Không khí như hạ thấp độ vậy, mọi người như nín thở chuyển mắt về phía cô, xem cô biểu hiện thế nào, nhất là hai người trong cuộc: ba cô thì nhìn xem cô có phản ứng như thế nào, ông sợ rằng cô sẽ hận ông, còn cô ta, nữ chính thì mong cô sẽ tức giận, chữi mắng cô ta, để cô ta có thể lấy nước mắt ra, làm cho mọi người nghĩ cô ăn hiếp cô ta,. Nhưng cô ta đã ko ngờ tới rằng cô bình tĩnh đến như thế, sắc mặt ko đổi dù chỉ một cái nhíu mày.
"Hửm? Con riêng?" Âm thanh cô dễ nghe nhưng giờ lúc này thật lạnh
Cô quay qua ba Hàn cười một cái và nhỏ nhẹ hỏi.
"Ba con cần một lời giải thích"
Ông cứ nghĩ rằng con gái bảo bối sẽ trách mắng ông nhưng ko ngờ cô lại cười và nhỏ nhẹ hỏi ông như thế, như cá gặp nước, ông vội vàng lên tiếng. nhưng chưa kịp nói thàng lời thì cô ta đã xen ngang cuộc trò chuyện giữa cô và ông
"Hứ có gì mà giải thích, tôi là con của ông ấy, ko cần phải giải thích với cô" cô ta dùng giọng chanh chua lên tiếng, mà đã quên rằng trước giờ luôn giở trò hiền dịu, dịu dàng trước ba mẹ Hàn, nhưng khi đối diện trước mặt cô thì lại ko thể dấu được cái tính thật của mình, mặt kệ mọi người có mặt ở đây.