Y Tiên Thiểu

Chương 1165: Trảm thảo trừ căn



Nhưng mà làm cho Tùy Qua không ngờ rằng là, Thiên Ngu Sơn tuy bắt đầu sụp đổ, nhưng mà Ngu Thiên Tàn không có rời khỏi ngọn núi, dường như hắn cũng không ý định trốn tránh, mà là đang chờ đợi Tùy Qua tiến đến.

- Thiên Tà Ma Nhãn!

Sau khi Tùy Qua bay về phía Ngu Thiên Tàn, giữa trán của tên này có ánh mắt màu xanh lá, phóng xuất hào quang quỷ dị, giống như muốn hút tâm thần của Tùy Qua vào trong đó.

- Chút tài mọn! Thiên kiếp thần lôi!

Tùy Qua hét lớn một tiếng, trong mắt bắn ra hai đạo thiên kiếp thần lôi, trực tiếp đánh thẳng vào lục quang.

Ah!

Giữa lục quang có tiếng kêu rên truyền ra, hiển nhiên là khí linh Thiên Tà Ma Nhãn của Ngu Thiên Tàn Thiên bị thương.

Thiên Tà Ma Nhãn, nó vốn có thể ảnh hưởng tới tâm thần đối thủ, thậm chí làm cho đối thủ mất phương hướng, bởi vậy có thể giảm lớn thực lực đối phương. Đáng tiếc là Thiên Tà Ma Nhãn chính là ma khí, trời sinh bị thiên kiếp thần lôi khắc chế, cho nên mặc dù là linh khí nhưng mà dưới lực công kích của Lục Mục Điện Châu lại ăn thiệt thòi lớn.

Đương nhiên, nguyên nhân khác cũng là vì tu vị của Tùy Qua đã vượt xa Ngu Thiên Tàn.

- Thảo Mộc Câu Hủ.

Đánh lui Thiên Tà Ma Nhãn xong, Tùy Qua đánh ra một quyền về phía Ngu Thiên Tàn.

Mặc dù chỉ là một quyền đơn giản, nhưng lại bao hàm toàn lực của Tùy Qua, bởi vì cái gọi là động thủ phải toàn lực, lúc này Ngu Thiên Tàn mới biết được chỗ đáng sợ của Tùy Qua, kỳ thật một cước của Tùy Qua phá tan hộ sơn đại trận, khí thế của Ngu Thiên Tàn đã bị đoạt đi, sở dĩ hắn còn ở chỗ này đó là vì tinh thần lực của Tùy Qua sớm tập trung hắn, trốn không thể trốn, tránh cũng không thể tránh, biện pháp duy nhất chính là toàn lực đánh lui Tùy Qua, như vậy mới có thể thuận lợi đào thoát.

Đáng tiếc là Ngu Thiên Tàn quá đánh giá cao thực lực của mình, đánh lui Tùy Qua chính là chuyện không có khả năng.

Ầm ầm!

Một tiếng vang thật lớn, Ngu Thiên Tàn cùng Tùy Qua liều mạng với nhau một chiêu.

Tùy Qua tám đan hợp nhất cộng thêm man lực cường hoành, hoàn toàn đánh xơ xác hộ thể cương khí của Ngu Thiên Tàn, trực tiếp đánh lui hắn ra ngoài, thân thể bay ra xa, lưng của Ngu Thiên Tàn cũng đụng nát không biết bao nhiêu tảng đá, máu tươi trong miệng phun dài.

Một kích này bản thân Ngu Thiên Tàn đã bị trọng thương.

Một kích này không chỉ đánh bại Ngu Thiên Tàn, cũng triệt để đánh tan tin tưởng của hắn, không còn chút can đảm nào.

Nhưng mà Tùy Qua không có buông tha Ngu Thiên Tàn, lúc này tinh khí thần của Tùy Qua không ngờ đạt tới đỉnh phong, hơn nữa Hồng Mông thụ cũng sinh trưởng ra, giúp hắn kết thành chín đan.

- Ngu Thiên Tàn, ngươi nên trở thành tế phẩm chín đan của ta.

Tùy Qua quát to một câu, thúc dục Phong Lôi Sí, thân hình nhanh hơn, giống như tia chớp xuyên qua trước mặt Ngu Thiên Tàn, một quyền đánh vào ngực Ngu Thiên Tàn, vẫn là Thảo Mọc Câu Hủ.

Ngu Thiên Tàn miễn cưỡng ra tay, muốn phong bế một quyền này của Tùy Qua, nhưng mà một quyền này của Tùy Qua quá nhanh, Ngu Thiên Tàn hoàn toàn không thể phong bế.

Trong chốc lát Ngu Thiên Tàn lâm vào tuyệt cảnh, cảm nhận được chủ nhân nguy hiểm, Thiên Tà Ma Nhãn bị thương hiện ra cứu chủ lần nữa, hóa thành một ánh mắt màu xanh to lớn ngăn cản một quyền của Tùy Qua đánh vào người Ngu Thiên Tàn.

Tùy Qua cũng không thu hồi quyền thế, bởi vậy một quyền của hắn đánh thẳng vào Thiên Tà Ma Nhãn.

Két kẹt!

Thiên Tà Ma Nhãn biến thành ánh mắt to lớn, nó bây giờ sinh ra tiếng vỡ vụn, sau đó là âm thanh khí linh kêu rên. Lúc này hiển nhiên bản thể và khí linh Thiên Tà Ma Nhãn bị thương, Ngu Thiên Tàn phun máu tươi như suối, cho dù Thiên Tà Ma Nhãn thay hắn ngăn cản đại bộ phận quyền kình của Tùy Qua, nhưng khí linh bị thương thì Ngu Thiên Tàn tự nhiên cũng không may mắn thoát khỏi.

Máu tươi trong miệng Ngu Thiên Tàn vừa phun ra, Tùy Qua lóe lên sau đó tới gần thân thể Ngu Thiên Tàn, lại đánh một quyền vào ngực Ngu Thiên Tàn.

Lúc này Ngu Thiên Tàn rốt cục không cách nào chống cự.

Một quyền của Tùy Qua đánh vào ngực Ngu Thiên Tàn, nhưng mà lúc này không sinh ra âm thanh gì cả.

Ngu Thiên Tàn nhìn thấy Tùy Qua chậm rãi thu hồi quyền của mình, sau đó không dám tin nhìn vào ngực của mình, cảm nhận trái tim đau đớn sau đó lan ra khắp ngực, hắn cảm giác có cái gì đó không còn, thân thể hoàn toàn mất đi tri giác, chỉ nghe tiếng "Cót kẹtzz", thân hình của hắn vỡ ra như củi mục.

Cuối cùng nguyên anh Ngu Thiên Tàn tận mắt nhìn thấy thân hình tan vỡ.

Cùng một thời gian, nguyên anh của Ngu Thiên Tàn cảm giác nguy cơ chưa từng thấy, bởi vì hắn bỗng nhiên ý thức được Tùy Qua vì sao ra quyền quá cổ quái, một quyền của Tùy Qua đã tính cả nguyên anh Ngu Thiên Tàn vào, nhưng mà Tùy Qua không có làm như thế, Ngu Thiên Tàn lập tức ý thức được, Tùy Qua lưu nguyên anh của hắn chỉ sợ là muốn lấy nguyên anh mà thôi.

Tùy Qua đánh ra một quyền kia giống như đánh vỡ vỏ quả óc chó, bổn ý chính là lấy nhân bên trong, mà nguyên anh Ngu Thiên Tàn đối với Tùy Qua hiện tại mà nói chính là nhân của quả óc chó.

Trong khoảnh khắc suy nghĩ cẩn thận điểm này, Ngu Thiên Tàn lập tức bỏ chạy, tốc độ nguyên anh độn thuật còn nhanh hơn thân pháp của tu sĩ Nguyên Anh kỳ nhiều, cho nên rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh kỳ là dùng nguyên anh thoát thân khỏi chết. Đáng tiếcTùy Qua đã không phải lần đầu tiên bắt nguyên anh, cho nên Ngu Thiên Tàn vừa mới triển khai nguyên anh độn thuật, lập tức bị Tùy Qua dùng thiên lôi lao tù bắt được, về phần Thiên Tà Ma Nhãn của Ngu Thiên Tàn, cũng bị Tùy Qua thu lấy, dưới bàn tay Tùy Qua, Thiên Tà Ma Nhãn bị Tùy Qua dùng thiên kiếp thần lôi ngăn cản không thể động đậy.

Rất nhanh, Tùy Qua cũng thu nguyên anh và Thiên Tà Ma Nhãn của Ngu Thiên Tàn vào trong Hồng Mông thạch.

Tất cả diễn ra quá nhanh, ai cũng không nghĩ tới chỉ trong nháy mắt, Ngu Thiên Tàn là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ lại bị Tùy Qua tiêu diệt, ngay cả nguyên anh cũng bị thu lấy.

- Phụ thân!

Ngu Kế Đô rống lên tê tâm liệt phế, từ xa bổ nhào qua liều mạng với Tùy Qua.

- Bỏ đi, cho cha con các người cùng quy thiên với nhau.

Tùy Qua nói ra, đánh một quyền cách không về phía Ngu Kế Đô.

Cho dù tu vị của Ngu Kế Đô tu vị đã đến Kết Đan hậu kỳ, nhưng trong mắt Tùy Qua thì Ngu Kế Đô không tính là đối thủ của hắn.

Điểm này Ngu Kế Đô cũng hiểu rõ, cho nên khi hắn tận mắt thấy Tùy Qua tiêu diệt Ngu Thiên Tàn, Ngu Kế Đô đã mất hết can đảm, bởi vì hắn biết mình kém Tùy Qua quá xa, cho dù may mắn đào tẩu cũng không có khả năng tìm Tùy Qua báo thù. Cho nên Ngu Kế Đô mới sinh ra quyết tâm liều chết.

Nhưng mà một quyền của Tùy Qua lại đủ đánh chết Ngu Kế Đô.

Ngu Kế Đô biết rõ cảm giác tử vong uy hiếp, hư ảnh kim đan trên người của hắn sáng tới cực hạn, nhưng mà căn bản không có tác dụng, tuy hắn có tu vị Kết Đan hậu kỳ, nhưng mà hư ảnh kim đan của hắn còn không lớn bằng hư ảnh kim đan Kết Đan sơ kỳ của Tùy Qua, cho nên không thể làm gì được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.