Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi cũng rơi xuống bên cạnh Tùy Qua, Tây Môn Huyền Tỗn thở phào nhẹ nhõm nói:
- Đa tạ Tùy tiên sinh viện thủ. Nếu không, chỉ sợ hôm nay vợ chồng chúng ta đã bỏ mạng ở đây rồi!
- Không cần nghiêm trọng như vậy, hai vị có thể dùng Nguyên Anh bỏ chạy.
Tùy Qua nhàn nhạt địa nói.
- Nguyên Anh bỏ chạy?
Tây Môn Huyền Tỗn lại thở dài một tiếng:
- Nếu là ở ngoại giới, Nguyên Anh bỏ chạy còn có một đường sống, nhưng ở đây, Nguyên Anh bỏ chạy cũng không được, chỉ có đường chết! Tùy tiên sinh, hai vợ chồng chúng ta coi như thiếu ngươi một món nợ ân tình. Nhưng, Tùy đạo hữu đúng là chân nhân bất lộ tướng, thủ đoạn cường hãn như thế, khiến Tây Môn Huyền Tỗn ta mở rộng nhãn giới.
Cảnh tượng lúc trước, Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi đều thấy rất rõ ràng. Trong khoảnh khắc tiểu tử Tùy Qua bộc phát ra lực lượng thật sự quá mạnh mẽ, nếu là uy lực của mấy chục hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi cũng có thể bộc phát, nhưng thoáng cái bộc phát ra trên trăm hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, cho dù là Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi liên thủ cũng không cách nào làm được, nguyên anh và kinh mạch bên trong thân thể căn bản không cách nào chống đỡ!
Nguyên nhân chính là như thế, Tây Môn Huyền Tỗn mới nể nang Tùy Qua.
Là lừa hay là ngựa, phải đến lúc cưỡi mới biết được.
Đồng dạng, tu vi của người tu hành cao hay thấp, vẫn phải đến khi xuất thủ mới có thể chân chính nhìn ra.
- Nếu Tây Môn đạo hữu thành khẩn như thế, ta cũng không giả vờ khiêm tốn.
Tùy Qua nói:
- Ta xuất thủ giúp các ngươi, bởi vì ta xem Tây Môn Vân Hỏa là bằng hữu, là huynh đệ. Các ngươi trị thương, khôi phục nguyên khí trước, sau đó ta sẽ đưa địa đồ và nói tin tức ở đây cho các ngươi.
Trong lúc nói chuyện, Tùy Qua lại đưa cho Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi mỗi người một trăm viên Địa Nguyên đan.
Bởi vì từ chiến đấu vừa rồi có thể thấy được, Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi dùng Tinh Nguyên Đan bổ sung nguyên khí tiêu hao đã không được. Nguyên Anh kỳ tu sĩ ở kịch liệt chiến đấu dưới tiêu hao nguyên khí lượng thật tại quá khổng lồ rồi, cũng chỉ có Tùy Qua như vậy quái thai, mới căn bản không lo lắng nguyên khí hội khô kiệt.
Kỳ thật, nhìn lực chiến đấu của từng chiêu thức, Tùy Qua chưa chắc mạnh hơn Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi, nhưng ưu thế của Tùy Qua nằm ở chỗ hắn có thể giống như một chiếc động cơ vĩnh cửu bộc phát tuyệt chiêu, vì vậy cho dù là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ đụng phải hắn, cũng chỉ có thể bị ngược đãi đến chết.
Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi được Tùy Qua trợ giúp, rất nhanh chóng khôi phục nguyên khí.
Có ơn cứu nguy, thái độ của Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi đối với Tùy Qua đương nhiên cũng thay đổi không ít. Bất kể nói thế nào, hai người cũng không phải người tu hành tuyệt tình tuyệt tính, cho nên vẫn rất hiểu đạo lý có ân tất báo.
Sau khi khôi phục nguyên khí, Tây Môn Huyền Tỗn mới tìm hiểu địa đồ và tình thế của hòn đảo này.
Một lát sau, Tây Môn Huyền Tỗn nói với Tùy Qua:
- Không biết Tùy tiên sinh có tính toán gì không?
- Ta vốn tính toán lẩn trốn, xem tâm ma và ma nhân liều mạng với nhau, nhưng bởi vì hai người các ngươi, ý nghĩ này chỉ có thể vứt bỏ.
Tùy Qua cũng không giấu giếm ý nghĩ của mình. Vốn, dưới tình huống như vậy, Tùy Qua không tính toán nhiệt huyết đi chịu chết.
- Xin thứ lỗi, để Tùy tiên sinh khó xử rồi.
Tần Uyển Nghi than thở:
- Nếu như chúng ta gây cản trở cho Tùy tiên sinh, chi bằng chúng ta tạm biệt ở đây.
- Lời này không cần nhắc lại.
Tùy Qua cắt ngang lời Tần Uyển Nghi:
- Nếu không phải ta quan tâm sống chết của các ngươi, vừa rồi cũng sẽ không cứu các ngươi. Huống hồ, chiến thuật tránh né của ta, cũng chỉ có thể coi như giải pháp tạm thời, cũng không thể chân chính giải quyết vấn đề. Tây Môn đạo hữu, dù sao đây không phải lần đầu tiên ngươi đến Như Mộng Thủy cốc, chuyện ngươi biết có lẽ còn nhiều hơn ta, không ngại nói ý nghĩ của ngươi chứ.
- Ài, bây giờ ta còn có thể có ý kiến gì nữa?
Tây Môn Huyền Tỗn thở dài nói:
- Tùy tiên sinh là ân nhân cứu mạng của chúng ta, chúng ta cũng không có gì giấu giếm. Trước kia mỗi một trăm năm chúng ta lại tiến vào Như Mộng Thủy cốc, chính là để thu linh thảo. Linh khí trong Như Mộng Thủy cốc nồng đậm hơn ngoại giới rất nhiều, hơn nữa thời gian ở đây và ngoại giới bất đồng, thời gian một trăm năm có rất nhiều linh thảo có thể trưởng thành. Vì vậy, tiền bối của ngũ đại thế gia chúng ta đều khai khẩn không ít linh điền, trồng trọt linh thảo luyện đan trên mấy hòn đảo, như vậy mới có thể khiến truyền thừa của ngũ đại thế gia chúng ta có thể kéo dài.
- Thì ra cái gọi là chỗ tốt của mấy đại thế gia các ngươi chính là những cái này?
Tùy Qua bình tĩnh địa nói, tựa hồ không có nhiều hứng thú với “chỗ tốt” mà Tây Môn Huyền Tỗn mới nói. Tùy Qua đích xác là không có nhiều hứng thú, bởi vì hắn biết những linh thảo dùng luyện đan, hơn phân nửa là Tam Nguyên Kinh Dịch thảo… trong Hồng Mông thạch của Tùy Qua đã có quá nhiều rồi.
- Không chỉ như vậy.
Tây Môn Huyền Tỗn vừa nói:
- Như Mộng Thủy cốc kỳ thật không phải do tiền bối của ngũ đại thế gia chúng ta thành lập, mà là tồn tại từ thời viễn cổ, cho nên nếu như vận khí tốt, còn có thể tìm được một số di hài của tu sĩ tiền bối, nhận được pháp bảo bọn họ lưu lại. Kỳ thật, Kim Thuẫn Ngân Thương của chúng ta, chính là lấy được từ chỗ này.
- Kim Thuẫn Ngân Thương của các ngươi không tệ.
Tùy Qua tán thưởng một tiếng, nhưng nhìn thấy vẻ mặt khó xử của Tây Môn Huyền Tỗn, Tùy Qua vội nói:
- Yên tâm, ta là thành tâm tán thưởng pháp bảo của hai vị phối hợp không tệ, chứ không có ý đoạt bảo. Khó trách ngũ đại thế gia các ngươi lại gắn bó với nơi này, thì ra chỗ này đích xác có chút chỗ tốt. Nhưng, các ngươi nên biết ở đây có tâm ma và ma nhân chứ?
- Biết. Chẳng qua, không biết tại sao lại càng ngày càng nhiều.
Tây Môn Huyền Tỗn nói:
- Chúng ta đến đây rất nhiều lần rồi, nhưng chưa từng gặp phải tình huống nào như lần này. Lần này những ma nhân giống như phát điên! Xem ra, tên Nam Cung Thái Nhất ngớ ngẩn kia nhất định đã kích phát cấm chế lợi hại trong Nhược Thủy Cung rồi, dẫn đến những tâm ma lợi hại bên trong thoát ra, chọc đám ma nhân cũng phát cuồng.
- Đợi một chút.
Khi Tây Môn Huyền Tỗn nói đến đây, Tùy Qua tựa hồ lờ mờ nắm bắt được một số mấu chốt:
- Vì sao sau khi tâm ma thả ra, những ma nhân kia lại chịu kích thích lớn như vậy? Hơn nữa, vì sao đám ma nhân nhất định phải xông đến chỗ này, chẳng lẽ nói sau khi cấm chế trong Nhược Thủy Cung bị kích phát, còn có thể đóng lại hay sao?
- Có lẽ.
Tây Môn Huyền Tỗn nói:
- Nhưng chuyện này cũng không quan hệ đến chúng ta. Bởi vì chúng ta căn bản không cách nào nhích tới gần Nhược Thủy Cung, ở chỗ đó bất luận là tâm ma hay là ma nhân, số lượng khẳng định cũng không ít. Hơn nữa, cho dù chúng ta quan bế cấm chế của Nhược Thủy Cung, chẳng lẽ ma nhân sẽ bỏ qua cho chúng ta?