Yêu Chiều Cô Vợ Nhỏ

Chương 143: Có phải cậu nên vì mình mà hy sinh một chút không






Thấy Diệp Cô Thâm gật đầu, đại não của cô bắt đầu hoạt động.Ở bên này, còn có thể tùy thời đào thoát được sự áp bức của anh, nếu mỗi đêm đều chung chăn chung gối với anh, chắc chắn đêm nào cũng sẽ bị anh đè?“Giường của anh cứng lắm, không thích như cái giường mềm mại của em…” Cô kiếm cớ.“Tối qua em ngủ rất ngon mà.” Tuy nghiên đó là vì cô đè lên anh, ngủ ở trên người anh.“Cũng không thể ngày nào cũng ngủ như vậy được!” Bàn tay nhỏ bé của cô kẹp chặt góc chăn, chớp chớp đôi mắt to ngây thơ: “Đêm nay rồi nói sau! Trước tiên để em rời giường đã được không? Còn nữa, anh có thể mặc quần áo vào được không…”“Chú Diệp, sau này lúc chúng ta thảo luận, không thể mặc quần áo tử tế, đàng hoàng nói chuyện ư?”Ánh mắt cô rời xuống dưới, nhìn trúng Tiểu Cô Thâm đang vểnh cao, nghĩ đến hình ảnh cấm đêm qua, khuôn mặt nhỏ lại đỏ hơn nữa.“Ngược lại anh lại cảm thấy, sau này chúng ta có việc gì thì có thể nói trên giường luôn.” Mặt Diệp Cô Thâm nghiêm túc nói lời trêu chọc cô.“…” Cẳng chân dài trắng mịn của Đường Tuế Như vươn ra khỏi chăn đá lên đùi anh: “Bại hoại! Diệp vô lại! Ra ngoài, đi ra ngoài!”Diệp Cô Thâm giận quá hóa cười tóm lấy mắt cá chân cô: “Bữa sáng muốn ăn gì?”“Dù sao cũng không ăn anh!” Cô giận dỗi.“Em muốn ăn thì anh cũng không có ý kiến gì.” Diệp Cô Thâm buông cô ra sau đó nghênh ngang rời đi.“Anh đi rồi còn không chịu đóng cửa!” Đường Tuế Như hét lớn.…Diệp Cô Thâm đưa cô đi học, hai ngày nay quá sa sút tinh thần.Cô mặc chiếc váy trắng thuần khiết, dấu hôn cũng bị che khuất không ít.Lúc xuống xe, cô đi mà nhanh như chạy trốn.Còn không nhanh lên lại bị anh bắt hôn tạm biệt, nhưng cô sẽ không để cho anh được như ý…Ai bảo tối qua anh không để ý đến cảm nhận của cô, một lần lại một lần muốn cô!Diệp Cô Thâm đúng là không khác gì động cơ công suất lớn!Hôm nay là tiết của Trần Tri Nam, cả tiết Khanh Khanh lại nhìn anh ta đắm đuối như thiếu nữ lần đầu biết yêu.Đường Tuế Như thì trái lại không có cảm giác gì, dù sao Diệp Cô Thâm đã quá đẹp trai rồi!Tối qua còn bị lăn qua lăn lại lâu như vậy, không có nửa điểm cảm giác hứng thú thưởng thức trai đẹp, chỉ chuyên tâm nghe giảng.Vừa hết giờ học, Đường Tuế Như bị Lý Bất Ngôn vừa nài nỉ vừa ép buộc kéo đi: “Tuế Tuế, cậu có phải bạn thân của mình không đấy?”Đường Tuế Như không rõ sự tình gật đầu.“Mình vì cậu mà chạy từ thành phố Ninh xa xôi đến thành phố Kinh, lại còn vì cậu mà chọn khoa máy tính mình dốt đặc cán mai, có phải cậu nên vì mình mà hy sinh một chút không?”“Ừm, làm cái gì?” Đường Tuế Như vẫn mang vẻ mặt mù mờ như cũ.“Cậu ngủ với thủ trưởng Diệp rồi đúng không?” Lý Bất Ngôn bỗng nhiên cười mờ ám không thôi: “Cậu ngủ với thần tượng của mình!”“Đó là chồng mình!”“Vâng vâng vâng, là chồng cậu, nhìn không ra một cô gái nhỏ ngọt ngào ngốc nghếch như cậu lại có ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ như vậy đấy!” Lý Bất Ngôn cảm thấy mình nên xem xét lại bạn thân của mình mới được!“Cậu mới là cô gái nhỏ ngọt ngào ngốc nghếch, rốt cuộc thì tìm mình làm gì?” Đường Tuế Như cảm thấy tuy mình được chiều chuộng từ bé đến lớn nhưng cũng chưa đến mức biến thành một kẻ ngốc nghếch.“Đại học mà, đương nhiên là phải tham gia đoàn đội! Câu lạc bộ kịch, cậu là bạn đồng hành của mình! Đương nhiên phải đi cùng rồi!” Lý Bất Ngôn liếc trái lại ngó phải: “Lại đây! Lúc ấy Khanh Khanh vừa hỏi rồi! Mình cũng đã nói với cô ấy rồi! Còn Thái Thái, cô ấy với chúng ta không phải người cùng đường, cô ấy muốn tham gia huấn luyện!”“Câu lạc bộ kịch? Cậu có hứng thú với đóng kịch từ khi nào thế?”“Úi giời, nhàm chán thôi! Chỉ là mình thấy câu lạc bộ kịch chơi vui thôi!” Lý Bất Ngôn nói khoác lác một hồi đã lôi được cô đến chỗ đăng ký.“Được rồi, mình cũng chỉ là điền tên thôi mà, chúng ta là chị em lâu năm như vậy, cũng chỉ thêm một câu lạc bộ kịch thôi mà!” Đường Tuế Như cầm bút lên liền bắt đầu báo danh vào tờ đăng kí tham gia câu lạc bộ.







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.