Y Võ Song Toàn

Chương 43: Mua nhà



Tần Lâm gật đầu, để xe đạp điện ở nhà hàng, ba người gọi xe về nhà.

Về đến nhà, Diệp Long đã chuẩn bị xong cơm nước, đang đợi bọn họ.

So với dáng vẻ oai hùng năm đó, Diệp Long cũng già đi nhiều rồi.

“Chú Diệp”.

Nhìn thấy Tần Lâm bước vào, ly rượu trong tay Diệp Long liền rơi xuống đất.

“Cháu là......Tiểu Lâm sao?”

......

Bữa tối Diệp Long đã uống rất nhiều rượu, nhìn thấy con trai của người bạn cũ, ông cảm thấy vô cùng xúc động.

Vô số kỷ niệm xưa ùa về, ông vui mừng rơi nước mắt lúc nào không hay.

“Tiểu Lâm trở về là tốt, tuyệt đối đừng động đến đám người đó, khiêm tốn hành sự, có thể sống được mới là điều quan trọng nhất”.

Tần Lâm chỉ cười cười chứ không trả lời.

Lần này anh trở về là muốn đòi lại công bằng cho chuyện năm đó!

“Đáng tiếc bây giờ chú Diệp không còn khả năng gì nữa, nếu không chú sẽ sắp xếp công việc để cháu ổn định cuộc sống, hazz”.

Diệp Vãn Nhi nói: “Bố, bây giờ Tiểu Lâm rất lợi hại, anh ấy học y thuật, còn giỏi hơn bác sĩ Lưu ở y quán của chúng ta, mọi người đều nói anh ấy là thần y!”

Diệp Long ngây người: “Vậy thì tốt quá rồi, chữa bệnh cứu người là việc tốt, có thể chăm lo cuộc sống cho gia đình”.

Thấy Diệp Long uống khá nhiều rượu, đang rất xúc động, Vương Mai cũng không nói chuyện hôm nay cho ông biết, đợi mai ông tỉnh rượu rồi nói.

Diệp Vãn Nhi hỏi: “Anh Tiểu Lâm, anh lợi hại như thế, nếu làm ở bệnh viện ít nhất cũng là bác sĩ phụ trách đấy nhỉ?”

Tần Lâm lắc đầu: “Anh không có ý định đến bệnh viện, anh muốn mở phòng khám riêng, em muốn đến giúp anh không?”

Tần Lâm kế nghiệp thầy Diệp Hiên Viên, y quán tên là Hiên Viên, học y mười năm, không thể để mai một, y quán Hiên Viên đương nhiên vẫn phải tiếp tục mở, hành nghề y cứu thế.

Mặc dù Mạnh Văn Cương thành lập tập đoàn Hiên Viên, nhưng bản chất khác với y quán đó, nên không được tính.

“Được chứ, đúng lúc em cũng đang thất nghiệp, vậy thì làm việc cho anh vậy”.

Từ nhỏ Diệp Vãn Nhi đã muốn học y, lúc không có điều kiện đã đi làm thêm khắp nơi, theo bác sĩ học việc, bây giờ có một người anh giỏi y học như thế này ở bên cạnh, cô đương nhiên thấy rất vui.

“Được, ngày mai chúng ta đi xem nhà trước đã”.

Lần đầu gặp Tần Lâm, chắc chắn sẽ nhắc lại chuyện năm đó, trò chuyện đến tận nửa đêm Vương Mai với Diệp Long mới đi ngủ.

Còn vài tiếng nữa là trời sáng, Tần Lâm cũng không có ý định đi ngủ, anh ngồi thiền trong phòng khách.

Sáng sớm ngày thứ hai, Tần Lâm và Diệp Vãn Nhi chuẩn bị đi xem nhà.

“Anh Tiểu Lâm, hiện giờ khu vực tốt nhất ở Đông Hải là quảng trường Nhân Dân và quảng trường Tân Dân, trước mắt hai bên đó đều đang rao bán cửa hàng, nhưng giá rất đắt”.

“Giá cả không thành vấn đề”.

Diệp Vãn Nhi gật đầu, tối qua anh Tiểu Lâm mới nhận mười triệu phí chữa bệnh, tiền nong chắc không thành vấn đề.

“Vậy chúng ta đi xem từng cửa hàng đi”.

Đến tòa nhà kinh doanh, hai người bước vào trong.

Tòa nhà kinh doanh bất động sản này được trang hoàng rất sang trọng, đủ để nhận ra thực lực của công ty.

Còn chưa đến cửa đã có chuyên viên tư vấn nhà đất đến tiếp đón.

“Chào anh chị, xin hỏi hai người đến xem nhà đúng không ạ……”

“Ừm, đến xem cửa hàng”.

Vừa nghe nói đến xem cửa hàng, chuyên viên tư vấn nhà đất lập tức hào hứng, bọn họ bán nhà đều trích phần trăm từ giá của nhà, đương nhiên nếu bán càng đắt thì kiếm được càng nhiều.

“Được rồi, hai vị có thể gọi tôi là Tiểu Lưu, tôi sẽ giới thiệu cho hai vị……”

Vừa nói vừa đi đến đại sảnh của tòa nhà kinh doanh, lúc vào trong đột nhiên có một đôi trai gái quay đầu lại.

Người phụ nữ kinh ngạc gọi một tiếng.

“Ô, đây không phải là Diệp Vãn Nhi sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.