Y Tiên - Vân Mạc

Chương 9: Thách đấu



“Đợi đã!”, Vân Mạc hô to.

Vân Liệt có thực lực Luyện Thể tầng tám, hắn vẫn chưa phải đối thủ của hắn ta. Hơn nữa Vân Liệt còn được đám đầy tớ này giúp đỡ, nếu cố tranh chấp thì sẽ không có lợi gì với Vân Mạc.

“Ca ca, huynh không sao chứ?”, Minh Nhi đi tới bên cạnh Vân Mạc, vô cùng lo lắng cho hắn. Dù Vân Mạc đã đột phá đến Luyện Thể bốn tầng trời, nhưng Vân Liệt lại là cao thủ Luyện Thể tầng tám, Vân Mạc trúng một chưởng của hắn ta, e rằng bị thương khá nghiêm trọng.

“Minh Nhi không cần phải lo, huynh không sao?”, Vân Mạc lắc đầu.

Vân Liệt vênh váo nhìn về phía Vân Mạc, lạnh lùng nói: “Vân Mạc, ngươi còn có di ngôn gì nữa không?”

Liễu Mật Giang đau đến mức không ngừng gào khóc, bây giờ thấy Vân Liệt dừng tay, gã ta lập tức gào thét: “Vân Liệt thiếu gia, đừng nghe hắn nói nhảm, cậu nhất định phải trả thù cho ta!”

Vân Mạc lạnh lùng nhìn thoáng qua Liễu Mật Giang, một tên nô tài đáng ghét thế này, nếu có cơ hội, chắc chắn hắn sẽ chém chết gã ta.

“Vân Liệt, ngươi làm thế này chẳng phải chỉ vì muốn đan Luyện Thể kia của ta thôi sao?”

Vân Liệt hừ lạnh, không nói gì, người sáng suốt đều hiểu rõ mục đích của hắn ta. Nhưng dù gì chuyện này cũng không vẻ vang gì, không thể nói quá thẳng thừng được.

“Vân Mạc, một tên vô dụng không ra hồn như người hoàn toàn không có tư cách giữ những đan Luyện Thể kia”, đầy tở ở bên cạnh nói chuyện giúp Vân Liệt, tuy không nói thẳng, nhưng hàm ý ẩn chứa bên trong lại khá rõ ràng.

Vân Mạc không quan tâm  đến đầy tớ kia, hắn nhìn về phía Vân Liệt, cất lời: “Ta có một đề nghị, có thể giải quyết chuyện đan Luyện Thể”.

“Hả?”, nét mặt Vân Liệt hơi thay đổi, hắn ta hứng thú hỏi: “Đề nghị gì?”

“Chúng ta cược đấu một trận đi, nếu ta thua, sau này tất cả tài nguyên gia tộc phát cho ta đều sẽ là của ngươi. Còn nếu ngươi thua thì cũng thế, tài nguyên của ngươi sẽ thuộc về ta”, trong mắt Vân Mạc thoáng hiện lên cảm xúc kỳ lạ, muốn tu luyện đến cảnh giới cao hơn, tài nguyên là thứ khá quan trọng. Hắn đề nghị thách đấu không chỉ có thể giải quyết mâu thuẫn giữa mình và Vân Liệt mà còn có thể cố giành được nhiều tài nguyên tu luyện hơn cho mình.

Vân Liệt còn chưa nói gì, Minh Nhi đã lo lắng nói: “Không được!”

Cảnh giới của Vân Liệt cao hơn Vân Mạc tận bốn tầng, sao Vân Mạc có thể là đối thủ của Vân Liệt được? Quyết định thách đấu chẳng phải là ép mình vào bước đường cùng sao?

“Ca ca, chúng ta không cần phải sợ bọn họ, muội đi nói với Tộc trưởng, sau này bọn họ sẽ không dám làm loạn nữa đâu!”, Minh Nhi lo lắng nói, cô bé cho rằng Vân Mạc cảm thấy áp lực nên mới đề nghị thách đấu.

Sau khi nghe thấy lời nói của Vân Mạc, Vân Liệt thoáng sửng sốt, sau đó thì bật cười.

“Ta không nghe lầm chứ Vân Mạc? Ngươi muốn thách đấu với ta ư?”, Vân Liệt giơ tay móc lỗ tai, cười hỏi. Đám đầy tớ bên cạnh hắn ta cũng bật cười, chỉ là một tên vô dụng lại dám đề nghị thách đấu Vân Liệt thiếu gia, chẳng phải là muốn chết à?

“Ngươi không nghe lầm đâu!”, Vân Mạc đáp, sau đó hắn quay đầu nói khẽ với Minh Nhi: “Minh Nhi, tin tưởng ca ca, nếu không chắc chắn, huynh sẽ không mạo hiểm đâu”.

Thấy dáng vẻ tự tin của Vân Mạc, Minh Nhi cũng không ngăn cản nữa mà chọn tin tưởng hắn. Nhưng cô bé vẫn rất lo lắng, cô bé không hiểu rốt cuộc sự tự tin của ca ca đến từ đâu? Võ giả cảnh giới Luyện Thể tầng bốn chắc chắn không thể chiến thắng võ giả Luyện Thể tầng tám được.

Nghe thấy câu trả lời khẳng định của Vân Mạc, Vân Liệt càng cười to hơn: “Vân Mạc à Vân Mạc, ta không biết ngươi gặp vận may gì mà có thể chữa lành vết thương, tu vi còn nâng cao. Nhưng ngươi cho rằng với tu vi Luyện Thể tầng bốn của ngươi mà có thể chiến đấu với ta sao?”

Liễu Mật Giang nằm dưới đất hô to: “Vân Liệt thiếu gia, đừng để tâm  đến tên khốn ngông cuồng này, đánh chết hắn rồi, tài nguyên của hắn cũng sẽ thành của thiếu gia!”

“Ngươi im miệng đi!”, sắc mặt Vân Liệt trở nên lạnh lùng, hắn ta thật sự rất muốn lấy được tài nguyên của Vân Mạc, nhưng thủ đoạn cướp lấy cũng chia thành tốt và xấu. Hắn ta đánh chết Vân Mạc, đúng là có thể lấy được phần tài nguyên kia, nhưng cũng sẽ có không ít phiền phức. Hiện tại Vân Mạc đề nghị thách đấu cũng xem như cho hắn ta một sự lựa chọn tốt hơn. Vân Mạc là người thách đấu, nếu hắn ta thắng Vân Mạc thì cũng coi như có thể có được tài nguyên của hắn một cách quang minh chính đại.

“Sao nào, ngươi không dám à?”, Vân Mạc châm chọc.

“Ha ha, Vân Liệt ta sợ cái gì chứ?”, trên mặt Vân Liệt tràn đầy ý cười: “Trận chiến cá cược này là ngươi đề nghị thì ngươi có muốn chối cũng không được. Nhưng dù sao cũng phải xác định thời gian và địa điểm chứ? Nếu ngươi nói đợi đến mấy năm sau mới chiến đấu thì còn có ý nghĩa gì nữa”.

“Đương nhiên không cần phải đợi lâu như thế, một tháng, ngày phát đan dược một tháng sau, hai chúng ta đánh một trận trên đài tỷ võ!”, một tháng đã đủ cho Vân Mạc nâng cao thực lực rồi, mà Vân Liệt cũng sẽ không để tâm chút thời gian này. Nếu lâu hơn có lẽ Vân Liệt sẽ không đồng ý.

“Được!”, Vân Liệt vỗ tay, tỏ vẻ rất hưng phấn, sau đó cười gằn: “Ta cảm thấy chỉ cược tài nguyên thì vẫn chưa đủ k1ch thích”.

“Ồ, ngươi còn muốn cược cái gì nữa?”

“Mạng! Trong lúc chiến đấu khó tránh khỏi không kịp dừng tay, cho nên khi hai chúng ta chiến đấu, sống hay chết tự chịu trách nhiệm, được chứ?”, Vân Liệt nhìn chằm chằm Vân Mạc, một áp lực vô hình ập đến chỗ hắn.

Vân Mạc nhìn chằm chằm Vân Liệt, người này thật sự muốn lấy mạng hắn, nếu đã thế thì hắn cũng không cần phải nương tay với đối phương nữa.

“Được!”, Vân Mạc gật đầu, hắn không có lý do gì để từ chối cả, đây là cơ hội có thể ngang nhiên giế t chết Vân Liệt. Giết Vân Liệt rồi cũng xem như trả thù cho Vân Mạc trước đây.

Minh Nhi vẫn luôn nắm chặt ống tay áo của Vân Mạc, đồng thời dùng ánh mắt ra hiệu hắn đừng đồng ý, nhưng Vân Mạc lại như không nhìn thấy, thẳng thừng đồng ý với Vân Liệt.

“Ha ha, Vân Mạc, hưởng thụ tài nguyên cuối cùng này của ngươi đi!”, Vân Liệt cười nói, sau đó dẫn theo đám đầy tớ rời đi.

Minh Nhi lập tức nói: “Ca ca, sao huynh có thể đồng ý với hắn ta chứ?”, hiện tại chênh lệch giữa Vân Mạc và Vân Liệt quá xa, dù Vân Mạc nói bản thân có cách đánh bại Vân Liệt nhưng lỡ như xảy ra biến cố bất ngờ, Vân Mạc cũng sẽ phải bỏ mạng. Minh Nhi không chút nghi ngờ rằng một khi Vân Mạc bị đánh bại, Vân Liệt sẽ không chút do dự giết hắn.

“Minh Nhi, chắc chắn huynh sẽ đánh bại Vân Liệt”, Vân Mạc xoa đầu Minh Nhi an ủi, có một vài chuyện hắn không thể nào nói rõ được.

Hắn có kinh nghiệm đào tạo Lạc Thiên lên Thần Đế, đương nhiên hiểu rất rõ việc nâng cao cảnh giới. Hắn rất tự tin rằng mình có thể trở nên mạnh hơn trong vòng một tháng, đánh bài Vân Liệt một cách dễ dàng. Nhưng hắn không thể nói những chuyện này với muội muội được, chỉ có thể để cô bé lo lắng mà thôi.

Chuyện đã đến nước này có lo lắng cũng vô ích, Minh Nhi chỉ có thể tin tưởng Vân Mạc thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.