Những lời nói, những hành động, và cả ánh mắt hay nụ cười của An Hạ cũng làm Đằng Minh say. Đằng Minh cố chấp, Đằng Minh độc ác, Đằng Minh bá đạo nhưng khi đối với An Hạ thì chỉ có không. Đối với An
Hạ, chỉ có Đằng Minh dịu dàng, Đằng Minh Ôn Nhu, Đằng Minh coi An Hạ là tất cả.
Những ngàu tháng cứ trôi qua tình yêu của Đằng Minh và An Hạ cứ thế đong đầy.
Còn gì hơn khi anh yêu em và em cũng yêu anh.
Một gia đình bốn người đầy ấm áp?
Tình yêu cứ thế bình lặng trôi qua?
Cuối cùng, sau tất cả, sau mọi sai lầm của bước ngoặc tuổi trẻ,họ lại tìm thấy nhau, cùng nắm nay nhau mãi mãi.
An Hạ — sau bao sóng gió mà Đằng Minh gây ra, cuối cùng cô vẫn một lòng mà yêu Anh.
Đằng Minh, anh độc tài, anh chiếm hữu nhưng tim anh đã đánh mất từ lần đầu tiên 7 năm trước..
Anh điên cuồng níu giữ, điên cuồng chà đạp, điên cuồng giam giữ, điên cuồng hành hạ..nhưng cuối cùng trong thâm tâm anh cũng chỉ có « An Hạ»
Tất cả chỉ vì: An Hạ.
Hai chữ An Hạ như đã đâm sâu vào tim anh.
7 năm trước cô làm anh mê đắm trên giường khách sạn
7 năm trước cô chính là làm anh si mê tê tâm liệt phế
7 năm trước cô chính là làm anh si ngốc, làm anh điên cuồng muốn giam giữ cô bên mình.
7 năm trước cô bỏ trốn, cô ra đi mang theo giọt máu của anh mà sống, mà cố gắng để sinh nó ra.
7 năm trước cô đi, cô mang theo cả niềm vui, cả nỗi buồn, cả sự hiền lành, hay tức giận..và cô mang trái tim anh đi thật xa. Để nó đau đớn..chờ cô, tìm cô trong vô vọng..
7 năm sau cô trở về, cô mang trả lại cho anh thêm một nỗi đau đớn..
7 năm sau không chỉ một mình..cô còn mang cho anh hai nhóc con kháu khỉnh
7 năm sau 1 lầm nưã anh giam giữ cô
Cũng là 7 năm sau anh lại mang đến đau khổ cho anh
Anh lại hành hạ cô. Cô đau 1 anh đau gắp trăm lần...
Bây giờ, bước qua tất cả..bỏ qua mọi thù hận, mọi đau khổ anh muốn nắm lấy tay cô, ở bên cô,che chở yêu thương cô đến hết phần đời còn lại.
Thiên Thần và ác qủy. Thiên Thần nhu nhược, Ác qủy độc chiếm..nhưng cuối cùng Thiên thần chịu từ bỏ đi đôi cánh của mình để ở bên cạnh ác qủy...
Ân An Hạ, số phận cuộc đời đã định từ 7 năm trước..cô đã vướn phải Đằng Minh..thì cả cuộc đời của cô chỉ có thể gắn với cái tên Đằng Minh.
Mùa Đông năm ấy, anh nhìn em... Giữa trơì lạnh giá....trái tim băng giá của anh bắt đầu rung chuyển..Nai Con em là ngươì đầu tiên của Đằng Minh anh..cũng là người cuối cùng trong trái tim lẫn cuộc đời của anh.
Cảm ơn gió, cảm ơn mưa, cảm ơn định mệnh đã cho anh gặp em....