Nghe Lina nói vậy, Lục Tề Nam chỉ hơi nhếch môi, khuôn mặt điển trai vẫn không chút gợn sóng.
- Chỉ là một bữa tiệc, không đến xem như là không nể mặt Lina tiểu thư rồi.
Lục Tề Nam tuy nói chuyện với Lina, nhưng ánh mắt cứ hướng về phía Khả Như đang đứng một mình. Thật không yên tâm chút nào khi để cô một mình đứng đó. Cô xinh đẹp như vậy, khiến hắn chỉ muốn giấu cô đi, mãi không để cho người khác nhìn thấy cô mà thôi.
Lina theo phản xạ cũng liếc về phía mà người đàn ông trước mặt mình đang nhìn một cách chăm chút:
- Lục tiên sinh, anh có hứng thú với cô gái đó à?
- Không! Cô ấy là vợ tôi.
Lục Tề Nam chậm rãi trả lời Lina, câu trả lời của hắn khiến Lina hơi chấn động. Lục Tề Nam, hắn như thế mà đã có vợ rồi ư? Sao cô chẳng hề hay biết tin tức gì nhỉ?
- Thật ngại quá, hôn lễ không thể mời cô đến dự.
Lục Tề Nam nói như một phép lịch sự tối thiểu, như đang ngầm giới thiệu vợ mình với người ngoài. Lina lắc lắc đầu:
- Không sao đâu.
Dù sao Lina và Lục Tề Nam cũng không thân thiết tới nỗi hắn phải mời cô tới dự lễ cưới của hắn. Chỉ là cho tới giờ Lina vẫn cảm thấy có chút không tin vào mắt mình được, một người đàn ông quyền lực như Lục Tề Nam, vậy mà đã lấy vợ rồi.
Lina lặng im ngắm nhìn Khả Như thật lâu. Khả Như thật sự rất xinh đẹp, toàn bộ vẻ đẹp của cô giống như một bức tranh tuyệt mĩ, tất cả đều hoàn hảo không một điểm chê.
Đột nhiên trong lòng Lina dâng lên cảm giác ganh tị với Khả Như, thật hạnh phúc khi cô ấy lấy được một người chồng ưu tú như Lục Tề Nam. Không giống như cô, mối quan hệ của cô và Jikey vô cùng mập mờ, không rõ ràng chút nào.
Đang mải suy nghĩ mông lung thì Lục Tề Nam lên tiếng:
- Cô Lina, cô cảm thấy không khỏe ở đâu sao?
Lục Tề Nam hắn chưa bao giờ lãng phí thời gian giành cho ai cả, liền lên tiếng thúc giục Lina nói ra mục đích của mình.
- Không có gì. Chúng ta nói về việc hợp tác một chút đi.
Quả nhiên như hắn dự đoán, Lina là đang muốn hợp tác với Lục thị. Hắn khẽ nhếch môi thong thả trả lời.
- Được thôi.
Còn về phần Khả Như, cô đi dọc theo những món ăn được bày biện trên bàn trông rất bắt mắt. Không hiểu sao lúc này cô lại cảm thấy thèm ăn như vậy, liền ngó ngang ngó dọc xem xem có ai đang nhìn mình không? Chắc không có ai thèm để ý tới cô ăn đâu nhỉ?
Chần chừ một lúc, cô cầm thìa lên và ăn bánh kem. Bánh kem tan chảy ngay trong miệng cô, mùi vị ngọt ngào của bánh khiến cô càng thêm hưng phấn mà muốn ăn thêm. Ngon quá!
Trông cô lúc này như một cô công chúa nhỏ đang thèm ăn vậy. Vì hôm nay cô không có ăn mà, nên giờ cô rất đói bụng. Ăn được mấy thìa bánh kem thì rốt cuộc cô cũng no. Cô cầm khăn lên lau miệng, rồi sau đó quyết định tiến về phía trước xem sao?
Jikey ngồi ở trên tầng, nãy giờ toàn bộ cảnh tượng Khả Như ăn bánh kem đã thu vào tầm mắt anh, anh khẽ che miệng cười. Miệng lẩm bẩm mấy câu, thầm cảm thán Khả Như.:
- Không ngờ cô vợ nhỏ của Lục Tề Nam lại đáng yêu tới vậy.
Rồi Jikey lại cầm rượu lên uống, không để ý tới Khả Như cô nữa. Ánh mắt anh lại rơi vào Lina đang đứng cùng Lục Tề Nam ở phía xa xa, dường như cả hai đang bàn về công việc gì đó. Ánh mắt anh thoáng phức tạp, không biết hôm đó khi anh rời đi, Lina tỉnh lại có căm tức anh thêm hay không nữa?
Cho tới giờ anh vẫn chưa liên lạc với Lina, bữa tiệc hôm nay Lina cũng không hề hay biết sự có mặt của anh vào lúc này.
Khả Như chán quá đi lòng vòng một hồi, cô mới chợt nhận ra là mình đã đi quá xa rồi, nơi này rộng lớn như vậy, hình như cô bị lạc đường mất rồi. Khả Như bắt đầu cảm thấy có chút lo sợ, cô liền quay sang cố tìm kiếm bóng dáng Lục Tề Nam. Nhưng không thấy hắn đâu cả.
Lục Tề Nam đã dặn cô không được đi linh tinh, nhưng cô đã lỡ đi quá xa và bị lạc đường rồi. Phải làm sao bây giờ? Liệu hắn có tức giận khi không tìm thấy cô không?
Khả Như lúc này đang hoàn toàn chìm trong những dòng suy nghĩ của mình, lúc này trong đầu cô không có ai khác ngoài tên của Lục Tề Nam.
- Khả Như!
Đột nhiên có một giọng nói trầm trầm đầy quen thuộc vang lên, giọng nói này sao cô có thể quên được chứ? Cô ngỡ ngàng ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trước mặt mình. Là Cố Đông!
Sao Cố Đông cũng có mặt ở đây chứ? Từ đầu tới cuối cô không hề nghĩ sẽ gặp lại Cố Đông ở đây.
Khả Như nhất thời đứng ngẩn người ra, Cố Đông liền gấp gáp tiến lại về phía cô. Từng bước chân của anh rất nhanh, khiến cô bất giác lùi một bước.
- Anh đừng có lại gần tôi, anh nên nhớ bây giờ tôi đã là Lục thiếu phu nhân rồi. - Cô lên tiếng giữ khoảng cách.
- Khả Như, anh biết em hận anh.
Dường như Cố Đông vẫn muốn bước về phía cô, nhưng anh biết là mình không thể, bèn cố thuyết phục cô.