Mỗi lần giọng nói của Âu Dương xuất hiện đều giống như một tấm bùa đòi mạng, lại giống như từng ngọn núi lớn đè nặng trong lòng Thượng Quan Hồng. Thượng Quan Hồng đã tiếp cận với biên giới suy sụp. Lúc này thậm chí có chút ước ao được thế chỗ cho Hàn Sa. Tuy rằng Hàn Sa là một người đã chết, nhưng chí ít hắn chết không thống khổ như vậy!
- Âu Dương! Ta liều mạng với ngươi! Nguồn: http://truyenfull.xyz
Thượng Quan Hồng phẫn nộ rống to. Toàn thân nàng giống như tia chớp lóe lên hào quang. Nàng biết trốn không thoát. Nàng đã không trốn nữa. Nàng chuẩn bị liều chết với Âu Dương một lần cuối cùng!
- Ngươi xứng sao? Còn bốn mươi vạn dặm nữa!
Giọng nói cực kỳ cuồng ngạo của Âu Dương lại truyền đến. Trong câu nói này trong mang theo cảm giác khinh thường và miệt thị nồng đậm. Hình như Thượng Quan Hồng cũng không phải là một cường giả siêu cấp mà chỉ là một con kiến có thể bóp chết bất cứ lúc nào.
- Đúng vậy, nếu như thời kỳ Thượng Quan Hồng toàn thịnh, mũi tên của Âu Dương rất khó có thể một đòn thuấn sát nàng. Nhưng bây giờ sau khi Thượng Quan Hồng đại chiến, lực lượng đã giảm xuống chỉ còn lại bảy phần mười. Âu Dương chỉ bắn một mũi tên đã giết chết Hàn Sa, khiến Thượng Quan Hồng cảm thấy sợ sệt. Sau đó Âu Dương không ngừng truyền âm thanh đến khiến Thượng Quan Hồng gần như sụp đổ. Vào lúc này tuy rằng lực chiến đấu của Thượng Quan Hồng có bảy phần nhưng dưới đại thế như vậy có thể phát huy ra ba phần đã là nhiều.
Vào lúc này Âu Dương hoàn toàn có khả năng một mũi tên bắn chết Thượng Quan Hồng ngay tại chỗ. Nhưng hắn không làm như vậy. Ngày hôm nay hắn muốn lập uy, muốn cho Thiên Đình biết hắn đã trở lại. Phải cho Thiên Đình có cảm giác bọn họ không thể ngang hàng với Âu Dương. Muốn thời điểm kẻ địch mặt đối mặt với hắn, khí thế trước hết phải giảm đi ba phần!
Đừng xem thường ba phần này. Khi thật sự đối chọi với cường giả siêu cấp, khí thế giảm xuống một phần khí sẽ không còn cơ hội xoay người. Giống như hiện tại, Âu Dương đang dùng đại thế mạnh mẽ ép Thượng Quan Hồng ở lại đây, tiêu diệt hết hy vọng chạy trốn của Thượng Quan Hồng.
- Ba mươi vạn dặm... hai mươi vạn dặm... Mười vạn dặm...
Giọng nói của Âu Dương không ngừng truyền đến. Khoảng cách càng lúc càng gần, mọi người đã có thể nhìn thấy bầu trời phương đông hoàn toàn một màu đỏ ửng.
- Đây chính là do mầu sắc của hỏa diễm linh hồn bốc cháy trên Thứ Kiêu Cung của Âu Dương nhuộm đỏ không gian.
- Hỏa diễm linh hồn, hỏa diễm linh hồn của Tiễn Thần!
Nhìn về phía xa, vô số người đều cảm thấy hiếu kỳ khi sắp nhìn thấy Âu Dương xuất hiện. Tuy rằng trước đây rất lâu danh tiếng của Tiễn Thần đã truyền khắp Tiên giới. Nhưng mọi người chưa từng cảm thấy mong mỏi hy vọng được nhìn thấy Âu Dương một cách bức thiết như giờ phút này. Thậm chí ngay cả Thượng Quan Hồng cũng hi vọng Âu Dương sớm xuất hiện một chút, như vậy nàng có thể mau chóng được giải thoát.
Một nam tử với bộ trường bào màu xanh nhạt, lông áo choàng cẩm thử màu đen, cầm trong tay một chiến cung với hỏa diễm huyết sắc không ngừng thiêu đốt. Bên trên chiến cung, hai con cú huyết sắc giương cánh như muốn bay lượn, thi thoảng phát ra một tiếng kêu khe khẽ.
Đây chính là Âu Dương trở lại Tiên giới! Bản thân Âu Dương cũng không nghĩ tới, mình vừa về tới đây liền thấy được Bạch Tinh đang đại chiến một trận. Cũng may hắn vội vàng chạy tới rốt cục vẫn đến kịp trước khi Bạch Tinh chết. Bằng không mình trở về, Bạch Tinh chết trận này. Như vậy chắc chắn sẽ tạo thành một đả kích siêu cấp lớn đối với phe của mình.
Nhưng bây giờ tất cả đều đã khác. Sau khi giết chết Hàn Sa và Thượng Quan Hồng, chắc chắn sẽ gõ cho Thiên Đình một tiếng chuông cảnh báo. Tiếp theo Tiên giới có thể thu phục Tây Bắc. Cho dù là Thiên Đình muốn phát động công kích cũng nhất định phải suy nghĩ kỹ càng.
- Tiễn Thần quả nhiên là Tiễn Thần!
Giây phút Thượng Quan Hồng nhìn thấy Âu Dương xuất hiện nàng liền hiểu. Cho dù là thời kỳ mình toàn thịnh cũng chưa chắc đã bằng Âu Dương. Chỉ dựa vào khí thế tản mát trên người Âu Dương lúc này cũng đã để đè ép được nàng.
- Nhưng nếu như hôm nay ngươi dám giết chết ta, vậy tiếp theo liên quân Tiên Giới sẽ phải đối mặt với Thiên Đình...
Khi Thượng Quan Hồng vừa mới nói tới đây, một mũi tên huyết sắc đã xuyên qua trái tim của nàng mang theo thân thể của nàng mạnh mẽ đóng trên mặt đất bị hỏa diễm thiêu đốt thành dung nham kiat...
Thượng Quan Hồng nhìn mũi tên trên ngực mình. Nàng quả thực không thể tin tưởng được. Một lời không hợp lập tức ra tay giết người! Âu Dương thực sự không làm theo lẽ thường...
Lần này đừng nói là Thượng Quan Hồng, ngay cả Bạch Tinh và đám Yêu tộc phía dưới nhìn thấy đều choáng váng. Bọn họ vốn cho là Âu Dương sẽ nói gì đó với Thượng Quan Hồng sau đó sẽ xuất hiện một trận đại chiến kinh thiên. Cuối cùng Âu Dương sẽ giết chết Thượng Quan Hồng. Đây mới là tình cảnh nên xuất hiện. Nhưng hiện tại thì sao? Hiện tại quá mức quỷ dị. Âu Dương chưa nói tới hai lời đã trực tiếp một mũi tên bắn chết Thượng Quan Hồng. Cho dù là bất kỳ người nào cũng không nghĩ tới trường hợp như vậy.
Nhìn Thượng Quan Hồng ngã trên mặt đất chỉ còn có một hơi cuối cùng, Âu Dương lắc đầu nói:
- Từ trước tới nay, ta nói đều chắn chắn giữ lời. Như ta đã nói, nếu khi ta đến, ngươi có thể chạy trốn ta tha cho ngươi một mạng. Nhưng ngươi đã thất bại. Cho nên ngươi chết đi!
Một câu nói kia của Âu Dương khiến tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh. Âu Yến nói câu này thật đơn giản giống như nói giết một con gà.
- Không sai. Đối với Âu Dương mà nói, cái gì hắn cũng do dự. Chỉ có giết người là hắn chưa bao giờ do dự. Mãi mãi vẫn quyết đoán như vậy! Âu Dương đã giết quá nhiều người. Đặc biệt là người đối địch, Âu Dương chưa bao giờ mềm yếu,. Bởi vì hắn biết, đánh một con chó, nếu như ngươi không đánh chết nó, cho dù nó bây giờ cong đuôi chạy, sau đó chờ thời điểm ngươi yếu đi một phần có thể nó sẽ lại diễu võ dương oai hướng về phía ngươi mà sủa to, thậm chí cắn ngươi một cái. Vì không để con chó này kêu to, Âu Dương trực tiếp giết chết con chó này ngay tại chỗ!
Có lẽ trong mắt vài người, Âu Dương làm như vậy là quá tàn nhẫn. Nhưng Âu Dương không cho là như vậy. Nếu như nói Âu Dương tàn nhẫn, vậy vong hồn của những người đã chết tại Tiên giới và các tiểu thế giới khác đang quanh quẩn trong không trung sẽ nói tàn nhẫn với ai?
Hai chữ tàn nhẫn mãi mãi chỉ có thể là lời nói suông. Bởi vì bất cứ lúc nào lịch sử cũng là do người thắng viết. Nếu như ngày hôm nay Âu Dương chưa từng xuất hiện, như vậy Bạch Tinh sẽ chết ở chỗ này. Lúc đó ai nói tới hai chữ tàn nhẫn?
Cường giả ở đây tất nhiên đều hiểu rõ đạo lý này. Trong tình cảnh Tiên giới náo loạn như vậy, những cường giả này có thể sống cho đến lúc này, không nghi ngờ chút nào bọn họ đều là cường giả tuyệt thế.
- Các ngươi đi thôi. Tiện thể giúp ta nhắn cho tất cả Nhân tộc biết. Đây là lần cuối cùng Âu Dương bỏ qua cho Nhân tộc. Lần sau gặp lại trên chiến trường thì đừng trách ta!
Âu Dương đã hết lòng. Ngày hôm nay chém liên tục hai tên cường giả tổ cấp là được rồi. Nhìn những người phía dưới kia đều nhuốm máu của cường giả Nhân tộc, cuối cùng Âu Dương vẫn mềm lòng.