Tùy Qua vừa xuất hiện, tiểu Ngân Trùng liền cảm giác được hắn, sau đó xuất hiện chúc mừng.
- Ngươi tiến giai còn nhanh hơn ta, tại sao chúc mừng ah?
Tùy Qua khẽ cười.
- Hắc, ta chỉ tiến nhanh cảnh giới một bước mà thôi, luận thực lực thật chênh lệch với lão đại cách xa vạn dặm.
Tiểu Ngân Trùng vỗ mông ngựa, sau đó nói tiếp:
- Lão đại, hiện giờ ngươi kết thành nguyên anh, sao không thừa cơ quét ngang tu hành giới?
- Quét ngang tu hành giới, ngươi thật nghĩ người của ẩn thế tông môn là kẻ ngồi không sao?
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng:
- Huống chi nếu không có hậu thuẫn kiên cường, ta làm sao quét ngang tu hành giới?
- Lão đại, ngươi yên tâm, chuyện khai khẩn linh điền cứ giao cho ta.
Trong vòng ba ngày sẽ cho ngươi chứng kiến vạn mẫu linh điền. Nhưng có
một việc ta muốn nhờ lão đại hỗ trợ.
Tiểu Ngân Trùng lại biết nói điều kiện.
- Nói.
- Là chuyện của Cốc Ngạn Tuyết.
Tiểu Ngân Trùng có chút khó xử nói:
- Lão đại, ta biết nàng là một mỹ nữ, mà ngươi xưa nay luôn có rất nhiều dã tâm đối với mỹ nữ, cho nên…
- Ai nói ta có rất nhiều dã tâm đây?
Tùy Qua phản bác.
- Lão đại, ngươi không cần lừa mình dối người được không?
Tiểu Ngân Trùng cười khổ:
- Nhưng không sao cả, lão đại ngươi có dã tâm đối với ai cũng tốt, nhưng ngươi đừng có dã tâm đối với nàng được không vậy?
- Ngươi là có ý gì?
Tùy Qua nhìn chằm chằm tiểu Ngân Trùng, cảm giác vô cùng tò mò:
- Đây là trạng huống như thế nào? Làm sao ngươi cảm thấy được ta có dã tâm đối với Cốc cô nương đây?
- Ngươi không có dã tâm đối với nàng? Vậy thì càng không xong!
Tiểu Ngân Trùng kinh hoàng nói:
- Lão đại, ta biết ngươi muốn cái gì, nhưng xin ngươi đừng làm như vậy,
chẳng qua ngày sau ta làm trâu làm ngựa báo đáp ngươi, khai khẩn thật
nhiều linh điền cho ngươi!
- A......
Tùy Qua lâm vào trầm tư, cảm thấy tiểu Ngân Trùng tên này hôm nay có cổ quái. Sau đó, Tùy Qua hỏi;
- Các ngươi biết ta muốn gì sao?
- Ta biết rõ -- ngươi nhất định là muốn luyện hóa nàng thành đan dược
tuyệt thế, thậm chí là tiên đan, sau đó phục dụng thành tiên, đúng
không?
Tiểu Ngân Trùng thống khổ nói:
- Lão đại, ta biết rõ ngươi kỳ tài ngút trời, hơn nữa tinh thông tính
toán, tất cả đều nằm trong tính toán của ngươi, ngươi tài bồi Cốc cô
nương nhất định là có ý đồ. Đã không phải là vì sắc đẹp của nàng, khẳng
định là giá trị bản thân của nàng. Lão đại, chuyện khác ta mặt kệ, nhưng mà chuyện này, ta cầu ngươi đừng làm như vậy.
- A...... Ta vốn định làm như thế, nhưng mà...
Tùy Qua giận tái mặt nói:
- Nhưng mà, nếu như ngươi muốn cho ta buông tha suy nghĩ này, vậy ngươi có thể cung cấp cho ta chỗ tốt gì?
- Tiểu Ngân Trùng, ngươi đã bị chủ nhân lừa gạt rồi. Thật sự là chết
cười, ngươi không biết chủ nhân đang thăm dò ngươi sao, rõ ràng còn giả bộ si tình chân thành như thế, tiểu Ngân Trùng, ngươi lúc nào trở thành tình thánh thế?
- Được a, đừng tưởng rằng ngươi kết thành nguyên anh thì lợi hại, ta rất nhanh cũng kết thành nguyên anh.
Ảnh Phong hừ một tiếng, sau đó nhìn Tùy Qua nói ra:
- Chủ nhân, ngươi đã nghe thấy rồi, tiểu Ngân Trùng cái thằng này kỳ
thật rất lợi hại, mười ngày tám ngày có thể cống hiến trăm vạn mẫu linh
điền cho ngươi. Có thể thấy được, hắn trước kia hơn phân nửa thời gian
là lười biếng, đúng không?
- Đã xảy ra chuyện gì? Trước kia ngươi không phải nói vẫn cố gắng sao?
Vì lão đại, ngươi không dốc sức liều mạng làm việc, nhưng mà vì Cốc Ngạn Tuyết, ngươi có thể dâng trăm vạn mẫu linh điền, ngươi là trọng sắc
khinh hữu, có quá đáng không?
- Lão đại, không phải -- ta chính là lo lắng ngươi bất lợi với Cốc Ngạn Tuyết nha.
Tiểu Ngân Trùng nói ra, hắn là quan tâm bị loạn.
- Như thế nào, trong lòng của ngươi ta âm hiểm như thế sao?
Tùy Qua nhìn tiểu Ngân Trùng hỏi:
- Chẳng lẽ ta trợ giúp Cốc Ngạn Tuyết, chính là vì ham sắc đẹp của nàng, hoặc là muốn luyện nàng thành đan dược ăn sao?
- Không phải --
- Tiểu Ngân Trùng!
Tùy Qua nghĩa chính ngôn từ nói:
- Tuy ta trước kia thường đùa nghịch âm mưu thủ đoạn, nhưng mà ta đối
với ngươi cùng Ảnh Phong, đối với Duyên Vân hòa thượng có từng âm mưu
cái gì chưa? Ta là khinh thường dùng âm mưu thủ đoạn đối phó bằng hữu
của ta.
- Lão đại, ta sai, ta thực sai! ...
Tiểu Ngân Trùng vội vàng nói xin lỗi.
- Tính toán, ta cũng có thể hiểu được, ngươi quan tâm sẽ bị loạn, cho nên nghĩ ngợi lung tung.
Tùy Qua hừ một tiếng, nói:
- Ta biết rõ, hiện tại thần hồn của Cốc Ngạn Tuyết đã hoàn toàn dung hợp với đan dược, cho nên ngươi mới lo lắng ta sẽ lợi dụng nàng. Nhưng mà,
ta ở trước mặt nàng nói rõ, miễn cho ngươi nghĩ lung tung.
Tâm niệm Tùy Qua khẽ động, mang Cốc Ngạn Tuyết ra.
Thần hồn Cốc Ngạn Tuyết đúng là hoàn toàn dung hợp với thân thể đan dược.
Cốc Ngạn Tuyết hiện tại nhìn như một sống người sờ sờ, nhưng lại có điểm khác biệt. Đầu tiên, thân thể nàng mang theo mùi hương kỳ dị, nhưng đây không phải cái gì mùi thơm của cơ thể, mà là đan dược hương khí, đây là hương khí của tuyệt phẩm đan dược. Mặt khác, khí chất của nàng khác
người thường, mang theo tiên khí, giơ tay nhấc chân không giống người
thường.
Có thể nói, Cốc Ngạn Tuyết hiện tại quả nhiên là "Sắc đẹp có thể ăn được" .
Trong mắt người bình thường, Cốc Ngạn Tuyết tuyệt đối là sắc đẹp, trong
mắt người bình thường là "Có thể ăn được ", hơn nữa cho dù không ăn
nàng, trở thành song tu đạo lữ với nàng cũng có rất nhiều chỗ tốt, cho
nên khó trách tiểu Ngân Trùng khẩn trương như vậy, hắn hiển nhiên lo
lắng Tùy Qua không nhịn được ra tay với Cốc Ngạn Tuyết. Dù sao là người
tu hành, tu vị là tất cả.
Đáng tiếc là, tiểu Ngân Trùng vẫn không hiểu Tùy Qua ah.
Thời điểm này Tùy Qua nhìn qua Cốc Ngạn Tuyết, bình tĩnh nói:
- Chúc mừng Cốc cô nương, rốt cục hình thần hợp nhất, trở thành đan linh.
- Toàn bộ lại Tùy tiên sinh dẫn dắt, tiểu nữ tử ngày sau tất có hồi báo.
Cốc Ngạn Tuyết nói.
- Không cần.
Tùy Qua nhìn Cốc Ngạn Tuyết nói:
- Tiểu Ngân Trùng hắn đã hồi báo thay ngươi rồi, hơn nữa ta cũng đã đáp
ứng. Hắn sẽ khai khẩn trăm vạn mẫu linh điền cho ta, về sau ta sẽ không
bắt buộc ngươi làm cái gì, cũng sẽ không hạn chế tự do của ngươi, ngươi chính là khách quý của Thần Thảo Tông.
- Cái gì? Trăm vạn mẫu linh điền? Đã xảy ra chuyện gì?