Y Tiên Thiểu

Chương 1087: Quyết Chiến Nguyên Anh Kỳ



Nam Cung Thái Nhất cho dù lợi hại cũng chỉ là một người mà thôi, muốn đối kháng với cả tu hành giới căn bản là không thể nào. Huống chi bản thân Nam Cung Thái Nhất đã trị giá hai ngàn vạn Tinh Nguyên Đan, nếu kẻ đối đầu của hắn còn không cảm thấy hứng thú, thật sự chỉ là lời nói dối.

Nói thật ra chính Tùy Qua cũng không biết người của Nam Cung thế gia còn có thể chứng kiến thái dương ngày mai nữa hay không.

Sau khi mọi người rời khỏi Huyền Mệnh khách sạn, Tùy Qua cũng thong thả rời đi.

Hắn vừa đi ra khỏi sơn cốc đã bị người ngăn chặn.

Đối phương có ba người, trong đó có hai kết đan hậu kỳ, một tu vi nguyên anh kỳ. Lão đạo tu vi nguyên anh kỳ phẫn hận nhìn Tùy Qua:

- Tiểu súc sinh, ngươi dám giết Vương Bạch! Hắn là cháu ruột của ta!

- A?

Tùy Qua không chút dao động, chỉ nhìn Bạch Tê nói:

- Xem đi, thân thúc của ngươi tới tìm ngươi!

- Hừ!

Bạch Tê cười lạnh một tiếng:

- Lão già kia, ngươi chán sống sao!

- Nghiệp chướng!

Lão đạo quát lạnh một tiếng:

- Lão phu Vương Ngạn Tiên, ngươi là người phương nào, lại dám chiếm cứ thân thể của cháu ta?

- Bạch Tê.

Bạch Tê lạnh lùng nói:

- Lão tử chiếm thân thể của hắn là tạo hóa của đứa cháu đã chết của ngươi!

Bạch Tê cũng đã nhìn ra trận chiến này nhất định không thể né tránh, mà lão đạo nguyên anh kỳ phải do hắn đối chiến. Về phần hai đạo sĩ kết đan hậu kỳ, hi vọng tiểu tử Tùy Qua có thể ứng chiến, nếu hắn không thể đối phó có chết cũng xứng đáng. Nếu Tùy Qua bị giết chết, Bạch Tê rất có thể bị kíp nổ nguyên anh, nhưng nếu không kịp kíp nổ, hắn sẽ có thể hoàn toàn tự do.

Nhưng làm cho Bạch Tê không nghĩ tới chính là Tùy Qua lại tiến lên một bước, dùng khẩu khí ra lệnh nói:

- Bạch Tê, ngươi còn chưa có pháp bảo tiện tay, muốn đối phó lão quái vật này chưa chắc thắng lợi. Vậy lão quái vật này cứ để cho ta đối phó, hai tạp mao kết đan kỳ giao cho ngươi.

Hai đạo sĩ kết đan hậu kỳ nghe Tùy Qua gọi mình là “tạp mao”, hận không thể lập tức ra tay, bọn hắn có tu vi kết đan hậu kỳ, là do Vương Ngạn Tiên gọi đến đối phó Tùy Qua, ai biết Tùy Qua căn bản không xem bọn họ vào trong mắt, khó trách hai người oán hận lớn như thế.

- Ha ha!

Vương Ngạn Tiên phá lên cười:

- Đúng là càn rỡ! Cuộc đời này của ta duyệt vô số người, nhân vật kiêu ngạo như thế chỉ có ngươi là người thứ nhất! Tu vi kết đan sơ kỳ lại dám kêu gào với đạo sĩ nguyên anh kỳ như ta! Xem ra ngươi thật sự là chán sống!

- Đạo sĩ nguyên anh kỳ thì thế nào?

Tùy Qua thản nhiên nói:

- Còn không phải cũng là người sao. Ân, còn có thêm một nguyên anh. Nhưng hôm nay ta thật muốn kiến thức, đạo sĩ nguyên anh kỳ rốt cục mạnh bao nhiêu!

Cho dù là Bạch Tê cũng cảm thấy Tùy Qua thật ngông cuồng.

Nhưng sự tình tới lúc này Bạch Tê cũng không thể thay đổi cục diện. Hắn chỉ có thể nghĩ biện pháp nhanh chóng giải quyết hai đạo sĩ kết đan hậu kỳ, sau đó liên thủ tấn công Vương Ngạn Tiên, như vậy mới có khả năng thắng lợi.

- Được, hai tạp mao này giao cho ta!

Bạch Tê tự nghĩ mình đã lĩnh ngộ ý tưởng của Tùy Qua, vì thế toan tính tốc chiến tốc thắng, giành ra tay trước, đem hai đạo sĩ kết đan hậu kỳ hoàn toàn bao phủ trong phạm vi oanh kích của mình. Dù hắn không có pháp bảo nhưng bản thân là đạo sĩ nguyên anh kỳ, sau khi khôi phục toàn bộ lực lượng chỉ cần giơ tay nhấc chân là có thể khai sơn phá thạch, đánh bại hai đạo sĩ kết đan hậu kỳ hẳn không phải là việc khó.

- Tiểu súc sinh tự đại, chết đi!

Vương Ngạn Tiên hừ lạnh một tiếng, một quyền oanh thẳng về phía Tùy Qua.

Quyền đầu khoảnh khắc biến thành một tòa núi lớn, ập thẳng xuống đỉnh đầu Tùy Qua, tựa hồ muốn đem hắn nghiền nát.

Tùy Qua thúc giục Phong Lôi Sí, thân thể chợt lóe tránh công kích của Vương Ngạn Tiên, hướng Ai Lao sơn xa xa bỏ chạy.

- Tiểu súc sinh! Bổn sự chạy trốn thật không sai!

Vương Ngạn Tiên hừ lạnh một tiếng, thầm nhủ khó trách tiểu súc sinh kia để người hầu nguyên anh kỳ đối phó hai đạo sĩ kết đan hậu kỳ, nguyên lai là bởi vì trên người tiểu súc sinh có pháp bảo lợi hại có thể đề thăng thân pháp tốc độ.

Nhưng Vương Ngạn Tiên chính là đạo sĩ nguyên anh kỳ, phi hành độn thuật cực kỳ cao minh, theo đuổi không bỏ.

Nhưng hắn lại không biết Tùy Qua chỉ muốn dẫn dụ hắn tới chỗ không người.

Nếu không khi hắn toàn lực ra tay, bí mật trên thân hắn có nhiều viên kim đan sẽ bị lộ ra ngoài. Mà đây chẳng những là bí mật, cũng là lá bài tẩy của hắn, hắn không muốn để cho tu hành giới đều biết hắn có kỹ năng như vậy.

Ai Lao sơn là hung địa nên rất ít người lui tới.

Một chạy một đuổi, Tùy Qua rất nhanh chạy lên một ngọn núi hoang không người.

Nơi này không một ngọn cỏ, tất cả đều là tảng đá hiểm trở cao ngất.

Tùy Qua đứng trên đỉnh núi, trên thân thể phiếm xuất một vòng thanh sắc vân gỗ.

- Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ!

Vương Ngạn Tiên hừ lạnh khinh thường:

- Dọa nạt đạo sĩ kết đan kỳ một chút còn được, đứng trước mặt nguyên anh kỳ như ta ngươi chẳng khác gì gà đất chó kiểng! Âm Dương Xích!

Trong miệng Vương Ngạn Tiên đột nhiên phun ra một cây thước dài hơn một thước, một mặt trắng một mặt đen, khó trách xưng là Âm Dương Xích. Thoạt nhìn dài chừng một thước, nhưng sau khi rót cương khí vào lại kéo ra tới mười trượng, hướng đầu Tùy Qua đánh xuống.

Lần này Tùy Qua vốn định tránh né, chưa biết hư thật của người kia hắn cũng không dám có chút khinh thường, nhưng không ngờ lại không thể nhúc nhích, Âm Dương Xích lại giống như phân phán âm dương, không gian cùng nguyên khí bốn phía tựa hồ đều bị trộn thành một đoàn hỗn độn, Tùy Qua lần đầu phát hiện Phong Lôi Sí lại bị hạn chế.

Xem ra tuy rằng Âm Dương Xích là thượng hạng bảo khí, nhưng thật lợi hại.

Quả nhiên là đạo sĩ nguyên anh kỳ, pháp bảo trong tay không phải đồ rác rưởi.

- Tiểu súc sinh, hiện tại ngươi còn chạy trốn nơi đâu!

Vương Ngạn Tiên tàn khốc cười lạnh, xem bộ dáng dự định dùng Âm Dương Xích trực tiếp đè chết Tùy Qua. Ở trong mắt Vương Ngạn Tiên mặc kệ Tùy Qua lợi hại bao nhiêu, nhưng chỉ là một đạo sĩ kết đan sơ kỳ, chẳng khác gì một con kiến, chỉ cần hắn động thủ là có thể trực tiếp chém giết dễ dàng.

Lần này xem như Tùy Qua ngay mặt quyết chiến cùng đạo sĩ nguyên anh kỳ.

- Tam đan hợp nhất, Thảo Giới Nhân Mệnh!

Tùy Qua khẽ quát một tiếng, tâm niệm vừa động, ba viên kim đan lập tức sinh ra phản ứng.

Trên đỉnh đầu Tùy Qua lập tức xuất hiện hư ảnh ba kim đan, nhưng lại chồng lên một chỗ, nhìn vào giống như chỉ có một hư ảnh. Nhưng hư ảnh thật sự rất chói mắt, hơn nữa lớn hơn gấp đôi so với đạo sĩ kết đan kỳ bình thường, dù là Vương Ngạn Tiên cũng cảm giác bị ánh sáng đâm vào mắt không thoải mái.

- Mẹ nó! Đây là kim đan gì vậy?

Vương Ngạn Tiên bị hư ảnh kim đan làm chóa mắt, không nhịn được mắng một tiếng, hắn chưa từng nhìn thấy kim đan của ai ẩn chứa lực lượng cường đại như vậy, quang mang cùng kích thước cũng đủ nói rõ vấn đề. Hắn thật sự không dám tin Tùy Qua lại lợi hại như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.