mảng cuồng nhiệt.

Nhìn ánh mắt Hàn Như Liệt tràn đầy tính xâm lược, cái nhìn kia giống như mãnh thú điên cuồng, trong mắt Mộ Chỉ Ly vẫn rất dịu dàng.

“A….”

Một tiếng kêu yêu kiều, thanh âm mất hồn càng khiến Hàn Như Liệt thêm trầm luân, mất đi khống chế…

Sáng sớm hôm sau..

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

Trong mắt hai người đều hiện lên vẻ kinh ngạc. Theo lý thuyết hai người bọn họ ở Đông Phương gia cũng không qua lại với người nào, không nên có người gõ cửa vào lúc này mới đúng.

Người duy nhất có thể tìm tới bọn họ chínnh là Đông Phương Cường, nhưng nếu là Đông Phương Cường sao có thể có kiên nhẫn đứng ở cửa gõ cửa.

Cửa lớn mở ra, một nam tử trung niên đã đi vào trong nhà.

Nhìn thấy nam tử này, ánh mắt hai người rung động, mặc dù hắn chưa từng phóng ra khí tức, nhưng bọn họ có thể nhận thấy thực lực của hắn sâu không lường được.

Đây là một loại chênh lệch vô cùng lớn, cho dù hai người bộc phát toàn bộ thực lực vẫn không thể chống lại một chiêu của đối phương, đối diện với nam tử, thậm chí hai người không thể có nửa điểm tâm tư phản kháng.

“Không biết cao nhân là?” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng hỏi, may là dưới loại tình huống này nàng vẫn có thể trấn định.

Có thể xuất hiện ở Đông Phương gia, nhất định là người của Đông Phương gia, người này có thực lực hung hãn mạnh mẽ như vậy, có thể hay không là trưởng lão của Đông Phương gia?

Đông Phương Khiếu nhìn hai người Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt thì thấy hài lòng. Mặc dù hai người bọn họ nhìn thấy mình rất khiếp sợ, nhưng có thể có được phần tâm tình trấn định như vậy thật không dễ dàng.

“Ta là Đông Phương Khiếu.” Đông Phương Khiếu tùy ý nói, bộ dáng lững thững tràn đầy lạnh nhạt.

Song hai người Mộ Chỉ Ly nghe tới tên hắn thì ngẩn ra, mặc dù bọn họ chưa bao giờ gặp Quán chủ của Đông Phương gia nhưng tên hắn cũng như sấm bên tai. Đông Phương Khiếu chính là tên của Quán chủ. Mặc dù trên thế giới này người cùng tên cũng không ít, nhưng ở tại Đông Phương Gia mà cùng tên với Quán chủ thì chắc chắn là không có ai.

“Ra mắt Quán chủ”. Hai người cùng nhau hành lễ.

“Thôi, hôm nay ta cũng chỉ là tiện qua thị sát chỗ ở của đệ tử các ngươi, không cần quá giữ lễ”.

Dù Đông Phương Khiếu nói có vẻ tùy ý nhưng hai người Mộ Chỉ Ly cũng không dám tùy tiện. Đây là lễ nên có với Quán chủ, một thân thực lực của hắn sâu không lường được, muốn chém giết bọn họ tuyệt chỉ là một việc rất dễ dàng.

” Ta nghe nói các ngươi giết chết ba người Đông Phương Vũ?”

Lời vừa nói ra, trong lòng hai người đã trầm xuống, chẳng lẽ Quán chủ tới đây để hưng sư vấn tội*(kéo đến hỏi tội)?

“Đúng.”

Đông Phương Khiếu nhìn bộ dạng Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly tràn đầy cảnh giác thì không khỏi cười nói:”Không cần lo lắng, hôm nay ta không phải tới để hưng sư vấn tội, Đông Phương gia của ta chưa bao giờ cấm các đệ tử tranh đấu, tranh đấu mà đánh mất tính mạng là chuyện bình thường.”

Nghe nói thế, hai người mới thở phào nhẹ nhõm, chẳng qua là ánh mắt nhìn về Đông Phương Khiếu lại tăng thêm một tia nghi ngờ, nếu không phải tới hưng sư vấn tội vậy hôm nay mục đích của Quán chủ đến đây là gì?

Cái gọi là thị sát chắc chắn chỉ là lấy cớ, đường đường Quán chủ có thế lực lớn nhất có thể đơn giản tới chỗ ở của đệ tử bọn họ thị sát sao?

” Nếu các người dám giết Đông Phương Vũ, vậy hẳn là đã có chút hiểu biết đối với chuyện của Đông Phương Cường chứ?” Đông Phương Khiếu chậm rãi nói, bộ dáng lạnh nhạt làm người ta không thể suy đoán ra ý nghĩ của lão.

Không thể không thừa nhận, cùng trao đổi với cường giả như vậy khiến trong lòng bọn họ có áp lực cực lớn, không biết Quán chủ đối với sự kiện này tột cùng có thái độ như thế nào.

“Từ người khác đàm luận cũng chỉ biết được một chút chuyện, như chuyện Đông Phương Cường là cao thủ thứ hai của Đông Phương gia mà thôi.” Hàn Như Liệt đáp.

“Chỉ cần biết điểm này thì chắc các ngươi sẽ hiểu những ngày kế tiếp của hai người sẽ không hề dễ chịu, chúng ta Đông Phương gia không cấm tư đấu, chỉ cần hắn ta muốn giết hai người thì với thực lực của hai người căn bản chạy trốn cũng không thể.”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly nhíu mày:” Hôm nay Quán chủ đến chắc không chỉ để nhắc nhở chúng ta biết chuyện của hai người này chứ?”

Khi Quán chủ nói xong mấy câu đó nàng đại khái đã đoán được dụng ý của hắn, nếu như hắn muốn đứng về phía Đông Phương Cường thì với thực lực của Đông Phương Cường hoàn toàn không cần hôm nay hắn ta xuất hiện ở đây, như vậy chỉ còn có một lý do, lão Quán chủ là muốn giúp bọn họ.

Nhìn bộ dáng chắc chắn của Mộ Chỉ Ly, Đông Phương Khiếu liền nở nụ cười:”Quả nhiên là nha đầu tâm tư thông tuệ, không sai, lần này ta đến đây mục đích cũng không chỉ để nhắc nhở. Thiên phú của hai người các ngươi trong vạn người cũng chưa chắc có một, chớ nói một thuộc tính Thời gian và một thuộc tính Không gian cùng xuất hiện. Ta không mong nhìn thấy các ngươi bị hủy hoại sớm như thế, nên có ý định bảo vệ hai người, để các ngươi có thể thể hiện ra tiềm lực thực sự cho ta nhìn.”

“Kính xin Quán chủ nói rõ!”

“Còn nửa năm nữa động Hạo Thiên sẽ lại mở ra, ta cho các ngươi nửa năm thời gian để tu luyện, không cần lo lắng đan dược, ta sẽ cung cấp đầy đủ. Chỉ cần các ngươi có thể dựa vào thực lực của bản thân mà vào được danh sách tiến động Hạo Thiên, ta sẽ không để cho Đông Phương Cường động tới các ngươi. Nếu không, chuyện này ta sẽ không nhúng tay.” Đông Phương Khiếu lời ít mà ý nhiều nói.

Lời nói của Đông Phương Khiếu hoàn toàn thể hiện định luật mạnh được yếu thua, nếu hai người bọn họ có thiên phú đủ mạnh thì có thể sống sót, còn nếu không được, hắn ta cũng không quan tâm để Đông Phương Cường giết bọn họ.

Chuyện này cỡ nào tàn khốc, nhưng đó cũng là nguyên tắc đã xâm nhập vào cốt tủy bọn họ, chẳng qua là chủ nhân đem cái định luật mạnh được yếu thua làm rõ hơn mà thôi.

Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liếc mắt nhìn nhau, bọn họ bây giờ thật ra không có lựa chọn nào khác, bọn họ chỉ có thể đáp ứng đề nghị của Đông Phương Khiếu, nếu không căn bản không có nửa điểm hi vọng. Ít nhất hiện giờ còn có một phần cơ hội.

“Chúng ta nhất định sẽ không làm Quán chủ thất vọng.”

“Tốt” Đông Phương Khiếu gật đầu cười, duỗi tay ra thì bên trong xuất hiện hai trái cây trong suốt tỏa sáng, vừa hiện liền tản ra mùi thơm vô cùng:”Cái này coi như ta tự tài trợ cho các ngươi, ta hi vọng các ngươi không làm lãng phí chúng.”

Sau khi Đông Phương Khiếu rời đi, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cũng không hề trì hoãn nửa khắc thời gian, thì đã trở về phòng riêng tự bế quan tu luyện.

Nửa năm này là nửa năm liên quan tới sinh tử tồn vong của bọn họ, không thể xảy ra nửa điểm sơ sót.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.