Y Tiên Thiểu

Chương 714: Nói trắng ra (2)



Tùy Qua nói ra:

- Trở lại chuyện chính, hôm nay cô bỗng nhiên mặc quần áo cổ trang như vậy, khẳng định không phải trong trường đang diễn kịch cổ trang, cô tới đây có chuyện gì sao?

- Bộ cậu quên hôm nay là ngày mấy sao?

Trầm Quân Lăng hỏi ngược lại.

- Ngày mấy?

Tùy Qua buồn bực nói:

- Hôm nay chẳng lẽ là thời gian rất trọng yếu sao? Tôi ra cửa thường không xem thời gian.

- Ít ba hoa cho tôi.

Trầm Quân Lăng nói:

- Chuyện trọng yếu như vậy mà cậu quên? Trời ạ, bây giờ cậu cái gì cũng không làm nha, phường thị Nhạn Thương Sơn, cậu không định tham gia? Thật sự là, bà cô ngay cả tiền tiêu vặt cũng không mang, trông cậy dính hào quang ‘ người giàu có ’ của cậu, không ngờ cậu lại quên đi. Nếu không có chuẩn bị, vậy thò thôi, đi cũng lãng phí thời gian.

- Cô phát bực tức cái gì ah, ai nói tôi không chuẩn bị?

Tùy Qua nói:

- Việc này tôi sớm liền chuẩn bị tốt. Nhưng mà phường thị không phải diễn ra vào ngày mai sao, cô bây giờ lo lắng làm cái gì?

- Ngày mai cử hành, đương nhiên hôm nay phải chạy đi.

Trầm Quân Lăng nói:

- Đừng nhìn lộ trình chỉ mấy trăm dặm, nhưng mà Nhạn Thương Sơn địa hình rất phức tạp, ô tô căn bản không đi tới, lộ trình mấy chục dặm cuối cùng phải đi bộ đấy.

- Không được? Chẳng lẽ bay đi không được sao?

Tùy Qua xen vào nói ra.

- Bay đi?

Trầm Quân Lăng kinh ngạc nói:

- Chẳng lẽ cậu định đi trực thăng? Tôi chỉ sợ cho dù có trực thăng cũng không được. Một khi phường thị bắt đầu, tất nhiên sẽ có trận pháp che dấu, chuyện đơn giản như vậy mà không nghĩ tới sao? Tìm được nó sao?

- Tôi không phải nói trực thăng, tôi nói là ngự kiếm phi hành được hay không được?

Tùy Qua rất đứng đắn nói ra.

- Ngự kiếm phi hành? Đương nhiên là được. Nhưng mà tôi không biết, chiêu thức ngự kiếm phi hành cậu biết sao?

Trầm Quân Lăng hỏi.

- Cái này... Xem ra tôi quên nói cho cô biết, tôi đã học chiêu đó rồi!

Tùy Qua sờ sờ cái mũi, lại xấu hổ nói:

- Chẳng lẽ cô cảm thấy ngự kiếm phi hành thực rất đẹp trai?

- Cái gì! Cậu biết ngự kiếm phi hành? Cậu tới Trúc Cơ Kỳ? Điều này sao có thể... Cậu mới tu hành bao lâu chứ!

- Đừng ngạc nhiên được không.

Tùy Qua nói:

- Cô còn chưa trả lời vấn đề của tôi đấy, ngự kiếm phi hành có phải rất đẹp trai hay không? Đặc biệt là tôi, nếu tôi ngự kiếm phi hành, có phải là rất đẹp trai và đầy hình tượng không?

Trầm Quân Lăng biết rõ Tùy Qua tên này có bệnh tự kỷ tái phát, lườm hắn một cái, cực kỳ không có có lực nói:

- Tôi chưa thấy cậu ngự kiếm phi hành, làm sao biết cậu có đẹp trai hay không?

- Cô quên nhanh như vậy?

Tùy Qua nói.

- Ngày đó cậu rình coi tôi và An An, sau đó tôi phát hiện ra, cậu khi đó biến mất rất nhanh, chẳng lẽ lúc đó đã ngự kiếm phi hành?

- Cảnh tối lửa tắt đèn, cậu làm sao chạy nhanh như thế, tôi làm sao thấy rõ cậu ngự kiếm phi hành.

Trầm Quân Lăng nói ra:

- Không chuẩn cậu cưỡi đại điêu đấy.

- Được, cô nói thế nào cũng có lý.

Tùy Qua nói:

- Nhưng mà cũng không có sao, chờ lát nữa tìm chỗ thi triển là được. Lái xe a, tìm một nơi yên tĩnh tôi thi triển cho mà xem.

- Nơi yên tĩnh?

Trầm Quân Lăng nói:

- Chẳng lẽ nơi bình thường không được?

- Đương nhiên không được.

Tùy Qua nói:

- Trái với điều lệ phi hành của cảnh sát quốc gia là bị phạt.

- Cậu cái tên này luôn không đứng đắn.

Trầm Quân Lăng cười nói.

- Thực.

Tùy Qua nghiêm trang nói:

- Lần đầu tiên tôi ngự kiếm phi hành, đã bị người ta đưa hóa đơn phạt, bị phạt hơn ba trăm vạn đấy. Đúng rồi, quên nói tên kia luôn giám sát bầu trời, tôi phải cẩn thận mới được.

- Thật không biết cậu nói thật hay giả. Nhưng mà dù sao cũng chạy đi, chúng ta nên lái xe đi.

Vì vậy Trầm Quân Lăng khởi động ô tô, chạy về hướng Nhạn Đãng sơn.

Thời điểm tới bờ sông, Trầm Quân Lăng đậu xe ở bờ sông, sau đó máy, nhìn Tùy Qua nói ra:

- Được rồi, cậu thành công câu dẫn hứng thú của tỷ tỷ, hiện tại nên biểu diễn cho tỷ tỷ xem đi.

- Tôi cũng không phải khỉ làm xiếc...

- Ít nói nhảm! Bằng không tôi nói chuyện Kim Ốc Tàng Kiều [nạp thiếp] cho Đường Vũ Khê nghe!

Trầm Quân Lăng nói ra.

Tùy Qua bất đắc dĩ, đành phải xuống xe, sau đó "Vèo" một tiếng, hóa thành một đạo tử quang bay lên bầu trời.

Sau một lát Tùy Qua trở xuống bên cạnh xe Trầm Quân Lăng.

Thời điểm này Trầm Quân Lăng đã nhảy xuống xe, sau đó kinh hỉ nói:

- Cậu thật sự Trúc Cơ thành công? Móa! Chẳng lẽ cậu thật sự là thiên tài tu hành! Tốc độ tu hành của cậu nghe mà gợn người.

- Ách... Cũng không tính là thiên tài tu hành a.

Tùy Qua nói:

- Chỉ là Trúc Cơ mà thôi, tính toán thiên tài cái gì chứ?

- Chỉ Trúc Cơ mà thôi! Cậu nói nghe thật nhẹ nhàng mà, cậu không biết trong thế gia tu hành có mấy người Trúc Cơ thành công?

Trầm Quân Lăng nói:

- Đừng nói là Trúc Cơ Kỳ, cho dù là Tiên Thiên kỳ, hôm nay cũng có thể hò hét ra sấm sét đấy. Vì sao ah, xã hội bây giờ không có điều kiện tu hành, muốn linh khí không có linh khí, muốn linh đan không có gì linh đan, tu hành thực không dễ lăn lộn. May mắn lăn lộn tới Tiên Thiên kỳ đã mỏi mỏi thể xác và tinh thần, muốn Trúc Cơ càng xa xa không chạm tới. Cậu đúng là quái thai, Trúc Cơ nhanh như vậy. Nếu để cho ông nội của tôi biết, không chừng còn bức bách tôi gả cho cậu đấy.

- Không đến mức khoa trương như vậy chứ.

Tùy Qua cười nói:

- Nghĩ tới chuyện này, có lẽ tôi nên biểu diễn ngự kiếm phi hành trước mặt của Trầm lão đấy, mà không phải trước mặt cô.

- Ai, trong mắt người tu hành và gia gia của tôi, thực lực mới là tất cả, ngay cả thân tình cũng đạm bạc.

Trầm Quân Lăng than nhẹ một tiếng, nàng lúc này nhìn chằm chằm vào Tùy Qua nói:

- Nói thiệt cho cậu biết a, sở dĩ lần đi phường thị này do cha và ông nội của tôi ép, kỳ thật chính là hy vọng quan hệ của chúng ta tiến thêm một bước, sau đó lại đạt được nhiều... Chỗ tốt từ cậu đấy.

Tùy Qua không nghĩ tới Trầm Quân Lăng nói trắng ra như vậy, ngẫm lại nhìn thẳng ánh mắt Trầm Quân Lăng và nói:

- Vậy cô nghĩ như thế nào?

- Tôi chỉ nói cho cậu biết nếu như Trầm Quân Lăng tôi không thích ai, cho dù tu vị của người đó là Chân Tiên cũng không ép tôi thích người đó được!

Trầm Quân Lăng nói chém đinh chặt sắt.

- Tốt, chúng ta đi thôi. Mang theo tôi ngự kiếm phi hành! Có bị phạt nhiều tiền thì tỷ tỷ giao.

- Vậy xe BMW của cô?

- Ném ở đây đi!

Trầm Quân Lăng rất dứt khoát nói.

- Ngự kiếm phi hành rất có phong cách, cái gì xe gì cũng kém nha.

- Đúng, hiện tại vẫn không thể đi.

Tùy Qua đột nhiên nói.

- Cậu muốn chết ah!

Trầm Quân Lăng lúc này bị Tùy Qua ôm vòng eo, lúc này sắp bày ra tư thế kinh điển của nam nữ chính trong phim Titanic, vốn tưởng rằng sắp cảm thụ được ngự kiếm phi hành, ai biết Tùy Qua lúc này lại như bánh xe tuột xích.

- Cô đừng hiểu lầm, vừa rồi đi gấp qua có thứ không mang theo.

Tùy Qua vội vàng giải thích nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.