Buổi tiệc đính hôn của anh nhưng vị hôn thê lại đào hôn. Lúc ấy anh tóm lấy cô để hoàn thành buổi lễ.
Rõ ràng chỉ vì đạt được mục đích của mình, lại trơ trẽn nói rằng vừa gặp đã yêu. Cô không phải kiểu thiếu nữ mộng mơ, trông chờ bạch mã hoàng tử. Xoay người bỏ đi, cô để lại chiếc nhẫn đính hôn cho anh ta:
"Kịch diễn xong thì nên giải tán thôi!"
Lòng bàn tay khép lại, chiếc nhẫn đính hôn cô từng đeo nằm trong lòng bàn tay anh, anh cười bí hiểm: “Cô gái, vẫn chưa xong đâu!”
Một trận phong ba, anh thành công biến cô thành bà Đường danh chính ngôn thuận. Cô nghiến răng nghiến lợi: “Đường Diệc Sâm, nếu như để tôi biết là anh làm, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho anh.”
Danh hiệu vợ chồng mẫu mực, sau khi bọn họ thành hôn xong, cuộc sống xem như muôn màu muôn vẻ. Nhưng vào một ngày không hẹn mà đến, lại lặng yên xảy ra chiến tranh lạnh không chút khói thuốc súng…
Người phụ nữ đụng phải xe của cô, anh lại còn để cho cô ta ngồi ở ghế trước… Đường Diệc Sâm, tên khốn kiếp nhà anh! Mượn sân diễn trò, anh lợi dụng cô? Bỉ ổi!
Bà Đường nổi giận: “Đường Diệc Sâm, em muốn ly hôn với anh, ngay lập tức!”
Ông Đường vẻ mặt tình thâm: “Bà xã, ngoan, đừng náo loạn!”
Bình luận truyện