Y Võ Song Toàn
Lần trước khi sắp xếp công việc cho Tần Lâm
khiến Lâm Nguyệt Dao vô cùng cạn lời, sau này lại
nghe được Cát Phong đã bị đuổi khỏi tập đoàn Hiên
Viên.
Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng
may là Tần Lâm không được nhận, nếu không thì có
khi cô cũng bị liên lụy mất.
Đường Mẫn nói: “Trưa nay chúng ta sẽ ăn với dì
Tôn của con, nghe nói con của dì Tôn làm việc trong
giới giải trí, là quản lý nghệ sĩ, nói không chừng có
thể sắp xếp một công việc cho Tần Lâm đấy”.
Lâm Nguyệt Dao hoàn toàn không nói nên lời, cô
tức giận trợn mắt ngồi trên sô-pha.
“Mẹ, mẹ đừng quản anh ta nữa được không, sao
ai mẹ cũng nhờ vả vậy, mẹ với dì Tôn đâu có thân,
người ta cũng sẽ không giúp cháu trai mẹ tìm việc
đâu!”
Đường Mẫn nói: “Mẹ không thân với dì, nhưng
thằng nhóc Dương Tân Thành nhà dì Tôn chẳng phải
có ý với con sao, nếu không thì sao lại chủ động mời
nhà chúng ta ăn cơm chứ”.
Lâm Nguyệt Dao cau mày: “Mẹ đừng nói bậy, có ý
hay không có ý gì chứ, con không thích người trong
giới giải trí, mẹ đừng có lấy danh nghĩa của con đề
tìm việc cho Tần Lâm, con không đồng ý đâu”.
Đường Mẫn trợn mắt: “Con nhỏ này, mẹ chưa
từng nói muốn con giúp, gấp cái gì chứ, chỉ là ăn một
bữa cơm thôi mà”.
Tần Lâm nhận được điện thoại của dì Hai, bảo
không cần đến nhà, trực tiếp đến khách sạn lớn Kim
Long.
Gia đình dì Hai bây giờ đã khá giả hơn, đến nhà
hàng cao cấp này tiêu xài một chút cũng là điều bình
thường, nhưng khách sạn lớn Kim Long này là sản
nghiệp của Bùi Lương, chắc lần này cũng sẽ được
miễn phí thôi.
Đến phòng riêng của khách sạn, sau khi Tần Lâm
bước vào, anh mới nhận ra còn có những người khác.
Một nam một nữ, xem ra là hai mẹ con.
“Dì Hai”
Đường Mẫn nhanh chóng giới thiệu: “Chị Tôn à,
đây là cháu trai tôi, Tần Lâm”.
Sau khi giới thiệu xong, Tần Lâm mới biết được
hôm nay Đường Mẫn hẹn Tôn Đại Mai này với anh
đến đây, chủ yếu là đề sắp xếp cho anh một công
việc.
“Tiểu Dương à, dì nghe nói con đang làm việc ở
một công ty giải trí đúng không? Thu nhập cũng khá
con nhỉ?"
Dương Tân Thành này vừa gầy vừa bé, giống như
bị suy dinh dưỡng, mặt mũi phờ phạc, mắt đen ngòm,
Tần Lâm nhìn qua liền biết tên nhóc này sống buông
thả quá độ, dường như có gì đó không ổn trong cách
sống.
Nghe vậy, Dương Tân Thành mỉm cười đắc ý.
“Cũng được, con cũng từng làm quản lý của một
số diễn viên tuyến một, thu nhập cũng không tệ, tầm
tám trấm nghìn tệ một năm”.
Đường Mẫn nghe xong gật đầu hài lòng: “Xem ra
công việc này rất tốt, con xem xem, Tần Lâm trông
cũng sáng sủa, có thể nào sắp xếp cho nó một công
việc được không?”
Lâm Nguyệt Dao mặt mày xám xịt, nói.
“Mẹ đừng nói lung tung nữa, gia nhập giới giải trí
không dễ vậy đâu”
Vừa nghe thấy Lâm Nguyệt Dao nói, mắt Dương
Tân Thành liền sáng lên, lúc nhỏ cảm thấy Lâm
Nguyệt Dao đã rất xinh đẹp rồi, nhưng lớn lên lại
càng xuất sắc hơn.
Dương Tân Thành vội vàng nói: “Giới giải trí quả
thật không dễ vào, nhưng nếu đã là anh họ của
Nguyệt Dao thì con nhất định sẽ cố gắng giúp đỡ”.
Lâm Nguyệt Dao ngượng ngùng gật đầu, thật sự
mà nói, cô không hề có cảm tình với Dương Tân
Thành, vòng bạn bè của tên này toàn đăng hình với
gái xinh, nên cảm thấy có hơi bất thường, cô vẫn
thích người an phận thủ thường một chút.
Dương Tân Thành lại nghĩ mình vượt trội về mọi
mặt, nhìn Tần Lâm rồi hỏi.
“Trình độ học vấn của cậu như thế nào, đã từng
học qua diễn xuất chưa?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.