Y Tiên Thiểu

Chương 611: Đấu Sức Với Tâm Ma (1)



Tùy Qua nói:

- Có chuyện muốn làm phiền anh.

- Huynh đệ, cậu nói đi.

Lữ Chính Dương nói:

- Chỉ cần tôi có thể giúp, tôi sẽ cố gắng hết sức.

- Tôi muốn thiết bị giám sát cao cấp, hơn nữa còn là loại rất nhỏ.

Tùy Qua nói:

- Được không?

- Cái này. . . có chút phiền phức.

Lữ Chính Dương nói:

- Huynh đệ, cũng không phải Lữ đại ca gây khó khăn cho cậu, mà bên chúng tôi có quy tắc, những thiết bị nghe trộm này, chỉ có thể cung cấp cho người của Long Đằng. Đàng hoàng nói với cậu, những thứ đó đích xác là có, nhưng nằm trong tay người của tổ bảy, bọn họ sẽ không dễ dàng nể mặt chúng tôi.

- Không có cách nào sao?

Tùy Qua hỏi.

- Sợ rằng có chút khó khăn.

Lữ Chính Dương khó xử nói.

- Nếu giao dịch thì thế nào.

Tùy Qua nói:

- Lữ đại ca, anh biết đan dược không?

- Đan dược?

Giọng nói Lữ Chính Dương biến đổi, rất hiển nhiên hắn biết tồn tại của đan dược:

- Vậy phải xem là đan dược gì.

- Tinh Nguyên đan.

Tùy Qua nói:

- Không biết anh có từng nghe nói không?

- Tinh Nguyên đan, sau khi ăn, có thể gia tăng hai mươi năm công lực?

Lữ Chính Dương hiển nhiên từng nghe nói đến Tinh Nguyên đan.

- Không hổ là nhân sĩ trong nghề, còn biết chỗ tốt của Tinh Nguyên đan.

Tùy Qua nói:

- Nhưng, Tinh Nguyên Đan của tôi có thể tăng trưởng ba mươi năm công lực. Thế nào, một viên Tinh Nguyên đan, đổi với mấy thiết bị của anh, không thiệt chứ?

- Ừ, nếu như tính ra giá trị, người chịu thiệt còn là cậu.

Lữ Chính Dương nói:

- Cậu đầu tư lớn như vậy, không phải muốn nhìn lén vị mỹ nữ nào tắm chứ? Tôi nói cho cậu biết, tuyệt đối không thể dùng thiết bị chúng tôi cung cấp đi làm chuyện trái pháp luật, hơn nữa cũng không thể đưa những thứ này cho người khác mượn, càng không thể lấy đi kiếm tiền. . .

- Biết rồi, anh còn muốn giao dịch hay không?

Tùy Qua nói:

- Tôi biết người của Long Đằng các anh có mạng lưới khắp cả nước, cho anh nửa giờ, đưa đồ đến chỗ tôi. Bằng không, lần giao dịch này xem như hủy bỏ.

- Được! Một lời đã định!

Lữ Chính Dương nói.

Mạng lưới của Long Đằng quả nhiên trải rộng cả nước.

Mười lăm phút sau, Tùy Qua đã nhận được những máy móc hắn muốn, hơn nữa tất cả đều là thiết bị cỡ nhỏ, còn tặng kèm bản thuyết minh.

Lấy được đồ, Tùy Qua dĩ nhiên cũng sẽ không nuốt lời, giao một viên Tinh Nguyên đan cho đối phương.

Năm phút sau, điện thoại của Tùy Qua vang lên, Lữ Chính Dương cười nói:

- Tùy huynh đệ, cậu thật đầy nghĩa khí, có Tinh Nguyên đan tốt như vậy, không chừng Long Đằng chúng tôi có thể có thêm một gã cao thủ. Sau này có chuyện tốt như vậy, cậu phải nghĩ đến chúng tôi trước tiên!

- Anh nói như vậy, giống như Long Đằng các anh là lính đánh thuê vậy.

Tùy Qua cười khản nói.

- Lính đánh thuê cũng không có gì không tốt, chỉ cần cậu có thể cung cấp giá trị đầy đủ cho chúng tôi, hơn nữa không làm chuyện nguy hiểm đến quốc gia và nhân dân là được.

- Vậy được, sau này còn có làm ăn như vậy, tôi sẽ nghĩ đến Long Đằng đầu tiên.

Tùy Qua nói.

Sau khi tắt điện thoại, Ảnh Phong cũng trở lại.

- Tình huống như thế nào?

Tùy Qua hỏi.

- Chủ nhân, cử chỉ của Đường tiểu thư có chút khác thường, tôi thấy sau khi cô ấy đến phòng làm việc, cũng không làm việc, mà chỉ luyện công.

Ảnh Phong báo cáo với Tùy Qua.

- Luyện công?

Tùy Qua nói:

- Luyện công như thế nào?

- Phương thức luyện công rất cổ quái.

Ảnh Phong nói:

- Dù sao, không giống như công pháp chủ nhân dạy cho Đường tiểu thư.

Tùy Qua hừ lạnh nói:

- Ma đầu đáng chết này, nó rằng có thể lừa gạt ta dễ dàng như vậy sao?

- Chủ nhân.

Ảnh Phong nói:

- Còn gì phân phó?

- Ngươi đem vật này theo.

Tùy Qua đặt một máy camera cỡ nhỏ lên lưng Ảnh Phong:

- Không thành vấn đề chứ?

- Dĩ nhiên không thành vấn đề.

Ảnh Phong nói:

- Ta là linh thú cấp ba mà. Đúng rồi, chủ nhân vừa nói ma đầu gì?

- Ta nói là tâm ma.

Tùy Qua nói:

- Vũ Khê có thể bị tâm ma xâm nhập.

- Cái gì, tâm ma?

Ảnh Phong sợ hãi nói:

- Chủ nhân, môt khi bị tâm ma xâm lấn, đây là chuyện vô cùng phiền toái.

- Ngươi biết tâm ma?

Tùy Qua không khỏi kinh ngạc.

- Dĩ nhiên.

Ảnh Phong nói:

- Bởi vì kiếp trước, ta chính là bị tâm ma hại chết.

- Cái gì!

Tùy Qua cả kinh trợn mắt há hốc mồm:

- Kiếp trước?

- Nghiêm khắc mà nói, cũng không tính là kiếp trước.

Ảnh Phong giải thích:

- Trước kia ta từng là một người tu hành, hơn nữa đã đến cảnh giới Kết Đan hậu kỳ, khi ta đang tiến vào Nguyên Anh kỳ, gặp gỡ vô số tâm ma quấy nhiễu, cuối cùng ta không cam lòng thân thể bị tâm ma chiếm cứ, tự bạo kim đan. Không ngờ, khi ta khôi phục thần thức, một luồng tàn hồn lại ghé vào người con ong này.

- Trời ạ! ly kỳ như vậy sao!

Tùy Qua giống như sợ hãi, sau đó cảm thán:

- Khó trách ngươi chỉ là một con ong, không phải linh thú, lại biết tu hành. Ta đang buồn bực, một con ong cũng có thể tu thành linh thú cấp ba! Xem ra, ban đầu ngươi ăn linh thảo của ta, chính là để tu hành.

- Đúng vậy.

Ảnh Phong nói:

- Đúng như chủ nhân đã nói, ong mật cũng không phải là linh thú, Tiên Thiên có hạn, tuổi thọ không dài. Nếu như không nắm được cơ hội, chắc chắn chỉ có một con đường chết. Ta không biết, sau khi thân thể con ong này tử vong, tàn hồn của ta còn có thể tiếp tục ghé vào những người khác hoặc là động vật khác hay không. Cho nên, ta vô cùng cảm tạ ân tái tạo của chủ nhân đối với ta.

- Cảm tạ, cũng không cần nói ra.

Tùy Qua nói:

- Sớm biết ngươi có nhiều nghiên cứu với tâm ma như vậy, ta đã thỉnh giáo ngươi.

- Cũng không tính là nghiên cứu.

Ảnh Phong nói:

- Loại vật như tâm ma, vốn rất thần bí, cho dù năm đó ta lấy tu hành Kết Đan kỳ, cũng không cách nào hiểu thấu bản chất của tâm ma, cũng không tìm được nhược điểm của bọn chúng. Những tâm ma này, sau khi xâm nhập vào thân thể người tu hành, rất dễ dàng đi tìm nhược điểm trên thân thể người tu hành, sau đó lợi dụng, chỗ nào cũng nhúng tay vào, lại rất khó giết chết. Ài, năm đó ta cũng là khinh thường, cho rằng mình tu vi đủ cao, không cần e ngại tâm ma quấy nhiễu, kết quả khi tiến vào Nguyên Anh kỳ, bị trăm ngàn tâm ma đồng loạt công kích, cảm giác này nhớ lại vẫn đáng sợ, giống như có trăm ngàn người tiến vào đầu ngươi, ồn ào, đánh nhau trong đó. . . Tóm lại, cuối cùng ta không cam lòng đem thân thể và tu vi của mình làm quà cưới cho tâm ma, liền trực tiếp bạo kim đan.

- Tốt, có can đảm!

Một thanh âm chuông bạc vang lên, Tiểu Ngân Trùng cũng không biết từ lúc nào xông ra:

- Ảnh Phong, trước kia ta cảm thấy ngươi chỉ là một con ong cái, nũng nịu, vô dụng, nhưng không ngờ ngươi lại cương liệt như vậy, lại tự bạo kim đan. Chỉ riêng điểm này, Tiểu Ngân Trùng ta rất bội phục ngươi!

- Ngươi bội phục ta, ta cũng không bội phục ngươi.

Ảnh Phong nói:

- Ngươi chỉ là một kẻ chỉ biết vuốt mông ngựa mà thôi.

Tiểu Ngân Trùng tựa hồ muốn mạnh miệng, nhưng lại bị Tùy Qua ngăn lại:

- Ta hiện tại muốn biết, làm thế nào mới có thể giết chết tâm ma! Hai người các ngươi, nếu có biện pháp gì, thì nói nhanh đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.