- Hiện tại quân đoàn Vinh Diệu thối lui rồi, ngươi cũng có thể tiến thêm một bước gia tăng cường độ luyện binh. Hathaway hiện tại nắm giữ cửa địa ngục của nước Phỉ Dung, hơn nữa tu vi cũng tiến thêm một bước, có thể tạm thời nắm trong tay quân đoàn Vinh Diệu, trong thời gian ngắn không thể nào khai chiến, nhưng ngươi cũng phải cẩn thận, nếu làm không tốt, những người phía trên sẽ tính toán tá ma giết lừa, đá ngươi khỏi vị trí tổ trưởng Long Đằng.
- Làm sao? Người phía trên muốn làm chuyện ném đá giấu tay sao?
Tang Thiên lạnh lùng nói:
- Nếu là lúc khác, gặp phải chuyện này, ta còn có thể nhân nhượng, nhưng bây giờ là thời khắc mấu chốt, ai dám dao động đến căn cơ của Long Đằng, ta sẽ khiến người đó không yên ổn!
- Đúng vậy, đây mới là phong phạm Tang lão đại ngươi nên có.
Tùy Qua cười ha ha:
- Ngoài ra, phải cẩn thận tên Quân Thương Sinh, tiểu tử đó gần đây làm việc càng ngày càng âm tràm, nhưng cảm giác có cái gì không đúng.
- Ta cũng có cảm giác như vậy.
Tang Thiên nói:
- Chẳng qua trước mắt chúng ta không tìm được nhược điểm của hắn, nếu như mạnh mẽ làm thịt hắn, tác dụng sẽ hoàn toàn ngược lại, hơn nữa còn có thể liên lụy tới người vô tội.
- Ta chưa nói muốn giết chết hắn.
Tùy Qua nói:
- Ta chỉ lo lắng ngươi bị hắn giết. Nếu ngươi đã có đề phòng, như vậy ta cũng yên lòng. Tang lão Đại, đan dược và những thứ khác, ta sẽ dốc hết sức lực duy trì cho Long Đằng, ngươi nhất định phải làm Long Đằng vô cùng lớn mạnh, hơn nữa bản thân ngươi cũng phải cường đại hơn mới được.
- Được rồi, những lời này ngươi không cần nói ta cũng biết.
Tang Thiên nói:
- Yên tâm, vào thời khắc cuối cùng, ta nhất định sẽ kề vai chiến đấu với ngươi!
- Đây mới là chuyện ta mong đợi.
Tùy Qua nói:
- Nếu hiện tại không có chuyện gì, ta sẽ tạm thời rời đi một lúc. Còn nữa, phải tận lực an bài cho người đến Như Mộng Thủy cốc rèn luyện, mỗi ngày có thể an bài mấy nhóm tiến vào, hiện tại ma vật trong Như Mộng Thủy cốc càng ngày càng nhiều, vừa vặn để người của ngươi thay phiên diễn tập.
- Biết rồi, ngươi giống như một bà tám, càng ngày càng dài dòng.
Tang Thiên cười nói:
- Có phải tinh lực của ngươi quá dư thừa rồi hay không?
- Tinh lực của ngươi mới quá dư thừa.
Tùy Qua cười nói:
- Đừng quên, lúc ấy khi ngươi nhìn thấy Địa Ngục Yêu Cơ, một chút định lực cũng không có, suýt nữa trở thành đầy tớ của nàng…
- Loại chuyện này, giả dối hư ảo.
Loại chuyện ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của mình, Tang Thiên nhất định sẽ không thừa nhận.
Sau đó, Tùy Qua rời khỏi tổng bộ Long Đằng, trong gió tuyết đầy trời tìm tung tích của một người.
Tinh thần lực của Tùy Qua đi dọc theo người, rất nhanh tìm được chỗ ở của người đó.
Lam Lan đang ở trên đường cao tốc, thông báo tin tức mới phát sinh.
Bởi vì ảnh hưởng của trận gió tuyết, trên đường cao tốc mới xảy ra tai nạn xe cộ, còn Lam Lan đang tiến hành báo cáo tương quan.
Lúc này, đúng vào giờ tan tầm, lượng xe chạy trên đường rất lớn, gió tuyết cũng rất lớn, nhưng trạm thu phí vẫn kiên trì thu phí, khiến dòng xe càng thêm hỗn loạn, trong đó vì một chiếc xe thắng xe không kịp, xảy ra va chạm kịch liệt với một chiếc xe khác, tạo thành tai nạn.
Nhưng, bởi vì nội dung phỏng vấn của Lam Lan liên quan đến trạm thu phí, cho nên rất nhanh gặp phải xua đuổi của cảnh sát giao thông, không chỉ tuyên bố muốn thu máy móc phỏng vấn của bọn hắn, còn muốn đưa bọn họ vào phòng giam.
Khi Tùy Qua tới nơi, đúng lúc nhìn thấy Lam Lan đang nói với hai cảnh sát giao thông:
- Các ngươi mau nghĩ cách đưa người bị thương đi cấp cứu….
- Ngươi là một tiểu ký giả, vẫn nên lo lắng cho tình cảnh của mình thì hơi.
Một cảnh sát giao thông khinh thường nói:
- Ngươi tương mình là ký giả của đài CCAV sao?
Một người khác cười nói:
- Hãy bớt sàm ngôn đi, giao toàn bộ máy móc phỏng vấn ra đây, ta biết suy nghĩ của đám tiểu ký giả các ngươi, không phải muốn công kích hoạt động thu phí trên đường cao tốc sao? Các ngươi biết con đường này là người nào mở ra không, chỉ dựa vào đám tiểu ký giả các ngươi, cũng muốn kêu người ta tạm dừng thu phí, thật là buồn cười.
Tên cảnh sát này rất nhanh không cười được nữa.
Bởi vì Lam Lan xuất thủ, đã trực tiếp điểm huyệt hắn.
Nhìn thấy màn này, Tùy Qua đồng học không khỏi trợn mắt, thầm nói Lam Lan trở nên bạo lực như vậy từ lúc nào.
Một cảnh sát khác muốn chạy trốn, cũng bị Lam Lan dễ dàng điểm huyệt, sau đó Lam Lan nói với những người khác:
- Tiếp tục phỏng vấn…các vị khản giả, mọi người đã thấy được, người quản lý trạm thu phí đường cao tốc, hoàn toàn không để ý tới ảnh hưởng của khí trời ác liệt có thể mang đến dẫn đến tai nạn, tiếp tục vô sỉ thu phí ở chỗ này. . .
Sau khi phỏng vấn chấm dứt, Tùy Qua mới xuất hiện bên cạnh Lam Lan.
Lam Lan nhìn thấy Tùy Qua bước đến, vui mừng nhìn Tùy Qua:
- Ngươi đến đây lúc nào?
- Được một lúc rồi.
Tùy Qua cười nói:
- Thưởng thức phong phạm “miệng sắt” của ngươi, hơn nữa thuận tiện trị liệu cho mấy người bị thương, để bọn họ không ảnh hưởng đến tính mạng. Gió tuyết lớn như vậy, tìm một chỗ trốn đi, trời cũng không còn sớm nữa.
- Được rồi, chúng ta thu dọn hiện trường thôi.
Lam Lan nói với những người khác.
- Đa tạ Lam tỷ.
Những người còn lại cười hề hề thu dọn đồ đạc, hành động vô cùng nhanh nhẹn.
- Ồ, những người này biết công phu?
Tùy Qua nhìn Lam Lan nói.
- Dĩ nhiên.
Lam Lan nói:
- Bọn họ đều là thành viên của tổ tin tức ngày tận thế do ta xây dựng, nếu không có một chút công phu, làm sao tiến hành phỏng vấn trong ngày tận thế của thế giới. Nói ra, cũng may có Vũ Khê cung cấp cho ta một chút đan dược.
- Không tệ.
Tùy Qua cười ha hả:
- Ngay cả tác phong làm việc hiện tại của ngươi cũng gọn gàng rồi.
Tùy Qua dùng ngón tay chỉ vào hai cảnh sát bị điểm huyệt lúc trước.
- Cứ để bọn họ đứng miễn phí ở đây hai canh giờ đi.
Lam Lan cười nói:
- Đúng rồi, ngươi tìm ta có chuyện gì?
- Nếu tới kinh thành, dĩ nhiên phải tìm ngươi.
Tùy Qua cười nói:
- Ta nhớ ngươi nên phải tới thăm ngươi. Còn nữa, đưa tay của ngươi cho ta.
- Để làm chi?
Lam Lan có chút ngượng ngùng hỏi.
- Đương nhiên là rời đi rồi.
Tùy Qua kéo tay Lam Lan, triển khai thân pháp, nhanh chóng rời khỏi đám người.
Một lúc sau, hai người đã đến một quán thịt dê nướng, khi thịt dê nóng hổi được đưa lên, Lam Lan mới nói:
- Kêu An An đến đây đi.
- Không cần.
Tùy Qua nói:
- Nàng đang bận rộn giải quyết thiên tai do tuyết lớn mang đến.
- Ngươi đã gặp nàng?
Lam Lan hỏi.
- Ừ.
Tùy Qua gật đầu:
- Cho nên, lúc này là thế giới riêng của hai chúng ta.
Lam Lan đỏ mặt, có chút cáu giận nhìn Tùy Qua chằm chằm, sau đó lại nói:
- Đúng rồi, ngày mai sẽ là ngày tận thế, lúc trước điện thoại di động của ta nhận được một tin rất thú vị, vào ngày tận thế, ngươi muốn ở bên ai?
- Ngày mai là ngày tện thế?
Tùy Qua kinh ngạc đặt đôi đũa trong tay xuống:
- Làm sao ta không biết? Ngươi tính rõ như vậy sao?