Yêu Giả Vi Vương

Chương 1151: Giữ lại có ích gì?



Tu Kiếm, Tu Duyên cũng phải chết?

Tu Kiếm, Tu Duyên là ai? Đó là nhân vật đại biểu hai đời Tu La gia. Tu Kiếm là đường huynh của Tu Ngư Nhi, xem như nhân vật xuất sắc nhất thế hệ trẻ. Tu Duyên là thúc thúc của Tu Ngư Nhi, quản lý hình đường Tu gia.

Mặc kệ Tiêu Lãng có thể giết Tu Kiếm, Tu Duyên hay không, hắn nói lời như vậy trước mặt mọi người là đã khinh nhờn Chí Cao Thần quá mức, đó là khiêu chiến quyền uy của Tu La Chí Cao Thần. Chỉ một câu nói này, Hủy Diệt chi địa không chứa chấp Tiêu Lãng.

- A a a!

Tiêu Lãng chưa điên nhưng Thiên Ma lão tổ đã điên rồi. Ma Đằng công tử là thiên tài trong thế hệ trẻ của Thiên Ma tộc, gã chết là thế hệ trẻ đứt đoạn từ đây. Quan trọng nhất Ma Đằng công tử là ràng buộc mối liên hệ Thiên Ma tộc với Tu gia. Ma Đằng công tử chết thì Tu Ngư Nhi sẽ tái giá, mối liên hệ tốt đẹp Thiên Ma tộc và Tu La gia mới tạo dựng đã phá vỡ.

- Chết, chết đi!

Roi trong tay Thiên Ma lão tổ hóa thành một con hắc long, mang theo sấm chớp bão bùng huyễn hóa ra mấy vạn bóng roi trên bầu trời từ bốn phương tám hướng bắn hướng Tiêu Lãng. Tình cảnh như có mấy vạn người cùng công kích, không thể tránh khỏi.

Vù vù vù vù vù!

Tiêu Lãng biến mất tại chỗ, không xuất hiện trong thành trì nữa, chỉ để lại thanh âm vang dọi.

- Ma Đằng đã chết, ân oán giữa Tiêu ta và Thiên Ma tộc đã hết. Nếu gia tộc các ngươi muốn truy sát Tiêu Lãng ta thì tùy thời hoan nghênh. Bây giờ ta đi Tu La thành. Tu Ngư Nhi, ngươi báo tin cho Tu Kiếm, Tu Duyên kêu bọn họ chờ chết đi! Ngươi cũng có thể truyền tin cho Chí Cao Thần, nếu hắn muốn nhúng tay vào việc này, giết ta thì Tiêu ta sẽ không oán một câu!

Tiêu Lãng nói câu này rất bá đạo và thông minh.

Tiêu Lãng tuyên bố như vậy tỏ rõ thông báo với thiên hạ hắn một mình đi Tu La thành khai chiến, tỏ rõ xa mã khai chiến! Người Tu gia giết Tiêu Lãng thì hắn không oán trách gì, nhưng Chí Cao Thần ra tay thì nói sao cũng không xuôi tai. Tiêu Lãng chỉ có bấy nhiêu thực lực, tuổi như vậy mà đấu công bình trong Hoàn Nhan thành, Thiên Ma thành, không có bất cứ âm mưu quỷ kế nào.

Tu La gia có cường giả như mây, bình thường Chí Cao Thần sẽ không nhúng tay vào chiến đấu giữa đệ tử với người khác. Nếu Tiêu Lãng điểm danh muốn đi giết người mà Tu Kiếm, Tu Duyên bị giết thì chỉ có thể trách hậu đại Tu Kiếm, Tu Duyên vô dụng. Chí Cao Thần ra tay sẽ bị ba vực diện chung cực cười nhạo.

Thiên Ma lão tổ nổi giận truy sát nhưng lão không thể tỏa định thân hình Tiêu Lãng, thần thức của lão dò xét cự ly xa nhất vẫn không thấy bóng dáng hắn đâu. Thiên Ma lão tổ bất đắc dĩ giận dữ na di hướng Tu La thành.

Cùng lúc đó, sau khi lão tổ tông của Hoàn Nhan gia nhận được tin cũng chạy đi Tu La thành. Nếu muốn giết chết Tiêu Lãng thì cần ôm cây đợi thỏ, cứ chạy lung tung không thewẻ đuổi kịp hắn. Trong Tu La thành vốn có mấy vị Thiên Tôn, hợp sức lại có thể dễ dàng giết Tiêu Lãng.

Tin tức rất nhanh truyền khắp Thanh sơn thành. Vô số tộc trưởng, Thiên Tôn gia tộc đều buông công việc, tập thể truyền tống đi Tu La thành. Nhiều Thiên Tôn bế quan đều xuất quan. Mặc kệ những người này có phải là đi hỗ trợ hay không, ít nhất biểu minh thái độ, Hủy Diệt chi địa là họ Tu.

Hiên Viên sơn.

Hiên Viên Thiên Tôn ngồi trong phòng an nhàn nửa canh giờ. Đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ đứng ngoài cửa máu nóng sục sôi, hạn không thể cùng Tiêu Lãng đại khai sát giới. Nhưng đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ không dám động, không thể rục rịch. Thực lực của bọn họ không được, đi là chỉ có nước bị giết và mang đến tai họa vô cùng cho gia tộc.

Hiên Viên Thiên Tôn rất thích thúc, tuy gã là Thiên Tôn xếp thứ hai trong Hủy Diệt chi địa nhưng không dám làm bậy tại Hủy Diệt chi địa. Giờ phút này, Tiêu Lãng giúp Hiên Viên Thiên Tôn trút một hơi. Hiên Viên Thiên Tôn ngồi trong phòng một lúc sau đứng dậy đi ra ngoài.

Hiên Viên Thiên Tôn nói với đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ đứng ngoài cửa:

- Đi, đi Tu La thành, nhưng các ngươi không được làm gì, chỉ có thể quan chiến, hoặc là... Nhặt xác giúp Tiêu Lãng.

Đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ thở hắt ra, gật đầu. Giờ phút này, trong Tu La thành cường giả như mây, đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ mà rục rịch dẫn đến công phẫn thì cũng phải chết. Tác dụng duy nhất của đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ là nhặt xác giúp Tiêu Lãng.

Một mỹ phụ trung niên đi ra khỏi Phong Hỏa sơn, đứng dưới Đại Đạo Thụ, nhỏ giọng nói:

- Tiêu Lãng, quả nhiên ngươi không làm mất mặt Viêm Hoàng tinh vực. Ngươi yên tâm đi đi, dù chết cũng phải chết cho oanh liệt. Ta sẽ cố gắng tu luyện đến Chí Cao Thần, báo thù giúp ngươi, và mang xác ngươi trở về Viêm Hoàng tinh vực.

Mỹ phụ trung niên mang theo Mộc Ly Nhi đại na di đi.

Trong Hoàn Nhan thành.

Hoàn Nhan Tuyệt Sát cũng mang theo hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc đi ra khỏi Hoàn Nhan bảo. Hai đóa hoa rực rỡ nhất Thần Vực mắt đỏ hoe, không phải đau lòng vì Hoàn Nhan Lệ Sát chết. Hoàn Nhan Lệ Sát bị Tiêu Lãng giết làm linh hồn rất vui sướng, năm đó khi Hoàn Nhan Tuyệt Sát bị trúng độc, mạch bọn họ suýt bị Hoàn Nhan Lệ Sát bức chết.

Hoàn Nhan Nhược Thủy nhìn phương bắc, nhỏ giọng nói:

- Tiêu đại ca, tuy rằng chưa đến năm năm nhưng ngươi đã đủ xứng đôi với tỷ muội chúng ta. Đáng tiếc, xem ra cuối cùng tỷ muội chúng ta không có duyên phận trở thành thê tử của ngươi. Ngươi yên tâm, nếu ngươi chết thì tỷ muội chúng ta tuyệt đối không gả cho ai, Long Kỵ càng không có khả năng, trừ phi... Chúng ta chết!

Hoàn Nhan Tuyệt Sát thúc giục hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc đi vào truyền tống trận, nhanh chóng truyền tống đến Tu La thành.

Tu La thành rất náo nhiệt!

Đại nhân vật có uy tín, danh dự trong Hủy Diệt chi địa đều đến. Tu Kiếm, Tu Duyên, năm Thiên Tôn của Tu La gia đều đứng giữa không trung chờ Tiêu Lãng đến gây chiến. Trên bầu trời bốn phương tám hướng có vô số cường giả đứng giữa không trung chờ Tiêu Lãng đến.

Mặt Tu Kiếm, Tu Duyên đen như than. Thật tình thì Tu Kiếm, Tu Duyên không giúp Long Kỵ công tử làm cái gì, chỉ cố ý kéo dài nửa canh giờ lúc Hiên Viên Thiên Tâm đến cầu kiến, khi phát mệnh mệnh truy sát quân đoàn Hổ Nhẫn thì không mấy nghiêm túc.

Điều này không tính là sai lầm lớn, dù là Tu La Chí Cao Thần biết chuyện cũng không nói cái gì. Có ai không có chút ích kỷ? Dựa vào cái gì Tu Kiếm, Tu Duyên phải điều tra giúp chuyện tộc nhân bị giết, bị bắt của Tiêu Lãng? Đó không phải là phụ thân của bọn họ!

Bây giờ Tiêu Lãng giận dữ giết hai người, chỉ tên muốn giết Tu Kiếm, Tu Duyên. Đừng nói là tính tình Tu Kiếm, Tu Duyên không tốt, dù là người tốt tính đến mấy cũng sẽ giận điên. Cái này liên quan đến mặt mũi Tu La gia, nên Tiêu Lãng phải chết.

Nhưng mà...

Mọi người chờ một ngày một đêm trên bầu trời mà Tiêu Lãng vẫn không xuất hiện, Trinh sát xung quanh không phát hiện bóng dáng Tiêu Lãng đâu.

Ngày thứ hai vẫn bặt vô âm tín.

Ngày thứ ba, khi mọi người chờ đến mất kiên nhẫn thì Tiêu Lãng mới xuất hiện, hắn đi đường không đại na di mà quang minh chính đại truyền tống.

Tốc độ rùa bò làm nhiều người thầm bực, nhưng không ai dám giết giữa đường, nếu trúng kế điệu hổ ly sơn thì buồn cười, dfu sao cuối cùng Tiêu Lãng sẽ đến Tu La thành.

Khi trời hoàn toàn tối đen, rốt cuộc Tiêu Lãng đến Xích Long thành, sau đó na di xuất hiện dưới Tu La sơn phía bắc Tu La thành.

Tiêu Lãng không thèm nhìn vô số thần thức quét tới, đứng trên cao chắp tay hành lễ hướng Tu La cung, quát to:

- Tiêu Lãng cầu kiến Chí Cao Thần đại nhân, khẩn cầu đi ra gặp mặt!

Giọng Tiêu Lãng rất lớn, mọi người trong Tu La thành ở phía xa đều nghe rõ ràng.

Vù vù vù vù vù!

Tất cả cường giả trong Tu La thành hóa thành sao băng bay vèo tới Tu La sơn.

Tu Duyên tức giận quát:

- Tiêu Lãng, ngươi là cái thứ gì? Ngươi có tư cách gặp lão tổ tông sao?

Tiêu Lãng không xoay người, lạnh lùng đứng giữa không trung, ánh mắt bình tĩnh mà tự tin, dường như hắn tin chắc Tu La Chí Cao Thần sẽ xuất hiện.

Vù vù vù vù vù!

Không gian dao động gợn sóng, một bóng người đột nhiên xuất hiện, không có chút hơi thở, mắt sâu như biển, khuôn mặt lạnh lùng như đao khắc, không chút cảm xúc. Nam nhân vung tay lên, đám người ở phía xa định công kích lập tức khựng tại chỗ.

Nam nhân hờ hững nhìn Tiêu Lãng, mở miệng nói:

- Nói.

Tiêu Lãng nhếch môi cười, không chút e sợ, không hề căng thẳng, dường như trước mắt không phải Chí Cao Thần mà là võ giả cùng đẳng cấp với hắn.

Tiêu Lãng hơi nghiêng người liếc Tu La gia đằng sau, lên tiếng:

- Ta muốn xin Chí Cao Thần cho ta một chơ hội chiến đấu công bình. Tử tôn nhà các ngươi và ta có chút ân oán, một mình ta đấu với toàn bộ cường giả nhà các ngươi thì sao được? Ta bảo đảm không giết người, tối đa phế đi Tu Kiếm, Tu Duyên. Không biết Chí Cao Thần đại nhân có dám cho Tiêu Lãng thử một lần không?

Phép khích tướng!

Cách rất đơn giản. Võ giả toàn trường nín thở nhìn Tu La Chí Cao Thần, chờ đợi quyết định của gã.

Tu La Chí Cao Thần không hề suy nghĩ, lập tức phất tay nói:

- Ngươi không cần khích ta, nếu ngươi có gan như vậy thì ta cho ngươi cơ hội này. Cho dù ngươi giết hết người Tu La gia chúng ta thì ta tuyệt đối không nhúng ta. Hậu đại của Tu La ta nếu không đánh thắng một mình ngươi thì giữ lại có ích gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.