*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nữ nhân viên mặc dù cảm thấy không hài lòng nhưng cũng không thể tiếp tục được, nếu không sẽ bị lộ tẩy.
“Cảm ơn chị Tô, vậy chị giúp tôi nhé”
Nói xong, nữ nhân viên liền rời đi/ khỏi, sau khi đi liền lấy điện thoại ra gửi tin nhắn zalo.
“Uống một phần ba”
Sau đó cô ta cỡi đồng phục ra, sải bước rời đi, lấy vé máy bay trong túi ra rồi xách hành lý đề rời khỏi nước.
Chuốc thuốc chị Tô không phải chuyện nhỏ, một khi chuyện này bị bại lộ thì sẽ không thoát nổi trách nhiệm.
Nhưng Lục Phàm đã đưa cho cô ta một món tiền lớn, đủ đề cô ta sống tốt ð nước ngoài, vậy nên nữ nhân viên liền bò công việc ở đây, chuẩn bị đủ mọi thứ đề lên máy bay đi nước ngoài.
Tô Văn Kỳ uống nước xong, không có bất kỳ cảm giác gì cả, bước vào phòng trang điểm, trong phòng không có lấy một ai, diễn viên đã tẩy trang xong hết đã về rồi, sau đó Tô Văn Kỳ gửi tin nhắn Zalo cho trợ lý, bảo trợ lý cứ tan ca sớm, vừa khéo cô cũng phải đợi Tần Lâm ở trong phòng trang điểm này.
Tô Văn Kỳ tẩy trang xong, liền lôi chai nước ra uống thêm mấy ngụm nữa.
Đột nhiên bụng dưới của cô có cảm giác là lạ, Tô Văn Kỳ nhíu mày, cảm thấy không đúng lắm, hơn nữa còn hơi chóng mặt.
Thấy xung quanh không có ai, ngay cả nhân viên công tác cũng về rồi, cô ấy đột nhiên có cảm giác không lành, vội vàng rút điện thoại ra gửi tin nhắn cho Tần Lâm.
“Tôi đợi anh ð phòng trang điểm, anh mau đến nhé”
Cô ấy không chắc là liệu có xảy ra chuyện gì không, nhưng vẫn cảm thấy hơi nguy hiểm nên tỏ ra cảnh giác, báo vị trí của mình cho Tần Lâm biết.
Mà lúc này ð bên ngoài, bốn người đàn ông da đen Châu Phi đang khẽ lại gần, một người thanh niên đưa bốn người bọn họ tới.
Trêи đường gặp hai nhân viên công tác còn cười cười chào hỏi.
“Lưu Kinh Tế đến rồi à!”
“Ừm, đưa mấy diễn viên nước ngoài tới, cảnh phía sau còn dùng tới”
Lưu Kinh Tế này mặc dù là người đại điện của Lục Phàm, có điều mọi người cũng không nghĩ nhiều, dù sao một người đại diện có thể quản lý nhiều nghệ sĩ cùng một lúc mà.
Như chị Điền cũng không phải chì làm người đại diện cho mỗi Tô Văn Kỳ.
Lưu Kinh Tế vào trong trường quay, mọi người không cảm thấy gì lạ, bốn người nước ngoài chắc do tổ sản xuất chương trình cần cho vòng chơi nào đó nên mời tới thôi.
Đến phòng trang điềm, Lưu Kinh Tế nhìn xung quanh không có ai, đã được sắp xếp ồn thòa rồi, liền nói với bốn người kia.
“Bên trong có một cô gái rất xinh đẹp, mấy người có thể tùy tiện chơi, ra ngoài tôi sẽ đưa mỗi người một trăm nghìn!”
Bốn người da đen mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng, có gái Hoa Hạ đề chơi, lại có thêm tiền, còn gì tốt hơn thế này.
Bốn người hưng phấn tiến vào trong, Lưu Kinh Tế đóng cửa phòng trang điềm, lập tức gửi tin nhắn cho giới truyền thông.
“Ở phim trường quay chương trình Running Man, Tô Văn Kỳ quay xong liền chơi "dã chiến" với bốn người đàn ông da đen, mau đến”
Tin nhắn này vừa được gửi đi, các bên truyền thông lập tức sốt sắng.
Còn có chuyện này à? Mấy phóng viên đang ăn cớm cũng bỏ đũa xuống lập tức chạy ra ngoài, lên xe đạp ga hết cỡ, sợ sẽ không lấy được tin tức siêu hot này.
Hình tượng của Tô Văn Kỳ trong giới giải trí là độc lập tự chủ, lạnh lùng, cao ngạo.
Nói cách khác cô vẫn còn trong trắng, không dựa vào mấy sugar daddy hay scandal đề hot, vẫn luôn xuất hiện dưới dáng vẻ ngọc nữ.
Nhưng bây giờ lại có tin tức xấu như vậy? Tô Văn Kỳ vẫn luôn không tìm bạn trai, hóa ra là vì thích chơi trò này? Thích người da đen à? Hơn nữa còn hẹn tận bổn anh, siêu ghê? Nếu như người khác gửi tin này bọn họ chắc chắn không tin nhưng đây là Lưu Kinh Tế, là người đại diện có tiếng trong giới giải trí, anh ta sẽ không nói láo.