” — Đây chính là Thiên Niên sao? ” Nhìn hạt châu phát ra ánh sáng, Lãnh hỏi Túy Thần.
” Ân — hình như là vậy. ”
Cũng không thể trách khi Túy Thần không thể chắc chắn, dù sao hắn cũng chỉ mới nhìn thấy Thiên Niên qua hình vẽ mà thôi.
” Sao có cảm giác giống như Dạ Minh châu vậy, chỉ là sáng hơn Dạ Minh châu một chút. ” Lãnh nghi hoặc.
Thôi vậy — có lẽ là cố ý làm cho vẻ ngoài bình thường chút để người khác không biết nó là chí bảo.
Lãnh giơ tay ra cầm lấy, cảm thấy có sự ấm áp.
” Âm ấm này — ” Giống như một cái bánh bao hình tròn thu nhỏ vậy!
” Đó có lẽ chính là Thiên Niên — nghe nói Thiên Niên bất luận là ở đâu đều sẽ âm ấm. ” Túy Thần nói.
” Vậy là còn tốt hơn cái bánh bao âm ấm nữa — ” Một vật thật hữu dụng.
” Túy Nguyệt nói phải nhỏ một giọt máu — ” Lãnh nhớ lại quá trình mà Túy Nguyệt nói, liền cắn ngón tay nhỏ một giọt máu lên trên Thiên Niên.
Phải làm sao thay đổi đây? Nói là muốn giải hoán thế chi mộng sao? Nhưng nếu vậy ta sẽ phải rời khỏi Túy Thần — ( Giải hoán thế chi mộng rồi, linh hồn sẽ bị đổi trở về.)
Nói ta muốn ở lại bên Túy Thần? Như vậy sẽ không công bằng với Túy Nguyệt — có lẽ Túy Nguyệt sẽ muốn quay lại đây a!
Nên đổi ra sao đây?
Lãnh chìm trong suy tư.
Ta hi vọng có thể hạnh phúc ở bên Túy Thần — nhưng ta cũng hi vọng Túy Nguyệt có được hạnh phúc của hắn —
Đã quyết định xong con đường phải chọn, Lãnh nắm chặt Thiên Niên.
” Ta hi vọng chúng ta có thể đạt được hạnh phúc mà chúng ta mong muốn, bất luận là ta hay là Túy Nguyệt — “