Yêu Chiều Tận Tâm Khảm

Chương 92



Scandal liên quan đến Thẩm Dữ cùng  Bạc Kha Nhiễm ở trên mạng bay đầy trời.

Nhưng hai người trong cuộc này mỗi ngày nên làm việc gì thì làm cái đó, tựa như những chuyện  này không có một chút quan hệ nào với bọn họ.

Tóm lại là không giải thích cũng không thừa nhận.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Người hâm mộ cũng không bởi vì bọn họ không giải thích hay thừa nhận mà gây ra chuyện rắc rối gì.

Còn  nhóm người chuyên đi “phấn” hai vị thần tượng này lại nổi tiếng  khiêm tốn.

Bọn họ sẽ không cố ý làm sáng tỏ, hay nói cách khác chính là lười để ý.

Hơn nữa Bạc Kha Nhiễm  cũng chỉ cùng với hai ngôi sao nam  là Chu Thiệu Chi và Cố Hựu tạo thành CP lại còn là bởi vì quan hệ hợp tác.

Nhưng khi ở những nơi riêng tư, bọn họ từ trước đến này chưa bao giờ xuất hiện những bức ảnh gì mờ ám, cho nên dẫu  CP nóng như  thế nào đi chăng nữa  cũng không thể chống lại sức mạnh của  thời gian mà dần trôi đi.

Càng về sau  những người hâm mộ của Bạc Kha Nhiễm càng biết rõ thần tượng của mình là một người như thế nào.

Mà Thẩm Dữ  lại càng không cần phải nói.  

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Vì vậy, đây cũng là nguyên nhân trực tiếp khiến cho hai người từ trước đến nay không làm sáng tỏ nhưng cũng không gây ra sóng gió gì to lớn.

Có lẽ là do đã tập mãi thành thói quen thường ngày.

Thẩm Dữ và Bạc Kha Nhiễm có thể ngồi yên nhưng hiển nhiên là có ai đó sẽ đứng ngồi không yên.

Hôm nay  Bạc Kha Nhiễm nhận được điện thoại của Bạc Lập.

Ông hẹn cô đi ăn bữa tối.

Bạc Lập cũng không nói gì nhiều, nhưng cô cũng biết  bữa cơm ngày hôm nay  của bố cô chắc chắn có mục đích gì.

Sau khi xuống xe, Bạc Kha Nhiễm  liền để cho A Miên trở về sớm.

A Miên cũng biết cô đi với tối với ai, cho nên mới yên tâm rời đi.

Bạc Kha Nhiễm né tránh đám đông đi tới tầng 2.

Lại đi đến trước cửa của một căn phòng, cô dừng bước  gõ gõ cửa hai cái, ngay tập tức nghe được một âm thanh ầm ổn từ bên trong truyền ra:

“Vào đi.’’

Bạc Kha Nhiễm đẩy cửa đi vào đã thấy Bạc Lập đang ngồi ở nơi đó.

Ngay khi Bạc Lập ngẩng đầu lên nhìn  Bạc Kha Nhiễm cũng sửng sốt một chút.

Cô toàn thân trên dưới ngoại trừ đôi mắt còn lại đều che kín mít.

Nhưng ông chẳng qua cũng chỉ sửng sốt ngắn ngủi trong một vài  giây mà thôi, bởi vì ông biết.

Cô bây giờ không chỉ là đứa con gái của riêng mình ông  nữa mà còn  là một tiểu hoa đán đang nổi tiếng của làng giải trí.

Bởi vì trước kia ông không thích nghề nghiệp này của cô  cho nên quan hệ giữa hai người bọn họ người ngoài không hề hay biết.

Vì vậy khi cô đến đây hiển nhiên cũng sẽ bịt kín đến mức này.

Sau khi đóng cửa, Bạc Kha Nhiễm đi về phía Bạc Lập.

“Bố.’’ Cô ngồi xuống chiếc ghế ở đối diện ông, thuận tiền cởi bỏ khẩu trang cùng mũ lưỡi trai trên người xuống.

Bạc Lập ừ một tiếng.

Trước khi cô đến đây, thức ăn cũng đã được   bày lên trên bàn sẵn sàng.

Bạc Kha Nhiễm nhìn một bàn thức ăn đặc sắc, hầu hết đều là những món cô thích ăn nhất.

Hóa ra ông vẫn còn nhớ rất rõ khẩu vị của cô như vậy.

Bạc Lập nhìn Bạc Kha Nhiễm đang có chút thất thần, mở miệng nói: “Ăn cơm đi.’’

Bạc Kha Nhiễm nhìn Bạc Lập, gật đầu.

“Vâng.’’

Bạc Kha Nhiễm xé lớp màng bọc bên ngoài đôi đũa rồi dùng nước ấm tráng qua một lần.

“Gần đây công việc như thế nào, có vất vả lắm không?’’ Bạc Lập hỏi thăm cô.

Thật ra thì từ sau lần đó,  Bạc Kha Nhiễm có thể cảm nhận rõ ràng thái độ của bố cô đối với cô thay đổi rất nhiều.

Ông cách mấy ngày sẽ gọi cho cô một lần, phần lớn đều là những câu hỏi han quan tâm đến công việc và cuộc sống thường ngày của cô.

Cô ban đầu có chút kinh sợ, nhưng qua nhiều lần, cũng  đã từ từ trở nên quen thuộc.

Hai người mỗi lần nói chuyện với nhau cũng không lâu lắm, lúc dài lắm là khoảng chừng mười phút, còn khi ngắn thì cũng chỉ ba bốn phút, nhưng bất kể như thế nào cô vẫn cảm nhận được Bạc Lập đang chậm rãi thay đổi.

Ông tựa như đang cố gắng muốn tìm hiểu cô nhiều hơn một chút.

Bạc Kha Nhiễm bây giờ đã hai mươi  hai tuổi, thật ra đã sớm qua cái tuổi cần sự  yêu thương của người cha.

Nhưng khi đối diện với sự quan tâm của bố, cô vẫn không thể kiềm chế  được sự vui mừng, trong lòng mơ hồ còn có chút mong đợi.

Ông đã chủ động đến gần mình  cô hiển nhiên cũng sẽ không đẩy ông ra ngoài.

Bạc Lập trừ thường xuyên gọi điện cho cô ra còn thỉnh thoảng gọi cô cùng Thẩm Dữ về nhà ăn cơm.

Quan hệ của hai người nói ngay lập tức tốt lên e là không được, nhưng người sáng suốt cũng có thể nhìn ra bọn họ bây giờ đã tốt hơn so với trước đây không chỉ là một chút  xíu nhỏ.

Dần dần đã  bắt đầu có những gì giống như giữa cha và con gái nên có.

Bữa cơm đã trôi qua gần một nửa, Bạc Lập ngoại  trừ hỏi một chút về công việc của cô, nhắc nhở cô không nên quá vất vả thì một câu cũng không hề nhắc đến những chuyện của cô và Thẩm Dữ trên mạng.

Bạc Kha Nhiễm không khỏi lại có chút hoài nghi.

Chẳng lẽ cô đã hiểu lầm ông?

Ông kêu cô đến đây thực sự cũng chỉ muốn cùng cô ăn một bữa cơm thôi sao?

Bạc Kha Nhiễm ăn xong đầu tiên liền bưng một ly trà lúa mạch uống một ngụm.

Ngay khi cô vừa đặt ly trà xuống một lần nữa thì Bạc Lập đã lên tiếng:

“Nhiễm Nhiễm.’’

Bạc Kha Nhiễm ngẩng đầu nhìn về phía ông.

“Vâng?’’

“Những scandal  của con cùng với A Dữ kia… Con  nghĩ như thế nào?’’

Ngoài việc hẹn cô ăn một bữa cơm, đây cũng chính là mục đích cuối cùng của ông.

Nếu là trước kia, Bạc Kha Nhiễm có lẽ sẽ cảm thấy hơi bất an  nhưng bây giờ, cô đối với Bạc Lập không còn sợ hãi cùng phản khác như vậy nữa.

Bạc Kha Nhiễm suy nghĩ một chút, vẫn là đem những lời mà Thẩm Dữ đã nói với cô nói cho ông biết.

Sau khi nghe xong, Bạc Lập không nói chuyện ngay lập tức mà chỉ cau mày trầm tư một chút, ông đang suy nghĩ về những lời nói của Bạc Kha Nhiễm vừa nãy, đồng thời cũng nghiễn ngẫm ý tứ của Thẩm Dữ.

Bạc Kha Nhiễm cũng không nói gì.

Một lúc lâu sau, Bạc Lập mới mở miệng một lần nữa

“Nếu hai đứa đã có suy nghĩ của mình vậy bố cũng không cần quan tâm nhiều nữa.’’

Thật ra thì hôm nay ông tìm cô  cũng chỉ muốn biết thái độ của hai người họ đối với chuyện này, nếu đây là chuyện đã nằm trong lòng bàn tay của hai đứa nó  vậy ông cũng không có gì phải lo lắng.

Cho đến khi  bữa cơm kết thúc  hai người  không nói gì  về chủ đề này một lần nào nữa.

“Đi thôi.’’ Bạc Lập cầm áo khoác đang vắt trên thành ghế.

“ Vâng.’’  Bạc Kha Nhiễm cũng cầm áo khoác đi theo.

Cô nhanh chóng đeo khẩu trang cùng đội mũ trước khi ra ngoài.

Hai người đi  xuống lầu, lúc này trong sảnh đang có rất nhiều người đang dùng cơm nhưng  cũng bởi vì nhiều người dùng cơm  cho nên không có ai chú ý đến bọn họ.

Xuyên qua đại sảnh tầng 1 đi đến cửa chính của nhà hàng.

“Không lái xe tới sao?’’ Bạc Lập hỏi.

“Vâng, A Miên đưa con tới.’’

Bạc Lập gật đầu một cái, “Vậy một lát nữa để bố bảo chu Lý đưa con về nhà.’’

Hai người đang nói chuyện thì đã thấy một chiếc SUV đang chạy về phía này.

Chính là xe của Bạc Lập.

Mà người lái xe là chú Lý, nhân viên cảnh vệ kiêm tài xế.

“Vâng.’’  Bạc Kha Nhiễm gật đầu.

Lúc này có một đám người đang từ nhà hàng đi ra, có lẽ là một số doanh nhân, có vẻ như họ  uống rất nhiều, đi đứng đều lảo đảo nghiêng ngả vừa đi vừa  bàn về một số chuyện của trung tâm thương mại.

Bạc Lập nhíu mày một cái, theo bản năng đưa tay kéo  Bạc Kha Nhiễm đến bên cạnh mình.

Bạc Kha Nhiễm còn chưa kịp  phản ứng đã được Bạc Lập che chở một bên.

“Cẩn thận một chút.’’ Ông dặn dò.

Lúc này, chú Lý đã đỗ xe bên cạnh hai người.

Bạc Lập liền che chở cho cô đi về phía cửa xe, giúp cô mở cửa xe để cô ngồi vào.

Chờ khi  Bạc Kha Nhiễm ngồi yên vị sau xe lúc này ông mới ngồi xuống.

“Đi thôi, trước tiên đưa Nhiễm Nhiễm về nhà.’’ Bạc Lập nói với chú Lý ngồi ở phía trước.

“Vâng.’’

Chiếc xe SUV đậu trước nhà hàng  nhanh chóng chạy ra ngoài rồi biến mất vào con đường nhộn nhịp.

Mà sau khi xe SUV biến mất, một cửa sổ trên tầng hai của khách sạn đối diện thấp thoáng một chấm đỏ.

aSáu giờ sáng.

Kỷ Thơ Kỳ nhận được một cuộc điện thoại.

“Thật sự muốn công bố điều này ra sao?’’  Người bên đầu dây kia không chắc chắn hỏi lại cô.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Kỷ Thơ Kỳ cau mày trầm mặc một hồi.

Cô vốn chỉ muốn lợi dụng chuyện này bôi xấu danh tiếng Bạc Kha Nhiễm nhưng không hề nghĩ đến việc  người có quan hệ với cô ta lại  giữ một chức vị cao như vậy.

Nhưng  đã làm đến bước này, hơn nữa dư luận cũng đang vô cùng quan tâm, nếu như bây giờ bỏ lỡ  thì quả thực rất đáng tiếc.

Hơn nữa, điều này tuyệt đối có thể khiếm cho Bạc Kha Nhiễm  không có cơ hội chuyển mình.

Vốn dĩ đang được xem là một bông hoa nhỏ thanh khiết không tỳ vết, ai biết rằng đó chẳng qua cũng chỉ là vẻ ngoài giả dối mà thôi, cùng cô có gì khác biệt chứ, chỉ là người đàn ông của cô ta so với cô có quyền lực mạnh hơn, nhưng ít nhất Triệu Thụy Sĩ đã ly hôn, xét về chuyện này  hai người họ không hề giống nhau.

“Làm.’’ Kỷ Thơ Kỳ bình tĩnh nói.

“Nhưng mà… Người kia không thể chọc nổi.’’

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sau khi quay lại video tối qua,  hắn cũng đã đi điều ra người đàn ông kia.

Bọn họ vốn cho rằng người kia cùng lắm cũng chỉ là một người kinh doanh giàu có  nhưng không ngờ ông ta lại là một quan chức quân sự cấp cao, hơn nữa đã kết hôn, bởi vì tư liệu của ông ta không dễ dàng lấy được  cho nên bọn họ chỉ biết đó là một quan chức, những thứ khác không thể tra được gì.

Nhưng cũng bởi vì điều này hắn mới cảm thấy sợ hãi, người ta tùy tiện động một ngón tay cũng có thể bóp chết hai người bọn họ.

Cho nên hắn có chút do dự, lúc này mới gọi điện cho người thuê để xác nhận lại một lần nữa.

Nghe những lời này  của hắn, Kỷ Thơ Kỳ lại cảm thấy không có bất kỳ sợ hãi nào.

Người kia đúng là cô không chọc nổi, nhưng  quyền chủ động bây giờ đang nằm trong tay cô.

Nếu là quan chức cấp cao liên quan  đến tai tiếng như vậy, chắc chắn bây giờ ông ta đang thấp thỏm lo âu như ngồi trên đống lửa, cho nên cô việc  gì phải sợ chứ?

Quan cao thì như thế nào, loại chuyện này chính ông ta còn phải dè chừng.

“Anh chỉ cần làm xong  những gì nên làm, những chuyện khác không cần bận tâm, đừng quên người trong bệnh viện kia của anh.’’ Kỷ Thơ Kỳ lạnh lùng nói.

Người ở đầu giây bên kia  dường như còn muốn nói điều gì đó  nhưng lại nghĩ đến câu nói cuối cùng của cô, chỉ  có thể đáp một tiếng  sau đó cúp máy.

Sau khi cúp điện thoại, tâm tình Kỷ Thơ Kỳ tựa hồ như rất tốt.

Cô xoay người  ngồi trên chiếc ghế sofa mềm mại, tay cầm ly rượu vang đang đặt ở trên bàn.

Lần này, cô nhất định phải để cho Bạc Kha Nhiễm  không thể bò dậy nổi.

Cô bây giờ sẽ chờ để xem kịch vui phía sau.

Sáu giờ rưỡi sáng.

Một tin tức bùng nổ lại được tuôn ra.

Người đàn ông tiếp xúc thân mật với Bạc Kha Nhiễm đêm qua không phải đang độc thân mà là một người đã có gia đình, hơn nữa còn làm việc trong quân đội.

Trong video tối qua, ngoại trừ khuôn mặt Bạc Kha Nhiễm bị lộ rõ, người kia cùng với tài xế  đều đều đã qua một lớp xử lý hình ảnh cho nên còn có chút mơ hồ.

# Bạc Kha Nhiễm là tiểu tam.

Chủ đề này lại một lần nữa được  đứng đầu hot search.

Chỉ trong một đêm, top ba hot search đã bị Bạc Kha Nhiễm  chiếm mất hai cái.

Nếu như bình thường, đây cũng không phải chuyện gì lớn lao cả.

Chẳng qua chỉ là một nữ  minh tinh được bao nuôi lại vô tình bị tiết lộ ra mà thôi.

Nhưng Bạc Kha Nhiễm là  một tiểu hoa đán đang rất nổi tiếng gần đây, lại còn là ngôi sao đạt giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất  trong lễ trao giải Ngọc lan trắng, lượng theo dõi không phải tầm thường, mà hôm nay lại bị vạch trần, hơn nữa người bao nuôi cô lại là một quan chức cấp cao.

Quyền lợi của những quan chức trong quân đội mặc dù rất lớn  nhưng cũng tương đối kiêng dè scandal liên quan đến phụ nữ, nhất là tai tiếng, không cẩn thận  đều sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp quân đội của mình.

Hai người này có quan hệ với nhau, dĩ nhiên mang đến sóng to gió lớn.

Chỉ ngắn ngủi trong vòng mấy phút,  Weibo của Bạc Kha Nhiễm bị thất thủ thảm hại, liên tục bị những anh hùng bàn phím cùng với những antifan công kích đến mức không thể trở mình.

Những người hâm mộ trước đây nghĩ rằng cô thuần khiết, đơn thuần  bây giờ cảm thấy vô cùng  kinh tởm,có bao nhiêu ngôn ngữ  bẩn thỉu nhất cứ thế được sử dụng để tấn công cô.

Mặc dù đã sớm có chuẩn bị tâm lý  nhưng Bạc Kha Nhiễm bây  giờ vẫn bị sốc, những lời này vượt xa khả năng chịu đựng của cô, chỉ trong vòng một giờ  cô giống như đã trở thành một con muỗi máu  trong trong lòng hàng ngàn hàng vạn cư dân mạng.

Thẩm Dữ nhìn những bình luận liên tục nhảy ra  dưới  Weibo của cô  trong ánh mắt thoáng qua một tia hung ác.

Anh nắm lấy bàn tay của Bạc Kha Nhiễm nhưng chỉ cảm nhận được một sự lạnh lẽo như băng.

"Đừng sợ."

Bạc Kha Nhiễm nghiêng đầu nhìn Thẩm Dữ.

Trong ánh mắt anh chất chứa sự ôn nhu vô tận, chỉ cần nhìn vào đôi mắt này trong lòng cô cảm thấy  bình thản đến lạ thường.

“Một lát nữa còn phải đến quay chương trình, nên thế nào thì làm như thế đó.’’

Bạc Kha Nhiễm gật đầu một cái.

“Em hiểu.’’

Thẩm Dữ cười một tiếng, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên đôi môi cô.

“Vậy chuẩn bị một chút đi, chị Lệ hẳn là  sắp  đến đón em rồi đấy.’’

“Được.’

Lúc ra cửa, Thẩm Dữ gọi Bạc Kha Nhiễm lại:

“Nhiễm Nhiễm, sau khi  trải qua chuyện này  em sẽ biết rõ  người nào nên kết bạn, người nào không nên.’’

Bạc Kha Nhiễm  sửng sốt một chút, sau đó gật đầu:

“ Em hiểu.’’

Thẩm Dữ tận mắt nhìn thấy Bạc Kha Nhiễm  cùng  mấy người Nguyễn Lệ ra khỏi cửa.

Anh lâu lắm rồi chưa từng thực sự tức giận như bây giờ.

Lần này có thể xem như bọn họ đang tự mình bước vào họng súng.

Tất cả những hậu quả sau đó, bọn họ chắc chắn sẽ không thể gánh nổi, nhưng không gánh nổi cũng phải gánh, bởi vì bọn họ bây giờ đã không có bất kỳ đường lui nào nữa rồi.

*

Khi đến địa điểm ghi hình, từ đằng xa đã Bạc Kha Nhiễm đã nghe thấy được mọi người xung quanh đang nghị luận, dĩ nhiên là không phải những lời tốt đẹp gì  nhưng cô cũng xem như chưa nghe thấy gì, giống như bình thường, nhẹ  nhàng chào hỏi với bọn họ.

Có vài người nho nhỏ đáp lại một tiếng nhưng  cũng có người dứt khoát không thèm để ý đến cô.

Tuy nhiên Bạc Kha Nhiễm  cũng không bận tâm, cô đang nghĩ đến những lời nói của Thẩm Dữ trước khi đi.

Trải qua chuyện này, cô sẽ biết rõ  người nào nên kết bạn, người nào không nên.

Có lẽ đây cũng không phải là một chuyện xấu.

Chỉ có những  nhân viên làm việc bàn tán sau lưng  còn các diễn viên hợp tác với cô cũng không biểu lộ thái độ gì.

Dẫu sao bọn họ cũng  là người  trong nghề, những chìm nổi trong vòng luẩn quẩn này so với những người ngoài sẽ càng thấu hiểu cho nhau hơn nhiều.

Cho nên mấy người bọn họ cũng vô cùng  thận trọng trong những lời nói của bản thân.

Bạc Kha Nhiễm  cảm thấy như vậy cũng tốt, ít nhất  sẽ không vì chuyện này mà ảnh hưởng đến công việc của cô, chỉ cần không ảnh hưởng đến công việc, những thứ khác như thế nào đều mặc kệ.

Sau khi kết thúc ghi hình vào buổi sáng, Bạc Kha Nhiễm trên đường trở  về phòng nghỉ ngơi thì nhận được điện thoại của Thẩm Tư Gia.

“ Cậu cũng thật có bản lĩnh, mói sáng sớm tỉnh lại có thể cho tớ một sự kinh hỉ như vậy?’’

Cô biết Thẩm Tư Gia là người miệng dao găm  tâm đậu hũ, cho nên dẫu  cô ấy nói những lời như vậy  trong lòng cô cũng cảm thấy ấm áp.

“Tớ cũng không biết nha, chuyện này người khác cũng  cho tớ kinh hỉ nha.’’

Đầu dây bên kia Thẩm Tư Gia xì một tiếng.

“Vừa rồi tớ nghe ba tớ nói  bởi vì chuyện này mà chú Bạc đã hẹn gặp mấy người bọn họ lại với nhau, tớ bây giờ thật có chút thương  cảm với mấy người muốn đẩy cậu xuống nước, sợ rằng sẽ gặp xui xẻo đến tột cùng rồi, cậu nói một chút xem sao lại không biết sống chết như thế chứ.’’

“Tớ cũng muốn biết, ai lại có thể phí hết tâm tư lên người tớ như vậy.’’

“Cậu gần đây có đắc tội với người nào không?’’

“Không có.’’

Thẩm Tư Gia trầm mặc một hồi, đột nhiên nói.

“Cậu có nghĩ đó sẽ là Liễu Hâm hay không?’’

“Không thể nào.’’ Khi nghe được cái tên này Bạc Kha Nhiễm   không cần nghĩ ngợi đã trực tiếp phủ định.

“Hử?’’ Đối với sự chắc chắn phủ nhận của cô, Thẩm Tư Gia ngược lại có vài phần ý tứ.

“Tại sao?’’

"Bởi vì cô ấy là một người phụ nữ kiêu ngạo, tuyệt đối sẽ không làm những chuyện như thế này.’’

Đối với Liễu Hâm, mặc dù không phải đặc biệt hiểu rõ nhưng về cơ bản Bạc Kha Nhiễm  vẫn biết một chút về con người cô ấy, cô ấy tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện hại người hại mình như thế này.

Hơn nữa cô ấy cũng biết quan hệ giữa cô và Thẩm Dữ, cho nên càng không thể làm như vậy.

“Cậu còn biết cô ta kiêu ngạo sao?’’

“Đương nhiên, làm sao tớ không biết được.’’

“Vậy tớ cũng hi vọng cậu có thể lấy sự kiêu ngạo của mình ra được không, cậu đứng quên cậu là con gái Bạc Lập, là con dâu Thẩm gia, là vợ của Thẩm Dữ, là bạn bè thân thiết với Thẩm Tư Gia tớ, ok?’’

Nghe những lời này của Thẩm Tư Gia, Bạc Kha Nhiễm  cảm thấy có chút buồn cười.

“Được rồi, được rồi, tớ biết.’’

“Vậy thì tốt, biết cậu không bị ảnh hưởng tớ cũng yên tâm, cúp máy trước đây.’’

Ừ.’’ Sau khi cúp điện thoại, Bạc Kha Nhiễm cũng đúng lúc đi đến cửa phòng nghỉ ngơi.

Mà vừa mới mở cửa ra đã nhìn thấy hai vị khách không mời mà đến.

Một người hẳn là đang ở nước M quay quảng cáo, Lục Hi Hòa.

Còn một người là đối tượng mà Thẩm Tư Gia đang hoài nghi, Liễu Hâm.

"Chú cừu nhỏ,  tôi  đã trở lại." Lục  Hi Hòa lười biếng  đánh một cái búng tay.

Khóe miệng Bạc Kha Nhiễm  giật giật một cái.

Chú cừu nhỏ?

Đây là tên gọi cái quỷ gì vậy?

“Rất kinh ngạc sao?’’

Lời nói của Liễu Hâm ngược lại rất bình thường.

“Hai người… Đến nơi này làm gì?’’

“Còn không phải vì ai đó sao?’’ Lục Hi Hòa từ chỗ ngồi đứng lên.

Liễu Hâm cười một tiếng, nói với Bạc Kha Nhiễm:

“Thật ra tôi đến tìm cô là có chuyện muốn nói với cô.’’

Bạc Kha Nhiễm  nghi ngờ nhìn  cô:

"Chuyện gì vậy?"

"Người đứng sau giật dây tất cả chuyện này  nếu tôi đoán không lầm chính là Kỷ Thơ Kỳ.’’

Bạc Kha Nhiễm ngay lập tức sửng sốt.

Cô cảm thấy mình  không hề đắc tội với người nào, nếu phải nói tới tội thì phải là đắc tội với cô mới đúng, cho nên cô căn bản chưa từng nghĩ đến Kỷ Thơ Kỳ là người phía sau giật dây.

"Tại sao cô nghĩ là cô ta?’’

"Không dối gạt cô, thực ra ngày đó sau khi kết thúc buổi lễ Ngọc lan trắng  Kỷ Thơ Kỳ có tìm đến tôi.’’

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.