Yêu Em Nhé! Lão Đại Lạnh Lùng!

Chương 24: Trung thành



Trong thời gian Khẩm Thiên và Ngũ Phong đang bàn bạc thì Uyển Nhi đã lẻn ra ngoài nhưng không để cho ai biết tốc độ và thời gian là một trong những điều quan trọng nhất của một sát thủ thực thụ cô điều này cô được dạy rất kĩ càng khi còn ở cùng lão trưởng bối nhà họ Đỗ.


Hồng Phong thấy vẻ ra oai của Uyển Nhi không chịu được liền nói.


” Cô nói thì hay rồi nhưng chúng tôi không hề chứng kiến hay là cô có mối quan hệ nào đó với tên đó. “


Uyển Nhi nghe xong tức không nói ra lời nghiến răng lườm Hồng Phong một cái thật thâm độc rồi lại thay đổi trang thái nhanh như chớp Uyển Nhi đưa một tay hất mái tóc về đằng sau rồi cười một nụ cười đẹp tuyệt vời nhìn cô lúc này thật sự sẽ làm cho người khác mất hồn. Cười một cái thật nhanh và thu lại thật gọn cô quay ngoắt ra đằng khác và để lại một khuôn mặt lạnh lùng điếng người khuôn mặt thật đáng sợ. Hồng Phong mở to mắt mồm số 0 nằm ngang và nghĩ không biết người ngồi bên cạnh mình là thiên thần hay ác quỷ nữa thật đáng sợ. Hắc Phong nhìn trằm trằm vào ha người ánh mắt tức tối không hiểu vì sao lại vậy.


Lạc Phong ngắt ngang câu truyện của hai người và nói.


” Thời gian từ đây đến hòn đảo mất bao nhiêu thời gian nếu như đi bằng đường tắt chúng ta cần xác định thời gian nhất định để tránh khỏi việc bị hớt tay trên. “


Uyển Nhi lờ tên ngồi bên cạnh và trả lời ngay.


” Chúng ta mất một tuần để có thể đến đó đi bằng đường tắt còn nếu như đường bẫy thì sẽ mất khoảng hai tuần vì đường bẫy vừa được tôi kích hoạt tăng mức độ nguy hiểm nên hai nấc nên thời gian đến đó của Lũ Lam Thần cũng sẽ bị kéo dài nhưng không lâu chỉ kéo dài được ba ngày là quá dài có thể chỉ một ngày rưỡi nếu như kích hoạt của tôi làm đúng thì ba ngày là chắc chắn nhưng chỉ tiếc khi Lão trưởng bối làm thủ thuật kích hoạt ông không cho tôi nhìn nhưng tôi đã lắp một con chíp nhỏ gắn ở áo nhưng vì ở trong phòng kích hoạt đó không thể bắt được song nên mọi hành động tôi không thể theo dõi hết từ đầu. “


Lạc Phong nghe vậy suy nghĩ rồi nói.


” Vậy thì chúng ta cần đi ngay. “


Khẩm Thiên điềm tĩnh nhẹ nhàng vân vê chiếc nhẫn mặt chim ưng mặt vẫn lạnh như ban đâu ánh mắt trầm lặng băng giá. Hắn từ từ ngửng mặt lên đưa tay ra búng nhẹ một cái rồi…

Lạc Phong nhanh chóng đứng phắt dậy đưa tay lên phía tai nghe.


” Chuẩn bị lực lượng cấp cao…. “


Chưa nói xong hắn đã bị Uyển Nhi nhảy ngồi lên bàn và cướp lấy tai nghe của hắn và nói về phía bên kia.


” Không cần chuẩn bị lực lượng. Mau chuẩn bị một xe ô tô đủ cho bảy 12 người và một ít lương thực cho 1 tuần. Mệnh lệnh kết thúc chuẩn bị trong 5 phút. “


Uyển Nhi nhảy bật xuống sàn và ngồi xuống ghế, Lạc Phong trừng mắt lườm cô và nói.


” Cô…. “


Uyển Nhi không để cho Lạc Phong nói thêm trả lời luôn.


” Lực lượng cấp cao để làm gì chứ? Cấp cao thì chắc cũng phải đến bốn trăm hoặc năm trăm người mà hòn đảo chỉ chứa được 12 người vậy anh định để họ ở đâu chứ đường hầm cũng không rộng để chứa tất cả đâu chưa kể trên đường có thể sẽ gặp vài sự cố nào đó không ai có thể đoán trược mọi thứ được. Anh nên suy nghĩ đến hậu quả chứ. “

Lạc Phong nhìn trằm trằm cô bắt chéo tay và nói.


” Tôi biết điều mà cô nói nhưng cô chưa hiểu tôi tập hợp lực lượng cấp cao để làm gì rồi. Trong khoảng thời gian không có Lão đại ở đây chắc chắn nơi này sẽ gặp phải nhiều biến cố vì số tài sản ở đây rất lớn có thể các thế lực khác sẽ có cơ hội để phá tan nơi này thành từng mảnh không kể còn rất nhiều tài liệu buôn bán vũ khí và thuốc phục hồi chức năng nó là một con số lớn. Và lại Gia tộc Khẩm là một gia tộc lớn nếu như công khai việc đi tim ngọc này sẽ bị lộ và bị thích khách giết sạch cho nên cần phải chia lực lượng cao cấp đó thành nhiều lớp để đi theo thời gian xác định. Tuy là một gia tộc lớn nhất thế giới không ai dám động vào nhưng sau lưng thì chưa chắc đã như vậy. Tôi nghĩ cô mới là người cần suy nghĩ trước khi nói. “

Lạc Phong không muốn mất thời gian đi ra khỏi phòng họp cùng với cả đội phớt lờ cô. Uyển Nhi cảm thấy bị khinh và thật sự lúc này cô rất xấu hổ may mà tất cả bọn họ không để ý cô mà đi ra ngoài luôn. Cô úp mặt xuống bàn cắn môi bứt rứt không chịu được.


Khẩm Thiên đứng dậy đút hai tay vào túi quần rồi bước ra ngoài. Uyển Nhi nghe tiếng bước chân dần xa rồi ngửng dậy quay về phía Khẩm Thiên chạy vội vàng không để ý vấp phải chân ghế ngà ngào về phía trước cô kêu nên.


” A “


Khẩm Thiên vẫn bước đi sải chân nhanh hơn.



Hết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.