Y Tiên Thiểu

Chương 1103: Luyện đan khách khanh (2)



Tây Môn Huyền Tỗn giả vờ một câu, sau đó mới nói:

- Nam Cung Hoàng cùng Nam Cung Thái Nhất đã đi tới một chỗ bí mật, nơi này không nhiều người biết, nhưng Tùy đạo hữu đã là người trong nhà, tin tức này thông tri cho ngươi không sao, ta có mười phần nắm chắc hai người bọn hắn đã đi tới nơi đó.

- Nếu là người trong nhà, thỉnh tiền bối nói rõ.

Tùy Qua nói:

- Xem như ta thiếu tiền bối một nhân tình.

Tùy Qua biết tính tình Tây Môn Vân Hỏa đơn thuần, nhưng Tây Môn Huyền Tỗn gian xảo, nói muốn lộ tin tức cho mình nhưng muốn mình nợ ân tình, nhưng Tùy Qua lại cần tin tức này, đương nhiên chỉ có thể gật đầu tiếp nhận phần nhân tình đó.

- Hai lão quái vật kia nhất định đã đi Như Mộng Thủy Cốc.

Tây Môn Huyền Tỗn nói ra một danh tự.

- Cái gì!

Tây Môn Vân Hỏa kinh hô một tiếng:

- Tùy đại ca, chỗ kia cũng không thể đi!

Nghe Tây Môn Vân Hỏa kêu lên, trong lòng Tùy Qua có chút ấm áp, xem ra mặc dù tiểu tử này làm việc ương bướng, nhưng cũng có nghĩa khí.

Thật lòng quan tâm hay giả dối, Tùy Qua có thể nghe ra.

Nhưng Như Mộng Thủy Cốc hiển nhiên không đơn giản, nếu không hắn cũng không thất thố như thế.

- Tây Môn Vân Hỏa, mời ngươi nói ta nghe một chút Như Mộng Thủy Cốc là địa phương nào?

Tùy Qua hỏi.

Sở dĩ hắn hỏi Tây Môn Vân Hỏa mà không hỏi Tây Môn Huyền Tỗn, bởi vì hắn biết tiểu tử kia sẽ không lừa gạt hắn. Tuy rằng thoạt nhìn Tây Môn Huyền Tỗn không lý do đối phó Tùy Qua, nhưng cẩn thận vẫn hơn.

- Chỗ kia là chỗ bí mật của mấy đại thế gia cùng sở hữu, sở dĩ ta nói không thể đi, bởi vì vô cùng nguy hiểm, bởi vì nơi đó đi thông dị vực không gian!

Tây Môn Vân Hỏa đơn giản giải thích, vô cùng chân thành.

Dị vực không gian!

Tùy Qua chấn kinh, tuy rằng đã sớm nghe nói qua về dị vực không gian, nhưng hắn vẫn không thể nào tin được. Bây giờ nghe Tây Môn Vân Hỏa nói như thế, xem ra hẳn là sự thật.

Nhưng vì sao hai lão quái vật kia phải trốn lánh nơi đó?

- Ở chỗ kia chỉ có mấy đại thế gia mới biết được. Hơn nữa muốn đi vào Như Mộng Thủy Cốc, phải có bản đồ đặc thù, nếu không sẽ lạc trong dị vực, hơn nữa còn phải có chìa khóa mở ra trận pháp nhập khẩu.

Tây Môn Huyền Tỗn nói.

- Nói như vậy Nam Cung Thái Nhất cùng Nam Cung Hoàng cầm theo chìa khóa hay bản đồ?

Tùy Qua nắm được mấu chốt sự tình.

Nếu hai người kia có thể tự do đi vào, mà người khác không đi được, đối với hai người là chỗ ẩn thân tốt nhất. Có thể lui có thể thủ, có thể công kích, quả nhiên là vô cùng tiêu sái.

Nhưng hai người độc chiếm Như Mộng Thủy Cốc, hiển nhiên làm Tây Môn thế gia không vui, mà những thế gia khác cũng khó chịu. Nhưng Tây Môn Huyền Tỗn đem tin tức này nói cho Tùy Qua, dụng ý cũng thật rõ ràng.

- Chìa khóa.

Tây Môn Huyền Tỗn nói:

- Ta đã nói năm đại thế gia đồng khí liên chi, cho nên tổ tiên từng có hợp tác. Như Mộng Thủy Cốc từng là địa phương do năm thế gia cùng phát hiện, sau đó trở thành sở hữu chung. Bởi vì như thế năm gia tộc mới siêu việt hơn những tu hành thế gia khác. Mỗi trăm năm Như Mộng Thủy Cốc mở ra một lần, mỗi lần mở ra sẽ đổi một gia tộc nắm giữ chìa khóa. Mà lần này là do Nam Cung thế gia nắm lấy chìa khóa.

- A, vậy bản đồ thì sao?

Tùy Qua lại hỏi:

- Mỗi thế gia đều có một phần bản đồ?

- Mỗi gia tộc một phần, nhưng chỉ là một phần năm.

Tây Môn Huyền Tỗn nói:

- Năm phần hợp lại mới đầy đủ một bản đồ.

- Nói như vậy hai người kia khẳng định đã lấy đi phần bản đồ kia.

Tùy Qua nói:

- Các ngươi không có chìa khóa, lại không bản đồ, đem tin tức này nói với ta cũng không có giá trị gì đi? Huống chi hai người kia xem ra dự định co đầu rút cổ bên trong, nếu như bọn hắn không thể ra, các ngươi cũng không thể vào. Ta có thể cho rằng, tài lộ của bốn gia tộc khác đã bị hai người họ chặt đứt?

Nhất thời Tây Môn Huyền Tỗn lộ ra vẻ mặt xấu hổ.

- Tây Môn Huyền Tỗn, ngươi muốn cho ta nhận nhân tình của ngươi, không dễ dàng như vậy.

Tùy Qua thầm nghĩ trong lòng, hắn biết lão quái vật không phải ngọn đèn cạn dầu, một khi thiếu nhân tình thật không dễ trả lại. Cho nên Tùy Qua cần hóa bị động thành chủ động, nắm lấy nhược điểm của lão quái vật kia.

Hiện tại không chỉ riêng Tùy Qua muốn xử lý hai người Nam Cung Hoàng, mà còn có Tây Môn gia tộc cùng ba đại gia tộc khác.

Bởi vì Như Mộng Thủy Cốc nghe qua như là một nơi hung hiểm, nhưng cũng là nơi phát tài, điểm này nhìn vào truyền thừa của mấy đại thế gia là có thể nhìn ra được. Những tu hành thế gia khác chủ yếu đã sơn cùng thủy tận, chỉ riêng mấy đại gia tộc xem như nhân tài xuất hiện lớp lớp.

Nhưng đối với Tùy Qua mà nói hắn không hứng thú bao nhiêu, bởi vì bản thân hắn đã có được bảo tàng khổng lồ, đến bây giờ còn chưa kịp phát triển được một phần ngàn bên trong.

Trong tu hành giới có quá nhiều người bị tham lam hại chết.

Nhưng Như Mộng Thủy Cốc đối với Tùy Qua mà nói vẫn còn chút lực hấp dẫn, đó là vì tính mạng của Nam Cung Thái Nhất cùng Nam Cung Hoàng.

Diệt cỏ tận gốc, thủ tiêu bọn hắn Tùy Qua mới có thể sống yên ổn. Mặt khác có thể tiến vào bước kế hoạch tiếp theo.

Tây Môn Huyền Tỗn có chút xấu hổ, cười nói:

- Như Mộng Thủy Cốc còn ở đó, chúng ta có thật nhiều thời gian đi vào, tài lộ cũng không tính là bị chặt đứt. Nhưng hai người Nam Cung Hoàng, hiện giờ thành địch nhân chung của chúng ta, Tùy tiên sinh nghĩ như thế nào?

Từ “đạo hữu” biến thành “tiên sinh”, cũng như từ bị động biến thành chủ động.

- Đúng vậy, hai người kia xem như địch nhân chung của chúng ta.

Tùy Qua cười nói:

- Nhưng nếu như vậy tiền bối giúp ta một chuyện nhỏ được chứ, chỉ cần nói cho ta biết Như Mộng Thủy Cốc ở địa phương nào là được, ta để cho người đến canh giữ, chỉ cần canh chừng bọn hắn là được. Dù sao hai người kia bị huyền thưởng trên trời, chỉ cần bọn hắn vừa đi ra, ta đem tin tức tản ra ngoài, bảo đảm bọn hắn không chịu nổi.

- Việc này…

Đến lượt Tây Môn Huyền Tỗn xấu hổ, hắn vốn tưởng rằng Tùy Qua nóng lóng giết chết hai người Nam Cung Hoàng, như vậy hắn có thể làm cho Tùy Qua thiếu hắn đại nhân tình, ai biết tiểu tử kia không nóng lòng, hơn nữa bộ dạng như không hứng thú với Như Mộng Thủy Cốc, điều này lập tức làm cho hắn mất đi ưu thế đàm phán.

- Tùy tiên sinh, Như Mộng Thủy Cốc là nơi bí mật của mấy thế gia chúng ta, không dễ dàng cho người ngoài biết đến.

Lúc này Tần Uyển Nghi thay chồng mình giải vây. Tùy Qua khôn khéo vượt ngoài suy đoán của hai vợ chồng bà.

- Nhưng mà ta là khách khanh của Tây Môn gia tộc, chẳng lẽ một yêu cầu nhỏ như vậy cũng không thể đáp?

Tùy Qua nhíu mày nói:

- Xem ra hai vị cũng không xem ta là người trong nhà đi?

- Tùy đại ca, ta biết chỗ kia, ta mang ngươi đi!

Tây Môn Vân Hỏa trượng nghĩa nói.

- Vân nhi!

Tây Môn Huyền Tỗn khiển trách:

- Không được nói bậy! Chỗ kia con chưa từng đi qua, con làm sao mang Tùy tiên sinh đi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.