Y Võ Song Toàn

Chương 454: Nữ thần nổi điên



Điền Lộ cau mày lại, cô ta cảnh giác, thực ra tình cờ bắt gặp fan là một trải nghiệm không tồi, có thể thỏa mãn lòng chuộng hư vinh.

Nhưng ở trong quán karaoke này, fan lại là một tên say rượu, dáng vẻ mờ ám, Điền Lộ không muốn tiếp xúc nhiều với hắn ta.

“Xin lỗi, tôi còn có chuyện”.

Nói xong Điền Lộ định đi, anh Báo liền kéo tay cô ta: “Hi! Đừng đi, còn chưa nói xong mà”.

Điền Lộ nhìn thấy hắn động tay động chân, mặt lập tức biến sắc, cô ta tát vào mặt hắn một phát.

Cô ta tát thẳng vào mặt tên béo, lực dùng không hề nhẹ, mặt anh Báo lập tức in năm ngón tay đỏ.

Sau đó Điền Lộ giơ chân đạp vào đũng quần anh Báo, cô ta từng học chút võ phòng thân, đúng lúc hôm nay có thể dùng tới.

Anh Báo uống say rồi hơn nữa không có sự phòng bị, cú cước trúng chỗ hiểm, hắn lập tức quỳ xuống dưới đất.

Điền Lộ vội vàng chạy về phòng bao, nhìn thấy mọi người vẫn còn ở đây, cô ta thở phào nhẹ nhõm.

“Điền nữ thần, cậu sao thế, sao sắc mặt không được tốt vậy?”

Điền Lộ gượng cười: “Haha, không sao”.

Đã có người thanh toán rồi nên mọi người bắt đầu vui chơi thỏa thích.

Điền Lộ nhìn Tần Lâm, thấy anh chẳng thèm để ý đến mình, cô ta bực bội.

Giả vờ cái gì chứ.

Trước đây anh là đại thiếu gia, Điền Lộ muốn tiếp cận anh.

Bây giờ Điền Lộ đã là minh tinh, anh chỉ là dân thường, giả vờ lạnh lùng cái gì chứ.

Điền Lộ cố ý ngồi bên cạnh Tần Lâm, cô ta nâng ly rượu rồi hững hờ nói.

“Nhiều năm trôi qua rồi, cậu có bạn gái chưa?”

Tần Lâm lạnh lùng nhìn cô ta: “Chưa có”.

Điền Lộ cười: “Sao thế, kén chọn à?”

Điền Lộ cảm thấy từ kén chọn rất phù hợp với Tần Lâm.

Trước đây anh là đại thiếu gia con nhà giàu, sống cuộc sống vinh hoa phú quý, gặp nhiều cô gái nên tiêu chuẩn chắc chắn sẽ cao.

Nhưng bây giờ thân phận không cân xứng, những cô gái xinh đẹp trước đây đều không ưng anh, còn các cô gái bình thường thì anh lại chê.

Loại người này đúng là yêu cầu thì cao mà năng lực lại có hạn, yêu cầu cao ngất ngưởng nhưng không có khả năng kinh tế, sau này nói không chừng sẽ ế đến già.

Tần Lâm bất lực cười nhạt.

“Không cần cô phải quan tâm”.

Nếu để Điền Lộ biết bạn trai tin đồn của Tô Văn Kỳ là Tần Lâm, cô ta chắc chắn sẽ sốc lắm.

Điền Lộ cười khẩy: “Cậu đừng có yêu cầu cao quá, các cô gái bây giờ thực tế lắm, cậu không còn được như trước kia nữa, cậu tưởng rằng những cô gái như tôi sẽ để ý đến cậu sao?”

Nói xong Điền Lộ chỉ tay vào chai rượu Tây trêи bàn.

“Nói về loại rượu này đi, hôm nay xảy ra chuyện xấu hổ như vậy, Vu Cường chạy rồi, cậu xem những cô gái ở đây ai có khả năng trả tiền được chứ?”

“Ai cũng bảo con gái bọn tôi vật chất, xã hội bây giờ chúng tôi có thể không vật chất được sao?”

“Nếu như có người bạn trai như cậu, gọi điện nhờ giúp đỡ, cậu chỉ có thể vay mượn khắp nơi, nói không chừng quẹt thẻ tín dụng, quẹt credit card cũng chưa chắc gom đủ mấy chục nghìn tệ, cậu cảm thấy các cô gái sẽ không nhìn rõ hiện thực sao?”

“Thế nào, có phải những lời tôi nói khiến cậu tiêu tan cảm giác hơn người rồi phải không?”

“Đàn ông hoặc là phải có tiền, có địa vị xã hội hoặc là dũng cảm thì mới đem lại cảm giác an toàn cho người phụ nữ, nhưng tôi thấy hình như cậu chẳng có những thứ này”.

Điền Lộ nói xong, mọi người lập tức im lặng.

Trước đó đã nói rồi, sớm muộn gì mâu thuẫn giữa Tần Lâm và Điền Lộ cũng sẽ bộc phát.

Điền Lộ chắc chắn vẫn canh cánh trong lòng chuyện năm đó, không ngờ rằng cô ta không nói thì thôi, đã nói thì thực sự ghê gớm!

Tần Lâm cau mày lại, vốn dĩ anh chẳng thèm quan tâm đến Điền Lộ, anh hoàn toàn không để ý những chuyện trước đây.

Anh đã từ chối rất nhiều cô gái, anh cũng không thấy áy náy, không thích là không thích, còn hơn cái loại chơi chán rồi đá.

Nhưng không ngờ rằng cô Điền Lộ này lại bám dai như đỉa, chủ động kiếm chuyện?

Tần Lâm cười khẩy: “Điền Lộ, cô ảo tưởng quá rồi đấy?”

Điền Lộ hừ lạnh lùng: “Tôi ảo tưởng? Cậu tưởng mình là ai chứ!”

Điền Lộ kϊƈɦ động bật dậy, cô ta gặp chuyện bực mình ở bên ngoài rồi nên muốn kiếm chuyện với Tần Lâm để xả giận.

Nếu Tần Lâm ngoan ngoãn ngồi nghe cô ta mắng một trận thì không nói làm gì, đằng này anh còn dám trả treo?

Điền Lộ vừa đứng dậy, trừng mắt chuẩn bị mắng chửi thì cửa phòng bao bị đạp tung ra.

Mấy tên cao to vạm vỡ bước vào.

Người dẫn đầu là anh Báo, kẻ vừa bị Điền Lộ đá.

“Anh Báo! Là con nào dám đá anh?”

Anh Báo ôm chân, vẫn còn thấy đau đớn, hắn liếc một lượt thì nhìn thấy Điền Lộ, hắn nghiến răng nghiến lợi nói.

“Chính là ả!”

Anh Báo vừa trừng mắt, đám người đó lập tức bao vây.

“Cô tưởng mình là người lợi hại lắm hả, anh Báo bảo cô uống rượu là coi trọng cô, thế mà cô dám ra ta với anh ấy sao?”

Mặt Điền Lộ biến sắc, không ngờ đám người này lại tìm đến tận đây, hơn nữa trông anh Báo có vẻ là người không tầm thường!

Điền Lộ có chút hoảng sợ, định lấy điện thoại ra để gọi cảnh sát.

Tuy nhiên vừa lấy điện thoại ra thì một tên côn đồ lao lên đạp vào tay Điền Lộ.

“A!”

Điền Lộ đau đớn, điện thoại rơi xuống dưới đất.

Mấy người bạn học nam bực mình nói: “Làm gì thế! Các người muốn gì!”

“Mẹ nó, đánh!”

Anh Báo vừa ra lệnh, đám côn đồ liền lao lên đá đấm túi bụi, đám bạn học nam ngã xuống đất.

Những kẻ này là côn đồ đầu đường xó chợ đương nhiên đánh nhau giỏi hơn người bình thường, vả lại chúng to cao vạm vỡ, ai ai cũng như hổ báo nên đã hạ gục họ một cách dễ dàng.

Các cô gái sợ hãi, vội lùi về sau.

Điền Lộ biến sắc, thấy Tần Lâm và Nhậm Lộ vẫn ngồi đó, cô ta tức nghiến răng nghiến lợi.

“Tần Lâm! Cậu có phải đàn ông không vậy!?”

Đám bạn học nữ đó không nói gì, với tình hình lúc nãy cho dù Tần Lâm và Nhậm Lộ cùng xông lên cũng không phải là đối thủ của người ta, đối phương thực sự quá mạnh.

Tần Lâm cười khẩy: “Tự làm tự chịu”.

Loại phụ nữ này mới nổi một tý, tiếp xúc với một vài người nổi tiếng là trở nên kênh kiệu, coi mình là nhân vật lớn, phải dạy dỗ cho cô ta một bài học mới được.

Anh Báo cười khẩy, đám con gái này cũng ngon phết, đều là gái đẹp thành phố, ai ai cũng xinh xẻo.

Anh Báo cười tinh ranh: “Điền Lộ là của tôi, đám còn lại các cậu chọn tùy ý!”.

“Ok ạ!”

Mấy tên côn đồ này cũng chơi chán gái trong quán karaoke rồi, nhìn thấy người đẹp thành phố xinh tươi mơn mởn thế này, kẻ nào cũng thèm khát muốn có được.

Anh Báo đã nói rồi thì bọn chúng cũng không khách sáo nữa.

Tần Lâm nhíu mày, anh bật dậy chặn trước mặt chúng.

“Ai đắc tội với anh thì anh tìm người đó, những người khác anh đừng có mà động vào”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.