Hôm nay là thứ 7. Tôi vẫn như thế. Vẫn vệ sinh cá nhân rồi đi học.
Nhưng cái làm tôi ngạc nhiên đó lại là, khi mới dẫn xe thì đã thấy hắn. Hắn cũng chạy chiếc xe đạp giống tôi rồi đi học. Hắn vừa thấy tôi đã cười mỉm một cái, làm tôi cảm thấy vui hơn.
Hắn chờ tôi rồi cùng đi học sao? Điều đó làm tôi rất hạnh phúc.
Tôi cười hỏi hắn cũng có phần ngạc nhiên.
- Cậu chờ tôi sao?
- Ừ... tôi đến đây là để nhắc cậu... chuyện hôm qua tôi nhờ!
Thì ra là vậy. Làm tôi tưởng hắn có ý tốt mà chờ tôi nữa chứ?
Rồi tôi và hắn cũng đi cùng nhau, suốt chặng đường đi học. Tôi và hắn chẳng nói chuyện nhiều. Tôi sợ hắn cảm thấy chán nên mới bắt chuyện trước.
- À, cậu ăn gì chưa?_Tôi quay sang hỏi
- Chưa... Chi vậy?
Hắn không nhìn tôi mà nhìn phía trước. Tại sao? Lúc nào cũng lạnh lùng như thế?...
Tôi chỉ thở dài mà chạy song song với hắn...
/ Đến trường /
Tôi và hắn cất xe. Rồi đi bộ vào lớp, bao nhiêu ánh mắt nhìn chúng tôi. Bao nhiêu lời nói sân si gần hay xa. Đều nghe thấy cả! Hắn vẫn không cảm xúc gì. Tôi ngước sang đám bạn cùng lớp, tụi nó liếc tôi bằng cặp mắt ganh tị ư?
Đúng rồi, tụi nó có phải là bạn bè thật sự của mình đâu. Trên danh nghĩa bạn tốt nhưng lại nói xấu sau lưng tôi. Đó được gọi là bạn tốt của tụi nó đó...
Hắn quay sang bảo...
- Học xong rồi kiếm tôi nhé!
- Ừ..._Tôi khẽ gật gật
Rồi tôi và hắn tách ra hai vì hắn và tôi ở xa lớp. Thấy tôi đi với hắn, con bạn