- Lần này Đặc Lỗ Y đến địa khu Á Thái, mục đích là vì gây sự. Cho nên
chúng ta khẳng định không cho hắn như nguyện, nhưng người này đã tới
trước một ngày thời gian, có lẽ đã tiến hành xong bố trí. Hơn nữa thông
qua phân tích, lần này hắn muốn tiến hành cuộc chiến tranh cũng không
tầm thường, có phải không?
Tang Thiên tiếp tục phân tích.
- Phải.
Tùy Qua dùng ngữ khí khẳng định nói:
- Người kia đã là tay sai của thánh đường, nếu phát động cuộc chiến
thông thường, vậy không phù hợp suy tính của hắn. Trong mắt của tôi hắn
nhất định muốn lợi dụng một ít lực lượng thần bí đến chế tạo khủng
hoảng, làm cho tín đồ Cơ Đốc càng thêm liên kết chặt chẽ, đợi sau khi
kiếp nạn xảy đến, có thể khiến cho tín đồ tự nguyện nhận “thẩm phán mạt
thế”. Ngô, Hải Sắt Vi tiểu thư, ta phân tích không sai đi?
- Đúng vậy, hẳn là như thế.
Hải Sắt Vi nói:
- Đặc Lỗ Y là thánh quang pháp sư, nhưng phàm là pháp sư chẳng những có
được công kích từ xa cường đại, còn giỏi về mê hoặc lòng người, hắn nhất định là dựa theo kế hoạch mà giáo hội đã định sẵn, muốn chế tạo một
cuộc “chiến tranh khủng bố” trong địa khu Á Thái, sau đó đạt hiệu quả
xúi giục tín đồ Cơ Đốc giáo. Cho nên trước đó chúng ta nhất định phải
ngăn cản hành vi điên cuồng của hắn!
- Hay là…chúng ta bồi hắn diễn xong buổi diễn này rồi làm rụng hắn?
Tùy Qua đề nghị.
- Ngươi điên rồi sao?
Hải Sắt Vi nói:
- Nơi này là địa khu Á Thái, một khi xảy ra vấn đề, rất có thể sẽ lan tới Hoa Hạ, chẳng lẽ ngươi bất chấp sao?
- Có đôi khi cần mạo hiểm một chút.
Tùy Qua nói:
- Nếu như không mạo hiểm, làm sao thấy rõ sắp xếp của giáo hội cùng thánh đường? Tang lão đại, anh cảm thấy thế nào?
- Nếu hiện tại cũng không dám mạo hiểm, vậy sau này đây? Đại kiếp nạn
đến, xem như luyện binh hoạt động gân cốt đi. Nhưng tựa hồ lần này mục
tiêu chủ yếu không phải chém giết người của Vinh Diệu quân đoàn.
Tang Thiên nói.
- Tang Thiên, nếu như ngươi muốn chiến, chúng ta ước hẹn thời gian.
Hải Sắt Vi hừ lạnh một tiếng.
- Bây giờ còn không phải lúc đâu.
Tùy Qua nói:
- Hải Sắt Vi, ngươi có biết vị trí cụ thể của Đặc Lỗ Y không?
- Bọn hắn đã tiến vào cảng quân sự Philipines.
Hải Sắt Vi nói:
- Hải vực này tập trung ánh mắt toàn thế giới, ý tưởng của Đặc Lỗ Y thật rõ ràng, hắn nhất định chế tạo một cuộc tranh chấp nơi này, làm toàn
thế giới đều nhìn chăm chú. Huống chi Philipines hoàn toàn nắm trong tay Mỹ, hành động của Đặc Lỗ Y làm cho họ không dám can thiệp!
- Ta tin tưởng phán đoán của ngươi.
Tang Thiên nói:
- Ta sẽ cho người của Long Đằng theo dõi hải vực này, giám sát động tĩnh của bọn hắn, làm sẵn chuẩn bị. Nhưng ta có chút không rõ, người này rốt cục dùng cách gì chế tạo chiến tranh khủng bố đây? Chỉ riêng làm cho
người của Vinh Diệu cùng người Long Đằng đối luyện hay sao? Nếu là như
vậy kế hoạch cũng quá nát chứ?
- Hải Sắt Vi, ngươi phát biểu chút ý kiến đi.
Tùy Qua nhìn Hải Sắt Vi.
Hải Sắt Vi nghĩ nghĩ, lắc đầu nói:
- Hiện tại ta cũng không biết rốt cục hắn muốn làm gì. Nhưng ta có thể
cảm giác được lần này hành động của Đặc Lỗ Y không đơn giản, giáo hội
cùng thánh đường khẳng định đã cho hắn một ít đồ vật vượt qua sự tưởng
tượng của chúng ta!
Hải Sắt Vi phụ trách giám sát động tĩnh Vinh Diệu quân đoàn, Tang Thiên
phụ trách điều động thành viên Long Đằng theo dõi cả hải vực.
Nhưng suốt một ngày cả hải vực sóng êm gió lặng, không xảy ra chuyện gì.
Mà thành viên Vinh Diệu quân đoàn không thấy hiện thân, tựa hồ đã hư không biến mất.
Tùy Qua xoa tay, lắc lư một ngày lại không chứng kiến một thân ảnh, đích thật là có chút thất vọng.
Nhưng mãi đến khi chạng vạng, Hải Sắt Vi chủ động xuất hiện tìm hắn:
- Tùy tiên sinh, người của Vinh Diệu quân đoàn đã rời khỏi hải cảng.
- Vậy bọn họ ở địa phương nào?
Tùy Qua hỏi:
- Tin tức của ngươi thật sự có chút chậm đó.
- Ta cũng không nghĩ tới bọn hắn lại rời khỏi hải vực này.
Hải Sắt Vi nói:
- Đại bộ phận thành viên Vinh Diệu quân đoàn đã cải trang thành thành
viên hải quân lục chiến, đi tới ngục giam bí mật của Philipines – ngục
giam Badiwa.
- Ngục giam Badiwa?
Tùy Qua thoáng sửng sốt:
- Chính là ngục giam mới xảy ra bạo động chết mấy chục người cách đây
không lâu? Người Vinh Diệu quân đoàn đi tới đó làm chi? Trấn áp tù phạm
bạo động, cần dùng tới họ hay sao?
- Việc này ta cũng không rõ nguyên nhân, nhưng ngục giam kia thật không
đơn giản như vậy, theo ta được biết ngục giam không bình thường, bởi vì
do Mỹ ra tiền xây dựng lên, là ngục giam lớn nhất Philipines. Nhưng đại
bộ phận tù nhân không chỉ là tù phạm Philipines, mà còn thêm tù phạm
trọng hình Mỹ.
Hải Sắt Vi nói.
- Mẹ nó, những tội phạm kia dù lợi hại, lại có quan hệ gì chứ?
Tùy Qua hỏi.
- Ta cũng không biết có quan hệ gì, nhưng bởi vì bọn hắn phạm trọng tội, cho nên bị giam vào nơi đó, xử án chung thân.
Hải Sắt Vi nói.
- Nếu là kẻ quá hung ác, sao không bắn chết cho xong.
- Đó là luật pháp Hoa Hạ mới xử bắn, tội phạm cũng là có nhân quyền!
Hải Sắt Vi nói.
- Tội phạm hành vi mất nhân tính, còn có nhân quyền sao?
Tùy Qua cười lạnh:
- Khi một tên tội phạm thập ác bất xá tùy ý cưỡng hiếp rồi giết người,
hắn có nghĩ tới nhân quyền của người ta hay không? Cho nên nói, lòng dạ
đàn bà không chấp nhận được.
Hải Sắt Vi không tranh luận, nói tiếp:
- Như vậy chúng ta đi ngục giam sao?
- Đương nhiên.
Tùy Qua đáp:
- Tôi không có nhiều lòng kiên nhẫn như vậy. Mặt khác nơi này có Tang
Thiên theo dõi, cũng yên tâm hơn. Sớm giải quyết chuyện của ngươi, ta
còn có rất nhiều việc cần phải làm đâu. Ân, lần này sau khi ngươi đoạt
lại vị trí đoàn trưởng, kiểm tra sức khỏe cho thành viên quân đoàn đi,
mỗi người đều phải rút một thăng máu cho tôi.
- Ngươi…hừ!
Hải Sắt Vi hừ lạnh một tiếng.
- Ta là vì tốt cho bọn hắn.
Tùy Qua nói:
- Bọn hắn đi theo Đặc Lỗ Y, không chừng đã bị pháp sư bụng đen kia tính
kế, cho họ tiến hành kiểm tra sức khỏe, cũng suy nghĩ cho họ mà thôi.
- Mặc kệ ngươi.
Hải Sắt Vi hừ lạnh nói:
- Như vậy anh tính toán làm như thế nào? Trực tiếp đi giết Đặc Lỗ Y, đây là biện pháp nhanh nhất.
- Trước tiên xem tình huống đi.
Tùy Qua nói:
- Người này muốn làm chuyện thật quỷ dị, trong đó nhất định là có manh mối.
- Ta cảm thấy ngươi nên cẩn thận thì tốt hơn.
Hải Sắt Vi nói:
- Tò mò hại chết người, đây chính là ngạn ngữ Hoa Hạ.
- Việc này không cần ngươi lo lắng. Chỉ là một điểu pháp sư, ta căn bản không xem vào trong mắt.
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Không phải ta khinh thường dị năng giả thế giới phương Tây, nhưng bình tĩnh xem xét, thực lực của các ngươi so sánh với người tu tiên thật kém quá xa, ta nói là thật sự.
Hải Sắt Vi tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng nàng biết mình không phải đối thủ của Tùy Qua, đành phải từ bỏ.
- Người tu tiên các ngươi đã lợi hại như vậy, vậy ngươi nói cho ta biết, quần thể đạo giáo các ngươi vì sao lại ít như vậy, còn không bằng cả
Phật tông đây?