- Cho nên ta mạo hiểm tiến vào Côn Lôn Tông, hiện tại thực lực của Côn
Lôn Tông còn mạnh hơn rất nhiều, bởi vì thiên địa đại kiếp nạn bắt đầu,
thiên địa trói buộc biến mất, rất nhiều cường giả cũng bắt đầu hoạt
động, mà những cường giả này bắt đầu động thủ đào tạo đệ tử, cho nên
không chỉ tăng cường lực lượng, lực lượng Côn Lôn Tông, Thục Sơn Kiếm
Tông tăng lên, mặt khác hôm nay Thục Sơn Kiếm Tông và đám người Minh Cốt Ma Đế cũng đã biến thành phụ thuộc của Côn Lôn Tông, những người này
muốn vượt qua kiếp nạn, chỉ có thể phụ thuộc vào Côn Lôn Tông.
- Ân, đây cũng là trong dự kiến.
Tùy Qua gật đầu nói:
- Nhưng mà tại sao Côn Lôn Tông lựa chọn an trí trong địa bàn của Thiên
Hoàng Đạo Tông, chuyện này quá không thể tưởng tượng nổi, thực lực của
Thiên Hoàng Đạo Tông so với Côn Lôn Tông hiện tại chỉ sợ còn mạnh hơn
nhiều.
- Đúng vậy, cho nên người Côn Lôn Tông khẳng định cấu kết với Thiên Hoàng Đạo Tông.
Khổng Bạch Huyên khẳng định nói:
- Người Thiên Hoàng Đạo Tông không phải đi ăn chùa, không có lý do gì không biết Côn Lôn Tông tồn tại.
- Có ý tứ.
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, nói:
- Côn Lôn Tông, các ngươi rốt cuộc che dấu bao nhiêu.
- Nếu là cấu kết với Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông, kế hoạch của chúng ta chỉ sợ phải sửa đổi đôi chút.
Khổng Bạch Huyên nhắc nhở Tùy Qua.
- Ân, tự nhiên là có chút ít biến hóa.
Tùy Qua nói:
- Thất La Giới... Thiên Hoàng Đạo Tông, Côn Lôn Tông lựa chọn tị nạn chỗ này chắc hẳn đã sớm có kế hoạch từ trước, xác thực phải cẩn thận ứng
phó mới được.
- Vừa rồi ngươi bắt tên kia của Côn Lôn Tông, hỏi hắn một chút có lẽ sẽ biết rõ một chút.
Khổng Bạch Huyên nói ra.
Tùy Qua lắc đầu:
- Tên này là kiếm si thuần túy, chỉ biết tu hành, giết người, nghe theo
mệnh lệnh tông môn, hắn căn bản không biết bí mật hạch tâm, hỏi hắn cũng vô dụng.
- Đã vô dụng, vậy giao cho ta triệt để hấp thu đi.
Khổng Bạch Huyên âm độc nói.
- Không, hắn còn có chút tác dụng.
Tùy Qua thả Cổ Kiếm Vũ ra khỏi Hồng Mông thạch.
Cổ Kiếm Vũ hiện tại đã khôi phục hoàn toàn, nhưng mà hận ý của hắn với Tùy Qua lại không có khôi phục.
- Chủ nhân.
Cổ Kiếm Vũ cung kính chào Tùy Qua.
- Chủ nhân.
Khổng Bạch Huyên kinh ngạc nhìn qua Tùy Qua, nói:
- Ngươi độ hóa hắn.
- Đương nhiên, ta không giết hắn, muốn lợi dụng hắn.
Tùy Qua nói ra.
- Nhưng mà, ta chỉ khiến hắn nhớ kỹ một chuyện, từ đó về sau, hắn vẫn có thể trung tâm với Côn Lôn Tông, nhưng mà phải trung tâm dưới ta.
- Không biết rõ.
- Hắn tiếp tục trung tâm với Côn Lôn Tông, mới có thể tiếp tục nằm vùng
trong Côn Lôn Tông, làm việc cho ta, huống chi, nếu như hắn không tiếp
tục trung tâm với Côn Lôn Tông, nếu ta triệt để độ hóa hắn, nhất định sẽ khiến một ít lão gia hỏa Côn Lôn Tông chú ý, cho nên ta chỉ làm một
chút, chính là làm cho hắn trung tâm với ta đầu tiên, chỉ làm việc cho
ta là được, ta không có cải biến hắn triệt để.
Tùy Qua giải thích nói.
- Thì ra là thế.
Khổng Bạch Huyên nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Chỉ có như vậy, mới có thể lừa gạt người Côn Lôn Tông, mặt khác, Cổ
Kiếm Vũ này vốn là kiếm si, thời điểm bình thường rất ít trao đổi với
đồng môn, xác thực không dễ dàng bị phát hiện.
- Đúng, đây là giá trị của hắn.
Tùy Qua khẽ cười nói, sau đó nhìn qua Cổ Kiếm Vũ.
- Ngươi mau chóng trở lại Côn Lôn Tông, làm một chuyện cho ta.
- Chủ nhân xin phân phó.
Cổ Kiếm Vũ nói.
- Tìm được đệ tử Tư Không Hùng Côn Lôn Tông, toàn lực trợ hắn nhanh
chóng quật khởi, mặt khác, ta có mấy viên đan dược đưa cho hắn, tận hết
sức lực tài bồi hắn, hiểu chưa.
Tùy Qua nhìn Cổ Kiếm Vũ hạ đạt mệnh lệnh.
- Chủ nhân yên tâm, ta nhất định nghe theo.
Cổ Kiếm Vũ nghe lệnh nói.
- Đi thôi.
Tùy Qua gật đầu nói, bảo Cổ Kiếm Vũ lặng yên rời khỏi.
- Đáng tiếc, một tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ, nếu luyện hóa hấp thu máu huyết
và nguyên thần của hắn, tu vị của ta càng tiến thêm một bước.
Khổng Bạch Huyên than nhẹ một tiếng, vẻ mặ tiếc nuối.
- Không có sao.
Tùy Qua vừa cười vừa nói:
- Tại đây còn có một.
Tùy Qua mang bộ phận thân thể Điền Cung Dã ra khỏi Hồng Mông thạch.
Khổng Bạch Huyên đại hỉ, nói ra:
- Như vậy cũng tốt, nhưng mà... Ngươi bảo Cổ Kiếm Vũ đi phụ tá tiểu gia hỏa Tư Không Hùng, tên này có thành khí hậu không?
- Tuy tu vị của Tư Không Hùng không cao lắm, thiên phú cũng không tính rất cao, nhưng mà tên này có chút ít số phận.
Tùy Qua nói ra:
- Người có số phận thường làm ra một ít trò.
- Vì sao ngươi có thể khẳng định hắn có số phận?
Khổng Bạch Huyên hỏi.
- Hắn gặp phải ta, hơn nữa không có bị ta chém giết, đã nói lên hắn có số phận.
Tùy Qua nói ra:
- Hiện tại, ta phải tận lực tài bồi hắn, vậy càng có thêm số phận.
- Ngươi thật sự là tự đại.
Khổng Bạch Huyên nói như thế, nhưng mà trong thần sắc không có ý làm
thấp Tùy Qua, bởi vì Tùy Qua đã hoàn toàn đạt được nàng thừa nhận, Tùy
Qua thành tựu rõ như ban ngày, Khổng Bạch Huyên biết rõ, cho dù nàng có
được Hồng Mông thạch, cũng không có khả năng làm tốt như Tùy Qua.
- Tư Không Hùng chỉ là một con cờ mà thôi.
Tùy Qua nói ra:
- Con cờ này phải chẳng có tác dụng hay không, phát huy bao nhiêu tác
dụng thì ta không cách nào dự đoán được, nhưng bất kể nói thế nào, nếu
thực lực Tư Không Hùng tăng lên nhiều, đây chính là tai nạn của Côn Lôn
Tông.
- Ngươi trằn trọc như thế, chẳng lẽ không phải là lãng phí thời gian.
Khổng Bạch Huyên cảm thấy Tùy Qua làm như vậy quá phiền toái.
- Ta làm như vậy, cũng không phải là không có cách nào.
Tùy Qua như có thâm ý nói:
- Sư tỷ, ngươi có nghĩ tới không, vì sao Côn Lôn Tông vẫn tồn tại?
- Chỉ là tông môn cổ xưa, tích súc hùng hồn mà thôi.
Khổng Bạch Huyên không cho là đúng nói:
- Các tông môn khác chắc cũng là như thế.
- Chưa hẳn.
Tùy Qua lắc đầu nói:
- Trong mắt của ta, sở dĩ Côn Lôn Tông vẫn tồn tại, rất có thể là vì ý chí tiên giới.
- Ý chí tiên giới, vì sao ngươi nói thế?
Khổng Bạch Huyên nói ra:
- Tiên nhân có khác, cho dù rất nhiều người Côn Lôn Tông đã thành tiên,
nhưng các tông môn khác cũng có người thành tiên, vì sao Côn Lôn Tông có thể được ý chí tiên giới che chở?
- Bởi vì trong tiên giới, tiên nhân địa vị có đủ loại khác biệt, ý chí
tiên giới đại biểu Côn Lôn Tông khẳng định không phải chuyện đùa.
Tùy Qua phân tích.
- Hơn nữa, những tiên nhân phi thăng của Côn Lôn Tông lúc trước, cũng
lưu lại rất nhiều thiên cơ, làm cho Côn Lôn Tông vào thời điểm khó khăn
có thể nhìn thấy phương hướng, cho nên, chúng ta muốn tiêu diệt Côn Lôn, nhất định là muôn vàn khó khăn.
- Thật mơ hồ.
Khổng Bạch Huyên nhíu mày trầm tư, nàng biết rõ Tùy Qua nói nhìn như
không đâu, trên thực tế vẫn có chút đạo lý, thiên cơ nhìn thì hư vô mờ
mịt, nhưng trên thực tế có chút tác dụng, nếu không như thế, Côn Lôn
Tông làm sao thoải mái trốn tới Thất La Giới, đối với Côn Lôn Tông, đám
người Tùy Qua có thể nói hốt hoảng bỏ trốn, là dẫm nhằm cứt chó, mà Côn
Lôn Tông lại hoàn toàn dựa vào thiên cơ, sớm bố trí, thoải mái tiến vào
Thất La Giới tị nạn, hơn nữa trước khi đi còn tính toán Thần Thảo Tông
cùng Long Đằng, suýt nữa làm cho Thần Thảo Tông cùng Long Đằng gặp tai
hoạ ngập đầu.