Hai ngày trước, trên báo chí lẫn ti vi công bố một tin tức: Thường Uy trong “Minh Hải tứ thiếu”, bởi vì say rượu lái xe rơi xuống Thanh Giang tử vong. Còn chưa đầy nửa năm, trong Minh Hải tứ thiếu đã có hai người lần lượt đã chết.
Người đầu tiên chính là Lục Hổ, hiện tại Tùy Qua mới biết Lục Hổ còn có danh hào Minh Hải tứ thiếu.
Nhưng đúng như lời nói của Tống Thiên Húc, vô luận là Lục Hổ hay Thường Uy, ở trong mắt bọn hắn chỉ là con kiến mà thôi. Nếu một cao thủ tiên thiên muốn lấy mạng họ, chủ yếu dễ dàng như lấy đồ trong túi. Mà người như Lục Hổ hay Thường Uy lại không khả năng mời được cao thủ tiên thiên làm hộ vệ.
Đối với hết thảy những chuyện này, Tùy Qua nhìn thật thấu đáo. Thường Uy vì không thông suốt say rượu rơi sông mà chết, hơn nữa bởi vì hắn, làm tài chính trong thị trường chứng khoán không thể di chuyển, khiến ngành có quan hệ chú ý, làm cho gia tộc của Thường Uy bị liên lụy, có vài quan chức họ Thường bị lấy mũ cánh chuồn.
Mà cổ phiếu trong tay Thường Uy được bán ra với giá rẻ, rơi vào trong tay Tùy Qua.
Bất quá Tùy Qua thật không ngờ chuyện này còn sản sinh một ít ảnh hưởng không tưởng được.
Buổi chiều, khi Tùy Qua vừa tan học, liền nhận được “điện thoại triệu hoán” của Trầm Quân Lăng.
Địa điểm trong quán cà phê nhỏ gần bên trường học.
Quán cà phê này đã sớm là sản nghiệp của Trầm Quân Lăng.
Cô gái này tựa hồ rất thích làm ra một ít chuyện khó hiểu vì nhất thời hứng khởi. Tỷ như bởi vì thích cà phê, liền mua xuống một quán, theo thật nhiều người xem ra, căn bản là chuyện thật khó tin. Nhưng nàng cố tình đi làm, còn làm thật tự nhiên.
Càng làm cho Tùy Qua cảm thấy cổ quái chính là vận khí cô gái này thật tốt, vô luận nàng làm chuyện gì thật nhẹ nhàng là có thể kiếm được tiền, có đôi khi Tùy Qua có nàng bên cạnh vận khí cũng sẽ chuyển tốt hơn.
Đây là vận thế của một người.
Nha đầu Trầm Quân Lăng chính là người có vận thế, là con cưng của vận khí.
Hơn một lần Tùy Qua nhờ vận khí của nàng, lại mua được một gốc Nhân Mộc ở trong một phường thị cấp bậc thấp kém, thứ này, chính là vật báu vô giá.
Cho nên Tùy Qua luôn cho rằng Trầm Quân Lăng chính là cô gái vượng phu ích tử điển hình, ai cưới được nàng chính là phúc khí.
Lúc này Tùy Qua đi vào quán cà phê, nhìn thấy bên trong không còn người khác, chỉ có một mình Trầm Quân Lăng.
Nàng không uống cà phê mà là rượu đỏ.
- Tiểu Quân Quân, vì sao lại uống rượu giải sầu đây?
Tùy Qua trêu đùa.
- Cút!
Trầm Quân Lăng mắng:
- Xưng hô thật buồn nôn, nếu anh tiếp tục xưng hô tôi như vậy, ngày nào đó tôi dùng chân khí cắt tiểu đệ đệ của anh, cho anh đi làm thái giám!
- Không sao. Bất quá trước khi cô động thủ, mời cô nhất định phải sủng ái tôi một phen, miễn cho tôi ngay cả mùi vị nữ nhân là gì còn chưa được nếm thử đã bị răng rắc.
Tùy Qua trêu đùa, tự rót cho mình ly rượu.
- Được đó, vậy đợi lát nữa tôi tìm một chỗ đem sự tình làm cho xong.
Trầm Quân Lăng nói:
- Dù sao Đường tỷ của anh thủ thân như ngọc, nhìn anh chắc là không có cơ hội, chẳng thà để cho tỷ ăn thân đồng tử của anh, nói không chừng còn có thể làm cho mình xinh đẹp hơn đâu.
- Hắc…tốt lắm, nhưng khuôn mặt của cô cũng không cần đẹp hơn làm gì.
Tùy Qua cười nói:
- Kỳ thật sớm hay muộn cô cũng không thoát khỏi lòng bàn tay của tôi, dù sao lão gia tử nhà tôi cùng Trầm lão gia tử đã đạt tới ăn ý, sớm hay muộn gì cô cũng phải vào cửa Tùy gia thôi.
- Anh nằm mơ!
Trầm Quân Lăng nói:
- Tỷ cũng không phải loại con gái không có chủ kiến, anh miễn cưỡng nhập pháp nhãn của tôi mà thôi, ngàn vạn lần đừng đắc chí. Nếu không mà nói, không chừng ngày mai tôi gặp được nam nhân nhìn còn thuận mắt hơn anh, tôi sẽ lập tức cùng hắn trốn chạy.
- Không thể nào, cô đây là muốn cho tôi đội nón xanh?
Tùy Qua “oán hận” nói:
- Tôi nhất định phải lập tức đem cô tử hình!
- Đánh cuộc đi, anh chỉ là một tên có sắc tâm không có sắc đảm!
Trầm Quân Lăng nói:
- Nhanh chóng thẳng thắn với tôi, gần đây anh cùng tên tiểu tử gian trá Tống Lập Hào hỗn chung một chỗ, rốt cục là chuyện gì xảy ra?
Xem ra Trầm gia quả nhiên tin tức linh thông.
- Không có gì, chính là tiểu tử Tống Lập Hào kiên trì đòi làm tiểu đệ của tôi mà thôi.
Tùy Qua nói.
- Hắn muốn làm tiểu đệ của anh?
Trầm Quân Lăng kinh ngạc nói:
- Không thể nào đâu? Tôi biết Tống Lập Hào, là một tên tâm cao khí ngạo, không xem ai ra gì, bởi vì chuyện của tôi, hắn luôn ghi hận trong lòng, sao có thể chịu làm tiểu đệ của anh đâu.
- Có lẽ bị vương bá khí của tôi phóng thích chấn nhiếp rồi đi.
Tùy Qua đắc ý nói:
- Cô không phải cũng giống như vậy sao? Nhất định là cảm giác được vương bá khí trên người của tôi, cho nên mới nhìn tôi bằng con mắt khác đúng không? Nếu không tiểu tử hà đức hà năng, có thể rơi vào pháp nhãn của Trầm đại tiểu thư đây?
- Hừ, nửa câu sau còn có chút giống tiếng người.
Trầm Quân Lăng nói:
- Vương bá khí thì coi như xong, không có nam nhân nào thích làm vương bát. Anh cần cẩn thận một chút, tiểu tử Tống Lập Hào không phải người tốt đâu.
- Yên tâm đi, hiện tại hắn phục tùng vô cùng đâu.
Tùy Qua cười nói:
- Nhưng ngay cả tư cách làm tiểu đệ của tôi hắn còn chưa có, ông nội của hắn đang làm người hầu của tôi, tùy kêu tùy đến, mặc cho tôi sử dụng.
- Ông nội của hắn?
Trầm Quân Lăng lộ vẻ kinh hãi:
- Hẳn là cao thủ cấp bậc tiên thiên đi?
- Phải, đó là bát gia gia của hắn, gọi là Tống Văn Hiên, đích thật là tu vi tiên thiên trung kỳ, cũng tương tự như ông nội của cô.
Tùy Qua bình tĩnh nói.
Trầm Quân Lăng cẩn thận đánh giá Tùy Qua, ngạc nhiên:
- Chẳng lẽ trên người anh thật sự có vương bá khí hay sao. Nếu không sao có thể làm ông nội của tôi nhìn anh với ánh mắt khác, mà ngay cả người của Tống gia cũng trở nên dễ bảo như vậy. Tôi biết anh có thể phối chế linh dược, nhưng chỉ có điểm này chỉ sợ còn chưa đến mức làm cho bọn họ xem trọng anh như thế đi.
- Cô thật muốn biết nguyên nhân?
Tùy Qua hỏi.
Trầm Quân Lăng gật mạnh đầu, nàng đích xác phi thường tò mò, dù sao Tùy Qua có tu vi luyện khí hậu kỳ, thật sự không đạo lý làm cho cao thủ tiên thiên kiêng kỵ hắn như vậy, càng không nói tới đồng ý làm người hầu của hắn. Để một cao thủ tiên thiên làm người hầu, không chỉ đơn giản là nhân phẩm bùng nổ, Trầm Quân Lăng cũng là người tu hành, tự nhiên hiểu được cảnh giới tiên thiên ý vị thế nào.
Tùy Qua vẫy vẫy tay để Trầm Quân Lăng nhích tới gần, Trầm Quân Lăng thoáng chần chờ nhưng vẫn làm theo.
- Đó là bởi vì, tôi có một “nữ ma đầu” cường đại làm chỗ dựa vững chắc…
Tùy Qua thấp giọng nói bên tai Trầm Quân Lăng, sau đó thừa cơ khẽ hôn lên tai của nàng.
Trầm Quân Lăng theo bản năng né tránh, lỗ tai là điểm mẫn cảm của nữ giới, bị hắn hôn khiến trên mặt nàng thoáng đỏ ửng, toát ra bộ dáng thẹn thùng, nhưng rất nhanh liền khôi phục trạng thái bình thường, oán trách nói: