Tạ Hồng Mai nhẹ nhàng nói, ánh mắt của cô đầy ắp tình cảm, thấy vậy Bạch Thiếu Đình lại càng nổi điên hơn, hận không thể giết Tần Lâm càng nhanh càng tốt.
"Mày đúng là càng ngày càng đáng ghét".
Bạch Thiếu Đình lạnh lùng nhìn Tần Lâm nói.
"Anh cũng thế, tôi chưa bao giờ gặp người nào dài dòng, rắc rối như anh, Tạ Hồng Mai nói anh biến thái là nể anh lắm rồi đó, ha ha ha".
"Mày sẽ phải hối hận, hôm nay tao phải giết mày, sẽ không ai cản được tao đâu".
"Tao nghe nói, đến sư phụ của Tưởng Vân Đài, cao thủ bảng Hổ cũng xem trọng mày, có vẻ thực lực của mày cũng không yếu, thế nhưng, được chết dưới tay nhân tài thế hệ mới của Hoa Hạ, trang tuấn kiệt đệ nhất thiên hạ thật sự như tao đây quả là có ý nghĩa đấy".
Bạch Thiếu Đình lớn tiếng, tung ra cú đấm mạnh mẽ, năng lượng kinh khủng khiến người nhà họ Tạ đều nín thở, khí thế quá mạnh, còn mạnh hơn cả cao thủ bảng Hổ sư phụ của Tưởng Vân Đài, đây mới là trận quyết đấu của cao thủ chân chính.
Năng lực mạnh mẽ, dễ dàng chèn ép Tần Lâm.
Bạch Thiếu Đình cũng đã chuẩn bị sống mái với Tần Lâm một trận ra trò, tinh thần hăng hái, nếu có thể khống chế đối phương ngay thì không cần bất cứ thủ đoạn gì nữa rồi, cho nên Bạch Thiếu Đình mới phủ đầu trước để nắm quyền chủ động dễ chiến thắng hơn, không định kéo dài lâu la với Tần Lâm, như vậy mới có thể hạ gục đối phương nhanh nhất, hiệu quả nhất.
Nhưng Bạch Thiếu Đình đã đánh giá thấp thực lực của Tần Lâm rồi, những tưởng chỉ cần một đòn là xong, nhưng không ngờ sau cú đấm kia, Tần Lâm lại chiếm thế thượng phong, anh cũng phản công lại, những nắm đấm liên tiếp tung ra, hai người không hề khoan nhượng.
Bịch…
Sức mạnh kinh khủng không ngừng chèn ép, Bạch Thiếu Đình biến sắc, không ngờ Tần Lâm lại mạnh mẽ như vậy, hai người cùng lúc lùi về phía sau, Tần Lâm bình tĩnh nhoẻn miệng cười, sức mạnh của hai người va vào nhau khiến Bạch Thiếu Đình hít thở sâu.
Anh ta cũng khẽ cười, nhưng trong ánh mắt không hề có chút do dự nào, cho dù nắm đấm kia có khiến anh ta kinh hãi, nhưng Bạch Thiếu Đình sẽ không để lộ ra ngoài, tỏ vẻ sợ hãi là cách ngu ngốc nhất, cho dù có phải đối đầu với cái chết cũng phải giả vờ bình tĩnh.
Chẳng phải Tần Lâm cũng vậy sao?
Anh ta sẽ không bao giờ chùn bước đâu!
Như vậy thì xong đời!
Ánh mắt Bạch Thiếu Đình lạnh lùng, chiêu thức dứt khoát, xông lên một lần nữa, trận chiến này sẽ rất gay gắt, từ lúc hai người họ giao đấu đã có thể nhìn thấy, Tần Lâm có thể được cao thủ bảng Rồng coi trọng thì thực lực cũng không hề tầm thường, bởi vậy Bạch Thiếu Đình mới muốn giết chết anh, như vậy nhà họ Tạ mới không còn chỗ nào để dựa vào nữa.
"Toi rồi toi rồi, lần này e là chúng ta xong đời rồi, nhà họ Tạ chẳng lẽ phải đi đến bước đường này sao?"
"Đúng đó, đều tại Tạ Hồng Mai, chúng ta xui xẻo như vậy cũng chỉ vì con bé đó, tức chết mất, chúng ta cũng chuẩn bị chạy thôi, nhà họ Tạ đã không thể ở lại lâu nữa rồi, nhà họ Bạch chắc chắn sẽ không tha cho chúng ta".
"Tên ẻo lả kia có tư cách gì so sánh với Bạch thiếu gia chứ, não Tạ Hồng Mai úng nước rồi sao".
"Haiz, bây giờ có nói gì thì cũng muộn rồi, bọn họ đã dùng vũ lực rồi, Tần Lâm và Bạch Thiếu Đình, chỉ một người có thể đưa Hồng Mai đi mà thôi".
"Nhưng mong là Bạch thiếu gia, nếu đại thiếu gia nhà họ Bạch có được Hồng Mai thì sẽ không trút giận sang chúng ta nữa, đến lúc đó nhà họ Tạ sẽ tránh được một kiếp nạn rồi".
"Đúng vậy! Nào chúng ta cùng cổ vũ cho Bạch thiếu gia nào!"