Yêu Cả Đời

Chương 65: Bất ngờ liên tục



"Hôm nay anh không đến công ty sao?" Khả Ly vươn cánh tay non mềm trắng như tuyết lấy điện thoại trên tủ đầu giường, nhìn xem đã hơn chín giờ, tối hôm qua không biết Phong Chi Thu đi đâu, sau khi trở về còn nhiệt tình kịch liệt hơn so với trước kia, giống như muốn cô bao nhiêu cũng không đủ vậy, hại cô mệt mỏi quá mức.

Phong Chi Thu ôm Khả Ly từ phía sau lưng bũi môi nói: "Anh không muốn rời giường, lại ngủ thêm một lát, ôm em thật là thoải mái."

"Ngày hôm qua anh hẹn với Tuấn Kiệt gặp nhau ở Nghệ Tinh mà, bàn giao xong mọi công việc mới yên tâm nghỉ chứ." Khả Ly nhắc nhở, tuy rằng một người là ông chủ, một người là ngôi sao lớn làm việc cũng không thể không bàn giao rõ ràng.

"Ừm, đã biết, anh đi ngày, hôm nay em muốn làm gì?" Phong Chi Thu vẫn đang nửa mê nửa tỉnh, tay lại ngựa quen đường cũ đặt lên nơi đầy đà non mềm, không nhẹ không nặng vuốt ve.

Khả Ly xoay người nói: "Anh thật là, sao mà cái gì cũng không nhớ rõ thế, ngày hôm qua không phải đã nói em đi chọn áo cưới cùng lễ phục với Mỹ An, sau khi anh và Tuấn Kiệt bàn giao công việc xong sẽ tụ họp với bọn em để đi chụp ảnh mà."

"À, anh nhớ ra rồi!" Cuối cùng Phong Chi Thu cũng mở mắt, duỗi cái lưng mệt mỏi.

"Mau dậy đi, thời gian rất gấp, em và Mỹ An hẹn nhau 10 rưỡi gặp ở tiệm áo cưới rồi." Thừa dịp anh buông tay ra, Khả Ly vội vàng ngồi dậy.

Phong Chi Thu cũng không dây dưa nữa, hai người rời giường rửa mặt chải đầu.

"Bảo bối! Hai ngày tới hết bận chúng ta đi đón mẹ và con trai em về thành phố G, để bọn họ vào ở nhà mới trước thế nào?" Rửa mặt xong, Phong Chi Thu vừa mặc quần áo vừa nói.

Tay Khả Ly hơi dừng lại một chút nhẹ giọng hỏi: "Không phải nói đến đám cưới mới đón hai người đến sao?"

Sau khi Phong Chi Thu mặc quần áo xong, quay lại toilet ôm eo Khả Ly từ phía sau nói : "Trước kia anh không có kinh nghiệm chung sống với trẻ nhỏ, cho nên thầm nghĩ ở riêng cùng với em, bây giờ nghĩ lại rất ích kỷ, anh nên học cách quan hệ tốt với con trai của em mới được, em cảm thấy thằng bé có thể yêu thích anh hay không?"

"Đương nhiên, nhất định thằng bé sẽ rất thích anh, anh cũng sẽ thương nó, đừng lo lắng!" Khả Ly nở nụ cười, quay đầu nhẹ hôn Phong Chi Thu một cái.

"Vậy thì đón hai người tới sớm một chút, nhưng anh cũng phải nói trước, thằng bé không thể tranh em với anh được, em cũng không thể có thằng bé sẽ không để ý đến anh đâu."

Khả Ly anh một vẻ mặt như thường, nhịn không được cười ra tiếng: "Anh là cha mà, thế nhưng ghen với con trai, có thấy xấu hổ không chứ!"

"Vấn đề này rất quan trọng, anh cũng vừa mới nghĩ đến, sau này chúng ta cũng không thể sinh nhiều con quá, nếu không chắc chắn em sẽ không có thời gian ở bên anh." Phong Chi Thu hoàn toàn không phát hiện mình đã càng ngày càng ỷ lại vào Khả Ly rồi, giống như một đứa trẻ to xác vậy, sự ôn nhu của Khả Ly quả thật đã bù đắp lại sự thiếu thốn tình cảm nhiều năm của anh.

Khả Ly cười thỏa mãn không nói cái gì nữa, Phong Chi Thu ôm Khả Ly hôn thật lâu mới buông cô ra để đi làm.

Phong Chi Thu vừa đi không bao lâu, chuông cửa liền vang lên, lần này lại là một vị khách không mời mà đến.

Mái tóc xoăn dài màu vàng được chăm chút tỉ mỉ, làn da trắng như tuyết, đôi mắt to trong sáng màu xanh, lông mi dài mê người, còn có một thân trang phục vừa người, trên người mặc một bộ váy hàng hiệu nổi danh mà Khả Ly không nhớ nổi tên, điều khiến cô khó từ chối nhất là đối phương thế nhưng mang theo vẻ mặt tao nhã lại mỉm cười thiện ý.

"Miya Aniston, người Anh, vị hôn thê của Andrew, thật hân hạnh được gặp cô!" Mặc dù là một cô gái Tây trăm phần trăm, lại nói một câu tiếng Trung, thấy vẻ mặt Khả Ly ngỡ ngàng, lại bổ sung thêm, "Tên tiếng Trung của Andrew là Phong Chi Thu."

Khả Ly hơi sững sờ một chút, tự nhiên có một loại cảm giác khó nói thành lời, cô bé trước mắt rất có khí chất hơn nữa còn phi thường có lễ phép, trong khoảng thời gian này Phong Chi Thu cũng không nói nhiều đến chuyện ở nước Anh, cũng chưa từng nói bên phía ông ngoại của anh có người thân đến đây tham gia hôn lễ của anh hay không, mà cô cũng chưa từng hỏi.

Do dự một lát cô mới ôn nhu hỏi: "Chi Thu biết cô sẽ tới sao?"

"Anh ấy biết tôi sẽ đến, nhưng không rõ ngày giờ cụ thể, bởi vì trước đó tôi vẫn luôn chuẩn bị cho luận văn tốt nghiệp, luận văn tiến sĩ của tôi vừa mới được sự chấp thuận của thầy hướng dẫn, liền chạy ngay tới đây, tôi có thể vào sao? Bay một chuyến bay dài khiến tôi rất mệt." Trong thần sắc của Miya quả thật không che dấu được sự mỏi mệt, người lại vẫn đứng thẳng tắp như cũ, cho thấy được giáo dục rất tốt, chắc chắn là một cô tiểu thư danh giá rồi.

Lúc này Khả Ly mới thấy rương hành lý phía sau cô ấy, xem ra cô ấy vừa xuống máy bay liền đi thẳng tới đây, cô vội vàng nghiêng người mời Miya vào nhà.

Miya nhìn chung quanh phòng một chút, mới mỉm cười hết sức lễ phép hỏi: "Tôi có thể sử dụng toilet một chút được chứ?"

"Có thể, xin cứ tự nhiên!" Khả Ly gật đầu, lúc này chuông điện thoại reo lên.

Hứa Mỹ An kích động la hét ở đầu kia điện thoại: "Khả ly, sao cậu còn chưa đến, mau đến đây, mình đã bắt đầu thử váy rồi, hôm nay có rất nhiều việc cần hoàn thành đâu, chỉ mong có thể tìm được áo cưới thích hợp, tối hôm qua Tuấn Kiệt còn muốn đặt theo yêu cầu từ Italy, nhưng thời gian hoàn toàn không kịp, cho nên liền chọn ở đây, dù sao mình gà cho anh ấy chứ cũng không phải vì quần áo, hơn nữa mình cảm thấy mỗi chiếc váy cưới đều rất đẹp, nên mình cần ý kiến của cậu, nhanh lên! Cậu mau đến đây đi, mình kích động cả đêm, thật sự không đợi được nữa."

"Được, mình tới ngay đây." Cảm xúc kích động của Hứa Mỹ An lúc này tuyệt không thể ảnh hưởng đến Khả Ly được, vị hôn thê tao nhã mê người từ trên trời rơi xuống này khiến cô chóng váng đầu óc cộng thêm tâm tư rối bời.

Cúp điện thoại mới phát hiện Miya đang cầm khăn lông lớn đứng ở cửa phòng tắm nhìn cô, thấy cô nhìn sang mới theo thói quen hơi mỉm cười nói : "Cô là tình nhân của Andrew ở Trung Quốc đúng không?"

Khả Ly nghẹn lời, tình nhân? Cô nên sửa lại lời nói của cô ấy rằng mình cũng là vị hôn thê của Phong Chi Thu sao? Hiển nhiên không ổn, cô gái xinh đẹp người Anh vừa có giáo dưỡng cừa có mỹ mạo trước mắt này chắc là ông ngoại Phong Chi Thu chọn lựa cho anh ấy, chính là không biết Chi Thu có biết việc này hay không, cô không muốn nói gì, chuyện này nên do bản thân Chi Thu xử lý.

"Tôi sẽ không để ý, Andrew là một người đàn ông phi thường xuất sắc, anh ấy có thể cùng lúc có vài người tình nhân, nhưng chắc cô cũng rõ, chỉ có tôi mới là vợ của anh ấy, có phải cô cho rằng chúng tôi là hôn nhân gia tộc hay không?" Nhìn vẻ mặt sững sờ của Khả Ly, Miya cười khẽ một tiếng, "Hôn ước của chúng tôi cũng không hoàn toàn là do gia tộc quyết định, từ lúc còn rất nhỏ chúng tôi đã biết nhau rồi, tôi và Andrew thanh mai trúc mã theo lời của người Trung Quốc, đơn giản là anh ấy thì bận rộn việc kinh doanh, mà tôi lại liên tục học tập vài cái học vị, mới chưa kết hôn, tôi vẫn học tập để trở thành người vợ đủ tư cách nhất của anh, bây giờ đã đến lúc rồi."

Giọng nói của Miya mềm nhẹ bình tĩnh, Khả Ly lại cảm giác được một loại áp lực vô hình, cô miễn cưỡng hé miệng mỉm cười một chút nói : "Tôi sẽ báo cho Chi Thu biết tin cô đã đến, mặt khác tôi đã có hẹn với bạn, phải ra ngoài, trước tiên cô cứ nghỉ ngơi đi đã!"

Khả Ly vội vàng như trốn tránh rời khỏi căn phòng vốn dĩ đã tương đối quen thuộc, lái xe vẫn chờ cô dưới lầu, Khả Ly ngồi trên xe cầm điện thoại nhìn đi nhìn lại, mãi cho đến khi gần tới tiệm áo cưới mới vội vàng nhắn tin đơn giản nói cho Phong Chi Thu biết chuyện Miya đã đến, cô không dám gọi điện thoại trực tiếp hỏi anh, sợ hãi đó là thật sự, nếu như là sự thật thì cô nên làm cái gì bây giờ.


"Khả Ly, vừa rồi Kim phu nhân ở của hàng bên kia điện báo nói có hai chiếc áo cưới thủ công mới nhất được chuyển đến, chúng ta đi xem một chút đi, bên này mình đã xem hết rồi." Thấy Khả Ly đang từ từ bước đến, Hứa Mỹ An cũng không có trách cứ, chính là hạ giọng nói nhỏ với cô.

Nơi này vốn là một dãy phố chuyên áo cưới, nhưng nổi danh nhất cũng là cửa hàng ở đầu đường Giai Duyên Như Mộng này cùng cửa hàng Kim phu nhân ở cuối phố. Hai cửa hàng thực lực tương đương, đều có nhà thiết kế riêng, nhưng đều có các tác phẩm kinh điển, mặc dù muốn chọn ở Giai Duyên, bởi vì lễ phục của Khả Ly là ở Giai Duyên, nhưng Hứa Mỹ An vẫn muốn sang chỗ Kim phu nhân nhìn một cái.

Khả Ly không có ý kiến gì, suy nghĩ còn xoay quanh ở chuyện của vị hôn thê trên trời rơi xuống kia, Hứa Mỹ An nói với bà chủ nhiệt tình đi xem trang sức trước, sau đó lôi kéo Khả Ly rời khỏi cửa hàng này, tự lái xe đến cửa hàng Kim phu nhân.

"Làm sao vậy? Tối hôm qua không có nghỉ ngơi tốt sao?" Hứa Mỹ An thấy Khả Ly không có tinh thần, vừa lái xe vừa nói.

Khả Ly lắc lắc đầu, Phong Chi Thu còn chưa trả lời tin nhắn, cô bắt đầu hơi lo lắng rồi, từ lúc chuẩn bị hôn lễ tới nay cô vẫn có một loại cảm giác không chắc chắn không an lòng, chẳng lẽ cũng vì dự liệu được có thể sẽ không thể thuận lợi cử hành hôn lễ sao?

"Vốn dĩ Tuấn Kiệt lo lắng mình đi một mình, thực ra mới hơn một tháng mà thôi, mình không có một chút cảm giác gì cả, anh ấy đã bắt đầu khẩn trương rồi." Trong miệng tuy rằng Hứa Mỹ An báo oán nhưng biểu tình lại thật sự ngọt ngào.

Khả Ly nhìn cô một cái nói : "Vẫn phải cẩn thận, về sau đừng tự mình lái xe, tính cậu hấp tấp, nhỡ va chạm vào đâu sẽ khiến người lo lắng."

"Chỉ biết cậu sẽ đứng về phía anh ấy mà, được rồi, đến, thực ra lái xe cũng không tốn sức, sớm biết như vậy thì lưu lại tài xế của cậu là tốt rồi, cậu xem đi sang đây cũng gần, nhưng chỗ đậu xe trước cửa đều kín rồi, chỉ có thể đỗ xuống dưới hầm, mình ghét nhất phải đi xuống bãi đỗ xe dưới hầm, luôn cảm giác ngột ngạt không thở nổi.

Hứa Mỹ An vừa kêu ca vừa lái xe xuống bãi đỗ xe dưới lòng đất, bởi vì bên cạnh chính là một siêu thị, cho nên vị trí đỗ xe luôn căng thẳng, rất vất vả mới tìm được một vị trí, hai người mới đi về phía thang máy.

"Đừng nhúc nhích!" Một tiếng quát trầm thấp, ở nơi khúc quanh, Hứa Mỹ An đã rơi vào tay một người đàn ông mặc đồ đen đeo kính râm, theo tư thế này, người đó tay trái bịt miệng Hứa Mỹ An, mà tay phải kề sát ở bên hông cô hình như có dao.

Khả Ly còn không kịp phản ứng, hai phía của cô cũng nhiều thêm hai người đàn ông, nhanh chóng liếc một vòng phát hiện chỗ rẽ này vừa vặn là góc chết với phòng trực ban, không ai có thể nhìn thấy bọn cô, hơn nữa đối phương có vũ khí.

Khả Ly bình tĩnh nói: "Các người đừng làm bậy, chúng tôi sẽ phối hợp, tiền đều cho các người."

"Cô gái này xử lý như thế nào?" Người đàn ông cao hơn ở bên phải Khả Ly dồn dập hỏi, cũng không để ý tới đề nghị của cô, chẳng lẽ không phải cướp tiền ?

Người đàn ông kèm hai bên Hứa Mỹ An giọng điệu lạnh như băng, trầm thấp có chút dọa người: "Cô ta đã nhìn thấy chúng ta rồi, cùng mang theo."

Khả Ly cảm thấy không thích hợp, những người này hẳn là có chuẩn bị mà đến, vừa định la lên, miệng mũi đã bị người dùng khăn bịt chặt, sau đó liền lâm vào trong bóng tối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.