Y Thủ Che Thiên

Quyển 4 - Chương 93: Mễ Lan Ba thỉnh cầu



Mộ Chỉ Ly có thể hiểu được lời nói của Hàn Như Liệt, một bộ Quy Kiền giáp có thể chống đỡ ba lần công kích giá còn cao hơn nhiều lần so với ba bộ Quy Kiền giáp có thể chống đỡ một lần công kích.

Cuối cùng ba bộ áo giáp được một trong những thế lực lớn nhất mua với giá 450 vạn, giá tiền này đã là cực kỳ cao, căn cứ vào sự hiểu biết của Hàn Như Liệt đối với áo giáp, ba bộ Quy Kiền giáp này giá chỉ khoảng hai, ba trăm vạn thôi.

Nếu không phải ở đây có nhiều thế lực cùng cạnh tranh, đối với tài lực của bọn họ không cần đến số tiền này thì không thể nào lên tới giá tiền như vậy. Vì nguyên nhân này, hai người có chút bội phục thủ đoạn của buổi đấu giá Mễ thị.

Lượt thứ hai, ba bộ áo giáp còn lại được một thế lực lớn khác mua với giá 480 vạn, chênh lệch giá trị của hai lần đấu giá không lớn nhưng trên thực tế đã vượt xa giá trị thực của bộ áo giáp nên cao tới mức này sẽ không có người tiếp tục trả giá.

Dù sao những bộ này chỉ thuộc về áo giáp bình thường, mua về cũng chỉ dùng làm phần thưởng cho đệ tử, dùng tiền quá nhiều cũng không sáng suốt. Đối với một thế lực lớn, mặc dù bọn họ tài đại khí thô nhưng chỗ cần bọn họ tiêu tốn tiền tài cũng nhiều không kể xiết.

“Kế tiếp đấu giá bốn bộ Kim Cương giáp. Tác dụng của Kim Cương giáp là mặc trên người có thể gánh chịu được tất cả công kích của người đồng cấp.” Lão giả áo xám cười giới thiệu.

Thời gian lão làm việc ở phòng đấu giá cũng không ngắn nhưng đây là lần đầu tiên tại một buổi đấu giá có nhiều áo giáp để đấu giá như thế, thật là kinh nghiệm không tồi.

Tác dụng của Quy Kiền giáp là ngăn cản những công kích không thể ngăn cản, còn Kim Cương Giáp là ngăn cản công kích của người đồng cấp, nhưng nếu đối thủ không có năng lực chiến đấu vượt cấp hoặc là những lá bài tẩy lợi hại khác thì bộ áo giáp này cũng là một lợi thế.

Tất nhiên bộ Kim cương giáp này cũng có kỳ hạn sử dụng, nếu không thì thành nghịch thiên mất rồi, hầu như tất cả người tu luyện đều hy vọng có một bộ Kim cương giáp, chẳng qua là giá tiền ngất ngưởng của nó khiến mọi người phải chùn bước.

Lão giả vừa nói xong, nhiều người lãnh đạo của các thế lực đang có mặt đều hai mắt sáng ngời, tác dụng của Kim Cương giáp này so với mấy bộ Quy kiền giáp vừa rồi thì tốt hơn nhiều, loại bảo bối này cho dù mua nhiều hơn nữa cũng không phí phạm.

“Xét thấy mấy bộ Kim cương giáp này thuộc hàng nhị phẩm, cho nên giá quy định là 1000 vạn.” Lão giả chậm rãi cất tiếng, cấp bậc này là do Chế Giáp Sư của nhà đấu giá bọn họ chứng nhận.

Áo giáp cũng có cấp bậc, cấp bậc không giống nhau tác dụng tất nhiên khác nhau, nên giá trị tự nhiên cũng không giống nhau. Áo giáp nhị phẩm chỉ có các đệ tử coi trọng, còn các cường giả tầm mắt cao thì không để ý, nếu như là Kim Cương giáp ngũ phẩm thì cục diện sẽ khác rất nhiều.

Giá 1000 vạn ở trong phòng đấu giá coi như phải chăng, nhưng cộng thêm giá tiền do đấu giá tăng lên thì sẽ cao hơn không ít so với giá trị thực.

Mộ Chỉ Ly nghe giá tiền này không thể không cảm khái Chế Giáp Sư kiếm tiền thật dễ dàng, nhưng nàng cũng đồng thời thấy rõ rằng tiền tài này đối với nàng và Liệt bây giờ thật không ít, nếu so sánh với mấy nơi thiên tài địa bảo thì lại không đủ nhìn.

Định đứng lên, giá trị Lưu Di đan và Bách Chuyển đan có thể nói là cao nhất trong tất cả các vật phẩm đấu giá này, dù sao thuật luyện đan của nàng vượt xa Dược sư tầm thường, huống chi dược liệu của hai loại đan dược này cũng không dễ dàng lấy được.

Sớm biết như thế nàng cũng không cần đem đan dược ra đấu giá, áo giáp của Liệt đã thừa để trả tiền những đồ hôm nay hai người đấu giá rồi, nếu nàng biết thì sẽ giữ mấy đan dược này lại ngày sau lấy ra đổi bảo bối khác.

Thôi, nếu đã lấy ra thì không thể đổi ý, hơn nữa nắm giữ nhiều tiền tài trong tay cũng không tồi, ra ngoài không thiếu chỗ cần dùng đến tiền.

“1500 vạn” Một nam tử trung niên cất tiềng mở đầu.

Lời này vừa nói ra tất cả mọi người có mặt đều im lặng, mặc dù giá trị của Kim cương giáp này không tệ nhưng một lần lập tức tăng lên 500 vạn thì rất ít thấy, giá bắt đầu cũng chỉ một ngàn vạn, thật là tăng giá vùn vụt nha.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, không ít người sau khi thấy người vừa trả giá đều ngậm miệng, không hề tiếp tục trả giá.

Mộ Chỉ Ly cảm thấy có chút nghi ngờ, vì sao người này ra giá thì không có người tiếp tục đấu giá nữa? Quay đầu nhìn lại nàng cũng ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới người vừa ra giá lại chính là Đông Phương Thành.

Người ban đầu chiêu dụ bọn nàng vào Đông Phương gia chính là Đông Phương Thành, đồ bọn họ đấu giá ở đây hôm nay lại được Đông Phương gia cho mua về?

Hàn Như Liệt cũng có chút dở khóc dở cười, đây cũng thật là trùng hợp, Đông Phương Thành lần này đến đây chủ yếu vì chiếu khán (quan tâm coi sóc) đệ tử Đông Phương gia, bọn họ xét thấy trong Tư Cách Chiến lần này phần thắng của Đông Phương gia là lớn nhất, cho nên vì phòng ngừa những thế lực khác thừa cơ hội hạ thủ, Đông Phương Thành phải theo ra ngoài.

Không nghĩ tới ở buổi đấu giá lại thấy mấy bảo bối này, nếu mua đem về trang bị cho đệ tử nhà mình thì trong Tư Cách Chiến chẳng phải sẽ tăng thêm mấy phần bảo đảm?

Mấy bộ Quy kiền giáp ban đầu hắn không quan tâm, dù sao trong Tư Cách Chiến thực lực của các đối thủ không sai biệt nhiều lắm, những đòn công kích hoàn toàn không thể thừa nhận trên căn bản không có, cho nên Quy Kiền giáp lộ vẻ không cần thiết, mà Kim Cương giáp thì khác.

Nhưng thế lực khác mặc dù không nhỏ nhưng đứng trước một trong tứ đại thế lực như Đông Phương gia cũng không đáng kể, ai cũng không muốn vì bốn bộ Kim Cương giáp mà đắc tội Đông Phương gia, cho nên mọi người đều thối lui khỏi cạnh tranh.

Cuối cùng bốn bộ Kim Cương giáp được Đông Phương Thành mua với giá 1500 vạn, lão giả áo xám vốn nghĩ rằng bốn bộ giáp này có thể dẫn tới một trận đấu giá cao trào nên nhìn thấy một màn này trong mắt cũng có chút bất đắc dĩ.

“Đồ vật đấu giá tiếp theo là thứ khiến mọi người vô cùng hứng thú : Đan Dược, tại chỗ này không ai có thể cảm thấy nó không hấp dẫn.” Lão giả úp mở nói, hắn hiểu được mấy viên đan dược này là rất quan trọng.

Vốn sau khi đấu giá áo giáp xong mọi người đều chuẩn bị đứng dậy, nghe được lời của lão giả tất cả đều ngẩn ra, vẫn còn đấu giá Đan dược? Mười cái áo giáp này đã đủ làm bảo bối chính của một buổi đấu giá rồi, đan dược này còn xếp sau áo giáp, thì phải là đan dược như thế nào?

Nhất là nghe lão giả nói đan dược này hấp dẫn mười phần, tâm mọi người đều bị treo lên, trận đấu giá hôm nay thật sự đặc biệt, sau khi trở về đem tin tức này phát ra cho những thế lực khác có thể khiến bọn họ tức chết.

Dật Mộng cũng thấy kinh ngạc:” Nghe lời lão giả này thì áo giáp và đan dược đều do một người mang đến đấu giá, nhưng là ai có thể một hơi lấy ra nhiều bảo bối như vậy?”

“Tỷ, ta nghĩ tới một khả năng.” Hai mắt Dật Trần sáng rỡ vui mừng, dung nhan vốn lạnh nhạt trầm tĩnh liền hiện lên vẻ tự tin sáng ngời.

“Hả?”

“Buổi sáng chúng ta ở bên ngoài nơi bán đấu giá thấy hai người Đông Phương Ly, bọn họ cũng là đệ tử Đông Phương gia, lẽ ra không tới đây vào buổi sáng mới đúng.” Trải qua việc tranh đoạt vừa rồi của Đông Phương Ly và Lương Tĩnh Viên, hắn đối với hai người cũng hiểu hơn một chút.

Với thủ đoạn của hoàng thất, bọn họ muốn hỏi thăm về một người tuyệt đối không phải chuyện khó, chẳng qua bối cảnh của Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt khiến bọn họ kinh ngạc rất nhiều, theo lý thuyết, hai nhân vật đáng sợ như vậy bối cảnh phải vô cùng to lớn, không nghĩ tới hai người chỉ là đệ tử bình thường.

Kỳ lạ nhất là lúc trước không hề truyền ra tin tức Đông Phương Ly biết chữa bệnh, ngược lại bọn họ chỉ biết Đông Phương Ly chính là một Độc sư.

Dật Mộng sau khi được Dật Trần chỉ điểm một chút thì hoàn toàn hiểu rõ:” Đệ muốn nói vật phẩm đấu giá này là của hai người bọn họ đưa ra?”

“Rất có thể, y thuật của Đông Phương Ly cao như thế, là một Dược sư cũng là chuyện hợp tình hợp lý, về phần Chế Giáp Sư đệ thấy có thể là Đông Phương Liệt.” Dật Trần trầm ngâm nói.

“Vậy bọn họ…” Dật Mộng cảm thấy thật khiếp sợ, nếu quả thật như thế, hai người này cũng quá mạnh mẽ cường hãn rồi.

Lão giả áo xám thấy tầm mắt nóng bỏng của mọi người, liền nói ra tên của Đan dược chuẩn bị mang ra đấu giá:” Kế tiếp muốn đấu giá tổng cộng năm viên đan dược, ba viên Bách chuyển đan, hai viên Lưu Di đan.”

Lời này vừa ra, tất cả đều hít vào một hơi khí lạnh.

Những đệ tử đang ngồi cũng mang bộ dáng ngẩn ngơ, loại đan dược ngày thường vô cùng hiếm gặp này, hôm nay một lúc lại xuất hiện nhiều viên như vậy, thật sự là khó tin.

Ngay cả đám người Đông Phương Thành cũng không thể giữ được bình tĩnh, bảo bối như vậy đã vượt khỏi phạm vi đệ tử bình thường có thể cầu, mà trưởng lão và Quán chủ của các thế lực biết sử dụng đan dược đều thèm thuồng.

Lương Tĩnh Viên kinh ngạc vô cùng:” Bách Chuyển Đan còn có thể nghĩ tới, thế nhưng xuất hiện cả Lưu Di Đan?” Địa vị của hắn ở Lương gia khá cao, cho nên kiến thức về mặt này cũng vượt xa các đệ tử khác.

Tác dụng của Bách Chuyển đan chính là giúp người đột phá, mà đột phá cũng không bị hạn chế, chẳng qua là thực lực càng cao thì tác dụng của đan dược càng nhỏ, nhưng cho dù là một phần trăm cơ hội thì vẫn nhiều người tranh nhau cầu đến.

Bách Chuyển Đan mặc dù khó kiếm, nhưng các thế lực lớn nhất một phương đều có thể thu được vào tay, dù sao vẫn có Dược sư có thể luyện chế Bách Chuyển đan, chỉ cần thu gom đủ nguyên liệu dược liệu hơn nữa có đủ điểu kiện thì có thể luyện chế Bách Chuyển Đan, chỉ hơi phiền toài thôi.

Còn Lưu Di Đan thì không đơn giản như vậy, bởi vì để luyện chế Lưu di đan thì Lưu di thảo là trọng yếu nhất, mọi người đều biết Lưu di thảo là bảo bối có thể ngộ nhưng không thể cầu (có thể tình cờ gặp được nhưng không thể kiếm được), ở Chủ thế giới lớn như thế cũng không tồn tại nhiều, hơn nữa thời điểm dược sư luyện chế còn có một tỷ lệ thất bại nhất định.

Lão tổ tông của nhiều thế lực đều tìm cách đột phá, mà tuổi còn lại của bọn họ là hạn chế lớn nhất, nên Lưu Di đan trong mắt bọn họ không khác gì đan dược cứu mạng, thị trường có nhu cầu khổng lồ như thế cộng thêm trình độ hiếm thấy nên Lưu Di đan có tiền cũng không mua được, thậm chí một viên Lưu Di Đan có thể gây chấn động thế giới.

Thế nhưng buổi đấu giá của Mễ thị hôm nay đột nhiên xuất hiện liền hai viên Lưu di đan, điều này thật sự khiến người nghe rợn người. Trong lòng mọi người đều đồng thời rối rít suy đoán xem từ lúc nào mà Mễ thị có thể quen biết được Dược sư tầm vóc cao như vậy.

Trừ Dược sư không có người nào có thể một lần đưa ra nhiều đan dược quý hiếm như vậy, mà Dược sư có thể luyện chế Lưu Di Đan tuyệt đối không đơn giản.

Vào lúc này đông đảo mọi người đều đề nghị trì hoãn thời gian buổi đấu giá một chút để bọn họ mang tin tức này báo cho thế lực của mình, để lấy thêm nhiều tiền tài đến cạnh tranh mua đan dược.

Bởi vì, vốn bọn họ không chuẩn bị cho buổi đấu giá này cho nên trên người không mang theo nhiều tiền tài, hơn ngàn vạn trúc cơ đan đã là cao rồi, người nào ra cửa sẽ mang theo trên người nhiều tiền tài như vậy?

Mễ Lan Ba nghe ý kiến của mọi người xong liền đi vào trong rạp màu vàng, chuyện này hắn phải hỏi thăm Mộ Chỉ Ly một tiếng, dù sao đây cũng là đồ của nàng ấy.

“Mộ cô nương, Hàn công tử, hai vị hẳn đều đã thấy yêu cầu của mọi người, không biết Mộ cô nương có đồng ý đem thời gian buổi đấu giá trì hoãn một chút hay không?”Mễ Lan Ba cung thanh nói (thanh âm mang theo cung kính tôn trọng)

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly liền trầm mặc.

“Nếu như chờ chốc lát thì các thế lực lớn chuẩn bị càng thêm đầy đủ, đến lúc đó giá sau cùng sẽ cao hơn, bảo bối như vậy tất cả mọi người đều muốn lấy được, nếu không phải hai vị kiên trì muốn sớm bán đấu giá, ta vốn định tuyên truyền mấy ngày sau mới tiến hành đấu giá, như thế tiền lời sẽ càng lớn.” Mễ Lan Ba mang trọng điểm nói rõ ra.

Trên thực tế đúng là như thế, hiện tại trong hành lang các thế lực lớn cũng chỉ là ở quanh Hoàng Thành thôi, nếu như cho hắn thời gian tuyên truyền thì đến lúc đó các thế lực đến đây sẽ nhiều hơn, giá tiền tự nhiên không cần phải nói.

Đối với hắn mà nói, hắn thật không để ý tiền lời của trận đấu giá này là bao nhiêu, hắn để ý hơn chính là tăng cao được danh tiếng buổi đấu giá của Mễ thị.

“Kia chỉ trì hoãn chốc lát cũng được.” Mộ Chỉ Ly gật đầu đồng ý nói:”Nhưng ta hy vọng Mễ đại nhân không đem thân phận của ta và Liệt tiết lộ ra ngoài.”

Cây lớn đón gió điểm này nàng hiểu rõ, nếu mọi người biết đan dược và áo giáp chính là của hai người bọn nàng mang ra thì tuyệt đối là phiền toái lớn, không phải nàng không tin Đông Phương gia nhưng sức hấp dẫn này đúng là không nhỏ.

“Cái này ta tất nhiên hiểu rõ, điều này ta tuyệt đối không lộ ra. Chữ tín của Mễ Lan Ba ta cũng không tệ lắm.” Mễ Lan Ba gật đầu đáp.

“Đương nhiên chúng ta tin tưởng Mễ đại nhân, chúng ta đối với chuyện tình đấu giá này cũng không hiểu rõ, hết thảy giao cho Mễ đại nhân định đoạt, về phần giá trị những đồ chúng ta đấu giá hôm nay xin cứ khấu trừ vào tiền lời.”

“Không thành vấn đề, ta nhất định dốc toàn lực để hai vị hài lòng, nhưng tại hạ còn có một yêu cầu quá đáng.” Mễ Lan Ba chần chờ nói, tựa hồ đang quan sát ánh mắt của hai người.

Mộ Chỉ Ly trong mắt hiện lên vẻ nghi ngờ, lên tiếng hỏi:” Mễ đại nhân xin cứ nói”

“Là như vậy, bởi vì gia tộc ta cũng cần một viên Lưu Di đan, cho nên ta hy vọng Mộ cô nương có thể cho ta một viên Lưu Di đan, ta sẽ trả cao hơn 20% so với giá tiền người khác đấu giá mua viên Lưu Di đan còn lại. Ta biết đây là có chút ít làm khó, nhưng là…” Mễ Lan Ba giải thích.

Khi biết được có Lưu Di đan hắn liền có ý nghĩ này, chẳng qua sau khi Mộ Chỉ Ly thể hiện ra năng lực hắn không dám đem lời này nói ra khỏi miệng vì sợ vạn nhất đắc tội thì không xong, nhhưng nghĩ đi nghĩ lại thì hắn thật sự rất cần viên Lưu Di đan này.

Đồ vật này mang đến đấu giá, người tổ chức đấu giá không được tham dự trả giá, như vậy sẽ có hiềm nghi gian dối nhưng hắn yêu cầu trước như vậy cũng có chút không thích hợp.

Mộ Chỉ Ly giờ mới hiểu vì sao Mễ Lan Ba chần chờ, lập tức khoát tay nói:” Hóa ra là chuyện này, một viên Lưu Di đan trong đó cứ giao trước cho đại nhân, cứ lấy giá giống một viên được đấu giá là được, 20% tăng thêm có thể miễn đi.”

Mễ Lan Ba là người không tệ, giá trị 20% kia cũng không bằng chiếc thẻ khách quý này, nàng cũng không phải người tham tiền, huống chi điểm ích lợi này có thể quen biết một bằng hữu, đây cũng coi như là một khoảng tính có lời.

Mễ Lan Ba không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly đáp ứng dễ dàng như vậy, vội nói:”Không được, 20% kia nhất định phải nhận, Mộ cô nương có thể đem Lưu Di đan cho ta, ta đã vô cùng cảm tạ.”

“Mễ đại nhân! nếu nói thế thì quá khách khí rồi, ta và ngài mặc dù mới quen nhưng cũng coi như là bằng hữu, chuyện nhỏ như thế còn so đo chẳng lẽ ngài không coi ta là bằng hữu sao?”

Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, Mễ Lan Ba có chút ngẩn ra, trong mắt hiện ra vẻ vui mừng, lập tức ôm quyền nói:” Cô nương đã nói vậy ta còn từ chối nữa thì có vẻ làm kiêu, ngày sau nếu có việc cần Mễ Lan Ba ta hỗ trợ xin cứ việc nói.”

Đợi Mễ Lan Ba đi ra, Mộ Chỉ Ly liền quay đầu nhìn Hàn Như Liệt nói:”Bút mua bán này ta làm thế nào?”

“Rất tốt, nương tử của ta nhìn xa trông rộng .” Hàn Như Liệt cười nói, cách làm của Mộ Chỉ Ly lần này đúng là tặng Mễ Lan Ba một ân tình, đối phương lại không phải người vong ân phụ nghĩa.

Trong thời gian chờ đợi, buổi đấu giá của Mễ Thị cũng không khiến mọi người nhàm chán, một đám cô gái xinh đẹp biểu diễn vũ đạo tuyệt mỹ trên đài cao khiến mọi người bàn luận say sưa.

Không lâu sau, bên ngoài không ngừng có thêm người tới, phòng đấu giá rộng rãi trong thời gian ngắn đã đầy nhóc người, hiển nhiên những người này là vì Bách Chuyển đan và Lưu Di đan mà tới.

“Mấy viên đan dược này sao có thể hấp dẫn nhiều người như vậy a? Thế thì giá trị phải cao bao nhiêu mới đủ?”

“Đúng vậy, nếu như giống vừa rồi đều là đệ tử tới tranh thì thật tốt, nói không chừng ta có thể mua được viên đan dược kia, đến lúc đó chỉ cần bán lại cũng có thể phát tài nha”.

“Ngươi đúng là mộng tưởng hão huyền (mơ mộng không thực tế), chỉ nghĩ thôi cũng biết không thể nào, ta nhận ra người gửi bán chắc đã biết sẽ có đại nhân vật tới mới lấy vật này ra đấu giá, bán cho chúng ta không phải đáng tiếc sao?”

Trong lúc mọi người cảm khái, mấy mỹ nhân trên đài nhanh chóng lui xuống, lão giả áo xám lại lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt:”Chư vị đã đến đông đủ, đấu giá cũng nên tiếp tục.”

Sau tiếng nói của lão giả, lực chú ý của mọi người cũng ngay lập tức hướng về phía lão, đối với bọn họ bây giờ chú ý đến đan dược chính là việc quan trọng nhất.

“Trước đó, có việc cần cho mọi người biết, nên mời chủ nhân Buổi đấu giá của chúng ta ngài Mễ Lan Ba lên thông báo cho chư vị.”Lão giả áo xám vươn tay trái hướng một bên làm động tác “xin mời”, Mễ Lan Ba cũng tiêu sái lên đài.

Nhìn thấy Mễ Lan Ba lên đài, trong lòng mọi người đều có chút khó hiểu, chỉ là một buổi đấu giá thôi, kể cả giá trị của bảo bối đấu giá này rất cao nhưng cũng không cần đến chủ nhân Buổi đấu giá tự mình ra sân chứ?

Hay là trong này có biến số gì (điều bí ẩn, thay đổi)? Sắc mặt mọi người dù vẫn lạnh nhạt nhưng trong lòng thì âm thầm tính toán.

Mễ Lan Ba đi lên đài, bước lên một bước nhỏ rồi hướng mọi người thi lễ, sau đó cung thanh nói:”Ra mắt chư vị, ta là chủ nhân của buổi đấu giá Mễ thị- Mễ Lan Ba.”

“Ta nghĩ nên nói cho mọi người biết một chuyện, kẻ hèn này giữ lại một viên Lưu Di đan, cho nên kế tiếp đấu giá ba viên Bách Chuyển đan cùng với một viên Lưu Di đan.”

Đại đường đang yên tĩnh liền đột nhiên ầm ĩ, ai cũng không nghĩ đến lúc này giữa đường lại có một Trình Giảo Kim, theo lý thuyết vật phẩm đấu giá phải được sự đồng ý của Mễ Lan Ba, vì sao đến bây giờ mới nói chuyện này? Đây có thể là một loại thủ đoạn.

Đối mặt với bộ dạng nghi ngờ không hiểu của mọi người, Mễ Lan Ba vẫn không rối loạn, lên tiếng giải thích:” Mọi người đều biết những người tổ chức buổi đấu giá không được tự đấu giá để mua các sản phẩm, lúc trước ta không gặp được chủ nhân của vật phẩm gửi bán đấu giá, cho nên bỏ lỡ cơ hội.

Mà hôm nay trùng hợp gặp được người đó, cùng người đó thỉnh cầu, được người đó đồng ý nên ta ở đây xin hướng chư vị nói lời xin lỗi, còn hy vọng chư vị có thể tha lỗi.”

Mễ Lan Ba đem đầu đuôi giải thích rõ ràng hợp lý, mọi người dù cố tình soi mói tìm điểm xấu cũng tìm không được, huống chi ngươi có đồng ý hay không cũng không quan trọng, đối phương chẳng qua chỉ là thông báo, vật này đang ở trong tay của Mễ Lan Ba, làm sao có thể lấy lại, hắn không lấy cả hai viên đã tốt rồi.

“Đầu tiên xin tiến hành đấu giá một viên Bách Chuyển đan, giá khởi điểm là 300 vạn trúc cơ đan!” Lão giả áo xám kích động cất tiếng, có thể cử hành một cuộc đấu giá thành công như hôm nay là sự huy hoàng của lão.

“400 vạn!” Lương Tĩnh Thiên của Lương gia là người đầu tiên ra giá.

“500 vạn!” Nghê Kiêu Tráng liền ra giá tiếp theo.

“600 vạn!” Người thuộc thế gia Mộ Chỉ Ly không biết cũng báo giá tiền.

Chỉ trong chớp mắt, giá tiền Bách Chuyển đan đã tăng gấp đôi, tốc độ tăng quả thật khiến người ta giật mình.

Đối với các đệ tử, tình cảnh này nghiễm nhiên không còn có quan hệ gì với bọn họ, bọn họ chẳng qua là ngồi ở chỗ đó xem cuộc vui, nhiều người còn ảo tưởng nếu như đan dược này là của mình thì thật tốt, có thể phát tài.

Giá tiền tăng lên tới 700 vạn thì biên độ tăng liền giảm đi, nguyên nhân chủ yếu là bọn họ cần lưu lại tài lực để mua được viên Lưu Di đan đấu giá cuối cùng, Bách Chuyển đan dù hiếm có nhưng không phải không thể tìm.

“820 vạn.” Lương Tĩnh Thiên cất tiếng lần nữa, tầm mắt chăm chú nhìn Ngê Kiêu Tráng.

Quan hệ của hai nhà Nghê gia và Lương Gia luôn căng thẳng, cho nên khi các thế lực khác đã dừng lại, chỉ còn hai nhà tiếp tục tranh đoạt, hết lần này đến lần khác, dù chuyện gì cũng không chịu thua.

“850 vạn.” Nghê Kiêu Tráng liếc mắt nhìn Lương Tĩnh Thiên:” Nhìn cái bộ dạng hẹp hòi của ngươi kìa, thêm hai mươi vạn? Số lượng như thế mà người cũng dám mở miệng?”

Trên thực tế Nghê Kiêu Tráng cũng chỉ tăng 30 vạn so với giá tiền Lương Tĩnh Thiên đưa ra thôi, chẳng qua là nghe 850 vạn so với 820 vạn thì cỏ vẻ chênh lệch không nhỏ.

Vốn không thoải mái, Lương Tĩnh Thiên nghe thấy lời nói của Nghê Kiêu Tráng thì càng tức không chỗ phát:” Nghê Kiêu Tráng, ngươi thật quá đáng, nếu không phải Nghê Kiêu Tráng cản trở, chỉ với giá tiền trong khoảng tám trăm vạn là hắn có thể mua được, hết lần này tới lần khác bị hắn ta cản trở…”

“Ta quá mức thì thế nào? Ngươi có phải trong túi không có tiền hay không a, còn có thể trả cao hơn không?” Nghê Kiêu Tráng tiếp tục châm chọc, khi nhìn thấy có dấu hiệu Lương Tĩnh Thiên lên tiếng lần nữa hắn đã chặn trước :”Đừng chỉ biết tăng thêm 20 vạn, ta thấy xấu hổ hộ ngươi.”

“900 vạn!” Lương Tĩnh Thiên quát, hắn quả thực bị Nghê Kiêu Tráng làm cho tức chết, trừng to mắt nhìn hắn ta, tựa hồ hỏi xem Nghê Kiêu Tráng còn dám tăng giá hay không.

Nghê Kiêu Tráng nghe thế liền nhếch miệng cười:” Ngươi đã cố gắng như vậy thì nhường cho ngươi là được.”

Lương Tĩnh Thiên nghe thấy lời nói này của Nghê Kiêu Tráng thiếu chút nữa giận đến phun ra máu, hắn tuyệt đối cùng Nghê Kiêu Tráng không đội trời chung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.