Bắt đầu cuộc lữ hành của bốn người chúng ta, hiện giờ chúng ta đang hướng về Liễm Nguyệt cung.
” Phù — thiếu mất nội lực leo núi vất vả quá ya — ” Túy Nguyệt thở dốc.
” Túy Nguyệt ngươi không sao chứ — có cần ta cõng không? ” Chỉ Kỳ lo lắng nói.
” Ngày trước đã quen có nội lực — đường núi đều là vèo vèo bay vài cái đã tới đỉnh — chỉ là vẫn chưa quan — ta cũng không thể ỷ y vào ngươi! Dù sao lộ trình của chúng ta vẫn còn dài! ” Túy Nguyệt mỉm cười.
” Túy Nguyệt — hay là ta trả lại nội lực cho ngươi? ” Lãnh đề nghị.
” Không được đâu — thân thể của ta cần có nội lực bảo vệ — nếu bây giờ ngươi không có nội lực thì có lẽ đã lâm bệnh rồi. ” Cái thân thể đó suy nhược cỡ nào chỉ có bản thân hiểu rõ —
” Vậy chúng ta dừng lại nghỉ ngơi một lát đi. ” Nhìn thấy Túy Nguyệt mệt đến vậy, Túy Thần cũng có chút không đành lòng.
” Còn cần đâu — đã đến rồi. ” Túy Nguyệt chỉ về phía trước mỉm cười.
”!! Nhanh quá!! ” Không phải khi nãy vẫn là rừng rậm sao —
” Trận pháp của Liễm Nguyệt cung không thua gì Bạch Dạ cung đâu Lãnh. ” Túy Nguyệt nói.
Hóa ra Liễm Nguyệt cung cũng có trận pháp —
” Thuộc hạ cung nghênh cung chủ! “Hữu hộ pháp Bạch Chỉ Duyệt là người đầu tiên xuất hiện trước mặt bọn ta.
” Chỉ Duyệt — ” Nhìn thấy Chỉ Duyệt, Lãnh chợt nghĩ tới một chuyện.
” Ngươi theo đuổi được hoa hồ điệp chưa? ” Lãnh hiếu kì hỏi.
” — Thuộc hạ và Hải Dung — quyết định mùng tám tháng sau đính hôn. ” Khuôn mặt băng lãnh của Chỉ Duyệt xuất hiện một vệt đỏ.
” Đính hôn?? ” Nam nhân cùng nam nhân cũng có thể kết hôn?
Nhìn thấy Lãnh nghi hoặc, Túy Nguyệt vỗ vỗ vai Lãnh.
” Lãnh ngươi đã quên ta cũng có thể nạp nam nhân làm phi rồi sao, ở thế giới này, hôn nhân giữa nam nhân và nam nhân được xem là điều tốt — ”
— Đây thật là Trung Quốc cổ đại sao —
” Xem ra Hải Dung nhớ Chỉ Duyệt rồi a — ” Túy Nghuyệt thì thầm.
”? ” ” Không — có gì, chúng ta vào trong nói chuyện đi! “