Thời gian càng trôi đi bao nhiêu thì tảng đá lớn vẫn đè nặng lên trái tim cô bấy nhiêu. Lý trí đã nói gì cơ chứ? Cô đã cố quên anh nhưng điều đó là ko thể… Con tim luôn luôn sai trái…
Amaya kéo ghế ngồi xuống trong những ánh mắt lạ lùng của mọi người. Gương mặt tuy vẫn lạnh tanh nhuk con tim cô đang khóc… bởi cơn gió lạnh mà anh mang đến bấy lâu nay.
Lẩn thẩn trong những ý nghĩ viển vông, khuôn mặt cô toát lên 1 vẻ buồn khó tả. Nhưng đột nhiên…
Bộp!!!
- Có chuyện gì xảy ra à?
Amaya ngước mắt nhìn lên và ngạc nhiên khi khuôn mặt kia lại quá quen thuộc…
Thà mỉm cười và nói rằng… Mọi thứ đều ổn cả! Còn dễ dàng hơn là… giải thik cho ai đó chuyện j đã xảy ra… Thà im lặng giữ lấy niềm đâu còn hơn nói vs nhau… Để rồi ko lau đc nc mắt…
Cũng như mọi khi, Amaya chọn 1 chỗ ngồi thích hợp… 1 mk… Đằng trước là bàn Kazuo ngồi cùng các bạn của anh. Hiện trạng là tay anh đang cặp cổ vs 1 cô gái cùng lớp vs Amaya và cười nói rất vui vẻ. Khoảng cách của cô rất xa anh… Vì vậy, Amaya chỉ có thể ngắm nhìn… và yêu anh từ xa…