" Tiểu Uyên, cậu nói ai vậy?"
" Ah...một người bạn thôi mà."- Tử Uyên bị An Nhiên dò hỏi, làm cô giật nảy mình.
" Đơn giản, bạn cậu đã yêu rồi."- An Nhiên khẳng định.
" Yêu? Cậu chắc chắn?"
" Đúng vậy, loại cảm giác như cậu nói, chỉ đơn giản là một từ yêu."
" Nếu không phải sao? Có thể là tình bạn."
" Tiểu Uyên, cậu tin tớ đi. Bà đây mặc dù chưa yêu ai bao giờ, nhưng truyện ngôn tình hay những tình huống cẩu huyết bà đây có một bụng nhé."
" Chắc chắn?"
" Chắc chắn."
"...."
" Khoan đã. Tiểu Uyên, hôm nay cậu rất kì lạ. Ban đầu thì có tâm sự, về sau còn hỏi về chuyện tình cảm. Không phải trước đây đều khẳng định không muốn yêu, chỉ muốn có con, còn muốn thụ tinh nhân tạo. Tiểu Uyên, Tiểu Uyên, cậu bị tên hỗn đản nào lừa gạt tình cảm à?"
Tử Uyên đang uống ly nước ấm, liền bị cô trắng trợn hỏi ngược lại như vậy khiến cô nhất thời lo lắng, khí huyết rối loạn đẩy ngụm nước ấm trở lại cổ họng. May mắn, cô còn chút lý trí để giữ lại, nếu không, hậu quả....thật mất mặt.
" An Nhiên, cậu đùa à?"
" Tiểu Uyên, cậu lạnh lùng quen rồi, làm gì có người bạn nào khác ngoại trừ tớ và Nhã Lý. Nếu có, người khác hỏi cậu những chuyện vô nghĩa như vậy mà cậu còn muốn giúp họ hỏi ý kiến của tớ? Vô lí, tất cả đều vô lí. Tiểu Uyên, cậu nói đi, cậu yêu ai rồi phải không?"
" Nói nhảm."- Tiểu Uyên phủ nhận, cô chưa xác định mối quan hệ này, vì vậy, trước mắt vẫn nên giấu An Nhiên đã. Chuyện sau này, từ từ tính sau.
" Cô có phải Cố Tử Uyên?"- Một người đàn ông lạ mặt từ phía cửa bước vào, tiếp cận hai người.
Tử Uyên và An Nhiên đang trò chuyện, lại có người lạ xen vào khiến tâm trạng hai cô tự nhiên rơi xuống đáy cốc. Gương mặt hai người nhất thời không tốt, lãnh đạm nhìn tên đàn ông trước mặt.
Người nọ mới tới, nà ní, anh chỉ thực hiện nhiệm vụ thôi mà, có cần nhìn anh đáng sợ như vậy không?
" Ah....Cố tiểu thư, thiếu gia nhà tôi có chuyện muốn gặp cô một lát. Làm phiền tiểu thư hợp tác."
Tử Uyên nhíu mày liễu, âm trầm hỏi lại
" Thiếu gia."
" Là Đại thiếu gia Dạ gia, Dạ Tuyệt."
" Là hắn?"- Tử Uyên ngạc nhiên, hắn có chuyện gì tới tìm cô cơ chứ.
" Không được, Tiểu Uyên, cậu không được đi."- An Nhiên kiên quyết ngăn cản.
"....."- Tử Uyên đang suy nghĩ, rốt cuộc hắn tìm cô có mục đích gì. Quan hệ giữa Dạ Thiên và anh hai không tốt, nhất định tìm cô cũng chẳng phải chuyện gì tốt đẹp.
" Cố tiểu thư, Đại thiếu gia có chuyện quan trọng muốn nói."- Người nọ thật lòng nhắc nhở thêm một câu
" Tiểu Uyên, cậu không được đi."
" Được rồi, An Nhiên, cậu trở về trước, tớ sẽ đi với hắn ta một chuyến. Cậu không tin tưởng tớ?"
" Tiểu Uyên...."- An Nhiên lo lắng, cô không thể cho Tử Uyên đi với kẻ này. Tử Uyên có thân phận đặc biệt, kẻ thù khắp mọi nơi, cô nhất định không để Tử Uyên đối đầu với nguy hiểm một mình
" Tiểu Uyên, tớ đi cùng cậu."
" Không được, đại thiếu gia muốn gặp riêng Cố tiểu thư."
" An Nhiên, cậu trở về trước, ba mươi phút sau tới gọi lại cho cậu."
Ba mươi phút sau tớ gọi lại cho cậu, không phải có cơ hội mà chắc chắn sẽ gọi lại. Còn câu nói nào khí phách hơn không?
Người đàn ông ngạc nhiên, cô tự tin như vậy?
Nghe Tử Uyên an ủi, rối cuộc An Nhiên mới thở phào nhẹ nhõm. Trước khi đi, An Nhiên còn cố dặn dò thêm một câu
" Tiểu Uyên, nếu cậu không gọi lại, tớ cùng ông cố tìm cậu."
" Được rồi."
Lúc này, An Nhiên mới bình tĩnh ra khỏi cửa hàng, để lại hai người phía sau
" Cố tiểu thư, mời."
Tử Uyên khẽ gật đầu.