Yên Chi Trảm

Chương 35: Ai là gian tế 4



Vừa mới đi ra, Quản Phong mặt mang vui mừng vội vàng chào đón nói:“Đại nhân, trong thành truyền đến tin tức, thủ thành cửa đông tham tướng Tôn Thiếu Bạch muốn khởi binh phản Tô Tử Nho!”

Doãn Trường Ninh vừa nghe ánh mắt sáng lên, bởi vì chuẩn bị đầy đủ, lần nam hạ này, hắn cực kỳ thuận lợi, không đến nửa năm liền từ Bắc tế Đại Kỳ đánh tới Đồng thành, vốn một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm là có thể đoạt lấy Đồng thành, không nghĩ tới Kỳ Duệ đế bỗng nhiên đưa ra bồi thường tổn thất đầu hàng, trong triều Đại Chu lập tức còn có một mảnh đồng ý nghị hòa, Doãn Trường Ninh cũng biết thời biết thế, trừ bỏ muốn Kỳ Duệ đế cắt đất, đền tiền, còn xưng mình cùng Bạch Viện dẫn đại quân nam hạ chinh phạt vất vả, cực kỳ vũ nhục để cho Kỳ Duệ đế đưa Thiên Tuyết công chúa hòn ngọc quý trên tay hắn cùng bốn mươi người con gái của vương công quý tộc đến khao quân tướng sĩ Nam chinh, không nghĩ tới Kỳ Duệ đế kia vì bảo trụ Đồng thành, ngày thứ hai đã đồng ý.

Thiên Tuyết công chúa cùng khoản bồi thường kếch xù đến quân doanh Đại Chu sau, Doãn Trường Ninh vẫn chưa đúng hẹn lui quân, sau khi trúng độc đến tận khi giải độc cũng đã có hơn bốn mươi ngày, nghe Quản Phong nói lúc ấy Đồng thành chia làm hai phái, một phái muốn dời đô, một phái muốn bảo thành, Kỳ Duệ đế kia cuối cùng lựa chọn dời đô qua Ngô thành, con trai của Kỳ Duệ đế Tô Tử Nho lại cùng với phái bảo thành dùng bồi thường cùng làm nhục Thiên Tuyết công chúa đưa cho quân Đại Chu, lại chưa thực hiện lời hứa rút quân dẫn đến kích phát sĩ khí người Đồng thành, trong lời nói của Tô Tử Nho kia hình tượng của mình hung tàn thị huyết, dâm loạn vô độ cư nhiên lại thăng một cấp, cái gì thiêu giết cướp đoạt, gian dâm đồ thành, phàm là mấy chuyện tình huyết tinh trong chiến tranh mới có thể phát sinh toàn bộ chụp đến trên đầu mình, Doãn Trường Ninh đối với mấy thứ này cũng không sao cả, vì cầu một trận chiến đại thắng, nếu cần, hắn sẽ không chút do dự đi làm, đây cũng là duyên cớ hắn mang binh tới nay có được chiến tích huy hoàng.

Thời điểm Tô Tử Nho dẫn người thủ vững Đồng thành, có hai viên tướng trẻ tuổi Vương Quốc Khánh cùng Tôn Thiếu Bạch trổ hết tài năng, trở thành trụ cột vững vàng chống đỡ quân đội Đại Chu, từng mấy lần đánh lùi vài lần tổ chức tiến công của Bạch Viện.

Đối với mưu thuật mánh khóe, Doãn Trường Ninh biết là hạng mạnh của Bạch Viện, nhưng mang binh đánh giặc không là sở trường của Bạch Viện, Bạch Viện tâm cơ quá mức tỉ mỉ, suy xét quá mức, cứ muốn chu đáo mọi mặt, ở trên chiến trường liền có vẻ không quả quyết, luôn bỏ lỡ rất nhiều thời cơ chiến đấu. Chờ chính mình giải độc tỉnh lại, sớm đã qua thời cơ tốt nhất, không đoạt được Đồng thành ngược lại còn phải lui binh mười dặm, trận chiến Đồng thành này thoáng cái giằng co đi xuống, hiện tại nghe được Tôn Thiếu Bạch muốn phản Tô Tử Nho, nếu Tôn Thiếu Bạch này phản là sự thật Doãn Trường Ninh biết mình khổ sở chống đỡ thánh chỉ ba tháng, đã đến thời cơ tốt nhất đoạt lấy Đồng thành.

Nhưng làm cho đại tướng Tôn Thiếu Bạch trụ cột vững vàng của Tô Tử Nho đột nhiên muốn đầu thành phản Tô Tử Nho, Doãn Trường Ninh trong lòng vẫn lo lắng đây là một mưu kế Tô Tử Nho thiết lập ra.

Doãn Trường Ninh đi vào trướng bồng của mình mới hỏi:“Quản Phong, có điều tra rõ nguyên nhân Tôn Thiếu Bạch mưu phản không?”

Quản Phong vội nói:“Đại tướng quân, đã tra xét, nguyên nhân là Tôn Thiếu Bạch ở tiền phương đẫm máu chiến đấu hăng hái, phía sau đã có người đem em gái ruột của hắn làm phụ nữ khao quân Đại Chu, là một trong bốn mươi cô gái được đưa vào quân ta, trong khoảng thời gian trước Tôn Thiếu Bạch mới từ trong miệng người nhà biết được tin tức, cho nên một mạch muốn phản Tô Tử Nho!”

Doãn Trường Ninh nghe xong gật gật đầu nói:“Việc này ngươi xác thực lại, nếu thật sự là như vậy, hắn đối với Đại Kỳ bất mãn, đối với Đại Chu nhất định cũng sẽ không có cái tâm cảm kích gì!”

Quản Phong vội nói:“Hắn phản điều kiện tiên quyết chính là để cho bên ta đưa em gái ruột của hắn trả lại cho hắn!”

Doãn Trường Ninh gật gật đầu nói:“Điều này không thành vấn đề, đáp ứng hắn đi, lập tức đi hồng trướng tìm em gái của hắn!”

Quản Phong nhân tiện nói:“Đã đi tìm, nhưng không có tìm được em gái Tôn Thiếu Bình theo như lời hắn nói!”

Doãn Trường Ninh có chút giật mình nhíu mày, sau đó nói:“Mặc kệ như thế nào, trước gạt hắn, nói đã tìm được rồi, chỉ cần hắn đầu thành, sẽ khiến cho huynh muội hắn đoàn tụ! Đem Đồng thành đoạt lấy rồi nói sau!”

Quản Phong gật gật đầu, chắp tay nói:“Đại tướng quân, thuộc hạ giờ đi an bài!”

Doãn Trường Ninh gật gật đầu, chờ Quản Phong đi rồi, nghĩ đến mình sắp đoạt được Đồng thành, không khỏi thở phào một hơi, chỉ tiếc mình trúng độc nằm hơn bốn mươi ngày, nếu không tuyệt sẽ không để cho Tô Lan An cùng Trình Huệ hai tên tiện nhân kia liền nhanh như vậy đem đô thành dời đến Ngô thành.

Nghĩ đến đây, Doãn Trường Ninh lại nhíu mày, chính mình là kháng chỉ đánh Đồng thành, cho dù đoạt được Đồng thành, ở Đại Chu cũng không nhất định có thể thu được kết quả tốt, ấn theo lời Doãn tướng nói, biết không chừng ngược lại sẽ bại lộ thực lực, tuy nhiên Doãn Trường Ninh không để ý được nhiều như vậy, chỉ sơ sơ làm tiện một cái Thiên Tuyết không thể giải tất cả nhục nhã cùng thất thân năm đó hắn phải chịu, hắn không chỉ có muốn đoạt lấy Đồng thành, còn muốn đánh hạ Ngô thành, diệt Đại Kỳ quốc, Tô Lan An cùng Trình Huệ hai tên tiện nhân kia nếu chết, coi như bọn họ vận khí tốt; Nếu để cho chính mình bắt sống, mình nhất định để cho bọn họ không chết tử tế được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.