Ý Võng Tình Thâm

Chương 8



Edit: Vịt

Beta: Tiểu Ngạn

“Đại Hải, hôm nay có triển lãm ở trung tâm thương mại, Lưu An và tôi cũng đã chuẩn bị máy ảnh xong rồi, cùng đi chụp ảnh showgirl chứ  ?” trong giọng nói của Phong Tiêu Tiêu không che dấu được sự hưng phấn, đây chính là triển lãm được mong chờ nhất tháng này, cậu ta đã chờ mong từ lâu rồi  .

Các cuộc gọi trên mạng trong phòng làm việc đều được nối thẳng từ máy ra loa ngoài nên Hà Thu nghe được rất rõ ràng.

Bành Đại Hải vội vàng quay đầu lại, nhìn thấy hai má của cô vẫn đỏ ửng như trước, nhưng không còn vẻ mê đắm như vừa nãy, đôi mắt to long manh bắn ra sát khí.

Dù có đầu gỗ thế nào, anh cũng biết nếu dám đồng ý với Phong Tiêu Tiêu cùng đi, xác định chắc chắn là mất mạng rồi, trước giờ cô luôn phản cảm với hành vi chụp ảnh showgirl, anh cũng không dám trong thời gian đoạn phát triển tình cảm làm những việc mà cô không thấy thoải mái.

“Mấy ông cứ đi đi! Tôi không muốn đi.”

“Ôi! Cùng đi đi! Đây chính đại hội triển lãm hay nhất tháng này, nữ thần trạch nam cũng sẽ đến đấy! Ông nghĩ lại đi, mặc đồ ít vải, váy ngắn, hai chân dài, ngực thật bự…”

“Được rồi!” Bành Đại Hải vội vàng ngăn cậu ta lại,“Dù sao về sau nếu có các loại hoạt động như thế này thì tôi cũng sẽ không đi nữa, chỉ có cậu và Lưu An thôi!”

Anh nhìn thấy phản ứng của Hà Thu, chỉ thấy cô quay lưng về phía anh, nhặt áo sơ mi lên mặc, anh gần như thất vọng khẽ thở dài.

“Sao ông lại muốn ở trong ổ? Lần trước không phải ông nói bạn ông có cách vào quán bar mà, có thể dẫn bọn tôi đi không? Nếu không thì như vậy đi, chúng ta cùng Lưu An đi chụp showgirl, buổi tối ông đưa mọi người đi quán bar, bọn mình cũng mong đợi đã lâu, ông cũng đã nói sẽ dẫn mọi người đi mà.”

“À…được…được!”

“Vậy cứ quyết định như thế nhé! Nếu hôm nay ông không đến chụp ảnh, vậy buổi gọi điện sau nhé.”

“Được.”

Bành Đại Hải vội vàng cúp điện thoại, sau đó chạy ra khỏi phòng làm việc đuổi theo Hà Thu.

“Hà Thu!”

Anh xoay người cô lại đối mặt với mình, phát hiện ra cô đang không vui.

“Em muốn đi đâu?”

“Về nhà.” Cô tức giận đáp lại.

“Em đang tức giận cái gì?”

“Không có gì!” Bầu không khí vốn đang lãng mạn lại bị phá hỏng gần như không còn chút gì, cô còn có thể tức giận cái gì? Giận mình không đủ quyến rũ để cho tên kia không thèm để ý đến tiếng chuông điện thoại kia sao?

Dưới tình huống như vậy, tên kia vẫn còn có tâm tình đi nhận điện thoại, trên đời này còn có người quan trọng hơn cô sao?

“Sao vậy?” Bành Đại Hải sợ nhất chính là tình huống như vậy, hỏi cô làm sao, cô cứng rắn nói không có việc gì, rõ ràng thái độ của cô lại không phải như vậy.

“Bạn của anh không phải nói muốn đi quán bar sao?”

“Đúng vậy!”

“Vậy em còn ở chỗ này làm gì?”

Bành Đại Hải mở to mắt nhìn cô, nói vẻ đương nhiên: “Vì em nói sẽ dẫn mọi người cùng đi mà, em không nhớ rõ sao?”

Không phải là cô đã quên mất chứ? Trước đó anh cũng đã từng nhắc tới, cô rất thoải mái nói anh có thể dẫn bạn bè cùng đi.

“Cũng bởi vì muốn dẫn mấy người đi, cho nên em mới phải về nhà thay quần áo.”

Cô đâu thể theo anh và bạn anh đi chơi ở quán bar được? Cô đã tốn rất nhiều công sức mới có thể cùng anh đi đến ngày hôm nay, cũng từ từ thay đổi bề ngoài trạch nam của anh thành một người đàn ông đẹp trai, lúc này sao cô có thể để anh thoải mái đi ra ngoài như vậy? Cho dù cô không dẫn đường cô cũng muốn đi theo anh.

Bành Đại Hải lúc này mới nhớ bên trong áo sơ mi cô mặc đồ lót gì, tuy rằng bên ngoài áo sơ mi còn một chiếc áo khoác nữa, nhưng bây giờ cô là bạn gái của mình, đối với cô anh vẫn có ham muốn chiếm giữ, cho dù bên trong áo sơ mi đẹp thế nào thì cũng chỉ có thể để một mình anh nhìn thấy, nếu muốn ra ngoài đương nhiên phải thay đổi quần áo .

“Đúng, quần áo bên trong nhất định phải thay. Ngoan, mau trở về thay đồ.” Anh vội vàng đưa cô đến cửa, cúi đầu muốn hôn cô một cái, lại bị cô tránh đi.

“Trước hết em mong muốn anh hãy nghĩ cách khiến em vui trở lại, anh hãy nghĩ lại thật kỹ hành động nhận điện thoại của anh vừa rồi có gì không ổn.”

“Anh……” Bành Đại Hải bỗng chốc nghẹn lời.

“Em đi về trước.” Hà Thu không đợi tên kia nói ra lời giải thích, bởi vì cô biết tên này cũng không thể giải thích được, nhưng lại làm tên này áy náy một chút, nhìn rõ một chút để biết từ nay về sau cô mới là người  quan trọng nhất mà anh cần để ý, cho dù là trời có sập xuống thì anh cũng phải nghĩ đến cô đầu tiên mới được.

Trước của quán bar, lần đầu tiên Hà Thu nhìn thấy hai người bạn tốt của Bành Đại Hải là Lưu An và Phong Tiêu Tiêu, bọn họ đứng cùng một chỗ với Bành Đại Hải, trên mặt đều viết rõ hai chữ ‘trạch nam’,  chưa nói tới phía lưng bọn họ còn đeo một cái ba lô to đùng, cộng thêm chiếc áo kẻ ca rô, quá rõ ràng, Bành Đại Hải nhìn nổi bật nhất.

Tuy anh có dùng keo vuốt tóc chưa được hoàn mỹ cho lắm, nhưng mà đã tình nguyện trước khi ra ngoài dùng keo vuốt tóc đã là một thay đổi lớn rồi, trước đây anh vốn sẽ không chú ý tới những chuyện như thế này, càng không nói tới việc anh đeo kính sát tròng mà không phải gọng kính đen to bự trên mặt, hơn nữa quần áo trên người cũng có tiếng, vẻ ngoài của anh đã sớm thoát khỏi hình tượng trạch nam rồi.

“Cuối cùng em cũng đã tới.”  Bành Đại Hải cảm thấy đợi đến mức phải hát bài hát tạ ơn rồi, còn nghĩ rằng cô vì chuyện lúc chiều mà tức giận, thật sự sợ cô cho bọn họ leo cây.

Lưu An đã sắp mất hết kiên nhẫn để chờ, cậu đã bỏ thời gian để ăn mặc chỉnh chu, còn vuốt gel tóc, kết quả là giờ kiểu tóc đã muốn xẹp xuống, Bành Đại Hải đã nói người bạn kia của cậu ta nhất định sẽ dẫn bọn họ đi chơi, nhưng lại chậm trễ không đến, tất cả đều đến hết rồi, lập tức gây khó dễ “Sao muộn như vậy cô mới tới?”

Nhưng vừa quay đầu lại, cả người cậu như bị sét đánh, nghẹn lời nhìn người trước mặt  .

“Hà Thu!” Phong Tiêu Tiêu  giọng nói có vẻ vẫn bình thường, nhưng ngữ điệu lại cao một chút, đồng thời cũng khiến người bên ngoài chú ý.

Vừa thấy có người nhìn Hà Thu, biểu hiện của Bành Đại Hải so với cô còn nhanh hơn, vội vàng kéo Phong Tiêu Tiêu lại, muốn cậu ta nói nhỏ thôi.

“Sao không nói cho tôi biết? Từ khi nào ông quen biết Hà Thu?”

“Nói ông cũng sẽ không tin mà! Hơn nữa, ông cũng không có hỏi tôi.”

“Đương nhiên là tôi sẽ không hỏi, vì căn bản tôi không thể nào liên tưởng tới hai người có thể cùng chỗ, rốt cục ông làm sao mà quen biết được Hà Thu?”

“Chính là…” Bành Đại Hải không biết nên giải thích thế nào về quan hệ của anh cùng Hà Thu, nhưng mắt nhìn thấy nhiều người đứng ở ngoài quán bar như vậy, thật sự anh cũng không muốn lập tức giải thích vấn đề này, đành phải tóm tắt quá trình “Cô ấy là bạn của một người bạn.”

Đây cũng không phải đáp án mà Hà Thu muốn, cô biết hai vị trạch nam trước mắt này là bạn lâu năm của Bành Đại Hải, cũng chính là bởi vì hai người bọn họ là bạn tốt của Bành Đại Hải, cho nên cô mới ngoại lệ dẫn mọi người đến vui chơi, bình thường cô cũng không phải là người ưa chơi thâu đêm như vậy.

Vốn còn tưởng Bành Đại Hải sẽ thoải mái giới thiệu quan hệ của hai người đã sớm không còn là bạn bè với nhóm bạn tốt, không nghĩ tới vậy mà anh lại giới thiệu mối quan hệ của hai người là ‘bạn của bạn’, đây chính là chọc giận cô, hơn nữa chuyện lúc chiều kia còn bị gián đoạn, khiến cho cô vẫn chưa nguôi giận, hiện tại có thể nói là lửa cháy đổ thêm dầu.

Vốn tưởng rằng anh sẽ suy nghĩ một chút, không nghĩ tới kẻ lỗ mãng này căn bản không để ý tới chi tiết này.

“Thật ngại quá, tôi có hẹn đi cùng bạn tới nên đến muộn.” Hà Thu lộ ra khuôn mặt tươi cười, giới thiệu bạn mình ở bên cạnh.

Vì lần đi chơi đêm này, cô cũng mời cả Mạnh Nhân Tuệ cùng Trương Bồi Hùng, trước đây tất cả mọi người đều cùng đi ăn cơm, rất ít khi tới quán bar, nếu muốn đi chơi đêm, tên kia dẫn bạn của mình, cô cũng có thể mang bạn mình đi, đem hai bên giới thiệu với nhau  một chút mới phải.

“Đây là Nhân Tuệ cùng Bồi Hùng, Đại Hải cùng Bồi Hùng là bạn học cũ, cũng không cần tôi phải giới thiệu thêm nữa!”

Lúc đầu Trương Bồi Hùng nghe Hà Thu nói muốn cùng Bành Đại Hải tới quán bar, đánh chết cũng không tin, lần trước gặp mặt ở nhà hàng, tên Bành Đại Hải kia vẫn là một bộ dạng trạch nam, bây giờ từ phía xa, cậu ta căn bản không nhận ra được Bành Đại Hải, vừa tới gần, xác định người đàn ông cao lớn đẹp trai kia thật sự là Bành Đại Hải, thật khiến cho cậu sợ hãi mà kêu lên một tiếng.

“Đại Hải, sao ông như thay đổi thành một người khác? Thật sự là không nhận ra, bộ dạng trạch nam lần trước của ông là ngụy trang hả? Quả nhiên bỏ cặp kính mắt xuống đã biến ngay thành người ưu việt rồi..! Chờ một chút hãy đi vào, nhất định sẽ có một đám chị em đến ngồi cạnh ông, tôi nhất định phải ngồi cạnh mới được.”

Hà Thu nhìn hai người bọn họ tán gẫu vui vẻ, vì vậy chuyển hướng sang Lưu An cùng Phong Tiêu Tiêu,“Thật xin lỗi, tôi quên mất chưa nhắc mọi người, quán bar phải vào lúc muộn mới đông vui, không có mở cửa kinh doanh sớm như vậy.”

Lưu An cùng Phong Tiêu Tiêu vốn còn ở bên cạnh phàn nàn, chỉ nhìn thấy bản thân Hà Thu, cũng đã quên mất sự tức giận cùng lời nói châm chọc lúc đầu

“Không cần ngại đâu, cô nói đúng, quán bar vốn là tối muộn mới mở cửa làm ăn, là chúng tôi tới đây quá sớm.” Lưu An vội vàng giúp cô nói chuyện.

Một vị nghệ sĩ cũng tới chơi, thấy Hà Thu như phát hiện ra đại lục mới, mang bộ dáng vô cùng quen thuộc với cô mà lớn tiếng ồn ào,“Trời ạ! Tối hôm nay thật sự là Hà Thu đại giá quang lâm, thật sự là khó mà thấy được, tôi còn nhớ cô không muốn dính dáng tới quán bar lại còn nói muốn tới chơi không biết là thật hay giả, còn tưởng là người gọi điện thoại lừa tôi đâu, không nghĩ tới cô thật sự đến đây. Mau vào đi, tôi đã bảo người đặt chỗ cho cô, đêm nay mọi người hãy chơi vui vẻ một chút.”

“Được, vậy chúng ta đi thôi!” Hà Thu nở nụ cười với Mạnh Tuệ Nhân ở bên cạnh, cùng nhau đi vào quán bar.

Bành Đại Hải đi sau cùng, trong lòng không yên mà nghe những câu hỏi của Trương Bồi Hùng, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Hà Thu. Anh đã chú ý tới biểu hiện của cô có chút không đúng, qua thời gian ở chung anh đều có thể nhận ra khi nào cô vui vẻ hoặc không vui, rất muốn đến bên người cô cùng cô nói nói mấy câu, nhưng xung quanh cô có rất nhiều người vây quanh nói chuyện với cô, anh vẫn luôn không tìm được cơ hội đi tới bên cạnh.

Sau khi khó khăn đi vào, anh mới chen được đến bên người cô, nhân lúc mọi người không chú ý, cúi đầu gần sát lỗ tai của cô, “Em đang giận anh sao?”

“Sao lại như vậy được, em chỉ là ‘bạn của bạn’ của anh mà thôi, làm gì có quyền giận anh?” Hà Thu làm ra vẻ không sao cả, vẻ mặt vô tội mà mở to hai mắt, dùng giọng nói chỉ có hai người nghe được.

Bành Đại Hải biết nhất định là cô đang rất giận, chỉ là không làm sao lại chọc giận cô, còn chưa đi đến phòng riêng ở quán bar anh cũng đã bắt đầu hối hận đi tới chỗ này, nếu là ở nhà anh, anh có thể thoải mái mà ôm hôn cô để hóa giải tình huống này, nhưng hiện giờ ở trong quán bar thật sự là rất nhiều người, hơn nữa anh cũng không kịp nói thêm cái gì cùng cô thì lại có nghệ sĩ nổi danh khác tới nói chuyện cùng cô, kiên trì tách cô khỏi anh.

Lưu An và Phong Tiêu Tiêu thật ra lại rất vui vẻ, bởi vì bình thường nếu muốn đến quán bar cũng không phải dễ dàng như vậy, hơn nữa người đến còn có cả Hà Thu, cứ như là đang tận hưởng niềm vui cuối cùng vậy.

“Hôm nay khi trở về tôi sẽ lên mạng viết tôi cùng Hà Thu đi quán bar, không biết sẽ có bao nhiêu người hâm mộ tôi đây!”

“Đừng nhắc tới cô ấy, cô ấy đi vào những chỗ như thế này cũng có ảnh hưởng tới hình tượng của mình, bình thường cô ấy cũng không đến những chỗ như thế này, hôm nay chúng ta được cô ấy cố ý dẫn tới mới được bước chân vào đây.” Bành Đại Hải nhìn hai bạn, nói nghiêm túc.

Mạnh Nhân Tuệ vội tới góp lời,“Ồ? Bành Đại Hải, anh quả thật là quan tâm đến Hà Thu nhỉ, vậy mà biết bình thường cô ấy không tới những chỗ như thế này, tôi cùng Hà Thu quen biết nhau lâu như vậy mà cũng là lần đầu tiên nghe nói cô ấy muốn đến quán bar.”

“Đúng vậy!” tuy Trương Bồi Hùng không phải là chưa từng đi quán bar, nhưng mà đi cùng Hà Thu đến lại là lần đầu tiên. “May mắn cô ấy còn nghĩ tới tôi cùng Nhân Tuệ, thì ra là cô ấy vì ông mới đến. Ông thấy tôi nói có đúng không? Con người cô ấy thật sự rất tốt, lúc lần đầu tiên Đại Hải cùng cô ấy gặp mặt, tất cả mọi người đều phải đi, chỉ chừa lại một mình cô ấy ngồi cùng ông ấy tới khi ăn xong, không nghĩ tới sau bữa cơm chiều đó mà bọn họ lại trở thành bạn bè thân thiết.”

Lưu An cùng Phong Tiêu Tiêu ở một bên liên tục gật đầu.

“Đúng vậy! Cô ấy rất hòa đồng, còn có vẻ bề ngoài rất đẹp.”

Bành Đại Hải nhìn hai người bọn họ, bất đắc dĩ nói: “Buổi chiều ngày hôm nay rõ ràng hai ông còn đi chụp showgirl ở triển lãm.”

“Không giống nhau mà, Hà Thu đẹp như tiên nữ, mấy showgirl phàm tục sao có thể so với cô ấy, khó trách từ sau khi ông quen cô ấy thì không thèm đi triển lãm chụp ảnh nữa.”

“Đúng rồi!” Mạnh Nhân Tuệ như là nhớ tới cái gì, vẻ mặt khôn khéo xem xét Bành Đại Hải,“Tôi nghe Hà Thu nói, gần đây hai người rất thân, vẫn thường gặp mặt có phải hay không?”

“Gì?” Phong Tiêu Tiêu tức giận trừng mắt nhìn Bành Đại Hải, không nghĩ tới chuyện tốt như vậy mà cũng không nói với cậu “Không những ông quen biết Hà Thu mà còn thường xuyên cùng cô ấy gặp mặt?”

“Khó trách ông…… ông nhìn xem toàn thân từ trên xuống dưới đều thay đổi.” Lưu An  nhìn từ đầu tóc tới quần áo của anh, giận sôi lên “Có phải lọ gel lần trước ông đưa cho tôi, không phải là Hà Thu đưa cho ông đấy chứ?”

“Bởi vì cô ấy có quen biết với nhà tạo mẫu tóc mà, nếu không ông cho là lọ gel vuốt tóc kia là tôi mua hay sao, ông cũng không hỏi tôi vì sao có lọ gel đó, đương nhiên tôi cũng không cần giải thích nhiều như vậy……” Bành Đại Hải thấy bạn bè phản ứng như vậy, đành phải chọn câu trả lời nửa vời.

“Quả nhiên là Hà Thu!”

Mọi người hướng về anh, ban đầu chỉ là cố ý lấy mối quan hệ của anh và Hà Thu ra để trêu đùa, cũng không có một người nào có thể nghĩ tới hai người bọn họ lại thực sự có thể ở cùng một chỗ.

Hà Thu ở bên đang trò chuyện cùng với bạn cũ thì nghe được bọn họ nói chuyện, quay đầu lại liếc mắt một cái thì đúng lúc nhìn thấy ánh mắt không biết làm sao của Bành Đại Hải, cô chờ xem anh sẽ trả lời như thế nào, nếu anh còn dám nói là bạn của bạn nữa thì nhất định phải chết, kết quả là câu trả lời của tên kia vẫn là không nghe được.

“Không phải như mấy người nghĩ đâu!” Cho dù đã có chút thân cận, nhưng mà Bành Đại Hải không biết nên nói như thế nào với mọi người, anh phát hiện bản thân mình vừa nói xong thì ánh mắt của Hà Thu vốn đang nhìn anh lập tức rời đi, anh cảm thấy giống như có tai vạ đến nơi.

Mạnh Nhân Tuệ giống như là phát hiện ra đại lục mới, vốn nghĩ đêm nay đến quán bar là để vui chơi thỏa thích, không nghĩ tới sẽ có được thu hoạch lớn như vậy, cô hoàn toàn không biết Bành Đại Hải cùng Hà Thu có quan hệ, lần đầu tiên khi gặp mặt, mới nhìn tên kia thì tuyệt đối không phải là người hấp dẫn, nhưng hiện giờ lại nhanh chóng biến thành một người đàn ông đẹp trai, cô lại không tin tên này có ánh mắt thưởng thức như vậy, cả người tên này từ trên xuống dưới tám phần là Hà Thu tạo ra, nhưng vì sao cô ấy lại đối với tên này tốt như vậy? Nhất định là có quỷ!

“Gần đây cậu cũng không đi ăn cơm cùng với bọn mình, chính là bởi vì tên kia sao?” Mạnh Nhân Tuệ đem Hà Thu kéo đến một góc, nói bí mật của phụ nữ.

“Cậu cảm thấy thế nào? Vậy cậu có nghe thấy tên kia nói không, thế nhưng tên kia nói mình chỉ là bạn của bạn hắn thôi……”

“Đầu đất!” Mạnh Nhân Tuệ cảm giác được đến Hà Thu nghe thấy câu nói kia tuyệt đối là không vui vẻ gì.“Bây giờ hai người tiến triển đến đâu rồi?”

“Mình cũng không biết…… Mình nghĩ gần đây có vẻ thuận lợi, vì tên kia mình thật sự hao tổn hết tâm tư.” Hà Thu cũng nói thẳng ra quan hệ của cô cùng Bành Đại Hải.

Mạnh Nhân Tuệ nghe xong, miệng mở thật to, tuy rằng cô luôn biết Hà Thu vô cùng gần gũi bình dị, nhưng một đại minh tinh lại ở trong nhà Bành Đại Hải giúp tên kia lo liệu ba bữa cơm, chiếu cố cuộc sống hàng ngày của tên kia, cũng quá nhẫn nhịn vì lợi ích toàn cuộc rồi.

“Tên kia sẽ không phải là không hiểu phong tình đi? Trương Bồi Hùng đã từng nói rõ tên kia rất thông minh mà!”

“Tên kia quả thật rất thông minh, chỉ là trên phương diện tình cảm hơi ngốc ngếch chút, cậu biết không, vậy mà tên kia còn đã từng kết hôn.”

“Cái gì?” Mạnh Nhân Tuệ kêu to một tiếng.

“Nhỏ giọng một chút, lúc trước mình so với cậu còn kinh ngạc hơn.” Hà Thu tức giận nói: “Trước đây là vợ cũ theo đuổi tên kia, cho nên tên này cũng không có kinh nghiệm theo đuổi người ta, cũng không lãng mạn……”

“Cậu thật sự vất vả rồi.” Mạnh Nhân Tuệ nói lộ ra vẻ đồng tình, lại lộ ra nụ cười tươi, làm sao cũng không nghĩ tới một đại mỹ nhân như Hà Thu thế nhưng lại gặp phải loại đầu đất này vậy “Chẳng qua là cậu đã nói muốn tìm một người đàn ông an phận, tên kia đúng là như vậy mà!”

“Xem ra bây giờ đã không phải……” Chẳng qua Hà Thu mới cùng Mạnh Nhân Tuệ nói chuyện một lúc, quay đầu lại đã phát hiện bên trong đã có một đống các cô gái mặc váy quyến rũ tới, các cô nàng còn đang bao vây Bành Đại Hại đang sợ hãi bất an lại.

Mạnh Nhân Tuệ từ bên trong đi ra, phát hiện thấy ánh mắt của tên kia mang theo tín hiệu cầu cứu. “Trạch nam bị tấn công.”

“Vậy thì cứ để cho tên đó tự mình đột phá vòng vây đi!” Hà Thu vừa nhớ tới tình huống kia lại thấy tức giận, phản ứng duy nhất là nhíu mày, quay người đi.

“Cậu không đi cứu tên kia?”

“Tên kia đã trưởng thành, cứ mỗi lần gặp chuyện như vậy mình cũng không thể luôn tới cứu tên đó đi? Điều mình muốn không phải chỉ là người đàn ông biết an phận, mà lúc đối mặt với cám dỗ thì anh ta cũng phải biết cách cự tuyệt, nếu không dù mình tìm được rồi vẫn phải lo lắng trông coi anh ta cả đời.”

“Nếu tên đó bị cướp mất thì sao?” Mạnh Nhân Tuệ cảnh giác nhìn tình cảnh nguy hiểm của trạch nam.

“Vậy chứng tỏ là anh ta không xứng.”

Hà Thu đổ hết chén rượu vào trong miệng, nói với bản thân, cô đã nói rất nhiều lần với Bành Đại Hải, cô không phải là Angel, chỉ là xuất hiện nhiều bên người anh cho anh cơ hội, nếu không biết phải nắm lấy như thế nào thì cô có làm nhiều như thế nào cũng không phải là cô.

Chưa được hai tiếng sau, Lưu An cùng Phong Tiêu Tiêu đã muốn say xỉn.

Ở chỗ này vì có Hà Thu nên có không ít bạn bè giới nghệ sĩ tới chào hỏi, chỉ trong thời gian ngắn cả căn phòng đã đầy người, sau đó Bành Đại Hải bị vây trong đám người không thể di chuyển.

Anh muốn đi tới bên người Hà Thu, hỏi rõ ràng xem phản ứng của cô như vậy là có ý gì, hoặc là cô muốn nói quan hệ hai người là như thế nào, họ phải chuẩn bị tốt để trả lời, dưới tình huống cô đang là một minh tinh, anh nghĩ là dù anh nói cái gì đều phải thật cẩn thận, nhưng lại không có cơ hội thoát ra ngoài.

Hà Thu tự nhiên cũng chú ý tới tình huống túng quẫn của Bành Đại Hải khi bị nhiều người vây quanh, nhưng cô chính là tức giận không muốn tới cứu anh, hơn nữa cô cũng ít khi ra vào quán đêm này, thời gian này cũng rất ít ra ngoài, còn có mấy nghệ sĩ từng có quan hệ hợp tác qua với cô đều qua đây chào hỏi nói chuyện, hơn nữa phía trước đó cô tin tức cô ra khỏi ngành chấn động như vậy, lúc ấy cũng không cùng các bạn bè nghệ sĩ có liên lạc, có rất nhiều người đều quan tâm tình hình gần đây của cô, còn có vài người đại diện vội tới tìm cô để lôi kéo quan hệ, hi vọng cùng cô ký hợp đồng mới, cô thậm chí còn gặp qua một đạo diễn tới nói chuyện hi vọng có thể hợp tác cùng với cô.

Cô cũng bận rộn không có thời gian coi chừng Bành Đại Hải, cho dù là vẫn lo lắng tình huống của anh, sợ vừa quay đầu lại thì anh đã biến mất ở trên chỗ ngồi, cũng không biết mấy em gái kia đã đi chưa, nhưng cô vẫn nhất định không quay đầu.

Mắt thấy Hà Thu kiên trì như vậy, thân là bạn tốt của cô, Mạnh Nhân Tuệ cũng sẽ không mặc kệ ngồi xem như vậy, cô luôn luôn có danh tiếng là gà mẹ.

“Anh chàng đẹp trai, anh vẫn còn độc thân sao?” Cô gái đã có men trong người, cũng mạnh bạo hơn, hai tay ôm lấy Bành Đại Hải, nũng nịu hỏi.

“A?” Anh rất ít khi bị con gái vây xung quanh, có chút bất an, hơn nữa Hà Thu vẫn còn đang ngồi trong phòng, anh làm sao dám làm càn “Xin lỗi, tôi muốn ra ngoài……”

“Anh đẹp trai, anh đừng có đi mà!”

Mấy cô gái kia là nhìn trúng bộ dạng đứng đắn của Bành Đại Hải, người trong quán bar thì muôn hình muôn vẻ, chẳng qua là có khí khái đàn ông như anh thì lại không có nhiều lắm, hơn nữa anh lại cao lớn bắt mắt, từ khi anh bắt đầu vào cửa thì các cô giống như chim ưng mà theo dõi anh, có một cơ hội nói chuyện cùng anh thì sao có thể dễ dàng buông tha?

“Tôi có chuyện muốn nói với bạn mình, muốn đi trước” Bành Đại Hải rút bàn tay bị cô gái nắm chặt về, khiến mọi người được một trần cười.

“Anh lo lắng cái gì, chúng ta chỉ ở trong quán bar nói chuyện phiếm, lại không bắt anh phải thế nào.”

“Tôi không thể nói chuyện với các cô được, bởi vì tôi đã có bạn gái rồi.”

Tính toong! Mạnh Nhân Tuệ nghe được lời anh nói, nhanh chóng vỗ tay ở trong lòng. Tốt lắm! Lúc trước Hà Thu chọn Bành Đại Hải quả nhiên rất chuẩn, ít nhất người này sẽ không tùy tiện cùng phụ nữ khác làm điều bậy bạ, nếu tên này có tự giác, cô sẽ giúp giúp Hà Thu, thật sự là chướng ngại vật bên người tên này nhiều lắm.

“Mấy cô tha cho anh ta đi!” Mạnh Nhân Tuệ chạy tới giúp Bành Đại Hải giải vây, cười nhìn mấy cô gái: “Anh ta rất thật thà, có bạn gái cũng không dám ở bên ngoài nói chuyện cùng với mấy cô gái khác, nếu không bạn gái anh ta sẽ giận cả đời, khẳng định anh ta cũng không có được những ngày tốt lành.”

Bành Đại Hải vô cùng kinh ngạc, không nghĩ tới cô nàng này sẽ ra tay giúp đỡ.

Mạnh Nhân Tuệ nháy mắt với anh, không tiếng động nói ra hai chữ “Hà Thu”.

Nhìn khẩu hình miệng của cô cũng đủ cho Bành Đại Hải hiểu được cô đã biết hết mọi chuyện.

“Thật mất hứng, đàn ông bề ngoại đẹp trai đều có người dính vào.”

“Cũng chỉ là bạn gái thôi thì có quan hệ gì, bây giờ cho dù là kết hôn thì cũng có thể ra ngoài chơi bời mà, chỉ cần cùng vợ tình cảm không tốt còn không phải muốn ra ngoài gặp gỡ sao!” Một cô gái khác còn chưa có từ bỏ ý định.

“Tôi sẽ không ra ngoài gặp gỡ, cũng không muốn ra ngoài gặp gỡ!” Bành Đại Hải giơ hai tay lên, thoát khỏi sự bám víu của mấy cô gái, vội vàng đứng dậy, chạy tới bên cạnh Mạnh Tuệ Nhân “Làm sao cô biết?”

“Cô ấy nói cho tôi biết mà!”

“Cô ấy nguyện ý nói cho cô?”

“Anh còn không biết tác phong Hà Thu sao? Bình thường cô ấy cũng không đến mấy chỗ kiểu này, là vì nghĩ đến bạn bè của anh, cho nên cô ấy đặc biệt phá lệ, vì mang các anh đến còn phải liên lạc với những bạn bè trước kia, chỉ vì muốn anh và bạn mình được vui vẻ, kết quả anh tới đây lại còn cùng mấy cô em liếc mắt đưa tình?”

“Tôi không có, là các cô ấy quấn quýt lấy tôi không buông, hơn nữa…… Hà Thu giống như đang giận tôi, cô ấy căn bản là không muốn để ý tới tôi.” Từ khi đi theo mọi người bước vào trong này, thậm chí cả nhìn cô cũng không thèm nhìn một cái, chỉ lo cùng bạn bè cũ của cô nói chuyện.

“Không phải chứ? Ngay từ đầu đã hỏng bét rồi, khi anh giới thiệu cô ấy với bạn bè mình, cái gì mà cô ấy chính là ‘bạn của bạn’ mình, anh cảm thấy cô ấy nghe xong sẽ vui vẻ sao? Uổng cho cô ấy còn gọi điện cho bạn bè cũ đặt chỗ cho các anh, cô ấy bình thường vốn không có liên lạc với những người này, tất cả đều là vì các anh mà phải đi nói chuyện cùng với người ta, anh còn muốn như thế nào nữa?”

“Tôi chỉ nghĩ lúc này sợ cô ấy cũng không muốn nói cho mọi người biết quan hệ của tôi cùng cô ấy, dù sao tình trạng bây giờ của chúng tôi còn …. Còn đang phát triển.”

“Nếu thật sự anh không tiến tới, thì cứ chờ đợi phải bỏ dở lúc đang phát triển đi.”

“Vậy tôi phải làm như thế nào?” Nếu Mạnh Nhân Tuệ cũng là phụ nữ, nhất định cũng biết tâm lý của phụ nữ, nhiều ý kiến làm việc cũng sẽ thuận lợi hơn một chút.

“Xin lỗi thôi, lòng dạ Hà Thu rất mềm, anh cùng cô ấy nói mấy câu dịu dàng, cô ấy sẽ không để ý nữa.”

“Thật vậy sao?”

“Anh một chút cũng không biết là mình may mắn như thế nào đúng không? Hà Thu là người con gái am hiểu ý người nhất trên đời này, cô ấy muốn chẳng qua là anh dỗ dành cô ấy mà thôi, cô ấy vô cùng dễ đối phó.”

“Ồ……” Bành Đại Hải cảm thấy nghe qua có vẻ dễ dàng, nhưng khi làm thì rất khó.

“Ồ cái gì mà ồ! Nhanh đi thôi! Cứ nói chúng ta phải đi. Hai người bạn kia của anh đã muốn say tới ngã trái ngã phải, chẳng lẽ lại còn muốn tiếp tục uống nữa sao?”

“Được.” Bành Đại Hải vội vàng đáp.

Anh đã sớm muốn rời đi, nghe được phải rời đi lại thấy vui vẻ, đi xuyên qua đám người bước nhanh về phía Hà Thu, chỉ thấy cô nhìn về phía mình, trong mắt đã đã có chút mơ màng.

Xong rồi! không phải là cô cũng uống say đi?

Ánh bắt đầu cảm thấy da đầu mình tê dại.

“Hà Thu, đây là bạn cô sao?” Người đàn ông còn đang muốn về khả năng làm người đại diện của mình, có chút ngạc nhiên chàng trai trước mắt.

Hà Thu gật gật đầu, cười nói:“Là bạn của bạn.”

Bành Đại Hải hiểu được là lời nói của mình thật sự đã làm cô đau lòng, cho dù trên mặt cô vẫn không có sự giận dỗi, nhưng khẳng định câu này chính là mấu chốt.

“Mọi người đều uống có chút say rồi, chúng ta đi thôi!” Anh gần sát của cô lỗ tai, cố ý thấp giọng.

“Không có việc gì, các anh đi trước đi! Tôi ở lại tiếp tục uống.” Hà Thu phủi phủi tay, tỏ vẻ cô còn chưa muốn rời đi.

Mạnh Nhân Tuệ nhìn đến động tác của cô, đã biết là không ổn, vội vàng đi tới.

“Không được! Cậu đi theo mình nào.”

Tuy rằng vào quán bar, mọi người đều uống chút rượu, nhưng là tâm tình không tốt đều có thể dễ dàng say, Hà Thu nhìn qua có vẻ không sao, không tới mức mặt mũi đỏ bừng như nhiều người uống rượu, nhưng cô biết rất rõ Hà Thu uống rượu và vì cáu kỉnh với Bành Đại Hải, cho nên không muốn đi, chính là cô sẽ không thừa nhận chuyện ấy.

“Nhân Tuệ, chúng ta ở lại, uống thêm một chút thôi!”

Mạnh Nhân Tuệ ghé sát vào bên tai của cô,“Cậu xem cậu đã tìm được người đàn ông tốt như vậy, vừa rồi chính tai mình nghe thấy Bành Đại Hải nói với mấy cô gái kia là đã có bạn gái, tên kia rất an phận, cũng biết được nói lời từ chối, cậu hẳn là nên vui vẻ, cho tên kia một cơ hội để giải thích chứ, tên đó lo lắng cho cậu cả một đêm, như vậy cũng đủ rồi.”

“Thật vậy sao?”

“Mạnh Nhân Tuệ mình nói, còn có thể là giả sao?” Mạnh Nhân Tuệ một tay kéo cô, cố ý gọi Bành Đại Hải, “Đại Hải, anh giúp đỡ Hà Thu, chúng ta đưa cô ấy trở về đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.