Yêu Em Muộn Màng

Chương 47: Giả vờ vui vẻ



Mạc Thiếu Quân dường như đã nhận ra người đầu dây bên kia, hắn yên lặng không nói câu nào nhưng cơn giận đang cố kìm nén sắp tuôn trào, nhìn hắn như vậy không ai dám đến gần

- Nói đi, mày muốn gì?

- Hahaha....

Một loạt tiếng cười vang lên như đang khiêu khích Mạc Thiếu Quân, tay cầm điện thoại hiện lên đầy những đường gân xanh

- Tôi muốn gì, anh biết rõ hơn ai hết mà!

- Mày bắt cô ấy?

Mặc dù Mạc Thiếu Quân biết trước kết quả sẽ như vậy nhưng không thể nào chấp nhận được, muốn nghe câu trả lời chính xác

- Đúng vậy, người phụ nữ của anh đang ở trong tay tôi.

- Công ty, nhà đất, chứng khoán. Lấy hết đi!

Mạc Thiếu Quân không suy nghĩ được gì, hắn chỉ muốn bằng mọi giá đưa được Hà Cẩm Vân trở về thì mọi thứ ngoài thân đối với hắn không hề quan trọng

- Anh chắc chứ? Vì một người phụ nữa ra tù vào tội có đáng không?

Nguyên Thành Đông nhắc đến việc Hà Cẩm Vân từng vào tù như càng làm cho Mạc Thiếu Quân khắc sâu sai lầm của bản thân, chính hắn đã biến Hà Cẩm Vân thành một người mất tất cả. Lúc này, hắn yêu cô, hắn chỉ muốn bù đắp lại những lỗi lầm của mình. Dùng tình yêu muộn màng này để nắm tay đi với Hà Cẩm Vân mãi mãi

- Mày chưa từng yêu ai, mày sẽ không biết được cảm giác bất chấp tất cả để đánh đổi lấy người mình yêu!

- Chà...anh trai tôi hôm nay lại biết suy nghĩ như vậy sao?

Giọng Nguyên Thành Đông đầy vẻ giễu cợt nhưng điều này chẳng ảnh hưởng gì đến Mạc Thiếu Quân cả

- Thời gian, địa điểm giao người!

Mạc Thiếu Quân lạnh lùng tra hỏi, khối tài sản kia không có cũng được, với tài năng của hắn thì không sợ không thể vực dậy, mong mau chóng đón cô về

- Đừng vội, thật ra tôi cũng muốn xem xem cô gái kia có ma lực gì mà anh trai tôi lại có thể đánh đổi như vậy....

- Mày dám, nếu mày dám động vào cô ấy thì tao sẽ khiến cho mày thân bại danh liệt, không còn chỗ đứng cả trong và ngoài nước!

- Vậy sao, nhưng tôi lại đang chạm vào cô ta. Rất mềm.....hahaha!!!!

Tiếng cười kéo dài sau đó điện thoại bị ngắt kết nối, điều này càng khiến cho Mạc Thiếu Quân lo lắng, với tính cách ngông cuồng kiêu ngạo của Nguyên Thành Đông thì hắn hoàn toàn có khả năng làm tổn thương đến Hà Cẩm Vân

Ngay lập tức Mạc Thiếu Quân liền gọi điện cho luật sư để sắp xếp giấy tờ chuyển nhượng, cổ phiếu trong tay cũng chuẩn bị sang tên. Mọi việc chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ Nguyên Thành Đông thả người

_______

Tại một nơi khác.

- Người đâu!

- Nguyên tổng, cô ta đang ở trong, hình như là đang ngủ

Nguyên Thành Đông vừa nghe xong liền không khỏi hiếu kì, mi tâm nhíu lại. Trong đầu có mấy câu hỏi, trong khi Mạc Thiếu Quân thì đang đau đầu, nóng lòng như vậy vì lo cho cô ta thế mà người phụ nữ trong kia lại có thể ăn ngủ thoải mái như đi du lịch

Cánh cửa mở ra, đập vào mắt Nguyên Thành Đông là một bãi chiến trường hỗn độn, vỏ bánh kẹo, bim bim, hộp cơm, nước ngọt vứt bừa bãi. Còn Hà Cẩm Vân thì đang nằm ngủ như heo trêи chiếc giường to kia. Bất thình lình, Nguyên Thành Đông lại thấy thương cảm thay cho Mạc Thiếu Quân

- Cô vẫn còn tâm trạng để ngủ cơ đấy!

Nguyên Thành Đông đứng cách đó không xa, hắn nói chuyện rất lãnh đạm nhưng vừa đủ cho người trong phòng nghe thaya, vậy mà Hà Cẩm Vân vẫn ngủ được, còn nghiến răng ngư đang trêu tức hắn. Trêи bàn có cốc nước, Nguyên Thành Đông chẳng e ngại gì cầm lấy đổ vào mặy Hà Cẩm Vân

Đang ngủ mà bị tạt nước làm cho cô giật mình tỉnh dậy, tay liên tục lau mặt. Nhìn Nguyên Thành Đông với anh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy

- Anh bị bồ đá hả? Đang yên đang lành tạt nước tôi!

- Tôi đang tự hỏi là Mạc Thiếu Quân yêu cô như vậy, lo lắng cho cô vậy mà cô lại nằm đây hưởng thụ?

Nguyên Thành Đông ngồi trêи ghế sô pha đối diện với cô, hắn vui vẻ khi thấy bộ dạng chật vật của cô

Nhìn bộ dạng kiêu ngạo tự đắc kia Hà Cẩm Vân lại muốn cào vào mặt hắn, bình thường Mạc Thiếu Quân làm ra vẻ này cô đã không thích, đằng này lại là kẻ cô căm ghét cực kì

- Tại sao tôi không thể hưởng thụ, đây là nơi kẻ tôi ghét nhất ở. Vậy thì cứ ăn uống thoả mái, bầy bừa có người dọn tại sao không thể trút giận vào đây?

Lí lẽ của Hà Cẩm Vân thật vô lí nhưng nghe kĩ lại thấy cực kì hợp lí, Nguyên Thành Đông không thể phản bác lại cái lí lẽ cùn của cô liền bực mình rời đi. Trước khi ra đến cửa bị Hà Cẩm Vân gọi lại

- Ê, mang cho tôi quần áo mới đi. Nhớ là màu hồng đấy nhé!

Nguyên Thành Đông quay lại nhìn cô, thấy Hà Cẩm Vân lại nằm xuống ngủ nên không muốn cãi nhau, liền ra ngoài rồi phân phó cho người hầu ngay sau đó có người mang quần áo vào cho cô thay

Hà Cẩm Vân cãi nhau với hắn cũng chỉ muốn mình bớt căng thẳng, dạo này cơ thể cô thay đổi khá nhiều. Hà Cẩm Vân không thể bỏ qua suy nghĩ là mình đang mang thai nên mặc dù rất lo cho Mạc Thiếu Quân, Tiểu Ái và cả Hà Sâm nhưng cô phải cố tỏ ra rằng mình đang rất vui vẻ. Nếu như vậy thì Nguyên Thành Đông mới không có cớ để uy hϊế͙p͙ Mạc Thiếu Quân, một mình cô là đủ rồi, cô không muốn để cho đứa con này làm ảnh hưởng đến hắn nữa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.