Y Thủ Che Thiên

Quyển 5 - Chương 167: Yên Hồng Hãn



Lúc Bạch Mạt Lăng, Mộ Thiên Tĩnh, Mộ Tuân Quân, Hàn Thành Hạo, Liễu Bình đi ra từ trụ sở bí mật, nhìn vào Tuyệt Tình Cốc đầy náo nhiệt thì không khỏi bất ngờ.

- Thiên Huyền thương hội hôm nay khai trương rất thành công đó, người cứ ùn ùn kéo về đây.

Bạch Mạt Lăng cười, còn Hàn Như Liệt thì cười nói:

- Hai ngày tới e rằng là sẽ còn náo nhiệt hơn hôm nay nữa đấy.

Bạch Mạt Lăng quay qua bên cạnh, kéo tay Mộ Chỉ Ly lại, sau đó đưa tay phải ra nhéo lấy gò má của Mộ Chỉ Ly:

- Thật là bản lĩnh, mẹ tin là Thiên Huyền thương hội nhất định sẽ vang dội ở Chủ thế giới.

- Cảnh sắc ở Tuyệt Tình Cốc rất đẹp, nhất là Bách Hoa Viên, mẹ mà nhìn thấy nhất định sẽ thích.

Mộ Chỉ Ly dịu dàng nói, những năm gần đây thời gian sống chung với cha mẹ quá ít nên trong lòng có chút hổ thẹn.

Trên gương mặt Bạch Mạt Lăng hiện lên vẻ hứng thú:

- Lúc trước Dĩnh Nhi có nói là phải đưa mẹ đi xem Bách Hoa Viên cho bằng được, nghe các con nói như vậy mẹ thật là hứng thú quá đi.

So với Bạch Mạt Lăng thì sắc mặt đám người Mộ Thiên Tĩnh nặng nề hơn, nhìn dòng người tu luyện giả kia, họ không biết cụ thể thực lực của họ ra sao nhưng chỉ với khí tức của họ thì có thể cảm nhận được họ đều là những cường giả mà họ chưa từng tưởng tượng đến.

Mấy người họ đứng ở nơi này giống như là ngoại tộc.

Cảm giác này khác với tất cả những người xung quanh, bọn họ thực sự nhỏ bé, cảm giác bất lực dần dâng lên, đem theo cảm giác cực kì bất đắc dĩ.

- Tu vi của những người này thật là cường hãn, nhiều năm như vậy mà chỉ có một mình Tần Lãng tiến vào Thiên Huyền đại lục, có thể nói là vận may của chúng ta không tệ.

Mộ Thiên Tĩnh thở dài một hơi, bỗng nhiên cười nói.

Hàn Thành Hạo gật đầu, trong con ngươi hiện lên ánh sáng sắc bén.

- Tu luyện giả ở Chủ thế giới chính là nơi hội tụ của tu luyện giả ở các Phân thế giới, nếu chúng ta không mất đi liên hệ quá lâu với Chủ thế giới thì lực lượng của Thiên Huyền đại lục cũng sẽ không yếu kém như vậy, ngươi xem Liệt và Chỉ Ly đi, mới tới Chủ thế giới không bao lâu mà không phải là tu vi đã mạnh lên đến như vậy rồi sao?

Nghe Hàn Thành Hạo nói thì mấy người đều nhìn nhau cười, lo lắng trong lòng cũng vơi đi vài phần.

Lúc nhìn thấy Bách Hoa Viên thì Bạch Mạt Lăng không khỏi thốt lên:

- Một nơi đẹp như thế này rất giống ở tiên cảnh.

Gió nhẹ thổi qua, hoa anh đào bay lả tả, màu hồng nhạt của cánh hoa mang theo mùi hương thấm vào ruột gan, tâm trạng của mọi người cũng trở nên tốt nên. Đưa mọi người đi ngắm cảnh, Hàn Như Liệt cũng nói qua về tình hình ở Chủ thế giới, đôi khi có những vấn đề có thể giúp họ biết rõ hơn về Chủ thế giới.

Liễu Bình vẫn im lặng từ nãy giờ, nhưng khi Hàn Như Liệt nói thì lại rất chăm chú, một lát sau thì chậm rãi ngẩng mặt lên, sắc mặt kiên định.

- Hàn huynh đệ, nghe Thiên Nhi nói ta cũng đã có hiểu biết nhất định về Chủ thế giới, ta đã suy nghĩ kĩ rồi, nhất định phải ra ngoài lang bạt một phen.

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Liễu Bình, tuy nhiên không ai tỏ ra ngạc nhiên cả. Từ lúc biết Liễu Bình thì ai cũng hiểu hắn là một người phóng túng, thích tự do. Được đi tới một nơi mà cường giả chật đất như ở Chủ thế giới này thì nhất định là hắn sẽ muốn ra ngoài lang bạt một phen rồi.

Thân phận khác nhau thì sẽ tạo ra tính cách khác nhau, tất cả mọi người đều hiểu. Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly, nhìn thấy Mộ Chỉ Ly không có dấu hiệu của việc gật đầu thì hắn liền nói:

- Liễu đại ca muốn trở thành một cường giả là một chuyện tốt, đi lang bạt thì sẽ tăng tu vi nhanh hơn. Tuy nhiên nếu Liễu đại ca muốn tăng tu vi thì nên đi rèn luyện ở những nước khác sẽ tốt hơn.

Ở Bồng Lai tụ địa, cho dù là tán tu thì thực lực cũng mạnh hơn họ đến mấy lần, lẻ loi một mình ở Bồng Lai tụ địa như vậy có khi lời đâu không thấy lại thấy lỗ.

- Ta hiểu rồi, theo như lời các ngươi nói, ra sẽ bắt đầu trải nghiệm ở một đất nước khác rồi sau đó sẽ trở lại Bồng Lai tụ địa này.

Đôi mắt Liễu Bình sáng rỡ, khóe miệng nở một nụ cười tự tin.

- Nếu Liễu đại ca đã quyết định như vậy thì đến lúc đó ta sẽ đưa huynh đến Thiên Thăng quốc.

- Đa tạ!

Liễu Bình ôm quyền.

- Bây giờ ta đi kiếm Thiên Nhi và nói tin này cho nàng biết.

Liễu Bình nhanh chóng đi khỏi, lúc này Thiên Nhi và Dật Thần đang ở gần Tuyệt Tình Cốc, trong lúc đó mượn khí tức Long tộc để tìm Thiên Nhi cũng không phải là khó.

Đợi Liễu Bình đi khỏi rồi thì Mộ Thiên Tĩnh nhẹ nhàng nói, giọng nói uy nghiêm mang theo một chút nghiêm trọng:

- Ly nhi, Như Liệt, các con gặp phải khó khăn sao? Lão môn chủ Thiên Âm Môn và Vô Bi lão giả đều không phải là người đơn giả, nếu như các con gặp nguy hiểm thì bọn họ cũng sẽ không tiếp tục ở trong trụ sở bí mật đâu.

Hàn Thành Hạo, Mộ Tuân Quân, Bạch Mạt Lăng liền quay lại nhìn hai người họ, thực lực của bọn họ tuy rằng kém xa tiểu bối nhưng bọn họ đều là người từng trải, nhãn lực rất tốt nên với tình huống khác thường như vậy thì có thể liền nhìn ra được có điều gì mờ ám trong đó.

Trong lòng Mộ Chỉ Ly chấn động, vô tình thở dài một hơi chán nản, thầm than: Nhãn lực trưởng bối quả thực sắc bén, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã có thể nhìn thấy vấn đề bất thường.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, đồng thời thở dài, chuyện này không thể giấu diếm được. Vốn là người trong nhà thì cũng không cần giấu, nhưng sợ làm bọn họ lo lắng nên đến lúc này vẫn chưa nói ra.

Nhìn biểu hiện của hai người thì đám người Mộ Thiên Tĩnh càng thêm chắc chắn rằng hai người Mộ Chỉ Ly có chuyện giấu họ.

- Liệt nhi, con nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?

Hàn Thành Hạo nghiêm mặt nói, trong đôi mắt hiện lên sự lo lắng.

- Việc này rất dài dòng, tất cả cũng là vì hai cái nhẫn này mà ra.....

Hàn Như Liệt kể mọi chuyện từ lúc bắt đầu đến giờ, sắc mặt mọi người thay đổi liên tục.

- Nói như vậy, cũng không phải là do trùng hợp ngẫu nhiên mà các ngươi đến được Chủ thế giới, mà là do hai cái nhẫn này mang đến Chủ thế giới sao?

Trong mắt Mộ Tuân Quân hiện lên một tia kinh ngạc.

Mộ Chỉ Ly gật đầu:

- Đúng vậy, mặc dù hiện giờ Không Gian lão nhân và Thời Gian lão nhân đã qua đời nhưng hai người bọn ta lại phải đối mặt với thủ đoạn của Quang Minh lão nhân. Còn Mộ Dật Thần chính là Hắc Ám chi tử nên Hắc Ám lão nhân đã phái hai nhóm người đến đây, bây giờ chúng ta phải đối mặt với hai vị thuộc tính lão nhân.

Sắc mặt của đám người Hàn Thành Hạo chưa bao giờ nghiêm trọng như lúc này, may là trước đó cũng đã có dự đoán rằng có khả năng bọn Mộ Chỉ Ly đã chọc đến kẻ thù, nhưng suy nghĩ của họ chênh lệch rất nhiều so với thực tế.

Bọn họ đang phải đối đầu với những nhân vật đỉnh nhất thế giới này, những nhân vật đó thần thông khó lường. Bọn họ muốn chiến thắng quả thực là còn khó hơn lên trời.

- Khó trách các ngươi nhanh chóng huấn luyện tu luyện giả trong trụ sở bí mật như vậy, phát triển Thiên Huyền thương hội cũng là vì muốn kiếm thêm tài nguyên tu luyện cho tu luyện giả.

Mộ Thiên Tĩnh cảm khái nói, nhíu mày lại, đối thủ mạnh như vậy chỉ nghĩ thôi cũng đã có cảm giác kinh sợ rồi.

- Sư tổ và Vô Bi sư phụ đều là sẽ bảo vệ cho bọn ta, bọn họ muốn chúng ta có thể thành công trở thành Không Gian lão nhân và Thời Gian lão nhân mới.

Trong đôi mắt sâu mang theo một chút cảm động, giọng nói của Mộ Chỉ Ly cũng thấp hơn vài phần.

Bạch Mạt Lăng đặt tay phải của mình lên vai Mộ Chỉ Ly, vỗ nhẹ nhẹ:

- Hai vị cường giả kia đều là người tốt, các con nên hiếu kính với bọn họ.

Đối mặt với những cường giả nắm trong tay thuộc tính của thế giới, Long Ngọc Hồng và Tù Vô Bi quyết định mà không cần đợi ai thuyết phục cả. Bọn họ cũng không phải người thân trong nhà mà lại chấp nhận làm việc ấy thì đúng là làm cho người khác bội phục.

- Mẹ, chúng con biết mà.

Ba người đàn ông Mộ Thiên Tĩnh yên lặng, bọn họ vẫn luôn mong Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt ở Chủ thế giới sẽ có ngày xông ra được thế giới, thế nhưng ai mà ngờ được là họ lại dính vào câu chuyện kinh khủng như thế này.

Đến ngày bọn họ thành công, bọn họ là hai lão nhân nắm giữ hai thuộc tính của thế giới này, có thêm Mộ Dật Thần nữa là ba. Trong thiên địa, tổng cộng chỉ có cửu đại nguyên tố, nhân tài ở các Phân thế giới tổng cộng bao nhiêu người? Vậy mà ở Thiên Huyền đại lục của bọn họ lại một lúc có đến ba vị, nếu như thành công thì danh tiếng ngày đó của Thiên Huyền đại lục sẽ rất khủng khiếp.

Nhưng với tấm lòng làm cha mẹ thì so với việc thành công, quyền lợi vô biên, vinh quang kia, họ hy vọng con gái mình có thể bình an sống sót hơn, cho dù là một chút nguy hiểm họ cũng không muốn nhìn thấy.

- Các ngươi quyết định đánh nhau với Quang Minh lão nhân và Hắc Ám lão nhân sao?

Lời nói của Hàn Thành Hạo mang theo chút thăm dò.

- Con nghĩ, khi bọn con có được hai cái nhẫn này thì tất cả đều đã định hết rồi, chỉ có thể đi tới, không thể lui.

Khóe miệng Mộ Chỉ Ly nở một nụ cười, ánh mắt kiên định.

Sắc mặt Hàn Thành Hạo trầm mặc, im lặng trong chốc lát, nhìn đám người Mộ Thiên Tĩnh rồi lên tiếng:

- Việc đã đến nước này thì các con nhất định phải nỗ lực đánh bại bọn họ, nếu các con đã chọn thì các con nhất định sẽ thắng.

Mộ Tuân Quân cười phá lên:

- Nếu đến một ngày các ngươi trở thành cường giả thật thì chúng ta cũng sẽ được dịp nở mày nở mặt rồi.

Mộ Chỉ Ly thở dài một hơi, không ngờ phản ứng của các trưởng bối còn tốt hơn cả những gì nàng nghĩ, mặc dù trong lòng còn u sầu nhưng đã có thêm một chút hy vọng.

Ngày hôm sau.

Thiên Huyền thương hội đã nhộn nhịp hơn ngày hôm qua, những tu luyện giả mua Bồ Đề đan hôm qua về dùng thử đã đồng loạt đột phá đến Bình Cảnh, tiến vào một thế giới mới.

Tin tức này truyền ra, mọi người đã xác định được tác dụng không ngờ của Bồ Đề đan ở Thiên Huyền thương hội,

Sau khi dẹp bỏ được những lo lắng và nghi ngờ của mọi người rồi thì tình hình những ngày tới có thể đoán ra rồi.

Tu luyện giả từ bên ngoài liên tục nối đuôi vào Tuyệt Tình Cốc, số lượng tu luyện giả tới Tuyệt Tình Cốc mỗi ngày đều là con số khủng, tin tức ba ngày đầu sẽ bán với một nửa giá đã khiến mọi người nhất định phải chạy đến đây trong vòng ba ngày nếu không thì sẽ bị lỗ mất.

Nhà trọ ở Tuyệt Tình Cốc lại đầy ắp người, so với Vạn Hoa đại hội thì cũng náo nhiệt không kém.

Đám người Mộ Chỉ Ly nghe Ích Hàn nói lại tin tức trên thì cực kì phấn khởi, tất cả đều như bọn họ tính toán, danh tiếng của Thiên Huyền đại hội đã lan truyền ra.

- Mấy ngày nay chủ yếu là tán tu và thương gia chạy đến đây, các môn phái thì ở khá xa nên muốn đến đây cũng mất một khoảng thời gian. Mấy ngày nữa sẽ có vài môn phái xuất hiện.

Ích Hàn cười, nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói.

- Bất luận là người ở đâu đến đây thì chỉ cần trả tiền sẽ mua được hàng tốt.

Mộ Chỉ Ly cười, thu hoạch hôm qua tuy là không ít, thế nhưng đến 500 tu luyện giả cần đột phá lên Xuất Khiếu cảnh hậu kì cùng một lúc thì cần một lượng tinh thạch cực kì lớn.

Đan dược này nàng không quan tâm là bán cho ai, nàng chỉ cần có đủ tinh thạch cho tu luyện giả trong trụ sở bí mật đột phá đến Xuất Khiếu cảnh hậu kì.

Trong thời gian ngắn tin tức về Thiên Huyền thương hội đã lan đến tai các môn phái, dù sao mỗi môn phái đều cài tu luyện giả ở lại Bồng Lai tụ địa nên tin tức truyền đi cực nhanh.

Trước đó Mạc Vũ Vân đã biết được Mộ Chỉ Ly về tới Tuyệt Tình Cốc, lúc trước hắn muốn ra tay với Mộ Chỉ Ly nhưng không biết tại sao Mộ Chỉ Ly lại biến mất khó hiểu, trong lúc nhất thời hắn không biết phải làm gì nên hễ biết được nàng ở đâu là liền đi tìm, bây giờ lại nghe thấy tin tức của Mộ Chỉ Ly và Thiên Huyền thương hội.

- Ngươi nói Bồ Đề đan được chính Mộ Chỉ Ly bán ở Thiên Huyền thương hội sao?

Mạc Vũ Vân chợt cao giọng hơn vài phần, đôi mắt sắc như dao, chăm chú nhìn người trước mặt mình.

Đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của Mạc Vũ Vân, tên đệ tử khẽ run lên, ánh mắt hoảng sợ, giọng nói của run rẩy.

- Tất cả mọi người đều nói như vậy, lúc Thiên Huyền thương hội khai trương cũng là do Mộ Chỉ Ly chủ trì, hơn nữa phía sau Thiên Huyền thương hội còn có Tuyệt Tình Cốc giúp đỡ.

Mạc Vũ Vân nheo mắt lại, một tia sáng lóe lên trong con ngươi:

- Thiên Huyền thương hội là nơi buôn bán Bồ Đề đan sao? Ngươi chắc chứ?

Chuyện trước đây trong hội đấu giá ở Tuyệt Tình Cốc có một viên Bồ Đề đan đã bị Hạ Trường Thanh của Thiên Âm Môn chiếm được, sau đó thì không nghe nói đến tin tức của Bồ Đề đan nữa. Thời gian trước đây các môn phái đều không ngừng hỏi thăm về Bồ Đề đan nhưng không tìm ra được chút tin tức nào, tất cả mọi người đều suy đoán xem rốt cục bằng hữu của Ích Hàn là ai mà lại có được đan dược này.

Kì quái nhất là khi Bồ Đề đan được đưa về Thiên Âm Môn thì cũng không hé lộ thêm bất cứ tin tức nào khác, không ai biết được công hiệu của Bồ Đề đan là thật hay giả nữa. Theo lý mà nói thì Thiên Âm Môn mua Bồ Đề đan về chỉ để luyện chế thôi, nhưng thời gian dài như vậy mà không có tin tức gì thì chỉ có hai nguyên nhân thôi.

Thứ nhất là Bồ Đề đan không có tác dụng gì, thứ hai là Thiên Âm Môn không luyện chế ra được Bồ Đề đan.

Đa số mọi người đều nghĩ đến khả năng thứ hai. nhưng Thiên Huyền thương hội lại bán được đan dược như vậy tất nhiên là bọn họ cũng nghĩ không ra, rốt cuộc là có chuyện gì, đúng là kì lạ.

- Chắc chắn, có người nói mua thử đan dược và dùng thử rồi, quả nhiên là đột phá thật, hiện giờ tất cả mọi người đang tranh nhau mua Bồ Đề đan.

Tên đệ tử giải thích.

Mạc Vũ Vân hừ lạnh một tiếng.

- Bất luận là Mộ Chỉ Ly bán thuốc gì trong hồ lô thì nàng cũng sẽ bị ta bắt, tất cả đan dược sẽ vào tay ta.

Tu vi của mình cũng không có tiến bộ gì trong thời gian dài, giết Mộ Chỉ Ly, chiếm được Bồ Đề đan và có thể rửa được nhục, không phải là một công đôi việc sao?

- Truyền lệnh xuống, hôm nay theo ta đến Tuyệt Tình Cốc.

- Vâng!

Thiên Âm Môn, Ngô Tĩnh Hiền không ngừng luyện chế thử Bồ Đề đan, mặc dù Mộ Chỉ Ly đã đưa cho hắn phương thuốc dân gian nhưng muốn luyện chế thành công cũng cần có thời gian nhất định, chỉ cần cho hắn thêm thời gian thì nhất định sẽ luyện chế thành công.

- Ngô chưởng môn, ngươi luyện chế đan dược này đến đâu rồi?

Đám người Hạ Trường Thanh hỏi:

- Hai ngày trước Mộ Chỉ Ly đã bắt đầu bán Bồ Đề đan ở Thiên Huyền thương hội rồi.

Tin này đối với bọn họ mà nói thì không phải tin tốt cũng không phải tin xấu, chỉ là những môn phái khác nhất định sẽ mua về một lượng lớn Bồ Đề đan về để bồi dưỡng cho đệ tử mình, Thiên Âm Môn cũng không thể tụt lại phía sau được.

Ngô Tĩnh Hiền ngẩn người ra:

- Mộ Chỉ Ly đã bắt đầu bán Bồ Đề đan rồi sao? Đan dược có tác dụng nghịch thiên như vậy lại mang ra bán, cái này....không phải là khiến cho người khác tăng cường thực lực sao?

Đổi lại là bọn họ thì bất luận thế nào cũng sẽ không mang đan dược ra bán được.

Hạ Trường Thanh nhún vai, thản nhiên nói:

- Theo ta thấy Mộ Chỉ Ly có thể mang Bồ Đề đan ra để bán thì chứng tỏ nàng đã có đủ Bồ Đề đan, không cần quan tâm đến việc người khác tăng cao ra sao. Ta thấy bây giờ thứ nàng đang cần hình như là tinh thạch, bằng không thì sẽ không tốn thời gian để về đây phát triển việc buôn bán với các tu luyện giả làm gì.

- Đừng nói chuyện này nữa, Ngô chưởng môn, rốt cuộc ngươi luyện chế thế nào rồi?

Võ Xích nôn nóng hỏi thăm, hai chòm râu trên dưới khẽ động.

- Cho...ta thêm một chút thời gian nữa, chắc chắn sẽ thành công. Cứ để những môn phái khác mua đan dược về đi, hiện nay chúng ta có đủ dược liệu mà, đến lúc đó có quét cạn tài sản trong nhà bọn họ cũng không là gì so với chúng ta đâu.

Ngô Tĩnh Hiền cười hắc hắc, Mộ Chỉ Ly cho đến mấy túi càn khôn dược liệu thì cho dù các môn phái khác có mang của cải ra đi chăng nữa cũng không mua nổi số lượng Bồ Đề đan ấy.

- Yên tâm đi, hai ngày nữa các người có thể thấy được Bồ Đề đan!

- Thiếu chủ, người muốn đi vào Thiên Huyền thương hội sao?

Diệp Lăng Thiên nhìn một bên mặt thiếu chủ, trên khuôn mặt hiện lên vẻ khó hiểu.

Chuyện Mộ Chỉ Ly trở lại Tuyệt Tình Cốc thiếu chủ đã biết, thiếu chủ luôn mang vẻ điềm tĩnh, cuối cùng đến hôm nay cũng đã có hành động, hắn nói muốn đi vào Thiên Huyền đại lục để mua sắm, nhìn xem rốt cuộc là có bảo bối gì.

Yên Hồng Hãn vung tay phải lên, cái quạt bung ra, thong thả quạt, dương dương tự đắc:

- Bổn công tử nói muốn đi thì là đi, ngươi đã từng gặp qua Mộ Chỉ Ly nên giờ cứ ở đây đợi, ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc Mộ Chỉ Ly là người như thế nào.

Diệp Lăng Thiên có chút do dự, nhìn Yên Hồng Hãn, rồi nhìn qua Thiên Huyền thương hội phía xa.

- Ta ra lệnh ngươi có nghe không? Ở đây chờ ta.

Giọng Yên Hồng Hãn đột nhiên lạnh xuống, ra lệnh cực kì cứng rắn.

Ngay sau đó Yên Hồng Hãn thong dong bước đi, phe phẩy cái quạt nan, chậm rãi bước đến Thiên Huyền thương hội, khuôn mặt tươi cười, lộ ra hàm răng trắng.

Vừa bước vào Thiên Huyền thương hội, thấy cảnh ồn ào thì vùng chân mày chợt nhíu lại, càn rỡ cười:

- Ai là chủ của Thiên Huyền đại hội?

Lời này vừa nói ra thì khiến cho cả Thiên Huyền thương hội đang ồn ào bỗng nhiên yên tĩnh, tất cả ánh mắt đều tập trung lại phía Yên Hồng Hãn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.