Cánh cửa dần mở,bên trong là những bộ y phục rất đặc biệt.Tất cả đều là màu đen.Quần áo liền,thiết kế bằng vải mỏng và rất nhẹ.Phía trên còn đính rất nhiều viên kim cương nhỏ ở trước ngực tạo thành một kí hiệu rất hoa mĩ,phức tạp.Bên cạnh, vô số phụ kiện bắt mắt được phối cùng: chiếc dây lưng bằng da hưu, đường vân mềm mại, chạm khắc tỉ mỉ,phía sau có treo hai túi nhỏ dùng để đựng súng và đạn dự phòng ; vòng cổ cũng được chế tạo từ da hưu theo cấu trúc ôm sát cổ,hoạ tiết hoa Uyên Cẩm lấp lánh, nhụy hoa là đá quý GF,loại đá được khai thác theo tiêu chuẩn quốc gia,chỉ dành riêng cho công chúa Anh và các công nương của Pháp chế tạo nhẫn cưới.Bên dưới giá đựng đồ là đôi giày boot cao cổ sang trọng chỉ sử dụng khi hoàng thất các đế quốc tổ chức các buổi lễ hoạt động ngoài trời.Mọi thứ đều vô cùng đắt đỏ,mỗi chiếc đều có giá trên ngàn vạn, là đồ vật không phải người có tiền có thể sở hữu.Nhưng từ lúc mở cửa,Tử Uyên không hề chú ý đến những đồ vật đó, tầm mắt của cô bị thu hút bởi chiếc rương nhỏ nằm ở trung tâm tủ đồ.Tử Uyên chậm rãi mở nắp hộp, bên trong,một chiếc mặt nạ bạch kim lấp lánh được đặt cẩn thận trong lớp đệm nhung, hoa văn tà mị,sắc sảo đến từng chi tiết, nét cong mềm mại, uyển chuyển, sinh động như thật.Mặt nạ nhỏ, chỉ che hết nửa khuôn mặt của Tử Uyên.
" Trở về rồi".- Tử Uyên nói khẽ.
Cô cầm chiếc mặt nạ, chăm chú quan sát một hồi lâu rồi đặt lại vị trí cũ.Tử Uyên mặc y phục trên giá,cài vòng cổ,đeo dây lưng lên eo.Cô không quên trang bị thêm súng và đạn bỏ vào túi..Chuẩn bị xong xuôi, Tử Uyên mới cẩn thận đeo mặt nạ, thắt dây cố định.Cô cười mỉm rồi cất bước ra khỏi phòng.
Bên ngoài, Nhã Lý đã đợi sẵn.Cô cũng khoác bộ y phục đen,đeo mặt nạ che mặt, trên tay còn cài đồng hồ đa chức năng dùng để định vị và liên lạc về trụ sở khi hành động.Thấy Tử Uyên rời phòng, cô vừa cười vừa chép chép miệng:
" Hoan nghênh bang chủ trở về".
"Ừ"- Cô không nhanh không chậm trả lời.
"Tiểu Dương đâu?".
" Cậu ấy đã đến đó trước, chúng ta xuất phát thôi."
" Được".-Cô gật đầu.
Cuộc đối thoại hết sức ngắn gọn, hai người,một trước một sau đã tiến tới cạnh thang máy, bấm số lên thẳng tầng thượng.
Trên sân thượng của khách sạn Tân Á, một đoàn người đông nghịt đã đứng chờ ở đó.Mọi người đều trong tư thế đứng nghiêm, sẵn sàng chiến đấu mọi lúc.Chính giữa có hai chiếc trực thăng tư nhân, cánh quạt bay vù vù nhưng tiếng động cơ rất nhỏ do được cải tiến và lắp thêm thiết bị giảm thanh cơ động.Tất cả đều đang chờ đợi.
"Đinh...đinh".
Không gian im lặng bị phá tan bởi tiếng thang máy báo động.Cửa thang máy bật mở, bóng hình hai thiếu nữ xuất hiện, xinh đẹp thoát tục.Một người mĩ lệ, tôn nghiêm,tà mị,khí chất nữ vương thiên bẩm xuất chúng,nhất nhất đều tôn quý mang uy áp kinh người.Một người thanh lãnh, diễm lệ,phảng phất nụ cười cao ngạo.Hai hắc ý theo sát nhau, bước đi đồng điệu.
Vừa thấy Tử Uyên, mọi người đồng loạt cúi đầu.Nhất nhất tuân thủ.
Tử Uyên bước đi giữa đám người, bễ nghễ,uy nghiêm, tiến về phía trực thăng.
" Bang chủ, đã chuẩn bị sẵn sàng.Mời".-Một người đàn ông trẻ tuổi bước đến, lễ phép báo cáo,tay vừa đưa lên làm động tác mời.
Cô không phản ứng,cũng không nhìn anh, một lúc sau chỉ khe khẽ gật đầu rồi bước vào trực thăng.