Y Tiên Thiểu

Chương 344: Đục khoét nền tảng



Tiểu hòa thượng Diên Vân xem ra là tính toán không trở về Thiếu Lâm tự, hơn nữa còn chơi trò bóng tới sát biên. Nhưng như vậy cũng tốt, Diên Vân rõ ràng không gia nhập vào trận doanh của Tùy Qua, trước mắt tạm thời sẽ không phát sinh xung đột kịch liệt với Thiếu Lâm tự. Diên Vân tất nhiên cũng thấy rõ điểm này, cho nên mới chỉ nói là giúp Tùy Qua "làm việc" mà thôi.

Công việc này chẳng khác nào phản bội Thiếu Lâm?

Nhưng đối với Tùy Qua mà nói, đây cũng là một chuyện cực tốt.

Diên Vân hòa thượng sẽ có trợ giúp rất lớn đối với Tùy Qua, bất luận là võ lực hay là y thuật, cũng có thể một mình đảm đương.

- Tốt!

Tùy Qua cười nói:

- Diên Vân huynh chịu tới giúp ta, quả nhiên là cầu cũng không được!

- Ta tới giúp ngươi, thứ nhất cố nhiên là muốn thực hiện lời hứa của ta. Thứ hai, là vì cùng chung lý tưởng.

Diên Vân nghiêm mặt nói:

- Ta vốn tưởng rằng, Thiếu Lâm tự thanh danh lan xa, lại được xưng là vùng đất phát nguyên của võ thuật thiên hạ, xứng đáng phát triển hoài bão, ai ngờ Thiếu Lâm tự lại cũng khuất phục dưới uy quyền của hiệp hội, rất nhiều chuyện, cũng bị hiệp hội bày mưu đặt kế. Chịu kiềm chế như vậy, Thiếu Lâm tự làm sao có thể tế thế cứu nhân? Làm sao có thể độ hóa sinh linh?

Tùy Qua nghe hoài bão cao xa của Diên Vân hòa thượng, không khỏi cười khổ nói:

- Trị bệnh cứu người, ta còn có thể miễn cưỡng làm. Nhưng tế thế cứu nhân, độ hóa sinh linh, lý tưởng cao xa như vậy, chỉ sợ ta cũng không cách nào giúp ngươi hoàn thành.

- Không phải là ngươi giúp ta hoàn thành. Mà là ta giúp ngươi!

Diên Vân nói:

- Phương thức trị bệnh cứu người của ngươi rất tốt, vừa trị bệnh tật trên người những người khác, cũng trị cả tâm bệnh trong lòng bọn họ. Ta biết, ngươi làm một quỹ cứu trợ, loại thao tác phương thức này rất cao, có ý nghĩa hơn "sổ ghi chép công đức" của Thiếu Lâm tự rất nhiều. Mặt khác, thuốc dán của ngươi ta cũng nhìn thấy rồi, hiệu quả rất tốt, không hổ là linh dược!

- Thuốc dán của ta bị hạn chế tiêu thụ, làm sao ngươi có được?

Tùy Qua nghi ngờ nói.

- Trên chợ đen.

Diên Vân đường:

- Giá tiền của Đế Ngọc cao số 2, ở chợ đen đã đột phá đến hai vạn đồng một tờ, hơn nữa còn tiếp tục có dấu hiệu tăng lên.

- Hai vạn? Thật là khiến ngươi tốn kém.

Tùy Qua nói.

- Tốn kém cái gì, ta vẫn chỉ dùng tám trăm đồng mua được.

Diên Vân cười nhạt:

- Ta là hòa thượng đàng hoàng, không thích chiếm tiện nghi của người khác, nhưng càng không thích người khác chiếm tiện nghi của ta.

- Tốt, không hổ là Diên Vân!

Tùy Qua nói:

- Nếu Diên Vân huynh tính toán giúp ta, ta cũng tin tưởng ngươi, đây chính là diện mạo thật sự để chế tạo Đế Ngọc cao số 2, ngươi xem đi.

Tùy Qua đưa một hộp ngọc nhỏ chứa Bồi Nguyên cao cho Diên Vân.

Diên Vân mở cái hộp, nhất thời ngửi thấy một mùi thuốc thanh tân dị thường, ánh mắt hắn sáng quắc nhìn Bồi Nguyên cao bên trong, sau đó hít một hơi thật sâu, không nhịn được khen:

- Quả nhiên là linh dược! Thần dược! Thuốc dán này linh hiệu mười phần, khó trách có thể khôi phục gân cốt.

- Còn có vật này.

Tùy Qua lại đưa một viên Cố Nguyên hoàn cho Diên Vân.

- Đây là. . . Chẳng lẽ là linh đan?

Diên Vân nhìn Cố Nguyên hoàn:

- Nếu là linh đan không chỉ lớn như vậy. Nhưng linh tính của thứ này xông vào mũi, còn hiệu quả hơn linh đan. Mấy năm trước, ta từng dùng qua một viên linh đan của Thiếu Lâm tự, rửa tinh phạt tủy, mới có thành tựu ngày hôm nay. Khí tức của viên linh đan đó rất tương cận với viên dược hoàn này, nhưng tựa hồ tỉ lệ còn kém hơn viên dược hoàn này.

- Linh đan của ngươi chắc chắn đã để lâu, cho nên dược tính tổn thất một phần.

Tùy Qua nói.

- Có lẽ là như vậy.

Diên Vân nói:

- Hiện tại từ trên xuống dưới của Thiếu Lâm tự , người có bản lãnh luyện chế linh đan lác đác không có mấy người. Quan trọng hơn là, cho dù biết phương thức, biết luyện chế linh đan, sợ rằng cũng không tìm được dược thảo hoàn toàn cần thiết. Không, phải nói là linh thảo mới đúng, ta từng xem qua một bản cổ tịch của bổn tự, loại cỏ cây do thiên địa linh khí dựng dục mà thành này nên gọi là linh thảo mới đúng.

- A, xem ra ngươi cũng biết không ít.

Tùy Qua cười nói:

- Như vậy, ta càng thêm yên tâm. Sau này, xin nhờ ngươi giúp ta chế biến dược vật, chúng ta cần nhiều dược vật hơn. Chỉ dựa vào một hai loại thuốc cao dán, đương nhiên không thể nào chiếm cứ thị trường y dược Hoa Hạ, càng không thể chạm đến thị trường rộng lớn ở nước ngoài.

- Ngươi chuẩn bị đưa những thuốc mỡ, dược hoàn này cho ta, sau đó tiến hành gia công lần thứ hai?

Diên Vân nghiêm nghị nói:

- Tùy huynh, ngươi cũng biết, những thứ này đều là linh dược, giá trị cực cao, ngươi thật sự yên tâm sao?

- Đã nghi ngờ thì không dùng người, dùng người thì không nên nghi ngờ.

Tùy Qua nói:

- Nếu Diên Vân huynh có thể mạo hiểm làm trái với môn quy tới giúp ta, nếu như ta còn nửa tin nửa ngờ, có vẻ không có phong độ rồi. Huống chi, ta tin tưởng trực giác của ta, ngươi là một hòa thượng tốt.

- Hòa thượng tốt?

Diên Vân cười cười:

- Chỉ sợ rất nhanh không phải là hòa thượng nữa rồi.

Lần này mặc dù Diên Vân hòa thượng đá sát biên môn quy, nhưng bản thân Diên Vân và Tùy Qua cũng rất rõ ràng, cửa chùa của Thiếu Lâm tự cũng không phải nơi dễ ra ngoài như vậy. Diên Vân hòa thượng không phải là tục gia đệ tử của Thiếu Lâm tự, mà là một trong những đề cử người thừa kế được Thiếu Lâm tự cật lực bồi dưỡng, hôm nay Tùy Qua làm như vậy, chẳng khác gì là đào góc tường của Thiếu Lâm tự.

Đục khoét nền tảng, loại chuyện này ngay cả công ty xí nghiệp bình thường cũng rất khó tha thứ, huống chi là Thiếu Lâm tự.

Nhưng, Tùy Qua tạm thời không cần lo lắng.

Chuyện của Bùi gia rõ mồn một trước mắt, đừng nói là Thiếu Lâm tự, ngay cả hiệp hội y dược Hoa Hạ, trước mắt cũng không có hành động gì với Tùy Qua. Cho nên, có "Núi dựa" chính là tốt.

Chẳng qua, Tùy Qua cũng không biết, "Núi dựa" này rút cuộc có đáng tin hay không.

Dù sao, nhìn tư thái của vị đạo cô thần bí kia, hơn phân nửa là không coi trọng Tùy Qua, đại khái cũng không đặt Tùy Qua trong mắt, về phần nàng rút cuộc mưu đồ cái gì, trước mắt Tùy Qua cũng không biết rõ.

Nhưng Tùy Qua lại rất rõ ràng, loại tình huống trước mắt này, hắn càng khoan dung, càng gióng trống khua chiêng, ngược lại càng an toàn.

Bởi vì sau chuyện xảy ra ở Bùi gia, tất cả mọi người đều đang ngắm nhìn, đều đang suy đoán Tùy Qua rút cuộc có địa vị gì, nói chuẩn xác, là đang suy đoán núi dựa của hắn là thần thánh phương nào. Vì vậy biểu hiện của Tùy Qua càng lớn lối, càng làm cho người ta cảm giác lo lắng; tư thế càng cao, càng làm cho người ta cảm giác núi dựa của hắn rất lớn, hậu đài cứng rắn.

Cho nên, Tùy Qua hoàn toàn không cố kỵ tiếp nạp Diên Vân. Hơn nữa, hắn còn không cố kỵ tiến hành khuếch trương làm ăn.

Nhìn như rất mạo hiểm.

Nhưng nhìn tình huống trước mắt, ngược lại tương đối an toàn.

Dùng người thì không nên nghi ngờ, nghi ngờ thì đừng dùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.