Y Võ Song Toàn

Chương 762: Quan hệ không đàng hoàng



Tầm Lâm vừa dứt lời, mặt tất cả các cô gái đều biến sắc, bốn mắt nhìn nhau, lộ vẻ mặt hoài nghi.

“Anh có ý gì chứ, ý anh là chúng tôi có quan hệ không đàng hoàng với đàn ông sao?”

Tần Lâm nhìn người phụ nữ đó rồi bình thản nói.

“Không sai, trong các người có một số thành phần có lối sống buông thả, lên giường với đàn ông, lây lan loại vi rút này, sau đó thông qua sự đột biến trong cơ thể nữ giới trở thành bệnh Lupus ban đỏ hệ thống”.

“Bệnh nhẹ thì có chữa khỏi thông qua thuốc bồ công anh, nhưng nếu nặng thì nhất định phải hòa máu của nguồn lây nghiễm với bồ công anh thì mới được”.

Lời nói của Tần Lâm rất rõ ràng, bây giờ người bị bệnh đều là nữ, bởi vì chỉ có những người phụ nữ trong độ tuổi từ hai mươi đến bốn mươi mới mắc phải.

Còn nam giới mặc dù không bị lây loại bệnh này nhưng bọn họ mới là nguồn lây nhiễm thực sự.

Gen của mỗi người đàn ông đều khác nhau, vì thế cần phải trị tận gốc, cách tốt nhất đó là dùng huyết thanh của bọn họ kết hợp với phương thuốc lúc nãy của Tần Lâm thì mới có thể giải quyết được.

Tất cả nữ minh tinh lập tức biến sắc, trong đó có một cô gái trẻ đứng phắt dậy nói.

“Đúng là vớ vẩn! Chúng tôi toàn là người độc thân, làm gì có quan hệ không đàng hoàng, tốt nhất anh đừng có ăn nói lung tung, nếu không tôi sẽ kiện anh tội phỉ báng!”

Đây là chương trình của nhóm nữ, toàn là những cô gái trẻ trung xinh đẹp, nếu như truyền ra ngoài bọn họ quan hệ nhăng nhít, đó là danh tiếng xấu, hình tượng sẽ bị thủy hoại.

Lúc nãy Tần Lâm không nói rõ ràng với Đoàn Phi là vì nguyên nhân này, người trong giới giải trí rất chú trọng đến tiền đồ và hình tượng của bản thân, thậm chí có người thà bị bệnh chứ không chịu nói sự thật, điều này khiến Tần Lâm khá đau đầu.

Những nữ minh tinh khác cũng đứng dậy, ai ai cũng nổi giận đùng đùng.

“Đúng vậy, anh là bác sĩ ở bệnh viện nào hả, sao lại dám nói nhăng nói cuội như thế, chúng tôi chỉ bị chút bệnh ngoài da, liên quan gì đến lối sống chứ?”

“Tôi nói cho anh biết, anh đang phỉ báng chúng tôi, anh nói lăng tinh tinh sẽ làm ảnh hưởng đến danh tiếng của chúng tôi, từ đó gây ra tổn thất về kinh tế, anh đền nổi không?”

Mấy người quản lý cũng đứng dậy, nhìn bốn xung quanh xem có ai quay lén không rồi kiểm soát hiện trường, họ nói.

“Vị bác sĩ này, tốt nhất anh nên chịu trách nhiệm về lời nói và hành vi của mình, nếu anh còn ăn nói linh tinh, tôi sẽ báo cảnh sát dẫn anh đưa”.

Thấy mọi người phản ứng dữ dội như thế, Đoàn Phi cau mày lại.

“Được rồi, đừng lo lắng, chữa bệnh là điều quan trọng nhất”.

Dù sao Đoàn Phi cũng là chị đại, chỉ bằng một câu nói lập tức khiến mọi người im lặng.

Có điều vẫn có không ít quản lý lộ vẻ mặt khó chịu bực bội.

“Chị Đoàn cho dù là bác sĩ khám bệnh cũng không thể đi quản cuộc sống riêng tư của người khác chứ? Người này nói hơn quá đáng rồi đấy đúng không?”

Đoàn Phi lắc đầu: “Mọi người nên nghe theo lời bác sĩ đi, bác sĩ Tần nói rồi, nguồn lây nhiễm là nam giới, gần đây có ai qua lại với đàn ông không, nói sự thật đi, đừng làm chậm trễ bệnh tình của mọi người”.

Mặc dù Đoàn Phi là chị đại, nhưng không phải ai cũng chịu phục, tất cả đều là nữ minh tinh, ai nhún nhường ai chứ?

“Chị Đoàn, câu nói này có chút khó nghe, rõ ràng chúng tôi không làm, lẽ nào bắt phải nhận sao?”

Nói xong, mấy cô gái xinh đẹp nhìn Tần Lâm nói.

“Nếu anh chữa được thì chữa, không chữa được thì cút đi, anh không biết chữa thì vẫn còn bác sĩ khác!”

“Đúng rồi, chúng tôi cũng không nói là nhất định phải cần anh chữa, anh mau cút đi!”

“Mau lên, gọi bảo vệ đuổi anh ta ra ngoài đi, không có tài cán cứ đứng đó ăn nói linh tinh, anh coi chúng tôi là ai chứ?”

Mấy cô gái bắt đầu công kϊƈɦ Tần Lâm, như thể anh đoán trúng tim đen của bọn họ vậy.

Đoàn Phi cau mày lại, vẫn định nói gì đó, đột nhiên Tần Lâm cười rồi nói với cô.

“Nếu đã như thế thì tôi về trước, Đoàn Phi bệnh của cô đã chữa khỏi rồi, đừng tiếp xúc với bọn họ không lại bị nhiễm lại, mấy ngày này cũng đừng trang điểm, chỉ chú ý mấy điều vậy thôi”.

Nói xong, Tần Lâm cởi khẩu trang rồi rời đi.

Đoàn Phi muốn nói gì nhưng lại thôi.

Tô Văn Kỳ đứng bên cạnh quan sát, hừ lạnh lùng rồi nói: “Các người đúng là nực cười, có thần y ở đây mà cũng không cần, các người biết anh ấy là ai không?”

Không đợi Tô Văn Kỳ trả lời, chủ nhiệm Điền đứng yên bất động ở một chỗ đột nhiên nói.

“Cậu ta là……Tần đại sư sao?”

Người khác không biết nhưng chủ nhiệm Điền đương nhiên biết, dù sao cũng là trưởng khoa bệnh viện Trung tâm, đã từng tận mắt chứng kiến y thuật của Tần đại sư, có điều khi nãy lúc vào trong anh mặc đồ bảo hộ, đeo khẩu trang, đeo kính nên không nhận ra.

Kết quả Tần Lâm vừa cởi khẩu trang, ông ta lập tức nhận ra.

Đây chẳng phải Tần đại sư sao!

Nghĩ đến lúc nãy bản thân đã làm chuyện gì? Ra vẻ với Tần đại sư sao?

Nói Tần đại sư không có trình độ?

Lúc này chủ nhiệm Điền cảm thấy hai chân mềm nhũn, chỉ muốn tát vào mặt mình một phát.

Chủ nhiệm Điền nói xong, những người khác cũng ngây người ra.

“Tần đại sư? Anh ta là Tần đại sư sao?”

Những người có mặt ở đây đều làm trong giới giải trí, đương nhiên biết rõ đại hội Đông y mà Đài truyền hình Trung Ương từng tổ chức, Tần đại sư là nhân vật gây chấn động khi đó.

Hơn nữa từng có tin đồn với Tô Văn Kỳ và Liễu Thanh Thanh, đúng là rung trời chuyển đất.

Không ngờ rằng, vị thanh niên trẻ tuổi vừa nãy lại là Tần đại sư!

Y thuật của Tần đại sư đã nhận được sự chứng thực của rất nhiều người, vì thế được Tần Lâm chữa bệnh cho, chắc chắn sẽ khỏi.

Kết quả bây giờ thì hay rồi, nhân vật lừng lẫy như Tần đại sư lại bị đuổi ra ngoài.

Đám người này đúng thật là hối hận cũng không kịp.

Có điều nghĩ đến vấn đề mà Tần đại sư vừa hỏi, đám nữ minh tinh đó lại thấy không hối hận nữa, ai ai cũng cười khẩy nói.

“Tần đại sư thì sao chứ, cũng không phải chỉ có mình anh ta chữa được bệnh, bệnh viện nhiều chuyên gia như thế, lẽ nào đều vô tích sự sao? Tôi không tin không tìm được một người chữa khỏi bệnh cho chúng ta!”

“Không sai, cũng không phải bệnh ung thư hay bệnh phải chết đi sống lại gì, lẽ nào bệnh da liễu lại khó chữa vậy sao?”

“Tôi có nghe nói lúc đầu Liễu Thanh Thanh cũng mắc bệnh da liễu toàn thân, đó là bệnh khó chữa rất đáng sợ, nhưng vẫn có người chữa khỏi được, lẽ nào người ta không phải là bác sĩ sao?”

“Tôi nghe nói bệnh của Liễu Thanh Thanh là do Tần đại sư chữa khỏi……”

“……”

Mọi người bàn tán xôn xao, ít nhiều gì cũng thấy khó xử, nhưng cũng chẳng có ai nói gì, Tần đại sư cũng đã đi rồi, hơn nữa câu hỏi của anh nhạy cảm quá, chẳng ai muốn trả lời.

“Chủ nhiệm Điền, tất cả trông chờ vào ông, tốt nhất ông nên gọi tất cả chuyên gia của bệnh viện qua đây, khám xem rốt cuộc là bệnh gì!”

Chuyện đã đến nước này rồi, chủ nhiệm Điền chỉ có thể gật đầu.

“Được thôi, tôi đi xin ý kiến của viện trưởng”.

Chủ nhiệm Điền thấy hơi lo sợ, nếu để viện trưởng biết được, Tần đại sư bị bọn họ đuổi đi, ông ấy chắc chắn sẽ nổi điên.

Tô Văn Kỳ cười khẩy, bất lực lắc đầu: “Tôi hết thời gian cách ly rồi, tôi đi đây”.

“Mời Tần đại sư đến giúp mà cũng không chịu nói sự thật, đó là chuyện của bản thân các cô, tôi hết cách rồi”.

Nói xong, Tô Văn Kỳ quay người rời đi.

Nhìn bóng người của Tô Văn Kỳ, sắc mặt mọi người có chút khó xử, có một số thành phần không phục.

Có điều hết cách rồi, Tô Văn Kỳ là chị đại, cũng không bị nhiễm bệnh, ăn nói hùng hồn là điều đương nhiên.

Đoàn Phi thấy thế cười nhạt rồi nói.

“Tôi còn phải cách ly tám tiếng nữa là xong, đến khi đó tôi sẽ rời đi ngay, nếu như các người hối hận rồi, có thể sai người đi cầu xin Tần đại sư”.

Nói xong Đoàn Phi trở về phòng trang điểm của mình, đóng cửa lại, không gặp bất cứ ai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.