Không những thế, cô còn cho ông nội một đứa cháu rể.Tránh việc ông cứ suốt ngày tìm đối tượng cho cô đi xem mắt.Thật phiền phức.
Tử Uyên cẩn thận cân nhắc việc kết hôn với anh.
" Được, tôi đồng ý hợp tác với anh. Nhưng tôi có ba điều kiện. Nếu anh đồng ý, giao ước này sẽ được thực hiện ngay, còn nếu không thì chúng ta không phải bàn nữa."
" Tôi đồng ý"- Dạ Thiên dứt khoát trả lời.
Nghe được câu trả lời vội vàng từ anh, quả thật, vô cũng hơi bất ngờ. Nếu như cô muốn anh phải làm điều gì đó bất lợi với bản thân thì sao? Nếu như cô lợi dụng anh thì sao? Anh cũng không thèm quan tâm sao?
" Tùy anh. Thứ nhất, sau khi chúng ta kết hôn, cuộc hôn nhân này sẽ giữ bí mật. Không được tiết lộ ra bên ngoài."
" Được."
Thứ hai, sau một năm, chúng ta sẽ hết nợ, không còn quan hệ gì nữa. Anh không được làm phiền tôi, tôi cũng sẽ không can thiệp đến cuộc sống của anh. Còn điều thứ ba, nếu chúng ta sinh con, thì nó sẽ toàn quyền được tôi nuôi dưỡng."-Tử Uyên lạnh lùng.
Dạ Thiên nghe cô nói, mày kiếm bất giác nhíu lại. Về điều kiện thứ nhất và thứ ba của cô, anh có thể suy nghĩ chấp nhận. Nhưng cô lại yêu cầu sau một năm sẽ không có bất kì mối quan hệ với anh. Điều đó làm anh rất khó chịu. Chẳng lẽ anh lại đáng ghét đến vậy?
Ánh mắt anh trầm xuống, bình tĩnh suy nghĩ thông suốt. Được rồi. Một năm. Anh có thời gian một năm để thay đổi trái tim cô. Dạ Thiên đánh cược.
" Được"- Giọng nói thủ thỉ vang lên trong đêm tối yên tĩnh.
Tử Uyên nghe anh đáp, cô hài lòng gật đầu.
Thấy cô không còn ý kiến gì nữa, Dạ Thiên mới cảm thấy thoải mái một chút.
"Vậy bao giờ chúng ta kết hôn.?"
"Chủ nhật tuần này, tôi sẽ ở cục dân chính chờ anh."
"Tôi vẫn chưa biết tên em "
"Tử Uyên"- đáp lời xong, cô đẩy cửa vào phòng, hoàn toàn để anh tự do.
Tử Uyên trả lời anh, mặc dù còn chút miễn cưỡng nhưng cũng được coi là sự chiến thắng. Anh vô cùng vui vẻ. Tâm trạng tốt cũng khiến gương mặt băng lãnh có phần thả lỏng hơn.
Thật ra, Dạ Thiên đã biết tên cô từ lâu, với sự thông minh, nhanh trí của Tử Uyên cô không thể nào không nhận ra mục đích của anh. Người có thể bước vào phòng tổng thống xa hoa trong đêm đó, không thể nào là người bình thường được. Nhưng, dù kết hôn là giả, cô cũng phải lựa chọn thật kĩ lưỡng, không thể bừa bãi. Mà Dạ Thiên coi như là sự lựa chọn khá hoàn hảo của cô. Lúc biết Dạ Thiên cố ý dò hỏi để thăm dò mình, cô có hơi khó chịu nhưng, dù sao thân phận của anh bây giờ cũng là vị hôn phu, chồng sắp cưới của cô, Tử Uyên trả lời cũng coi như thừa nhận anh, cho anh một danh phận.
Dạ Thiên đoán được tám chín phần suy nghĩ của cô, anh vui vẻ, Tử Uyên đã đáp lời anh, cô không còn đề phòng anh như lúc trước hoặc ít nhất cũng có phần giảm bớt.
Một đêm thật yên bình trôi qua trong căn nhà nhỏ.
***
Sáng sớm hôm sau, khi mặt trời mới thức giấc, ánh nắng ban mai chiếu xuống xuyên qua lớp rèm cửa, rọi lên đầu giường.
Trên giường kiểu Tây thanh lịch, một thiếu nữ đang say giấc ngủ. Gương mặt nhỏ nhắn, làn da trắng hồng rạng rỡ, ngũ quan xinh đẹp, hoàn mĩ đến khó tin. Cả người cô nhẹ nhàng như gió, cao quý như mặt trời, lãnh đạm như trăng, quyến rũ, hấp dẫn, thu hút vạn vật phải ngước nhìn. Cô giống như nữ vương của thế giới này, cao cao tại thượng.