Theo Ngưu Duyên Tranh, tiểu tử Tùy Qua này thật là bí hiểm, chỉ thi triển thủ pháp đơn giản như vậy, cũng có uy lực kinh người, làm cho người ta sợ hãi hâm mộ.
Không đúng!
Lúc này, Ngưu Duyên Tranh đột nhiên thầm giật mình.
Thủ pháp này của Tùy Qua mặc dù tinh diệu, nếu như dùng hai cánh tay bóp chặt đối thủ, khẳng định có thể cắt đứt cổ đối thủ. Nhưng, hai con dị thú này có lực lượng mạnh mẽ thế nào, hơn nữa không biết đau đớn, Tùy Qua làm sao túm được?
Không chỉ có Ngưu Duyên Tranh nghĩ như vậy, ngay cả Lý Nghệ Cơ cũng nghĩ như vậy, thậm chí trong miệng còn khinh thường nói “Ngu xuẩn!”.
Nhưng Tùy Qua không để ý đến suy nghĩ của người khác, sau khi hai cánh tay ghìm chặt hai con dị thú, thân thể đột nhiên rút ra, tránh được tấm lưới lớn trên đỉnh đầu.
Hai con dị thú bị Tùy Qua ghìm chặt, một lần nữa rống giận, bốn móng vuốt mãnh liệt đạp trên không trung, hi vọng có thể thoát khỏi tay Tùy Qua.
- Súc sinh, nếu ngươi có thể tránh thoát, tên của lão tử sẽ bị viết ngược lại!
Tùy Qua lạnh lùng nói, hai tay chợt phát lực.
Tùy Qua ăn vô số trái cây nhân mộc, lực lượng vật lý trên người đã mạnh mẽ đến trình độ chân chính có thể nhổ núi, hai con dị thú mặc dù cường hãn, nhưng lại không phải thần thú, không có lực lượng dời non lấp biển như thần thú, hai cánh tay Tùy Qua vừa phát lực, nhất thời chỉ nghe thấy một tiếng “rắc”, cổ của bọn chúng đã bị Tùy Qua mạnh mẽ bẻ gãy.
Khiếp sợ!
Khiếp sợ không gì sánh kịp!
Ngưu Duyên Tranh đã tận mắt nhìn thấy, Tiên Thiên chân khí cũng không thể tạo thành bất cứ tổn hại nào cho hai con dị thú này, không ngờ hai cánh tay Tùy Qua vừa kẹp, đã bẻ gảy cổ hai con dị thú, nhìn dáng vẻ thoải mái của Tùy Qua, giống như bẻ gãy cổ gà vậy.
Lực lượng như vậy, còn là người sao?
Đây là lực lượng chỉ thần ma mới có!
Ầm!
Sau khi hai con dị thú bị bẻ gãy cổ, nhất thời biến mất, trở lại hình dáng vu phù lúc trước, nhưng tấm vu phù cũng đã bị rách, hiển nhiên không thể sử dụng một lần nữa.
- Làm sao có thể!
Lý Nghệ Cơ rốt cục biến sắc. Trong gia tộc nàng cũng hơi có chút địa vị, hai đạo vu phù này cũng là tiền bối bên trong tộc đặc biệt luyện chế cho nàng để hộ thân, không ít nhân vật lợi hại từng bị hai con dị thú do vu phù triệu hoán gây thương tích, nhưng không ngờ, Tùy Qua lại dùng sức mạnh bẻ gảy cổ hai con dị thú, khiến Lý Nghệ Cơ vừa kinh hãi, vừa đau lòng, lại càng tức giận!
- Tiểu tử, ngươi đáng chết! Ngươi hoàn toàn chọc giận ta rồi!
Vu phù bị hủy, Lý Nghệ Cơ tựa hồ giống như phát điên, muốn liều mạng với Tùy Qua.
- Thần hồn luyện ngục!
Hai tay Lý Nghệ Cơ hợp lại, trong đôi mắt đột nhiên lóe ra màu đỏ thẫm quỷ dị, sau đó chiếu về hướng Tùy Qua.
Tùy Qua bị ánh mắt Lý Nghệ Cơ chiếu vào, nhất thời có một loại cảm giác bị lôi điện đánh trúng, cả đầu tê dại.
- Lúc trước quả nhiên là nữ nhân này giở trò quỷ!
Tùy Qua nghĩ thầm nói.
Lúc trước khi Tùy Qua cùng một người khác đối chiến, bị một luồng tinh thần lực ngoại lai ảnh hưởng, mới sinh ra ảo giác, nhìn thấy nam tử thanh niên kia biến mất. Bởi vì Tùy Qua biết đó là một loại ảo giác, cho nên cũng không bị ảo giác ảnh hưởng, dùng tam thánh phong đè nam tử thanh niên kia thành thịt vụn thành công.
Lúc này, Lý Nghệ Cơ lại một lần nữa thi triển công kích tinh thần, điều này làm cho Tùy Qua lập tức xác định lúc trước là nàng giở trò quỷ.
Nhưng lần công kích này của Lý Nghệ Cơ, hiển nhiên là ngưng tụ tất cả tinh thần lực của nàng.
Trong nháy mắt da đầu Tùy Qua tê dại, thiên địa xung quanh hắn tựa hồ sụp đổ, cả người thoáng cái chìm vào trong luyện ngục, bốn phía đều là ngọn lửa màu đỏ, thân thể giống như sắp bị những ngọn lửa này cắn nuốt, tựa hồ ngay cả da thịt cũng bị thiêu đốt, thậm chí ngay cả linh hồn cũng muốn bị những ngọn lửa này hoả táng.
Nếu như lúc trước chưa cùng giao thủ với Hàn Côn và Ngưu Duyên Tranh, lúc này Tùy Qua nhất định sẽ thất kinh, sau đó bị Lý Nghệ Cơ đánh bại. Nhưng, bởi vì Tùy Qua đã có kinh nghiệm tác chiến tinh thần, chiêu “Thần hồn luyện ngục” này của Lý Nghệ Cơ mặc dù lợi hại, nhưng vẫn không thể khiến Tùy Qua kinh hoảng. Ngược lại, Tùy Qua trở nên vô cùng trấn định, hơn nữa trong lòng thầm nói:
- Phương thức công kích của nữ nhân này, cũng có hiệu quả như cảnh giới Tỏa Hồn. Cũng hay, để ta phá thử! Kiểm nghiệm thành quả ma luyện tinh thần lực gần đây!
Cho nên, Tùy Qua ngưng tụ tinh thần lực của mình, tạo thành một con sông lớn, hung hăng lao về phía ngọn lửa kia.
Nhất thời, uy lực của ngọn lửa xung quanh bắt đầu yếu bớt.
- Cũng rất nhẹ nhàng.
Tùy Qua nghĩ thầm, xem ra trong thời gian này ma luyện tinh thần đúng là không uổng phí.
- Không đơn giản như vậy đâu!
Thanh âm của Lý Nghệ Cơ lại vang lên trong thế giới tinh thần của Tùy Qua :
- Luyện ngục võ sĩ, câu hồn cho ta!
Thoáng chốc, xung quanh thân thể Tùy Qua, đột nhiên xuất hiện một đội võ sĩ mặc khôi giáp màu đen, huy động đao kiếm, từ bốn phương tám hướng chém giết về phía Tùy Qua.
Tùy Qua biết, những võ sĩ khôi giáp này đều do tinh thần lực của Lý Nghệ Cơ biến thành, giống như dị thú lúc trước, đều là thứ vô thực chất, nhưng bất đồng là, dị thú lúc trước chỉ biết tạo thành thương tổn đối với thân thể của hắn, còn những võ sĩ khôi giáp này lại tạo thành thương tổn đối với thế giới tinh thần của hắn. Nếu tùy ý để những võ sĩ khôi giáp này chém giết bên trong thế giới tinh thần, sợ rằng thần hồn của hắn sẽ phải chịu tổn thương nghiêm trọng, thậm chí rất có thể tinh thần thác loạn, trở thành một kẻ điên.
Thương tổn vô hình đôi khi còn đáng sợ hơn hữu hình.
Những võ sĩ khôi giáp này đúng là mang đến thương tổn vô hình cho thế giới tinh thần của Tùy Qua.
Không giống với lúc trước Tùy Qua tiến hành ma luyện, kiếm quang năm màu trong trí nhớ của Tùy Qua, chẳng qua là hình ảnh phản chiếu của Khổng Bạch Huyên lưu lại trong trí nhớ của Tùy Qua, nói cho cùng chính là trí nhớ Tùy Qua mà thôi, mặc dù rất rõ ràng rất chân thật, nhưng cũng chỉ là trí nhớ của Tùy Qua. Chỉ cần tinh thần lực của Tùy Qua không chủ động nhích tới gần những kiếm quang năm màu kia, những kiếm quang năm màu kia cũng sẽ không công kích tinh thần lực của hắn.
Những võ sĩ khôi giáp, chẳng khác nào kẻ ngoại lai xông vào thế giới tinh thần của Tùy Qua, nếu như Tùy Qua không chống đỡ được bọn chúng, bọn chúng sẽ phá hư thế giới tinh thần của Tùy Qua, cho đến khi thế giới tinh thần của Tùy Qua hoàn toàn bị phá hỏng, hoặc là Lý Nghệ Cơ thu tay lại.
Bá! Bá! Bá! Bá! Bá!
Các võ sĩ khôi giáp huy động đao kiếm chém giết, mỗi một kiếm đánh xuống, đều làm cho thần kinh Tùy Qua đau đớn.
Nhưng, bởi vì lúc trước từng chịu đựng qua đau đớn của kiếm quang năm màu, tinh thần lực của Tùy Qua không còn yếu ớt, không rơi vào thảm cảnh mới chịu một kích đã sụp đổ. Chỉ có điều, bởi vì Tùy Qua chưa đạt tới cảnh giới Tỏa Hồn, chưa am hiểu chiến đấu về mặt tinh thần. Còn Lý Nghệ Cơ, hiển nhiên rất tinh thông chuyện này, không ngừng thao túng các võ sĩ khôi giáp, từ bốn phương tám hướng tiến hành công kích thế giới tinh thần của Tùy Qua.